Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2968: Đao ý khôi giáp hoàn mỹ

Chương 2968: Đao ý khôi giáp hoàn mỹ
Hiệu quả Tương Lai kiếm của Thiên Đế Tử có vẻ giống với thương pháp Danh Âm Ca Phá mà hóa thân Cổ U đối ứng với thế giới Hắc Long thi triển, đều có hiệu quả “tất trúng”.
Nhưng Danh Âm Ca Phá là thủ đoạn nghịch chuyển nhân quả.
Còn Tương Lai kiếm thì không chém hiện tại mà chém thẳng tương lai!
Dưới tác dụng của pháp tắc thời gian, khi kiếm đã chém ra thì mục tiêu chắc chắn sẽ trúng kiếm. Trừ khi ngươi nắm giữ thủ đoạn có thể chống lại được thời gian chi đạo.
Trình Lâm vàng kim tránh né “hiện tại” nhưng lại đụng trúng kiếm quang của Tương Lai kiếm. Lớp sơn phủ trên mình bị phá, để lộ thân thể bên trong.
Tống Thư Hàng luôn dùng thị giác Thiên Đạo để quan sát Trình Lâm vàng kim, ánh mắt tập trung lại, khóa chặt vị trí vừa bị chém của cô.
Thân thể lưu ly tinh khiết xinh đẹp trông cực kỳ quen mắt.
“Thì ra là thế, bôi sơn vàng à?” Tống Thư Hàng chậm rãi nói.
Trong Chư Thiên Vạn Giới, người sẽ làm như vậy và làm như vậy với chính mình… e rằng chỉ có một mà thôi.
“Vá sơn đắt lắm đấy.” Trình Lâm vàng kim nhận một kiếm của Thiên Đế Tử mà mặt không đổi sắc. Cũng có thể vì trên mặt cô cũng bôi sơn nên chẳng nhìn ra màu thật là gì.
Nhìn từ bên ngoài thì cô chỉ bị tróc một lớp sơn, chứ bản thể bên trong chẳng hao một cọng tóc.
Phải biết rằng nhát kiếm kia của Thiên Đế không phải chém thăm dò bình thường, mà thực sự mang theo sát ý!
“Đạo hữu, người ta đang chém ngươi mà ngươi chỉ quan tâm đến sơn thôi à?” Khí linh cốt long không nhịn được, thốt lên.
Chuyện này giống như người khác đang cầm đao chém ngươi, mà ngươi lại để ý chuyện quần áo bị chém rách vậy.
Chú ý chuyện quan trọng đi được không?
Mất mạng đến nơi mà để ý đến lớp sơn làm gì không biết!
“Ngươi đừng xem thường lớp sơn vàng này của ta. Mặc dù chỉ tróc mất một ít, nhưng nếu muốn vá thì ta phải vá nguyên một mảng. Mà sau khi vá xong, màu sắc mới còn không giống với màu cũ, không còn hoàn hảo nữa kia.” Trình Lâm vàng kim nhìn vai của mình, nói.
Khí linh cốt long: “…”
“Đúng rồi khí linh đạo hữu, ngươi có muốn bôi sơn không? Bây giờ trừ màu vàng bá khí, màu bạc thời thượng, ta còn khám phá thêm tím quý phái, lam u buồn… nhiều màu sinh động lắm. Kiểu gì cũng có màu thích hợp với cô.” Trình Lâm vàng kim tranh thủ chào hàng.
“…” Khí linh cốt long: “Đạo hữu, ngươi giữ cái mạng đi đã rồi tính.”
“Không sợ, thực ra ta và Thiên Đế không có mâu thuẫn gì lớn. Ta đứng im cho cô ấy chém mấy kiếm là cô ấy nguôi giận ấy mà.” Trình Lâm vàng kim phẩy tay áo nói.
Khí linh cốt long: “…”
Tống Thư Hàng: “…”
“Ha ha á ~” Thiên Đế Tử giữa hư không bật lên một tiếng cười lạnh… êm tai.
Thanh tuyến của một vài người trời sinh không thích hợp để cười lạnh, dù là cười lạnh cũng chẳng có cảm giác uy hiếp. Thanh tuyến của Vũ Nhu Tử chính là như thế, không thể đi theo hướng lạnh lùng sang chảnh được.
Chém mấy kiếm là nguôi giận?
Đúng là mơ tưởng!
Quan hệ giữa cô, Tống đầu gỗ và Trình Lâm chính là không đội trời chung.
Tống đầu gỗ và Trình Lâm muốn cô.
Cô cũng muốn Tống đầu gỗ và Trình Lâm.
Cả hai bên không ai nhường ai.
“Ngươi đã muốn đứng cho ta chém mấy kiếm nguôi giận, thì ngươi đứng im đấy cho ta!” Thiên Đế Tử giơ bội kiếm trong tay.
Năm tháng đằng đẵng đặt nơi mũi kiếm.
Pháp tắc và lực lượng mang uy lực hủy diệt cả hành tinh tập trung ở mũi kiếm của Thiên Đế Tử.
Nếu kiếm này chém xuống, dù có khống chế và áp súc lực lượng cỡ nào thì long mộ và đảo thần bí cũng đi tong.
“Các ngươi đừng đánh nữa! Đừng đánh ở đây!” Vị tiên tử tóc bạc có vết thương sau lưng không nhịn được bước ra khuyên nhủ.
Cô không muốn mảnh đất dung thân này bị người ta phá hủy.
“Đừng lo.” Thiên Đế Tử lắc trường kiếm trong tay, uy lực ngưng tụ trên mũi kiếm áp súc thêm một lần nữa, kích thước chỉ còn lại bằng mũi kiếm: “Khi chém chết cô ta, ta sẽ dịch chuyển không gian.”
Bây giờ Thiên Đế Tử vẫn thi triển được thủ đoạn khống chế cỏn con đó.
“Ngoan ngoãn đứng im đấy, Trình Lâm.” Thiên Đế Tử vung kiếm.
“Tiên tử… ngươi nhận lầm người rồi.” Thân mình Trình Lâm vàng kim hóa thành hư vô, biến mất trong long mộ.
Đối mặt với nhát kiếm kia, chỉ có hai loại người không tránh.
Một loại là siêu mạnh.
Một loại là siêu ngu.
Mà cô thì không phải là cả hai loại ấy.
“Thực ra ta tên là Trình Cẩu Đản. Trình Lâm đã chết, chết thật rồi… Không tin thì cô gieo quẻ mà xem.” Khi hóa thành hư vô, Trình Lâm vàng kim nói.
“Ta kệ xác ngươi là Trình Cẩu Đản, Kim Cẩu Đản hay Ngân Cẩu Đản, kết quả như nhau cả thôi!” Thiên Đế Tử lắc tay một cái, vẽ một đường kiếm giữa hư không.
Trước đó cô đứng giữa hư không nửa ngày trời không phải là để xem kịch.
Không gian xung quanh đảo thần bí đã bị cô bày trận phong tỏa không gian tuyệt đối.
Bên cạnh long mộ thì bị cô hạ rất nhiều thủ đoạn giam cầm kiểu mới.
Thủ đoạn giam cầm không gian của cô không phải chỉ phong tỏa không gian đơn giản, mà còn phong tỏa cả “thời gian”.
Lực lượng không gian và thời gian kết hợp, biến thành “lĩnh vực” của Thiên Đế Tử.
Trình Lâm vàng kim đã hóa thành hư vô đột nhiên bị ép ra khỏi trạng thái “hư vô”.
Ngay sau đó, trong hư không bộc phát mấy trăm luồng kiếm quang giống hệt Tương Lai kiếm, không ngừng chém xuống thân thể Trình Lâm vàng kim.
Mỗi luồng kiếm quang lại làm tróc một mảnh sơn trên mình Trình Lâm vàng kim.
Sơn vàng hóa thành bụi phấn bay lả tả xuống từ không trung…
Một phần nhỏ trong số đó rơi vào rãnh máu trên quan tài thủy tinh, hòa vào máu vàng mà trước đó Trình Lâm vàng kim nhỏ xuống.
Trận pháp bạch long tỷ tỷ bày trên quan tài thủy tinh lại sáng lên lần nữa.
Trình Lâm vàng kim và Thiên Đế Tử đang giằng co không phát giác ra chuyện lạ lùng đó.
Nhưng Tống Thư Hàng đang quan sát thế gian vạn vật thông qua tầm nhìn Thiên Đạo lại nhanh nhạy bắt được điểm này.
Phấn sơn vàng kim + máu tươi?
Hay là… bạch long tỷ tỷ muốn hồi sinh không phải nhờ máu tươi, mà là nhờ… thứ sơn vàng này?
Lẽ nào rãnh máu trên quan tài là để hứng sơn vàng cho cô ấy?
Dù là hồi sinh, cô cũng muốn hồi sinh trong trạng thái “thủy tổ kim long” sao?
[Hay là chat riêng với bạch long tỷ tỷ để hỏi xem thế nào?]
Suy nghĩ lóe lên, được lưu trữ tạm thời trong ghi chú.
Sau đó, Tống Thư Hàng lại khóa chặt vị trí của Trình Lâm.
Lúc này lớp sơn vàng của Trình Lâm đã tróc hết, để lộ ra thân thể lưu ly hoàn chỉnh lấp lánh như một tác phẩm nghệ thuật.
Trình Lâm thở dài, vận chuyển chân khí.
Một khắc sau, một bộ khôi giáp nữ tính tinh xảo bao bọc, vũ trang cho cô.
Khải ý?
Không, là đao ý!
Tên đầy đủ: Đao ý khôi giáp.
Trước Bá Tống, trong khắp Chư Thiên Vạn Giới dường như chưa ai tạo ra đao ý đặc biệt đó.
Nhưng lúc này, nó lại ngưng tụ thành hình trên mình Trình Lâm lưu ly.
Đao ý khôi giáp tinh xảo bó sát dáng người Trình Lâm lưu ly, trừ đạo quan nghiêng lệch trên đỉnh đầu thì toàn bộ phần còn lại đều hoàn mỹ.
Tống Thư Hàng mang tầm nhìn Thiên Đạo thở dài khe khẽ, sau đó tập trung tinh thần nhìn kĩ Trình Lâm lưu ly.
Hắn muốn xem thử thị giác Thiên Đạo có thể giám định hoặc xem xét thuộc tính của một vật được hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận