Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1005: Lại Cái Kiểu Nói Bế Quan Là Bế Quan!

Chương 1005: Lại Cái Kiểu Nói Bế Quan Là Bế Quan!
Sau khi theo Chính Đức đi xuống thì Tống Thư Hàng lập tức nhìn thấy vài vị đệ tử của Tiên Nông Tông đang trong trạng thái ẩn thân đứng bảo vệ mấy rương dược liệu nọ. Dược liệu chất đầy bên trong, là những dược liệu tốt nhất mà Chính Đức cố ý lấy ra để giao dịch với Tống Thư Hàng, rất có thành ý.
Cho dù có dùng mớ dược liệu này để ngâm tắm thì cũng không tăng thể chất của Tống Thư Hàng lên được bao nhiêu, còn không bằng uống Long Ma dược tề. Nhưng nó vẫn có tác dụng với đệ tử và người nhà của Tống Thư Hàng.
“Các vị đạo hữu của Tiên Nông Tông đã vất vả rồi.” Tống Thư Hàng cười nói.
Mấy vị đệ tử của Tiên Nông Tông lúc này đang tròn xoe mắt nhìn Tống Thư Hàng. Trong mấy đệ tử Tiên Nông Tông này cũng có người từng tiếp xúc với Tống Thư Hàng.
Khi đó Tống Thư Hàng vừa mới tu luyện không bao lâu, kết quả bị cuốn vào ân oán của Tô Thị A Thập Lục, Tiên Nông Tông, Nguyệt Đao Tông và Công Tử Hải, nên đã gặp qua đệ tử của Tiên Nông Tông.
Đệ tử của Tiên Nông Tông hãy còn nhớ rõ lúc đó Tống Thư Hàng chỉ là một tu sĩ vừa tu chân không bao lâu. Là một con gà mờ thật sự, còn chưa Trúc Cơ xong, tâm khiếu còn chưa mở được.
Nhưng bây giờ, thiếu niên đứng trước mặt họ lại có thân thể vô cùng cường hãn, nhất cử nhất động đều mang đến áp lực cực lớn cho bọn họ. Đối phương chỉ dựa vào cường độ thân thể thôi cũng đủ để đè bẹp bọn họ rồi.
Không chỉ thế, dường như trên người hắn còn có một loại ý nào đó, dù hắn đang mỉm cười nhưng sâu trong đáy mắt lại có một loại sức mạnh ý chí khiến những đệ tử Tiên Nông Tông có tu vi thấp không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Sao lại thế chứ, từ một thiếu niên còn chưa Trúc Cơ xong, chỉ mới nửa năm đã hóa thân thành cao thủ mà đệ tử Tiên Nông Tông không thể nào nhìn thẳng rồi ư?
Chẳng lẽ trước kia là vị Tống Thư Hàng đạo hữu này đang giả heo ăn thịt hổ à?
Đúng, chắc chắn là thế rồi.
Cũng giống như mấy bộ tiểu thuyết đang hot bây giờ ấy, nhân vật chính toàn thích giả vờ giả vịt, rõ ràng có thực lực vô cùng cường đại mà cứ làm bộ như ta đây vô hại lắm!
Trong lúc đang suy tư thì bọn họ lại thấy Tống Thư Hàng lấy ra một cái túi nhỏ, nhét hết cả đống dược liệu này vào trong đó.
“Túi càn khôn ư?” Lại có đệ tử Tiên Nông Tông bất giác bật thốt.
“Không phải túi càn khôn mà là túi thu nhỏ một tấc.” Chính Đức đứng bên cạnh bèn giải thích.
Tuy rằng không phải pháp khí không gian như túi càn khôn, nhưng túi thu nhỏ một tấc cũng là thứ quý hiếm, là pháp khí mà vô số tu sĩ thuộc môn phái nhỏ và tán tu thèm khát.
Tống Thư Hàng thu hồi túi thu nhỏ một tấc, của cải không thể khoe khoang, cho nên hắn không dám dùng vòng tay pháp khí không gian mà Bạch Tôn Giả tặng ở trước mặt người ngoài. Loại pháp khí không gian quý giá như thế, nếu sơ sẩy thì sẽ khiến nhiều cường giả cấp bậc Linh Hoàng ngũ phẩm dòm ngó.
Sau khi cất dược liệu xong thì Chính Đức và đệ tử của Tiên Nông Tông vẫn chưa đi ngay.
Chính Đức nghiêm túc hỏi thăm Tống Thư Hàng:
“Tống đạo hữu, ta từng nghe nói sau sự kiện Nguyệt Đao Tông thì Hải trưởng lão của bọn chúng từng tìm ngươi trả thù đúng không?”
Hải trưởng lão mà Chính Đức nói chính là Công Tử Hải của Vô Cực Ma Tông.
“Đúng vậy.” Tống Thư Hàng gật đầu.
Tuy rằng chưa từng xuất hiện chính diện, nhưng Công Tử Hải từng âm mưu hãm hại Tống Thư Hàng mấy lần. Tuy rằng lần nào cũng bị bể kế hoạch.
“Tống đạo hữu, có phải ngươi muốn giết Hải trưởng lão hay không?”
Chính Đức hỏi với vẻ chờ mong, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Tiên Nông Tông thật sự không có bản lĩnh để trả thù Công Tử Hải. Đừng nói là Công Tử Hải, bọn họ còn không thể nào trả thù tên phản đồ Chính Năng nữa là.
Nhưng khi thấy Tống Thư Hàng thì trong lòng Chính Đức lại sinh ra chút mong chờ.
Tống Thư Hàng nhìn Chính Đức, thở dài một hơi rồi nói:
“Giữa ta và Công Tử Hải đã không thể nào thỏa hiệp được nữa, sau này ta và hắn ắt sẽ đánh một trận.”
Công Tử Hải là một kẻ chuyên dùng âm mưu quỷ kế, lại giỏi lợi dụng lòng người.
Khi ấy cả Nguyệt Đao Tông, Tiên Nông Tông và Tô Thị A Thất đều bị hắn gài bẫy.
Nhưng chính là kết cục không được tốt lắm. Tuy rằng âm mưu của hắn rất lợi hại, nhưng gần đây những âm mưu do hắn bày ra thường xuyên bị phá vỡ.
Công Tử Hải có tin tức về người nhà của Tống Thư Hàng, hơn nữa đã có dấu hiệu từng ra tay với người nhà của hắn. Con nhện lúc trước từng lẻn vào nhà Tống Thư Hàng chính là một thứ rất nguy hiểm.
Bây giờ Công Tử Hải đang trùng kích cảnh giới kim đan ngũ phẩm, tạm thời chỉ có thể dựa vào con rối phân thân và đám thuộc hạ của mình để ra tay với Tống Thư Hàng. Một khi hắn độ kiếp thành công, tấn chức Linh Hoàng ngũ phẩm thì Tống Thư Hàng bảo đám hắn sẽ không bỏ qua cho mình. Nếu bản thân Tống Thư Hàng hắn mà có cơ hội giết chết Công Tử Hải thì hắn tuyệt đối cũng sẽ không nương tay.
Nếu như là nửa năm trước, Tống Thư Hàng còn chưa mở được tâm khiếu đầu tiên của nhất phẩm, chống lại Công Tử Hải thì chỉ có một kết cục duy nhất là bị đối phương dùng một ngón tay bóp chết.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Bản thân Tống Thư Hàng cũng đã sắp sửa bước vào tứ phẩm, hơn nữa hắn đã tu luyện vài loại công pháp luyện thể cường đại, cường độ thân thể còn mạnh hơn cả cảnh giới.
Ngoài ra, có nhiều lá bài tẩy như Diệp Tư, mỹ nhân rắn công đức, Diệt Thần Tử Mẫu Pháo, thế giới hạch tâm hoặc Đao Cổ Vô Hình, khôi giáp đao ý ở bên cạnh, dù một mình chống lại Công Tử Hải thì Tống Thư Hàng cũng không sợ.
Dù bây giờ Diệp Tư không ở đây, nhưng nếu đánh không lại, Tống Thư Hàng mà muốn chạy thì Công Tử Hải cũng không cản hắn được.
“...” Kính xin Tống đạo hữu hãy nhận lấy vật này.”
Chính Đức hít sâu một hơi, nhận lấy một cái hộp từ tay của một vị sư đệ đưa cho Tống Thư Hàng.
Mở hộp ra thì thấy một hạt giống phát ra ánh sáng bảy màu, nhìn thôi đã biết không phải vật phàm.
“Đây là một hạt giống mới của Thất Hoàng Diệu Quả, bọn ta xin tặng nó cho Tống đạo hữu. Nếu như có một ngày Tống đạo hữu giết được Công Tử Hải và Chính Năng thì xin hãy báo cho Tiên Nông Tông bọn ta một tiếng, để hận ý trong lòng bọn ta có thể nguôi ngoai phần nào.” Chính Đức cắn răng nói.
Đây xem như Tiên Nông Tông đầu tư cho Tống Thư Hàng, bọn họ đặt hết hy vọng báo thù lên người Tống Thư Hàng.
Người vốn có khả năng giải quyết Công Tử Hải rõ ràng chính là Tô Thị A Thất của Thiên Hà Tô Thị, nhưng A Thất không bắt được bản tôn của Công Tử Hải, cũng chỉ đành phá hủy phân bộ của Vô Cực Ma Tông, xem như trút giận mà thôi.
“Ta đã từng nói tác dụng của hạt giống Thất Hoàng Diệu Quả này với Tống đạo hữu rồi đấy.” Chính Đức lại nói tiếp.
Hắn từng nhờ Tống Thư Hàng chuyển một hạt cho Tô Thị A Thập Lục, đại biểu cho thành ý xin lỗi của Tiên Nông Tông.
Tuy rằng hiệu quả của hạt giống không bằng với quả chín, nhưng hạt giống của Thất Hoàng Diệu Quả vẫn có tác dụng lớn khi đối mặt với vết thương do thiên kiếp tạo ra.
“Nếu như bị thương trong quá trình độ thiên kiếp thì Tống đạo hữu cứ nuốt hạt giống Thất Hoàng Diệu Quả này. Nó có tác dụng giúp khu trừ thương thế do thiên kiếp tạo thành, khôi phục chân khí trong cơ thể.” Chính Đức giải thích rõ ràng hơn.
“Các ngươi thật sự muốn đưa thứ tốt như thế cho ta ư?” Tống Thư Hàng mỉm cười hỏi lại.
“Chỉ cần vẫn còn cách bồi dưỡng thì bọn ta vẫn có thể bồi dưỡng ra được hạt giống của Thất Hoàng Diệu Quả.” Chính Đức cắn răng nói: “Bọn ta chỉ mong Tống đạo hữu độ kiếp thuận lợi, thực lực tăng cao.”
“Ta hiểu rồi.” Tống Thư Hàng nhận lấy cái hộp kia: “Ta sẽ nhận món quà này. Nay ta sắp sửa độ kiếp, hạt giống này đúng là sẽ giúp ích cho ta rất nhiều. Nếu sau này Tiên Nông Tông cần ta giúp điều gì thì cứ việc nói thẳng.”
Chính Đức mỉm cười gật đầu.
...
Tiên Nông Tông tạm biệt Tống Thư Hàng, rời khỏi khu đại học Giang Nam.
Tống Thư Hàng tay cầm hạt giống Thất Hoàng Diệu Quả, sau đó lại nghĩ đến mệnh phù tục mệnh mà khi nãy Thất Sinh Phù tiền bối vừa đưa, không biết tại sao trong lòng hắn lại thấy sợ hãi.
Hắn lại thầm nghĩ, hình như gần đây mình khá may mắn thì phải?
Nhờ may mắn nên hắn liên tục nhận được hai bảo vật tục mệnh, lại thêm Diệp Tư đột nhiên phải đi bế quan độ kiếp.
Sao cứ thấy sẽ có chuyện xúi quẩy ập đến thế này?
...
Một bên khác.
Trong phòng y tế của đại học Giang Nam.
Bạch Tôn Giả ngồi trước mặt Thất Sinh Phù Phủ Chủ, đang thảo luận về cách cải tạo trận pháp tấn cấp ngũ phẩm.
Sau khi được Bạch Tôn Giả chỉnh sửa, trận pháp độ kiếp của Thất Sinh Phù Phủ Chủ liên tục được hoàn thiện và tăng mạnh. Qúa trình này khiến cho Thất Sinh Phù Phủ Chủ nhìn thấy hy vọng về long văn bát phẩm.
Nói một hồi thì dường như thanh âm của Bạch Tôn Giả ngày càng nhỏ và chậm hơn.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ nhìn về phía Bạch Tôn Giả. Sau đó hắn thấy Bạch Tôn Giả đã thất thần.
“Nhìn trời!”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ vội vàng đỡ lấy Bạch Tôn Giả.
Hình như Bạch Tôn Giả đang thảo thuận về trận pháp độ kiếp với hắn và sinh ra linh cảm gì đó nên mới rơi vào trạng thái trầm tư. Trầm tư một hồi lại thành ra thất thần.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ lo Bạch Tôn Giả thất thần xong, nhỡ đâu ngã xuống một cú là học sinh với giáo viên trong dãy lầu này của đại học Giang Nam sẽ toi cơm tập thể. Đến lúc đó lại có người cho rằng nhà thầu xây dựng nơi này đã rút ruột công trình mất.
Khó khăn lắm mới đỡ lấy Bạch Tôn Giả, khiến hắn dựa vào lưng ghế xong thì lại có vấn đề mới. Bạch tiền bối trong trạng thái thất thần không thể cố gắng khống chế mị lực quỷ dị của hắn nữa.
Ngay sau đó Thất Sinh Phù Phủ Chủ lại cảm thấy Bạch tiền bối ngày càng chói mắt, cứ hút chặt ánh mắt của hắn như một thỏi nam châm, khiến hắn không sao dời mắt được.
“Dù có im lặng ngắm Bạch Tôn Giả như thế cả đời cũng đáng”, suy nghĩ đáng sợ này bắt đầu xuất hiện trong đầu hắn, không sao gạt bỏ được.
Sao lại như vậy chứ, Bạch Tôn Giả ở trạng thái thất thần bình thường không thể nào mất khống chế như vậy mới đúng.
Chẳng lẽ Bạch tiền bối đột nhiên lại bế quan kiểu nói bế là bế à?
Không phải là Bạch tiền bối lại bắt đầu bế quan rồi đấy chứ?
Thất Sinh Phù Phủ Chủ móc điện thoại của mình ra, im lặng bấm gọi cho Tống Thư Hàng.
“Alo? Thất Sinh Phù tiền bối đấy à? Có chuyện gì thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ngươi mau đến phòng y tế đi, nếu trễ thì hỏng việc mất.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ vội nói ngay, hắn cảm thấy mình nói chuyện cũng không nên thân rồi.
“Xảy ra chuyện gì rồi à?” Tống Thư Hàng hỏi lại.
“Bạch tiền bối thất thần... cũng có thể là hắn đã bế quan rồi.” Thất Sinh Phù Phủ Chủ cố gắng khiến bản thân nhìn sang chỗ khác.
Ừm, thật ra thì có lẽ đây là cơ hội tốt để rèn luyện ý chí đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận