Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3107: Bá Tống cứ muốn ‘say NO’ với quy định mạnh nhất

Chương 3107: Bá Tống cứ muốn ‘say NO’ với quy định mạnh nhất
Mặc gia Thiên Chí đạo hữu có thực lực mạnh nhất, tầm mắt cao nhất, kiên trì cũng lâu nhất.
Ngoài ra, Trường Sinh đạo của hắn là con rối chi đạo, bản thân vô cùng am hiểu lĩnh vực “tính toán” này.
Lúc năng lực tính toán của hắn triển khai toàn bộ thì có thể bằng sức một mình đồng thời thao túng mấy tỉ con rối, diễn dịch ra hành vi hoàn toàn khác biệt, thậm chí có thể thôi diễn ra cuộc đời khác.
Nếu chỉ nói riêng về “năng lực tính toán”, Mặc gia Thiên Chí đứng hàng đầu trong Trường Sinh Giả từ cổ chí kim.
Cho nên, sau khi nhìn thấy cột sáng truyền “hack tool” cho Bá Tống, hắn là người đầu tiên phát hiện ra chân tướng!
Đương nhiên… sở dĩ hắn có thể phát hiện nhanh như vậy, đồng thời còn “miễn dịch” với xung kích từ tin tức bất hủ ở một trình độ nhất định cũng là vì có người âm thầm trợ giúp.
Có một đám người âm thầm mượn miệng của vị Trường Sinh Giả thiên tài Mặc gia danh tiếng thịnh nhất này để công bố một vài tin tức chấn động không phải bí mật, xác thực suy đoán “Thiên Đạo là công cụ hình người của Bá Tống” trong lòng mọi người!
Bá xuy không đáng sợ, đáng sợ là Bá xuy có kỹ thuật chuyên nghiệp, hơn nữa thực lực còn mạnh.
“Năng lực tính toán cấp Thiên Đạo?” Mấy vị đạo hữu Nguyệt Như Hỏa tại chỗ đều chấn kinh đến chết lặng.
“Thứ này cũng có thể truyền lại cho người khác ư?” Trường Sinh Giả gấu sao nghi hoặc hỏi.
“Người khác không thể tiếp nhận, nhưng Bá Tống của hiện tại nhất định không thành vấn đề… Đừng quên, toàn thân Bá Tống đều là bất hủ.” Vị Trường Sinh Giả tiên tử kia nhắc nhở.
“Vốn nhục thân bao gồm cả tròng mắt đều đã bất hủ hóa, hiện tại lại lấy được “chức năng tính toán cấp Thiên Đạo”… Bá Tống của hiện tại đã là Thiên Đạo nhỉ?” Vị kiếm khách song đao lưu vẫn luôn phun máu kia lau vết máu nơi khóe miệng.
“Có lẽ giống như chúng ta đoán, Bá Tống muốn lấy thân phàm nhân chấp chưởng quyền hành Thiên Đạo, tựa như cách hắn chinh phục thế giới Cửu U vậy. Hiện tại hắn muốn lấy thân phàm nhân, chinh phục Thiên Đạo. Không chứng đạo “Thiên Đạo” lại có được tất cả thuộc tính bất hủ của Thiên Đạo.” Nguyệt Như Hỏa chậm rãi nói.
Người đàn ông này thật đáng sợ.
Từ cổ chí kim, không một ai có thể làm được đến trình độ như người đàn ông trước mắt này. Dù là các đời Thiên Đạo cũng không ai được như Bá Tống.
Thậm chí, đừng nói là “làm được” đến trình độ này, các đời người tu luyện và Thiên Đạo, ngay cả “nghĩ” cũng chưa từng nghĩ tới.
Căn bản không ai nghĩ tới khả năng “lấy thân phàm nhân chinh phục Thiên Đạo” cả!
Nếu không phải các Trường Sinh Giả đều có đạo tâm kiên định, e rằng ngay cả “tâm ma” cũng bị nặn ra rồi.
Lúc bọn người Nguyệt Như Hỏa trao đổi, trong thế giới thiên đường lại lục tục có từng vị Trường Sinh Giả, Kiếp Tiên đứng đầu chạy đến.
Nhưng tất cả Trường Sinh Giả, Kiếp Tiên cũng không dám đến gần Bá Tống lúc này, chỉ quan sát từ xa.
Roẹt ~
Sau khi hơn phân nửa Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới chạy tới, “cột sáng” bao phủ Tống Thư Hàng tiêu tán.
“Hack tool tính toán của Thiên Đạo” do Đạo Tử tự tay chế tác thành công được thêm vào.
Kích hoạt hack tool!
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy năng lực tính toán trong đầu mình tăng lên nhanh chóng.
Lúc này, hắn cảm thấy năng lực tính toán của mình đã đạt đến trình độ “trong nháy mắt có thể trả lời nghi hoặc của tất cả người tu luyện khắp Chư Thiên Vạn Giới”. Điều kiện tiên quyết là lượng tri thức của hắn đủ dùng!
Nhưng đây vẫn chỉ là mở màn khi kích hoạt hack tool!
Hack tool giúp hắn thăng cấp này không chỉ có phần mềm, còn có năng lực phần cứng, là cứng mềm đồng bộ tăng lên.
Tống Thư Hàng có thể cảm nhận được nguyên thần tồn trữ trong “tiết điểm hư không Kiếp Tiên” của mình cũng bắt đầu cường hóa.
Cùng tiếp nhận cường hóa với hắn còn có nguyên thần của Bạch tiền bối.
Loại cường hóa này cũng có thể giúp kế hoạch [hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo] của hắn và Bạch tiền bối càng thêm ổn thỏa, hoàn thiện.
Nhục thân, lực lượng, nguyên thần được á bất hủ hóa toàn bộ, lại thêm “kim đan cá voi mập bất hủ” trấn thủ hạch tâm, Tống Thư Hàng của lúc này có thể nói đã trở thành sinh vật hoàn mỹ.
Trừ việc không có quyền hạn Thiên Đạo, hắn gần như không khác Thiên Đạo.
Dưới loại trạng thái này, cho dù Chư Thiên Vạn Giới bị hủy diệt, hắn vẫn có thể ngoan cường sinh tồn tiếp, tựa như thế giới Hắc Long, giãy giụa đến lúc mở ra thời đại mới.
Hơn nữa, có sự tồn tại của thế giới hạch tâm buộc định với hắn, hắn còn có thể chứa người mình quan tâm + hơn phân nửa người trên Trái Đất vào trong đó, phong ấn bảo tồn.
“Còn tốt hơn trong tưởng tượng rất nhiều… Chí ít, đã có đường lui.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Đương nhiên, đường lui chỉ dùng lúc trong tuyệt cảnh.
Tống Thư Hàng cũng không bằng lòng để bản thân đi đến tuyệt cảnh như vậy.
Hắn muốn cùng Bạch tiền bối “đồng thời chứng đạo, sau đó siêu thoát”, rồi lại một mạch giải quyết hết tiếc nuối trong quá khứ và tai nạn của tương lai!
“Đây là kỳ tích nhờ tất cả mọi người trong quá khứ, tương lai và hiện tại cùng nhau nỗ lực tích lũy được, hãy để ta và Bạch tiền bối tiếp tục kéo dài kỳ tích này đi!” Tống Thư Hàng nắm chặt quả đấm.
Hắn biết rõ, bản thân và Bạch tiền bối hiện đang đứng ở bước ngoặt của “kỳ tích”.
Mà việc hắn phải làm, chính là không để “kỳ tích” khó khăn lắm mới sinh ra được này đứt đoạn, mà là kéo dài kỳ tích này, trở thành truyền thuyết bất hủ!
Chỉ có như vậy, hắn mới không phụ quá khứ và tương lai.
Tống Thư Hàng từ từ mở mắt.
Trong hai mắt, không có vẻ mờ mịt, bởi vì hắn biết rõ mình cần làm gì tiếp theo, mục tiêu của mình là gì.
Lúc Tống Thư Hàng mở mắt, trong hư không Chư Thiên Vạn Giới tấu vang chương nhạc hư ảo. Đó là tiếng kèn lệnh khi Thiên Đạo triệt để lui chức.
Đồng thời, cũng biểu thị mở màn cho “tranh đoạt tân Thiên Đạo”, trong tiếng nhạc hư ảo này, Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới đều có thể xuất chiến, tranh đoạt Thiên Đạo đời tiếp theo, người thắng sẽ được dòm ngó bí mật “Thiên Đạo bất hủ”.
Vào thời điểm này trong quá khứ, tất cả Trường Sinh Giả trong thiên hạ đều sẽ kích động.
Cho dù là Trường Sinh Giả không định tranh đoạt Thiên Đạo cũng sẽ không bỏ qua thịnh hội này.
Nhưng lần này, nội tâm Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới bình tĩnh không gợn sóng.
Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên người Bá Tống, lẳng lặng chờ Bá Tống mở miệng.
Hiện tại Bá Tống đã là “tiểu Thiên Đạo hành tẩu ở nhân gian”, cũng không biết hắn có ý gì với “vị trí Thiên Đạo” hay không.
Nếu như Bá Tống không có ý tranh đoạt Thiên Đạo, vậy kế tiếp mới là mở màn của “cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo”.
Nếu Bá Tống muốn vị trí Thiên Đạo này, vậy Chư Thiên Vạn Giới sẽ không ai có ý kiến. Một thương kia của Mặc gia Thiên Chí lại không đâm thủng nổi cả màng tròng mắt của Bá Tống. Đổi thành Trường Sinh Giả khác, e rằng ngay cả lông Bá Tống cũng không thể gọt được một cọng!
Trong hư không, nhạc chương hư ảo khi Thiên Đạo thoái vị kết thúc.
Bá Tống rốt cuộc mở miệng.
“Bạch tiền bối, ra đi nạ ~ kế tiếp là thời gian của chúng ta!” Tống Thư Hàng ngồi xổm xuống, gõ nhẹ lên mặt đất.
Ngay sau đó, một cánh cửa không gian mở ra trên mặt đất.
A Bạch tuấn mỹ mở cửa không gian ra, phủi quần áo không nhiễm một hạt bụi, bước ra từ trong cánh cửa không gian. Lần này, A Bạch cẩn thận từng ly từng tí nhìn bước chân của mình.
Sau khi bước vững, hắn mới bước ra bước thứ hai.
“Bây giờ chứng đạo ư?” Bạch tiền bối hỏi.
“Chính là bây giờ.” Tống Thư Hàng gật đầu, giơ tay phải với Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối duỗi tay, nhẹ nhàng chặp tay với Tống Thư Hàng.
Mặc gia Thiên Chí: “! ! !”
Từ trong cuộc nói chuyện của Bá Tống và Bạch tiên trưởng, hắn nghe được một tin tức chấn kinh.
“Bá Tống đạo hữu, ngươi muốn cùng Bạch đạo hữu… đồng thời chứng đạo?” Mặc gia Thiên Chí đảm nhiệm thân phận “người bộc bạch” lần nữa.
Loại chuyện như vậy, cũng có thể làm được ư?
Vốn hắn cho rằng Bá Tống muốn lấy thân phàm nhân chinh phục Thiên Đạo, hiện tại xem ra, Bá Tống rõ ràng muốn giẫm đạp tôn nghiêm của “vị trí Thiên Đạo”.
Theo quy định, mỗi đời Thiên Đạo tối đa chỉ có một người.
Nhưng Bá Tống càng muốn “say NO” với quy định mạnh nhất này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận