Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1239: Ngẩng Đầu Nhìn Trời, Mặt Trời Mỉm Cười Với Ta

Chương 1239: Ngẩng Đầu Nhìn Trời, Mặt Trời Mỉm Cười Với Ta
Hiện tại Bạch tiền bối two có ba con sủng vật.
Con tiếp xúc với Tống Thư Hàng nhiều nhất chính là sủng vật số 2 tà ma chuột Hamster. Bây giờ con manh vật này đang trùng kích cảnh giới ngũ phẩm, nó đã thề là sau khi tấn thăng ngũ phẩm xong sẽ tới đè Tống Thư Hàng ra đánh. Có hậu đài vững chắc như Bạch tiền bối two, tính thời gian thì chắc hẳn nó cũng sắp tấn thăng thành công rồi.
Sủng vật số 3 là tinh tinh tướng quân do Bạch tiền bối two bắt được trong chuyến đi cấm địa Điện Hàn Đông lần trước, tu vi ở cảnh giới bát phẩm. Tên này có lai lịch không nhỏ, là thánh viên đại kim cang, đồng thời cũng là chinh Tây đại tướng quân ở thú giới. Nội tu Đại Hư Không Áo Nghĩa Bí Pháp, ngoại tu Thánh Viên Long Lực Thần Công. Bình thường thì sẽ có một ngày nó tấn thăng cửu phẩm, trở thành chúa tể một phương ở thú giới, nhưng tiếc là... nó lại gặp phải Bạch tiền bối two.
Về phần sủng vật số 1, Bạch tiền bối two đã từng nhắc qua, nhưng rốt cuộc sủng vật số 1 là sinh vật gì thì Bạch tiền bối two lại không giới thiệu kỹ, chỉ nói là số 1 vẫn trong trạng thái tương tự như ngủ đông.
“Bây giờ tên kia sắp nhảy không gian qua à? Nói vậy đây là một sủng vật cấp Kiếp Tiên cửu phẩm ư?”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Mong là thân hình của tên kia không quá lớn, nếu không lúc nó nhảy không gian tới đây sẽ làm sụp chỗ ở tạm thời mà phân bộ Hắc Mã sắp xếp cho hắn mất.
[Rè rè~~ nhảy không gian thành công, định vị lại vị trí của Bá Tống số. Rè rè~~ định vị thành công.]
Lúc này, tiếng của sủng vật số 1 bỗng vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Nhưng bây giờ thanh âm rõ hơn rất nhiều.
[Ngươi đến rồi à?]
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
[Đã hoàn thành xong bước nhảy không gian. Xin chào số Bá Tống, ta là sủng vật số 1 của chủ nhân tên ‘Ngươi Bận Không T233’, rất vui được gặp ngươi.]
Giọng nói kia lại vang lên.
Ngươi Bận Không T233 á? Cái tên quái quỷ gì thế này?
Ngoài ra vừa rồi hắn có để ý một chuyện, ‘số’ Bá Tống là có ý gì? Tại sao lại thêm chữ số vào chứ?
Sủng vật số 1, sủng vật số 2, sủng vật số 3... tiếp theo là sủng vật số Bá Tống á?
[Ngươi ở đâu? Sao ta không thấy ngươi?]
Tống Thư Hàng lại hỏi.
Chẳng lẽ con sủng vật số 1 này rất rất nhỏ, là loài chỉ lớn cỡ con kiến thôi sao?
Tống Thư Hàng phóng tinh thần lực của mình ra quét khắp căn phòng, nhưng cuối cùng lại chẳng phát hiện bất kỳ sinh mệnh thể khác thường nào.
Cho dù trong phòng có thêm một con muỗi, hắn cũng có thể tìm ra, trừ khi... sủng vật số 1 nhỏ như vi sinh vật.
[Xác định đã hoàn thành nhảy không gian, xác định đã đến thú giới trong chư thiên vạn giới, xác định đã gặp mặt số Bá Tống, xác định tín hiệu trao đổi không gặp vấn đề gì. Tổng kết: Đúng vậy, số Bá Tống, ta đã đến bên cạnh ngươi rồi.]
Sủng vật số 1 trả lời.
[Vậy ngươi đang ở đâu?]
Tống Thư Hàng hỏi.
Mới vừa hỏi xong, hắn chợt nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng kêu hỗn loạn của các thành viên phân bộ Hắc Mã.
Tiếng kêu càng ngày càng lớn, số người gọi cũng càng ngày càng nhiều.
Đồng thời còn có tiếng quát trầm thấp của phân bộ trưởng và Quy đại sư để giữ trật tự.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.
Thiện trả lời:
“Bá Tống tiền bối, không ổn rồi, trên bầu trời thú giới đột nhiên xuất hiện một mặt trời, nhiệt lượng cực cao khiến nhiệt độ tăng vọt.”
Đột nhiên xuất hiện một mặt trời ư?
Tống Thư Hàng:
“...”
Trong lòng hắn chợt có dự cảm chẳng lành.
Thú giới cũng không phải là ‘tinh hệ hằng tinh song tử’, nên việc đột nhiên xuất hiện một mặt trời mới đã khiến mọi người trong thú giới cảm thấy bất an.
Tống Thư Hàng hít sâu một hơi:
“Đừng hốt hoảng, bình tĩnh đã, ta đi ra ngoài xem thử.”
Hắn bước ra khỏi phòng, mỹ nhân rắn công đức đứng sau lưng bảo vệ hắn.
Tiếp đó, Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn lên.
[Nhìn trời~~]
Tống Thư Hàng thốt lên.
Mặt trời vốn có ở thú giới vẫn đang ở trạng thái ‘mới mọc’, chậm rãi nhô lên cao. Mà lúc này ngay chính giữa không trung lại có một mặt trời màu vàng chói mắt khác đang tỏa nhiệt và ánh sáng.
[Xin chào số Bá Tống, số Ngươi Bận Không T233 đang mỉm cười với ngươi đây.]
Tiếng của sủng vật số 1 lại vang lên lần nữa.
[Trời má!]
Tống Thư Hàng mắng.
[Số Bá Tống, ngươi nói sai rồi, ta không phải mặt trời của má ngươi, ta là mặt trời của chủ nhân.]
Sủng vật số 1 chỉnh lại.
Tống Thư Hàng cảm thấy thế giới quan của mình bị đả kích nặng nề.
[Ngươi chính là sủng vật số 1 đấy à? Một mặt trời ư?]
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Bạch tiền bối two, ngài trâu bò như vậy, vị chúa tể Cửu U còn lại có biết không?
Sủng vật số 1 Ngươi Bận Không T233 đang treo cao trên bầu trời. Nó không tiến vào tầng khí quyển của thú giới mà là lẳng lặng treo lơ lửng trong tinh không ngoài thú giới, tỏa ra ánh sáng và sức nóng.
Nó không phát ra lực hấp dẫn, ngoài ánh sáng và nhiệt độ do bản thân tự tỏa ra, nó cố hết sức thu lại tất cả năng lượng, tránh ảnh hưởng đến ngoại giới.
[Sai rồi, số Bá Tống. Xin đính chính lại với ngươi, ta không phải mặt trời, ta chỉ là một con sư tử đáng yêu có biệt danh Ngươi Bận Không thôi. Trong một sự cố bất ngờ, ta bị trọng thương sắp chết, chủ nhân từ bi cải tạo lại, cuối cùng ta trở thành sủng vật số 1 kiêm thêm chức binh khí cuối cùng mã số T233. Bây giờ nhìn ta lớn thế này là vì ta đang ở khá gần thú giới.]
Mặt trời màu vàng trên không trung trả lời.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sủng vật số 1 tiếp tục tự giới thiệu mình:
[Ngoài ra, kích thước của mã số T233 rất khác hằng tinh. Có thể tham khảo hành tinh ZB-214 để biết kích thước cụ thể.]
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật một hồi. Hành tinh ZB-214 là cái gì? Lớn cỡ nào? Không thể dùng hành tinh mà mọi người khá quen thuộc trong hệ mặt trời để so sánh à?
Ngay lúc này, hắn lại được thể nghiệm câu ‘tri thức đến lúc dùng mới hận mình biết quá ít’ một lần nữa.
“Nhưng lấy hành tinh làm vật tham chiếu thế này cho thấy kích thước của tên này không hề nhỏ chút nào. Khi một sự vật lớn đến một mức nhất định, lực tàn phá sẽ trở nên rất đáng sợ. Không biết một kích toàn lực của số 1 có đủ sức làm nổ tung luôn cả một hành tinh không nhỉ?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
[Thật đáng tiếc, số Bá Tống. Tính đến thời điểm hiện tại, ngoài tỏa ánh sáng và sức nóng ra ta không có bất kỳ thủ đoạn công kích nào hết.]
Sủng vật số 1 trả lời:
[Thật ra bây giờ tất cả năng lượng trong người đều dùng để duy trì khả năng hành động của thân thể to lớn này. Mỗi lần hành động, ta đều phải tiêu hao tất cả năng lượng tích lũy mấy nghìn năm qua. Bình thường vì để tiết kiệm năng lượng, ta đều ở trạng thái ngủ đông, lặng lẽ tích góp lực lượng. Sau lần hành động này, ta lại phải ngủ đông trong thời gian rất dài.]
Khóe miệng Tống Thư Hàng lại co giật:
[Ngươi mới nói ngươi là binh khí cuối cùng do Bạch tiền bối chế tạo ra mà?]
[Cũng bởi trước mắt ta không có bất cứ thủ đoạn công kích nào, chỉ có thể phát sáng và tỏa nhiệt lượng cho nên... tạm thời nghề chính là sủng vật số 1, binh khí cuối cùng chỉ là nghề phụ thôi.]
Số 1 bình tĩnh trả lời.
Sủng vật số 1 kiêm chức binh khí cuối cùng, hóa ra là vì nguyên nhân này đấy à?
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Nói vậy là bây giờ chức năng chính của sủng vật số 1 là mặt trời nhân tạo mô hình nhỏ đúng không? Hay cũng có thể nói là một vũ khí cuối cùng bán thành phẩm?
[Xác định đã tiếp xúc thành công với số Bá Tống, tiếp theo tiến vào chế độ tiết kiệm năng lượng. Đóng kín ánh sáng và nhiệt lượng, duy trì hoạt động ở mức tiêu hao thấp nhất. 3... 2... 1...]
Ngươi Bận Không T233 lại nói.
Trong lúc đang nói chuyện, mặt trời màu vàng trên cao dần tối đi, cuối cùng ánh sáng biến mất hẳn.
Chừng mười hơi thở sau.
Tiếng của Ngươi Bận Không T233 lại vang lên, lần này giọng đã trong hơn một chút:
[Xin chào số Bá Tống, có nghe thấy tiếng của ta không?]
[Nghe thấy.]
Tống Thư Hàng trả lời.
[Số Bá Tống, thế giới riêng của ngươi bị gì thế? Tại sao chủ nhân của ta không thể truyền tín hiệu qua thế?]
Ngươi Bận Không số T233 hỏi.
Tống Thư Hàng:
[Thế giới hạch tâm của ta đang thăng cấp, có lẽ vì nguyên nhân này nên thế giới có chút biến hóa.]
[Thì ra là thế, vậy thế giới riêng của ngươi phải mất bao lâu mới tiến hóa xong? Để ta báo lại cho chủ nhân biết.]
Sủng vật số 1 hỏi.
Tống Thư Hàng:
[Ta cũng không biết nữa, nhưng chắc không lâu lắm đâu.]
[Đã rõ, vậy ta sẽ báo cho chủ nhân đúng theo sự thật.]
Sủng vật số 1 nói:
[À số Bá Tống này, ngươi có lời gì muốn nhờ ta chuyển cho chủ nhân giúp không? Hay là có câu chuyện cười nào không?]
[Nhươi nhắc ta mới nhớ, quả thật là có chuyện muốn nhờ, vốn dĩ ta cũng định liên lạc với Bạch tiền bối two.]
Tống Thư Hàng kể lại chuyện xảy ra gần đây ở thú giới cho sủng vật số 1 nghe, bao gồm cả chuyện pháp khí dụ người đọa lạc xuất hiện khắp nơi trong thú giới
Hắn hoài nghi một vị chúa tể Cửu U khác đã rơi vào trạng thái điên cuồng, muốn gây chuyện khắp nơi.
[Hiểu rồi, ta sẽ báo chuyện này cho chủ nhân biết. Gần đây vị kia nổi điên lên cũng bình thường thôi, số Bá Tống nhớ chú ý an toàn, chờ quãng thời gian này qua đi mọi chuyện sẽ trở nên tốt hơn. Mà này, ngươi có mẩu chuyện cười nào không?]
Sủng vật số 1 lại hỏi tiếp.
[Chúng ta đừng nhắc đến đề tài ‘chuyện cười’ này nữa được không?]
Tống Thư Hàng khóc không ra nước mắt.
[Được thôi, số Bá Tống. Vậy ngươi có tiết mục gì buồn cười muốn nhờ ta chuyển lại cho chủ nhân không?]
Sủng vật số 1 hỏi.
[Lăn đi, bò cưng!](*)
Tống Thư Hàng trả lời.
(*)Biến thể từ tên phim Nhảy Đi Ashin!
Sủng vật số 1 im lặng một chút, sau đó đột nhiên cười to:
[Ha ha ha ha, thú vị, thú vị. Số Bá Tống, tiết mục này ta nhận. Lát nữa ta sẽ kể lại tiết mục này cho chủ nhân nghe, chắc chắn chủ nhân sẽ rất vui, đến lúc đó ắt hẳn sẽ ban thưởng cho ngươi.]
Tống Thư Hàng: 0_0
[Khoan... khoan đã! Vừa rồi không phải là tiết mục gì đâu.]
Tống Thư Hàng kêu lên.
Sủng vật số 1:
[Rè rè~~ năng lượng còn 30%, tiến vào trạng thái hoạt động với mức tốn năng lượng thấp nhất. Rè rè~ số Bá Tống, ta còn có thể tiêu hao 10% năng lượng, cần ta giúp gì không?]
Tống Thư Hàng lập tức nhớ tới ‘cung điện’ kia.
Mặc dù nó có mùi lạ nhưng hắn lại không nỡ ném ở thú giới.
[Có thể chuyển cung điện kia vào trong thế giới hạch tâm của ta không?]
Tống Thư Hàng hỏi.
[Phải có ngươi phối hợp mới thực hiện được chuyển dời không gian, nhưng bây giờ thế giới của ngươi đang thăng cấp, ta không biết có chuyển dời nó thành công hay không nữa.]
Sủng vật số 1 trả lời.
[Vậy tạm thời thu nhỏ nó lại được không?]
Tống Thư Hàng hỏi.
[Chuyện này thì được, ta có thể thu nhỏ nó lại cỡ 5m3, vậy được chưa?]
Sủng vật số 1 trả lời.
Tống Thư Hàng:
[Được đó, nhỏ như vậy là đủ rồi.]
Nhờ sự giúp đỡ của sủng vật số 1, Tống Thư Hàng đã chuyển cung điện vào thế giới hạch tâm thành công. Hắn chuyển cung điện đến sát ranh giới của thế giới hạch tâm.
[Còn chuyện gì cần ta giúp nữa không?]
Số 1 lại hỏi.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, sau đó nhớ lại vị Mộ Lam Đạo Nhân của Không Không Đạo Môn.
[Ngươi biết tính quẻ không?]
Tống Thư Hàng hỏi:
[Nếu được thì ta muốn xác định vị trí của một người.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận