Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1021: Thiên Kiếp Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 1021: Thiên Kiếp Thời Đại Nguyên Thủy
“Tiếc quá, ta còn cất công cải tiến, mất bao công sức hoàn thiện cái ‘trận pháp độ kiếp siêu cấp’cùng với Bạch Tôn Giả. Nếu dùng trận pháp đó thì ta còn có hy vọng trùng kích vào kim đan tám long văn nữa kìa.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ tiếc nuối không thôi.
Nhưng bây giờ đừng nói là kim đan tám long văn, chỉ cần còn sống đi ra ngoài là hắn cảm tạ trời đất lắm rồi.
“Bần đạo cũng vậy, khó khắn lắm mới đổi được giọt máu huyết ma từ chỗ Tống Thư Hàng tiểu hữu, đang chuẩn bị hoàn thành bộ pháp khí độ kiếp của bần đạo. Ai ngờ pháp khí sắp luyện chế thành công thì lại gặp phải chuyện xui xẻo này. Bần đạo khổ sở chờ đợi ba trăm năm, chẳng bao lâu nữa sẽ tấn thăng Chân Quân lục phẩm, vậy mà…”
Thiên Nhai Tử đạo trưởng nói với vẻ đau khổ.
“Ta cũng chẳng khác gì, trước đó trả giá cao mời Bỉ Ngạn Ma Quân chế tạo một bộ trận pháp độ kiếp cho riêng mình, bây giờ lại không thể dùng được.”
Thường Viễn Tử than thở.
Tống Thư Hàng:
“Vậy là cùng chung cảnh ngộ rồi, ta cũng nhờ Bỉ Ngạn tiền bối chế tạo trận pháp độ kiếp, chuẩn bị tấn thăng tứ phẩm.”
“Sắp chết rồi, sắp chết rồi.”
Lão giả vô danh vẫn đang lẩm bẩm một mình.
Thanh âm của lão giả càng khiến tâm trạng mọi người thêm âu sầu hơn.
Đùng!
Lúc này trong biển lôi kiếp bỗng cháy bùng lên một vùng hỏa diễm.
Thiên kiếp chính thức bắt đầu!
Đợt thiên kiếp thứ nhất là một phần nhỏ lực lượng thiên kiếp phân hóa ra từ trong biển lôi kiếp, chia nhau khóa chặt mọi người, chậm rãi thành hình.
Năm người thêm một hạch tâm con rối đều bị lực lượng thiên kiếp khóa lại, mỗi người đều phải tự mình đối phó với một phần thiên kiếp của bản thân. Tùy theo cảnh giới của mỗi tu sĩ, sáu đạo lực lượng thiên kiếp lại có cường độ mạnh yếu khác nhau.
Uy lực của đợt thiên kiếp này không lớn, dường như là một thông báo nói cho 5+1 tu sĩ ở đây biết rằng: Ngày tàn của các ngươi đã tới, bắt đầu đếm ngược thời gian tử vong!
Chẳng qua là mấy người Tống Thư Hàng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Thiên kiếp có mạnh hơn nữa thì đa sao chứ?
Con đường tu chân vốn phải đột phá vô số tầng tử cục, tìm đường sống trong chỗ chết! Con đường trường sinh vốn chính là đột phá sinh tử, nghịch thiên mà đi!
...
“Uy lực của đợt thiên kiếp này không mạnh lắm, mọi người hãy sẵn sàng chuẩn bị đối phó. Nếu ai còn rảnh tay thì giúp hạch tâm con rối chặn đợt thứ nhất luôn. Cố gắng giúp nó vượt qua đợt thiên kiếp thứ nhất, như vậy có thể dùng nó để hấp dẫn đợt thiên kiếp thứ hai có uy lực công kích mạnh hơn.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ trầm giọng nói.
Vừa nói hắn vừa ném ra mấy tờ phù bảo cho bản thân, Tống Thư Hàng, Thiên Nhai Tử, Thường Viễn Tử và lão giả vô danh nhằm tăng thêm hiệu quả phụ trợ.
“Nhiệm vụ bảo vệ hạch tâm con rối cứ giao cho ta đi.”
Thường Viễn Tử nói.
Lời vừa dứt, thân hình hắn khẽ di chuyển đến bên cạnh hạch tâm con rối.
“Sắp chết rồi, sắp chết rồi.”
Lão giả vô danh vẫn còn đang lẩm bẩm.
Sau đó mọi người cùng thi triển thần thông.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ bày ra một phù trận cỡ nhỏ.
Thường Viễn Tử sử dụng một đôi tử mẫu phi kiếm.
Thiên Nhai Tử đạo trưởng sử dụng một bộ pháp khí đỏ như máu, đây chính là bộ pháp khí độ kiếp mà hắn vẫn luôn tế luyện nhưng vẫn chưa hoàn thành hẳn.
Còn Tống Thư Hàng thì hít sâu một hơi rồi giơ tay chém ra một cỗ đao ý. Đao ý quấn quanh người hắn, sau đó bỗng hóa thành một bộ khôi giáp sắt thép bao bọc toàn thân trông rất sống động. Chắc đao ý của hắn đã cũng đủ để ứng phó với đợt thiên kiếp thứ nhất rồi.
“Khải ý ư?”
Thường Viễn Tử hỏi.
Thường thì loại “ý” thuộc hệ phòng ngự thế này rất khó tu luyện thành, không ngờ Thư Hàng tiểu hữu chỉ mới đạt cảnh giới tam phẩm mà đã tu luyện ra khải ý rồi sao?
“Không phải, đây là đao ý.”
Tống Thư Hàng khẽ đáp.
“Hở?”
Thường Viễn Tử ngu người.
“Tiền bối ngươi đừng xem nó chỉ là một bộ khôi giáp vậy chứ… nhưng nó là đao ý thứ thiệt đấy.”
Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên:
“Mặc dù sức phòng ngự của nó cũng rất mạnh, nhưng nó lại thật sự là đao ý.”
Thường Viễn Tử im lặng, trên mặt lộ ra vẻ “đờ mờ ngươi giỡn mặt với ta đấy à”.
Lão giả vô danh:
“Sắp chết rồi, sắp chết rồi.”
“...”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ bực bội, nhấc chân đạp hắn một cước:
“Tỉnh hồn lại cho ta, dù sao cũng là chết, giờ cứ liều mạng một lần. Có thủ đoạn gì thì thi triển ra hết đi, đừng có cất giấu nữa. Liều một lần, nói không chừng còn có cơ hội mở ra một con đường sống!”
Ánh mắt đục ngầu của lão giả khẽ giật, sau đó hắn vội vàng móc một chiếc hồ lô màu đen ra từ trong ngực, rồi thả hai con ác quỷ đen sì ở trong đó ra.
Nhưng vừa mới được thả ra, hai con ác quỷ đột nhiên hét thảm một tiếng, lập tức biến thành tro bụi dưới khí tức của thiên kiếp.
Lão giả dùng vẻ mặt vô tội nhìn về phía Thất Sinh Phù Phủ Chủ.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
“...”
Lão giả này là một quỷ tu, phần lớn thủ đoạn của hắn đều là điều khiển ác quỷ. Hơn nữa, quỷ soái mà hắn đặc biệt bồi dưỡng dùng cho độ kiếp đã bị Thất Sinh Phù Phủ Chủ tiêu diệt mất rồi.
Nói cách khác, bây giờ lão giả này chỉ là một tên vô dụng gây cản trở cho mọi người, xem ra tên này không chống nổi qua hai đợt thiên kiếp đâu.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ cảm thấy mệt tim dễ sợ.
Lúc này Tống Thư Hàng đột nhiên nói:
“Nếu… ta muốn nói nếu chúng ta thành công vượt qua thiên kiếp, vậy thì lúc ra khỏi không gian hắc ám này, chúng ta có nhận được hiệu quả nhân tiền hiển thánh giống như Huyền Thánh bát phẩm không?”
Hắn hỏi vậy là vì ngay khi Huyền Thánh bát phẩm bước ra khỏi thế giới thiên kiếp thì sẽ nhận được hiệu ứng nhân tiền hiển thánh, giống như hiệu ứng thông báo toàn server trong game vậy. Khiến cho tất cả tu luyện giả, bao gồm cả tu luyện giả của hệ thống tu luyện phương tây, cùng với tất cả tu luyện giả của các hệ thống tu luyện hỗn tạp khác, đều sẽ cảm ứng được.
“Chắc là có ấy nhỉ?”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ cũng không dám chắc lắm.
“Nếu thật sự có hiệu ứng như vậy thì Chủy Ước Cư Sĩ nhất định sẽ hâm mộ chết luôn cho coi.”
Tống Thư Hàng nói.
Mục tiêu trong đời Chủy Ước Cư Sĩ chính là sớm ngày tấn thăng thành Huyền Thánh bát phẩm, để cho tất cả mọi người đều nhớ kỹ đạo hiệu và tên của hắn.
“Ta muốn nhường luôn cơ hội này cho cư sĩ quá.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ thở dài một hơi, sau đó lại nói:
“Tới rồi!”
Rốt cuộc thì đợt thiên kiếp thứ nhất cũng thành hình, bất đầu đánh xuống mọi người!
...
Đợt thiên kiếp thứ nhất của Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Thiên Nhai Tử đạo trưởng, Thường Viễn Tử, thậm chí là của lão giả vô danh đều rất bình thường, đều là lấy lôi kiếp mở đầu, chẳng khác gì thiên kiếp thông thường cả.
Nhưng Tống Thư Hàng lại phát hiện, phần thiên kiếp của hắn rất kỳ lạ.
Trong luồng lực lượng thiên kiếp tương ứng với hắn lại xuất hiện rất nhiều thân ảnh nhân loại.
Những thân ảnh do lôi điện tạo thành này có thân hình cao lớn, trên người quấn da thú, tay cầm các loại vũ khí thô sơ như búa với gậy gộc gì đó, toàn thân phát ra khí tức nguyên thủy và hoang dã.
Ánh mắt sắc bén của bọn họ xuyên thấu qua biển lôi kiếp, phong tỏa Tống Thư Hàng từ đằng xa, hệt như các chiến sĩ người nguyên thủy đi ra từ trong lịch sử.
Thiên kiếp của những người khác đều rất bình thường.
Nhưng thiên kiếp của Thư Hàng lại quá đỗi kỳ lạ.
“Thế này là sao đây?”
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật, hắn bị thiên kiếp ghim à?
Mấy người Thất Sinh Phù Phủ Chủ cũng thấy được trạng thái quỷ dị của thiên kiếp bên chỗ Tống Thư Hàng.
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi phải cẩn thận đấy.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ trầm giọng hô lên. Nếu muốn trợ giúp Tống Thư Hàng thì bọn họ cũng phải vượt qua được đợt thiên kiếp thứ nhất của bản thân cái đã.
Ầm ầm ầm~~
Trong biển lôi kiếp, có năm đạo lực lượng lôi kiếp đánh về phía bốn người Thất Sinh Phù Phủ Chủ và hạch tâm con rối.
Với thực lực của ba người thì dư sức ngăn chặn đợt lôi kiếp này. Mặc dù lão giả vô danh vô dụng nhưng dẫu sao cũng là tu sĩ tam phẩm đỉnh phong, vẫn ngoan cường vượt qua đợt lôi kiếp thứ nhất.
Còn phía bên Tống Thư Hàng.
Đám người nguyên thủy do lôi kiếp hóa thành bỗng phát ra tiếng thét điên cuồng, bọn họ dùng tốc độ nhanh như ánh sáng, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng. Tổng cộng mười hai người nguyên thủy, hoặc đánh xa, hoặc cận chiến. Búa, cung tên, trường mâu đồng loạt đâm về phía Thư Hàng.
Tống Thư Hàng giơ tay rút bảo đao Phá Toái ra... đao cổ vô hình còn ở trong thế giới hạch tâm, không lấy ra được. Tống Thư Hàng vẫn rất bình tĩnh, hắn tin tưởng mình có thể ngăn chặn mười hai chiến sĩ người nguyên thủy lôi kiếp này.
Khi đợt thiên kiếp thứ nhất sắp đánh trúng Tống Thư Hàng, ánh sáng công đức trên người chợt lóe sáng. Mỹ nhân rắn công đức hiện hình, cô không cầm huyết cốt hay Dép Lê Đánh Mặt, mà lại vác một ống pháo cực to.
Đây chính là mẫu pháo của “Thần vũ ra oai tung hoành thiên hạ... cắt bớt phần giữa... tử mẫu pháo gặp thần giết thần” mà phân thân Bạch tiền bối two đã tặng lúc trước.
Chỉ thấy mỹ nhân rắn công đức thuần thục giơ mẫu pháo Diệt Thần Pháo lên, nhắm chuẩn vào đám người nguyên thủy do lôi kiếp biến thành.
Đoàng~~~
Một cột sáng màu vàng bắn ra từ trong mẫu pháo Diệt Thần Pháo, pháo quang đi đến chỗ nào, vạn vật đều tan biến! Phàm là những thứ ở phía trước pháo quang đều bị hủy diệt!
Đám chiến sĩ người nguyên thủy dó thiên kiếp hóa thành cũng không ngoại lệ, đều bị một phát pháo bắn thành tro bụi.
Không chỉ như vậy... Pháo quang vẫn tiếp tục bay về phía trước, sau đó bắn thẳng vào trong biển lôi kiếp đang cuộn trào.
Cảnh tượng lúc này trông cứ như truyền thuyết Moses rẽ đôi biển Đỏ ở phương Tây, một phát Diệt Thần Pháo bay qua, thiên kiếp trong biển lôi kiếp lập tức rẽ sang hai bên để lộ ra một con đường, hồi lâu sau cũng không thể khép lại.
Cuối cùng pháo quang của diệt thần pháo đi thẳng vào sâu trong biển lôi kiếp rồi nổ tung, hóa thành một đám mây hình nấm.
Uy lực mới trâu bò làm sao.
Một phát pháo này gây ra động tĩnh rất lớn khiến mấy vị đạo hữu khác cũng chú ý tới.
“Uy lực của một pháo vừa rồi chẳng kém gì Chân Quân lục phẩm đâu nhỉ?”
Thường Viễn Tử nói.
“Sợ là không chỉ cỡ đó đâu.”
Thiên Nhai Tử đáp.
Nếu uy lực của món pháp khí hình ống pháo này luôn mạnh như vậy, nói không chừng bọn họ có thể chống đỡ lâu hơn chăng? Thậm chí còn có xác xuất nhỏ có thể phá kiếp đi ra ngoài?
Ngay lúc trong lòng mấy vị đạo hữu sinh ra một tia hy vọng, thiên kiếp ở phía trước lại phát sinh biến hóa.
Thiên kiếp lại bắt đầu ngưng tụ lôi kiếp lần nữa.
Vô số vật thể thon dài mang cánh đuôi toát ra khí tức hiện đại xuất hiện trong biển lôi kiếp...
Khuôn mặt Thất Sinh Phù Phủ Chủ chợt biến sắc.
Mà lúc này.
Ở nơi nào đó tại Hoa Hạ.
Túy X Cư Sĩ đang cầm điện thoại di động, chậm rãi lướt xem.
Trên màn hình là một bài bình xuất sắc dài chừng mười ngàn chữ về Trận Chiến Mạt Pháp, hơn nữa toàn bộ bài bình đều là viết về đại BOSS Tà Tướng Minh Nguyệt trong phim.
Viết cũng xuất sắc đấy chứ?
Túy X Cư Sĩ càng đọc càng thấy rất hài lòng, vì vậy hắn đã dùng mức lương cao là một triệu mỗi năm để tuyển dụng nhà bình luận trên mạng đã viết bài cảm nhận dài mười ngàn chữ kia. Đây là một người rất có tài, hắn hy vọng cứ cách một khoảng thời gian, vị này có thể viết một bài cảm nhận ở những góc độ khác nhau cho hắn.
Chỉ tiếc là trong Trận Chiến Mạt Pháp có quá ít cảnh quay về hắn, mặc dù bài bình luận này rất xuất sắc nhưng nội dung để viết vẫn còn quá ít.
Vì vậy Túy X Cư Sĩ và Linh Điệp Tôn Giả đã hẹn trước rồi, hắn chuẩn bị đi đóng một vai trong bộ phim mới có tên là “Cuộc đời phóng đãng bất kham của ta” nói về Tam Lãng đạo hữu.
Chờ “Cuộc đời phóng đãng bất kham của ta” trình chiếu, hắn sẽ để cho nhà bình luận trên mạng này tiếp tục viết một bài cảm nhận thật dài, chỉ viết riêng về nhân vật mà hắn đóng thôi.
Loại cảm giác được người khác nhớ đến thế này mới hạnh phúc làm sao.
“Mà hình như Thư Hàng tiểu hữu sắp độ kiếp rồi nhỉ? Giỏi ghê, tốc độ lên cấp nhanh thật đấy. Ta cũng phải lên cấp cho nhanh mới được, sớm ngày tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm, sau đó được nhận hiệu ứng nhân tiền hiển thánh, để cho tất cả mọi người đều nhớ đạo hiệu của ta.”
Túy X Cư Sĩ nhẹ giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận