Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1312: Nhóm Cửu Châu Số 1 Tích Cực Hướng Về Phía Trước

Chương 1312: Nhóm Cửu Châu Số 1 Tích Cực Hướng Về Phía Trước
Lục Tu Tiên Tử nhìn cặp sừng dê kia:
“…”
“Yo~ Lục Tu tiểu cô nương, lại có tài liệu rơi xuống bên cạnh cô kìa.”
Quy tiền bối nhắc nhở.
Lục Tu Tiên Tử:
“Ta thấy rồi.”
“Lại dằm trong tim à?”
Rùa biển lớn hỏi.
“Ha ha ha ha ha.”
Lục Tu Tiên Tử đột nhiên cười một tràng điên cuồng, cô cầm đôi búa một lớn một nhỏ lên lần nữa, điều động Cửu Tu Phượng Hoàng Hỏa nhào về phía mai rùa trên lò rèn.
Keng keng keng keng!
Ngọn lửa bùng lên.
Búa lớn búa nhỏ bay múa điên cuồng, mỗi một búa hạ xuống đều dẫn theo tiếng sấm sét.
“Ha ha ha ha ~”
Lục Tu Tiên Tử phát ra tràng cười điên cuồng như sắp hỏng mất, mỗi một búa đều mang theo khí thế ‘thẳng tiến không lùi’. Mồ hôi làm ướt nhẹp mái tóc dài màu vàng óng của cô, rồi lại hóa thành sương mù bao lấy thân thể cô.
Rùa biển lớn:
“…”
xxxxxxxxxxxxx
Trong hiện thế.
“Tiêu rồi.”
Tống Thư Hàng gãi đầu nói:
“Mỗi lần thu được tài liệu là quen tay chuyển ngay vào thế giới hạch tâm, quên mất lần trước đã nói với Lục Tu Tiên Tử, đến khi tích góp được nhiều tài liệu rồi mới truyền tống cho cô ấy tiếp.”
Không ngờ lại đâm vào tim của Lục Tu Tiên Tử.
Trong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, thứ ứng với dê chính là [nhẫn D Hắc Dương ũng Sĩ], đều thuộc loại nhẫn giống với [nhẫn Khuyền Thần Tướng Quân] làm từ răng chó.
Một cặp sừng dê có thể đúc được hai chiếc nhẫn.
“Làm sao bây giờ? Có nên xin lỗi Lục Tu Tiên Tử không đây?”
Không ổn không ổn, nhìn bộ dáng Lục Tu Tiên Tử thì chắc là đã nổi điên rồi.
Cho nên, chi bằng cứ thu sừng dê lại trước đã, sau đó tích góp được nhiều vật phẩm Huyền Thánh rồi lại đưa cho Lục Tu Tiên Tử một lần luôn?
Tống Thư Hàng cảm thấy đây là một ý kiến hay.
Vì vậy, hắn lại lặng lẽ chuyển sừng dê Huyền Thánh ra khỏi thế giới hạch tâm, chuẩn bị bảo quản nó trong vòng tay pháp khí.
Lục Tu Tiên Tử:
“…”
Một lát sau.
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha!”
Dường như cô lại điên cuồng hơn, khí thế khi chiếc búa nện xuống càng thêm cuồng bạo.
Quy tiền bối bất giác lui về sau mấy bước, hắn luôn cảm thấy nếu như mình đến quá gần, cây búa của Lục Tu Tiên Tử sẽ rơi xuống người hắn mất.
“Có phải mình lại làm sai nữa rồi không.”
Tống Thư Hàng lau mồ hôi.
“Sao thế?”
Bạch tiền bối phân thân bên cạnh hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Vừa rồi ta sơ ý làm ra chuyện khiến Lục Tu Tiên Tử tức giận, có điều không sao đâu, đợi cô ấy hết giận thì hẳn là sẽ ổn thôi… Hẳn là…”
“Nếu lỡ chọc giận một vị tiên tử, ngươi có thể cân nhắc việc tặng cô ấy chút quà.”
Bạch tiền bối phân thân đề nghị.
Tống Thư Hàng cười gượng:
“Nếu như giờ ta lại đến thế giới hạch tâm tặng quà, Lục Tu Tiên Tử sẽ nổi điên mất. Ha ha ha.”
Trong lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng nhìn thấy gốc liễu yêu Khinh Vũ sau lưng Bạch tiền bối.
“Chờ chút!”
Tống Thư Hàng chỉ vào thụ yêu Khinh Vũ nói:
“Bạch tiền bối, không phải Khinh Vũ đi học giùm ta ư? Tại sao cô ta lại ở chỗ này?”
Thụ yêu Khinh Vũ nhún nhún nhánh cây:
“Ta bị chủ nhân triệu hoán tới.”
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời.”
“Ha ~ Vừa rồi ta thuận tay nên triệu hoán Khinh Vũ trở về, bởi vì tốc độ chuyển phi kiếm của một mình thần đèn Lư Sơn Lộ không đủ nhanh.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Lư Sơn Lộ Ma Tôn chỉ có hai tay, nào có chuyển phi kiếm thuận tiện như Khinh Vũ có nhiều nhánh cây như vậy chứ?
“Không cần lo lắng, Bá Tống đại nhân.”
Khinh Vũ nói với Tống Thư Hàng:
“Hôm nay học xong rồi, ta và Thi đã về tới chỗ ở của chúng ta mới bị chủ nhân triệu hoán tới.”
Tống Thư Hàng nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhìn thời gian… đã gần bảy giờ tối giờ Bắc Kinh.
Bởi vì bọn họ không ở trong nước, nên bị chênh lệch múi giờ.
“Ta làm việc thì ngươi cứ yên tâm. Sau khi hôn lễ của Đậu Đậu kết thúc, ta lập tức đưa Khinh Vũ về tiếp tục đi học giùm ngươi. Sau đó chúng ta ra vũ trụ đào bảo vật đi.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Trong lúc nói chuyện, hắn trói ác ma đầu dê lại.
Lực lượng sinh mệnh của ác ma đầu dê rất mạnh, mặc dù đã sắp tử vong, sinh cơ tiêu tán, nhưng nó còn chưa có ngủm hoàn toàn.
Nếu như bỏ ra cái giá đủ lớn thì vẫn có thể cứu sống nó được.
“Con ác ma đầu dê này giao cho ta, linh thạch và pháp khí không gian hình bao cổ tay trên người nó cho ngươi. ‘Thủy tinh ma lực’ thì đưa ta.”
Bạch tiền bối cùng Tống Thư Hàng chia của.
“Bạch tiền bối, trong bao cổ tay không gian còn có chút đồ.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Có thể đánh chết ác ma đầu dê, Bạch tiền bối mới là chủ lực. Nhưng hiện tại, bộ phận sừng dê tinh hoa nhất trên người ác ma đầu dê đã cắt cho hắn rồi, Bạch tiền bối phân thân lại muốn chia linh thạch và pháp khí bao cổ tay không gian cho hắn, hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Mặc khác, bao cổ tay không gian còn chưa phá giải, hắn không mở ra được.
Bạch tiền bối phân thân:
“Vậy nên cảm thấy có đôi khi chia của thật là phiền phức, ngươi giữ đồ trong bao cổ tay không gian trước đi, khi nào rảnh lại phá giải nó, có thứ tốt thì chia cho ta một chút. Bây giờ ta thấy hứng thú với thân thể của ác ma đầu dê hơn.”
Ác ma đầu dê đang hấp hối: Excuse me? Cảm thấy hứng thú đối với cơ thể của ta?
Bạch tiền bối dán mấy tờ dược cao trị liệu lên người ác ma đầu dê, sau đó bỏ nó vào trong một cái hộp.
Lư Sơn Lộ Ma Tôn bên cạnh dùng ánh mắt thương hại nhìn ác ma đầu dê, hắn có loại dự cảm, mấy ngày sau, bên người Bạch Thánh lại có thêm một cái đèn thần, ấm thần hoặc trang bị cùng loại khác. Cái loại trang bị mà sau khi chà lên vài cái là có thể bắn ra một con ác ma đầu dê bị cắt mất sừng ấy.


Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối phân thân + Bạch tiền bối bản thể về tới đội ngũ hôn lễ của Đậu Đậu.
Mỹ nhân rắn công đức ngửa đầu, nuốt Xích Tiêu Kiếm vào bụng, sau đó nương theo phía sau Tống Thư Hàng.
Xích Tiêu Kiếm:
“…”
Thời gian được hóng gió hôm nay có hơi ngắn thì phải.
“Tống tiền bối, Tống tiền bối, kích thích quá đi.”
Đậu Đậu bản Vũ Nhu Tử kích động nói, đáng tiếc cô không thể tự mình tham gia trận chiến vừa rồi.
“Thư Hàng, vừa rồi ngươi lỗ mãng quá đấy.”
Đậu Đậu bản Tô Thị A Thập Lục có phần lo lắng nói, trên người Tống Thư Hàng treo cái danh ‘nghìn năm đệ nhất thánh’, nhưng hắn căn bản vẫn là tứ phẩm, chính diện đối cứng với kẻ địch bát phẩm đúng là quá lỗ mãng. Có điều… cũng cực kỳ ngầu.
“Ê a a ~~ ngốc!”
Tạo Hóa Tiên Tử.
Tống Thư Hàng cười hì hì, nói:
“Kỳ thực không cần lo lắng, bởi vì thân thể bây giờ của ta không phải bản thể.”
Hiện tại hắn là được Bạch tiền bối two dùng bí pháp, lấy găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ làm cơ sở hóa hình thành hình dạng Tống Thư Hàng two. Vì vậy hắn mới dám cầm lấy Cửu Tu Phượng Hoàng Đao và Xích Tiêu Kiếm trực tiếp nhào qua chính diện cứng đối cứng với kẻ địch cấp bát phẩm.
Bởi vì không phải bản thể nên mới có thể buông thả thích đáng một lần. Hơn nữa còn có Bạch tiền bối áp trận bên người.
Chu Ly bên cạnh vẫn còn sợ hãi:
“Cũng may trận chiến này chấm dứt nhanh, một thân thực lực của ác ma đầu dê còn chưa kịp thi triển hoàn toàn.”
Nếu không, chiến đấu giữa Huyền Thánh dù không hủy thiên diệt địa thì vẫn có uy lực đánh sập mấy thành phố. Đội ngũ kiệu cưới này của bọn họ tuyệt đối sẽ bị dính chưởng.
Trong các đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1, Lệ Chi Tiên Tử đã quay lại toàn bộ mọi việc.
“Ngày mai gửi bản thảo cho nhật báo tu sĩ đi, nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh phối hợp với nghìn năm đệ lục thánh Bạch Thánh chém giết Huyền Thánh ác ma đầu dê. Điều này sẽ càng khiến cho không ai hoài nghi thực lực cấp Huyền Thánh của Thư Hàng tiểu hữu.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Lúc trước mọi người còn đang lo lắng hắn treo tên tuổi ‘nghìn năm đệ nhất thánh’ sẽ mang đến phiền phức cho hắn. Hiện tại hắn dốc sức chiến đấu với Đông Qua Thánh Quân, lại chém giết ác ma đầu dê bát phẩm, chiến tích như vậy đã đủ để dọa sợ rất nhiều kẻ có mưu đồ bất chính.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ bình tĩnh nói.
Lệ Chi Tiên Tử cất điện thoại đi:
“Chúng ta cũng phải cố gắng lên, không thì sẽ có một ngày Tống Thư Hàng tiểu hữu ‘nhân tiền hiển thánh’ lần nữa, vượt qua cảnh giới của chúng ta mất.”
Lệ Chi Tiên Tử vừa dứt lời, khóe miệng của đám đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 co giật.
Đâm tim người ta thật tàn nhẫn.
“Bốn tháng đã tứ phẩm rồi.”
“Ta cá hắn chỉ năm tháng là ngũ phẩm.”
“Không phải hắn nói muốn luyện chế ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ mới tấn chức ngũ phẩm à, ta thấy thời gian một tháng khẳng định không đủ. Ba mươi ba loại pháp khí bản mệnh không dễ chế tạo vậy đâu.”
“Nhưng chỉ trên đường đi đưa Đậu Đậu ‘xuất giá’ này thôi, Tống Thư Hàng tiểu hữu đã lần lượt góp nhặt được bảy loại tài liệu luyện chế pháp khí gồm ‘rùa, chó, thỏ, trâu, voi, ngựa, dê’. Hơn nữa Bạch tiền bối còn muốn dẫn hắn ra vũ trụ đào bảo vật kia kìa. Pháp khí tổ hợp tam thập thú chẳng cần tốn nhiều thời gian lắm đâu.”
Mọi người trong tiên thuyền lập tức im bặt đi.
“Cố gắng tu luyện, từ hôm nay trở đi mỗi ngày giảm bớt một giờ lặn ngụp nói chuyện phiếm trong nhóm.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Từ hôm nay trở đi, mỗi năm ít nhất phải xông vào bí cảnh một lần.”
Túy X Cư Sĩ nói.
“Từ giờ trở đi ta phải khống chế số lần tìm đường chết, dồn thời gian vào việc tu luyện.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Bắt đầu từ năm tới ta sẽ không sinh con nữa, trùng kích vào cảnh giới Tôn Giả trước đã.”
Giao Bá Chân Quân nói.
“Ta cũng phải nỗ lực mới được, nếu không ngay cả tư cách làm CPU cũng không còn… A lộn!”
Diệt Phượng Công Tử chen trong hồ cá lên tiếng.
Đám đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 tràn trề động lực.
Nếu Hoàng Sơn Chân Quân có mặt ở đây nhất định sẽ vui đến phát khóc.
Tình trạng của nhóm Cửu Châu số 1 đã bất bình thường lâu lắm rồi, tích cực tiến về phía trước như vậy.
xxxxxxxxxxxxxxxx
Bảy giờ đúng giờ Bắc Kinh, đài cao bằng vàng đã đến nơi.
Đội ngũ ‘kiệu cưới’ của Đậu Đậu rốt cuộc cũng ngừng lại.
“Có phải trò hay sắp bắt đầu rồi không? Tiếp theo sẽ đến phiên ta biểu diễn đúng không?”
Đậu Đậu bản Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
“Hiện tại ý thức của Tống Thư Hàng đã chuyển ra ngoài, vốn là ba đợt trước, giữa, sau, giờ thành hai chúng ta chia đều.”
Ý thức của Tô Thị A Thập Lục nói.
Trong lúc nói chuyện, thân hình Tống Thư Hàng đột nhiên tan ra.
“Không tốt, thân thể Tống tiền bối lại biến thành một bãi rồi!”
Vũ Nhu Tử nói.
Bộ phận thân thể hóa lỏng hòa vào trong găng tay.
Găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ ‘vèo’ một cái trở về trên tay phải Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu.
Đồng thời trở về còn có vòng tay pháp khí, cùng với chiến lợi phẩm vơ vét được trên người ác ma sừng dê.
“Ý thức của Thư Hàng đâu?”
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu:
“Đừng nhìn ta, ý thức của hắn không có qua đây.”
“Vậy trở về trong thân thể Đậu Đậu rồi chăng?”
Tô Thị A Thập Lục nói.
Quả nhiên, ý thức Tống Thư Hàng lại trở về trong thân thể Đậu Đậu.
Lúc ý thức vừa trở về, Tô Thị A Thập Lục cùng Vũ Nhu Tử cảm thấy có một thứ gì đó trông như ‘sương mù’ phả vào mặt, bao phủ toàn bộ ý thức của các cô và Tạo Hóa Tiên Tử.
Sương mù này cùng trở về với ý thức của Tống Thư Hàng.
Cuối cùng, sương mù ngưng tụ thành một ‘mộng cảnh’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận