Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2691: Thiên Đế và đảo thần bí

Chương 2691: Thiên Đế và đảo thần bí
Suy nghĩ to gan đó chỉ vừa mới hiện lên thì ngay lập tức, nguyên thần của Tống Thư Hàng tiến vào trạng thái ‘bế quan’ thực sự.
Dưới sự dẫn dắt của sức mạnh thần bí, nguyên thần của bé Bạch đụng vào đầu nguyên thần của Tống Thư Hàng, khiến ý thức của Tống Thư Hàng mất đi sự hoạt bát, trầm tĩnh lại, hoặc có thể là mất luôn ý thức.
Sau đó, thân thể nguyên thần của Tống Thư Hàng bị bản năng tiếp quản, theo như quán tính trước khi mất đi ý thức, nguyên thần vẫn tiếp tục thực hiện hành động.
Nhập định tu luyện, thánh viên ngâm xướng, ‘Dưỡng Đao thuật’, mã QR sáng lên giữ vững tiết tấu, Bạch two phân thân, phân thân bọc thép Tống three, Tống Cửu U four tiếp tục truyền cho hắn một số kinh nghiệm và thông tin đau đớn, tăng cường hiệu quả nhập định tu luyện.
Mỹ nhân rắn công đức thở dài một hơi, rốt cuộc con chuột cấn tay không nhảy nhót nữa rồi! Nói thật lòng, nhìn thấy Tống Thư Hàng bế quan mà các loại thao tác quấy nhiễu nhiều vô tận thế này, cô thấy rõ phiền lòng.
[Nếu lần tới Thư Hàng mà muốn bế quan, phải cầm búa đập vào đầu hắn, để ý thức của hắn hết nhảy nhót.]
Mỹ nhân rắn công đức yên lặng ghi nhớ điều này.
Thân là ánh sáng công đức, đương nhiên cô phải suy nghĩ cho bản thể mọi lúc mọi nơi. Nếu như bản thể đã muốn bế quan, cô phải nghĩ cách để bản thể bế quan cho tử tế.
Mặt khác, cô còn định đồng bộ phương án này cho Tạo Hóa Tiên Tử. Như thế nhỡ lúc cô tế trụ chưa kịp hồi sinh, Tạo Hóa Tiên Tử cũng có thể thay cô cho Tống Thư Hàng một cú đánh trời giáng, để ý thức của hắn mất đi sức sống.
**********
Ở phía bên kia, trên hòn đảo thần bí xa xôi.
Thiên Đế đột nhiên cứng người lại, hai chân thon dài của cô không nhịn được mà tự đổi tư thế, đan chéo vào nhau. Cùng lúc đó, mười ngón tay của cô ôm chặt lấy cánh tay, tiến vào trạng thái phòng bị đặc thù.
Ở đối diện, một Kiếp Tiên đeo mặt nạ kim loại tinh xảo nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc.
Vị Kiếp Tiên áo trắng này chính là chủ nhân của đảo thần bí, đại tiền bối chế tạo ‘túi thu nhỏ một tấc’ cho Tống Thư Hàng.
Cũng như nhiều tháng trước, vị đại tiền bối này vẫn khoác áo choàng trắng, toàn thân được bao phủ trong áo bào trắng, mặt đeo mặt nạ, ngoại trừ đôi tay bên ngoài áo bào ra, không một tấc da nào khác lộ ra ngoài nữa.
Một bàn tay của đại tiền bối trắng muốt như ngọc, tay còn lại đỏ như sắt nung. Một con thỏ lông dài chui ra khỏi áo bào, nằm ghé lên đầu gối của hắn.
Bàn tay của đại tiền bối áo trắng nhẹ nhàng vuốt ve con thỏ.
Hàn khí phát ra từ trên người đại tiền bối biến không khí xung quanh thành sương lạnh.
Lúc này, vị đại tiền bối áo trắng kia đang nhìn Thiên Đế với ánh mắt nghi hoặc, cảm thấy lúc nãy có một khoảnh khắc, Thiên Đế đột nhiên rất khẩn trương, cả cơ thể rơi vào trạng thái phòng bị cực đoan.
Trong chư thiên vạn giới này còn có người có thể khiến Thiên Đế đề phòng đến như thế ư?
Từng là thành viên của Thiên Đình viễn cổ, đại tiền bối áo trắng biết rõ sự cường đại của Thiên Đế. Cho dù hiện giờ Thiên Đế vừa sống lại, vẫn chưa hoàn toàn lấy lại sức mạnh của mình… nhưng cô vẫn là một trong số những cường sinh giả mạnh nhất chư thiên vạn giới.
Rốt cuộc là quái vật nào khiến cho cô cảnh giác như thế? Thánh Nhân Nho gia đời mới ư?
Sau khi đề phòng một khoảng thời gian ngắn, Thiên Đế thầm thở phào nhẹ nhõm. Lần này Bá Tống chỉ tiếp xúc với phân thân bọc thép cách mấy tầng trung chuyển thôi.
Nếu chỉ là như vậy thì tất cả đều ổn. Bây giờ phân thân bọc thép đã không có ý nghĩa quá lớn đối với cô nữa, thậm chí lúc trước cô còn định trả nó lại cho Tống Thư Hàng. Nếu như không phải chính Tống Thư Hàng tự tìm đường chết, nói không chừng phân thân bọc thép đã về đến tay hắn rồi ấy chứ.
Thế nên nếu như Tống Thư Hàng muốn tiếp cận phân thân bọc thép thì cứ thỏa sức mà tiếp cận.
“Trên thế gian này còn có nhân vật khiến cho ngài cảnh giác ư?”
Rốt cuộc đại tiền bối áo trắng cũng không nhịn được nữa mà hỏi.
Hai chân thon dài của Thiên Đế bắt chéo nhau, không từ bỏ tư thế đề phòng, cô mỉm cười đáp:
“Thế giới chính là thế đấy, mỗi một thời đại đều có con cưng của trời thuộc về thời đại đó. Thời đại này cũng không ngoại lệ… tuy rằng hắn ra đời khá muộn.”
Nhưng bù lại hắn đang dùng tốc độ quỷ dị mà tiến thẳng về trước, không ngừng vượt qua, truy đuổi vương tọa bất hủ.
“Ta ở trên hòn đảo ngăn cách với đời, tránh né Thiên Đạo và sự truy tìm của kẻ địch Thiên Đình, cập nhật ít thông tin về hiện thế quá.”
Đại tiền bối áo trắng nói với giọng tiếc nuối.
‘Túi thu nhỏ một tấc’ mà đại tiền bối để lại cho Tống Thư Hàng chính là đôi mắt để do thám thế giới bên ngoài, cũng là lá bài để bảo vệ Tống Thư Hàng.
Nhưng vì Tống Thư Hàng thăng cấp quá nhanh, sau đó lại được Bạch tiền bối tặng cho ‘pháp khí vòng tay càn khôn’ và ‘thế giới hạch tâm’ nên túi thu nhỏ một tấc nhanh chóng biến thành quà kỷ niệm, để một chỗ không dùng đến, bị cất trong pháp khí vòng tay, cũng đoạn tuyệt luôn việc do thám thế giới bên ngoài của đại tiền bối áo trắng.
Sau khi nói xong, Thiên Đế và Kiếp Tiên áo trắng rơi vào sự im lặng dài đằng đẵng.
Thiên Đế tựa vào lưng ghế, hai chân thon dài rung nhẹ, nhàn nhã tự tại.
Mấy hôm trước, cô đã tranh thủ cơ hội một mình đi đến đảo thần bí vào thời gian đặc biệt. Nhưng lần này cô không hề thu hồi đạo của mình trong Thiên Đình viễn cổ ở đảo thần bí mà lại đi dạo trên đảo thần bí một vòng rồi đi tìm Kiếp Tiên áo trắng luôn.
Một lúc lâu sau.
Rốt cuộc Kiếp Tiên áo trắng cũng hết kiên nhẫn, nói:
“Vậy lần này ngài muốn thu hồi lại mảnh vỡ Thiên Đình trên đảo ư?”
“Nếu như muốn thu hồi mảnh vỡ Thiên Đình thì ta đã thu từ lâu rồi. Nhưng bây giờ ta đã không còn trói buộc nặng nề thế nữa, đối với ta thu hồi mảnh vỡ Thiên Đình đã không còn là chuyện quan trọng nhất.”
Thiên Đế thong thả nói.
Tâm thái hiện giờ của cô rất tốt, từ sau lần giảng pháp thứ năm giảng sụp Thiên Đạo của Tống Thư Hàng, nỗi lo của cô đã vơi đi hơn phân nửa rồi.
“Mấy hôm nay ta dạo một vòng, nhìn đại mộ của mình, còn cả đại mộ của tên kia, vô cùng cảm khái. Nhưng ta không tìm thấy đại mộ của tổ tiên kim long… Theo như ta được biết, đại mộ của tổ tiên kim long cũng ở trên hòn đảo này đúng không? Ngươi đưa ta đi xem nhé?”
Thiên Đế mỉm cười nói.
Kiếp Tiên áo trắng lắc đầu đáp:
“Đó là địa bàn của kim long tiên tử, có trư thần bảo vệ. Bọn ta chỉ là đối tác thôi, ta không thể đưa ngươi đến khu vực đó được.”
“Vậy ngươi thử nói với trư đạo hữu một tiếng, cứ nói ta muốn đến xem đại mộ của kim long đạo hữu, xem xem nó có đồng ý hay không.”
Kiếp Tiên áo trắng: “…”
Lần này sau khi sống lại, chiếm cứ cơ thể linh quỷ của cô nương tên là Vũ Nhu Tử kia, Thiên Đế bắt đầu hành sự rất quỷ dị. Hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc Thiên Đế muốn làm gì.
“Cũng sắp tới giờ rồi.”
Thiên Đế đứng dậy nói:
“Đợi sau khi xem xong đại mộ của tổ tiên kim long, ta sẽ phải rời khỏi đây. Trước khi đi, ta muốn giao cho ngươi thứ này.”
Kiếp Tiên áo trắng nghi hoặc hỏi:
“Thứ gì?”
“Vị trí Thiên Đế và ‘đạo’ của Thiên Đế, ngươi có lấy không?”
Thiên Đế giơ ngón tay ra, nói:
“Hôm nay chính là ngày hoàng đạo mà ta đã tính rất nhiều lần, thích hợp để truyền ngôi. Khi bóng của hòn đảo này và Linh Điệp Đảo bên dưới chồng lên nhau, mặt trăng mặt trời và các vì sao sẽ xếp theo một thứ tự đặc biệt… Ta có thể mượn thế trời đất này mà truyền ngôi cho ngươi.”
Vị trí Thiên Đế này, ta không cần nữa ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận