Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 673: Đồng Quái Tiên Sư, Lệ Chi Tiên Tử Và Con Gái

Chương 673: Đồng Quái Tiên Sư, Lệ Chi Tiên Tử Và Con Gái
Tô Thị A Thất:
“Nói cho mọi người một tin tốt đây, ta đã bắt được tên bói bịp kia về rồi. Trong quá trình bắt người, Đồng Quái Tiên Sư không hề phản kháng, bó tay chịu trói, ta đưa hắn về ngay đây. À đúng rồi, ta còn đưa cả Đậu Đậu về nữa. Hoàng Sơn Chân Quân, ta đưa luôn Đậu Đậu đến phim trường nhé, Diệt Phượng đạo hữu bảo muốn bắt nó diễn một vai phản diện đúng không?”
Hoàng Sơn Chân Quân trả lời rất đơn giản:
“Chuẩn tấu!”
Chân Quân bây giờ đang bận lắm, hắn bận tóm cổ Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử tìm chết kia, để cho Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử biết thế nào mới là “bẻ cánh âm nhạc” thực sự!
“Vậy ta sẽ đưa Đậu Đậu về.”
Tô Thị A Thất lại nói tiếp:
“À ngoài ra ta báo cho Lệ Chi Tiên Tử một tin tốt nữa này. @ Lệ Chi Tiên Tử, khi ta đi bắt Đồng Quái Tiên Sư thì gặp một tiểu cô nương rất thú vị. Tiểu cô nương kia thú vị y như Khốc Lão Nhân vậy. Đúng rồi, Khốc Lão Nhân cũng đang ở bên cạnh ta đây. Hắn với tiểu cô nương này ở cùng nhau nhìn vui mắt lắm. P/s. Lệ Chi Tiên Tử, tiểu cô nương này cứ luôn miệng gọi Đồng Quái Tiên Sư là mẹ suốt đấy.”
Lệ Chi Tiên Tử trả lời:
“Thế thì liên quan gì đến ta? Gọi ta làm cái gì chứ?”
Lúc trả lời, Lệ Chi Tiên Tử bỗng có dự cảm không lành.
Chẳng lẽ tên Đồng Quái chết tiệt kia…
Tô Thị A Thất cười toe toét:
“Bởi vì khi ta tìm thấy Đồng Quái Tiên Sư thì hắn đang dịch dung thành Lệ Chi Tiên Tử đấy. Ha ha ha ha, cho nên nếu không có gì bất ngờ thì ta muốn chúc mừng Lệ Chi Tiên Tử đã có một cô con gái.”
Phim trường.
“Tên bói bịp kia! Ta giết ngươi!”
Lệ Chi Tiên Tử giận dữ, trong đôi mắt cười ngập tràn sát khí.
Lần trước cô đã rộng lượng tha cho Đồng Quái Tiên Sư một lần, không ngờ đối phương được đằng chân lân đằng đầu, tưởng cô dễ bắt nạt thật hả? Lần này cô nhất định sẽ không nương tay với tên bói bịp kia nữa.
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 lần lượt lấy di động của mình để xem nhật kí chat trong nhóm.
Đồng Quái Tiên Sư lại tìm chết à?
Lần này hắn chọc tức Lệ Chi Tiên Tử thật rồi, Lệ Chi Tiên Tử đang bùng nổ như một con mãnh thú xù lông kia kìa, phen này Đồng Quái Tiên Sư xong thật rồi!
Bắc Hà Tán Nhân sờ sờ vòng hoa thuần trắng trong túi càn khôn. Ban đầu hắn chuẩn bị vòng hoa này là để dành tặng cho Thư Hàng tiểu hữu, nhưng bây giờ xem ra nên tặng nó cho Đồng Quái Tiên Sư thì thích hợp hơn nhiều.
Không hổ là đạo hữu duy nhất có thể theo kịp tốc độ tìm chết của Cuồng Đao Tam Lãng trong nhóm Cửu Châu số 1. Gần đây năng lực tìm chết của Đồng Quái Tiên Sư đã tăng vọt, sắp cán qua cả Cuồng Đao Tam Lãng luôn rồi.
Tống Thư Hàng cũng lấy di động ra nhìn. Đờ mờ, hắn vừa mới nhớ tới Đồng Quái Tiên Sư tiền bối xong, thế mà việc Đồng Quái Tiên Sư giả trang thành Lệ Chi Tiên Tử đã bại lộ rồi sao? Cái người gọi Đồng Quái Tiên Sư là mẹ chắc hẳn là Diệp sư tỷ rồi nhỉ? Tô Thị A Thất tìm thấy Diệp sư tỷ, vậy hắn cũng đã vào Bích Thủy các rồi sao?
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư thì Lệ Chi Tiên Tử đã nhắn tin trong nhóm Cửu Châu số 1:
“A Thất đạo hữu, ta hỏi nghiêm túc đây, nếu muốn làm thịt Đồng Quái Tiên Sư thì phải đặt cọc bao nhiêu?”
Tô Thị A Thất cười đáp:
“Xin lỗi tiên tử, chuyến này ta không giết người.”
“Thế nện hắn gần chết, bắt hắn một tháng không xuống được giường có được không?”
Lệ Chi Tiên Tử nghiến răng nghiến lợi.
Tô Thị A Thất:
“Nói thật, vụ này cũng không dễ lắm.”
Lần này khi tiếp xúc gần với Đồng Quái Tiên Sư, Tô Thị A Thất cảm ứng được dường như trên người Đồng Quái Tiên Sư có chút vấn đề. Hắn đang ngầm áp chế thực lực.
Nghĩ đến đầu tháng chín Đồng Quái Tiên Sư hẹn quyết đấu với Bắc Hà Tán Nhân trên Tử Cấm đỉnh, Tô Thị A Thất đã suy đoán ra một chút rồi.
Lệ Chi Tiên Tử:
“[icon lửa giận ngút trời]”
Tô Thị A Thất:
“Lệ Chi Tiên Tử đừng nóng, bây giờ ta sẽ đưa tên bói bịp kia và Đậu Đậu về phim trường của Bạch Tôn Giả và Thư Hàng tiểu hữu. Chẳng phải Lệ Chi Tiên Tử cũng đang ở đó hay sao? Ta sẽ đưa Đồng Quái Tiên Sư đến trước mặt cô, đến lúc đó chẳng phải cô muốn làm gì hắn thì làm sao?”
Tô Thị A Thất nói tiếp:
“Ta ra tay dạy dỗ hắn làm sao mà sảng khoái bằng tiên tử tự mình ra tay dần cho hắn một trận được.”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Được rồi, A Thất nói có lý lắm, bao giờ thì ngươi đến đây?”
Tô Thị A Thất:
“Đang chờ cô nương thú vị kia thu thập hành lý để đi tới phim trường với ta đây.”
“Tiểu cô nương? Không phải tiểu cô nương gọi tên bói bịp kia là mẹ đấy chứ?”
Lệ Chi Tiên Tử vội hỏi.
“Ừm… Vì Đồng Quái Tiên Sư bị ta nhìn thấu dịch dung thuật nên đã thu hồi pháp thuật đó lại, dường như tiểu cô nương kia bị đả kích ghê lắm nên cứ khóc hoài khóc mãi. Đồng Quái Tiên Sư đành phải hứa với là sẽ đưa cô ấy đi tìm Lệ Chi Tiên Tử thật sự, cũng chính là cô đấy.”
Tô Thị A Thất giải thích.
“Gặp ta? Tên ngu ngốc kia định bắt ta gánh tiếng xấu thay hắn đấy à?”
Lệ Chi Tiên Tử giận điên người.
Tô Thị A Thất bỏ lại một tràng cười xấu xa:
“Ha ha ha!”
Tống Thư Hàng xem tới đây thì cũng ngây ngẩn cả người. Diệp sư tỷ muốn rời Bích Thủy các đến Hoa Hạ sao? Nhưng trạng thái bây giờ của cô ấy rất bất ổn, cô ấy đang ở trạng thái linh quỷ đó. Nếu bị tu sĩ có tu vi cường đại phát hiện ra thì nói không chừng sẽ bị cưỡng chế khế ước mất.

Trong một động phủ xa xôi bí ẩn, Thiết Quái Toán Tiên, ái đồ của Đồng Quái Tiên Sư lẳng lặng đặt di động của mình xuống.
Sau đó hắn khăn gói quả mướp, chuẩn bị di dời đến một động phủ khác kín đáo hơn, một động phủ mà ngay cả sư phụ của hắn cũng không biết.
Thiết Quái Toán Tiên cảm thấy nguy cơ sâu sắc. Lần này sư phụ tìm chết quá đáng rồi.
Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết lây.
Thiết Quái Toán Tiên cảm thấy mình là ruồi muỗi còn sư phụ mình là trâu bò. Bây giờ trâu bò đang húc nhau túi bụi rồi, hắn mà còn không trốn thì sẽ tan xác mất thôi.
Đúng rồi, lúc trốn chạy phải hóa trang một chút, không để ai phát hiện ra hắn là Thiết Quái Toán Tiên mới được.

Trong nhóm Cửu Châu số 1
Tô Thị A Thất nói tiếp:
“@ Thư Sơn Áp Lực Đại, Thư Hàng tiểu hữu, đừng có giả chết nữa.”
Tô Thị A Thất:
“Ủa? Sao không tag được thế này? Thư Hàng tiểu hữu lại đổi tên rồi à? Ngươi vẫn chơi bảy đạo hiệu hả? Hôm nay tên là gì đấy?”
Thiện Tâm Tu Sĩ (Tống Thư Hàng):
“A Thất tiền bối, không phải là bảy đạo hiệu đâu! Chỉ là ta còn chưa quyết định được phải lấy cái nào trong bảy đạo hiệu này thôi.”
Tô Thị A Thất:
“Bá Đao Tống Tam cũng được mà, lấy nó đi.”
Thiện Tâm Tu Sĩ (Tống Thư Hàng):
“Là Tống Nhất, Tống Nhất chứ!”
Tô Thị A Thất:
“Giống nhau cả ấy mà, nói thật, đọc Tống Tam còn thuận mồm hơn Tống Nhất ấy. Mặt khác, ngươi nên xác định đạo hiệu nhanh đi. Ta thấy bây giờ trong nhóm Cửu Châu số 1 có nhiều đạo hữu gọi người là bảy đạo hiệu đạo hữu lắm rồi đấy. Cứ thế này thì đạo hiệu của ngươi sẽ thành bảy đạo hiệu cho mà xem, còn chẳng bằng cái tên Thư Sơn Áp Lực Đại. Ít nhất cái tên kia nghe vào tai còn có tí phong cách của hành giả nho gia.”
Thiện Tâm Tu Sĩ: …
Lấy cái đạo hiệu là bảy đạo hiệu thì hắn khóc tiếng Mán mất.
Tô Thị A Thất:
“Không nói vấn đề bảy đạo hiệu này nữa, ngươi cũng thôi giả chết đi. Ta nghe nói tiểu cô nương Diệp Tư này quen biết ngươi phải không?”
Thiện Tâm Tu Sĩ:
“Đúng vậy, Tô Thị A Thất tiền bối.”
Tống Thư Hàng vừa nói xong thì đã thấy có ánh mắt sắc lẻm bắn lên người mình, chính là ánh mắt của Lệ Chi Tiên Tử.
“Thư Hàng tiểu hữu, mau nói cho ta biết rốt cuộc tiểu cô nương Diệp Tư kia là ai thế hả?”
Lệ Chi Tiên Tử nói rất nghiêm túc.
“Thực tế thì đây không phải là chuyện có thể giải thích bằng một hai câu ngắn ngủi. Nhưng ta có thể biết đại khái vì sao Diệp sư tỷ lại gọi Lệ Chi Tiên Tử do Đồng Quái Tiên Sư dịch dung là mẹ. Theo những gì chính Diệp Tư nhắc tới, thì vẻ ngoài và khí tức của Đồng Quái Tiên Sư khi dịch dung thành cô làm cho cô ấy cảm thấy rất thân thiết.”
Tống Thư Hàng giải thích.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi đã biết việc này từ trước rồi sao?”
“Khụ, không phải đâu, ta cũng vừa mới biết hôm trước thôi.”
Tống Thư Hàng gượng cười đáp.
Lệ Chi Tiên Tử cười ha hả, khoe ra với Tống Thư Hàng một chiếc răng nanh sắc nhọn:
“Chốc nữa Thư Hàng tiểu hữu có thể kể với ta vài câu về chuyện liên quan đến Diệp Tư kia được không. Để cho lúc nào ta gặp cô ấy thì còn có chuẩn bị tâm lý từ trước ấy mà.”
Cứ nghĩ đến việc tí nữa Tô Thị A Thất đưa một tiểu cô nương về, rồi tiểu cô nương này gọi mình là mẹ thì Lệ Chi Tiên Tử lại thấy nghẹn ứ trong lòng.
Cho nên trước khi gặp tiểu cô nương kia, tiên tử phải chuẩn bị tam lý. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Tô Thị A Thập Lục dựa vào một cây cột, vuốt di động bằng một tay. Cô ngẩng đầu lên nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt nghi hoặc.
Sau đó cô cười nhẹ. Cô nghĩ về tính cách của Tống Thư Hàng và cả tình cảnh khi hai người bọn họ gặp nhau lần đầu tiên.
..
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tô Thị A Thất nói tiếp:
“@ Thiện Tâm Tu Sĩ, tiểu cô nương Diệp Tư này muốn đến Hoa Hạ, một phần là để gặp Lệ Chi Tiên Tử, một phần là muốn gặp ngươi đấy.”
Thiện Tâm Tu Sĩ:
“Tô Thị A Thất tiền bối, Sở các chủ có biết việc Diệp sư tỷ muốn đến Hoa Hạ không?”
Trạng thái của Diệp sư tỷ không ổn, Sở các chủ có đồng ý cho cô ấy đến Hoa Hạ không?
Sở các chủ không sợ cô ấy bị người khác khế ước à?
“Tuy ta không gặp Sở các chủ, nhưng các chủ đã truyền lời nhắn qua Kim Đồng Ngọc Nữ cho ta, bảo là đồng ý để ta đưa tiểu cô nương Diệp Tư này đi rồi.”
Tô Thị A Thất nói.
Tống Thư Hàng nhìn thấy tin nhắn này thì gật đầu. Nếu Sở các chủ đã đồng ý thì ắt sẽ có cách bảo vệ cô ấy, không để cô ấy bị người ta khế ước một cách dễ dàng.
Tô Thị A Thất:
“Đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu, Sở các chủ còn nhờ ta chuyển lời cho ngươi là bệnh tình của tiểu cô nương Lý m Trúc mà ngươi đưa đến chỗ các chủ chuyển biến xấu. Các chủ hy vọng ngươi có thể mau chóng tìm ra cách chữa trị hàn bệnh trong người cô bé đó.”
“Ta hiểu rồi, A Thất tiền bối, ta sẽ mau chóng nghĩ cách.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Muốn chữa khỏi hàn bệnh trong người Lý m Trúc thì phải chờ Thất Tu Tôn Giả đưa hắn đi gặp người thần bí “cái gì cũng có thể bán”, rồi dùng linh thạch để mua bảo vật chữa bệnh.
Hoặc là phải vào cấm địa của tán tu Lý Thiên Tố cùng với Bạch Tôn Giả, tìm kiếm xem có cách trị liệu hay không.
Thời gian chỉ có một năm.
Hắn cần phải nhanh hơn nữa.
Tống Thư Hàng cất di động đi rồi ngẩng đầu nhìn Bạch Tôn Giả ở phía xa xa.
Bạch tiền bối, cầu ngài phù hộ cho ta mọi việc đều thuận lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận