Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2368: Tai nạn giao thông trên bầu trời

Chương 2368: Tai nạn giao thông trên bầu trời
Tống Thư Hàng đảm bảo mình tuyệt đối không nhìn nhầm!
Hắn đã từng xem cẩn thận từ đầu đến cuối bản thiết kế ‘khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối’ một lần. Tuy rằng hắn không thể tạo ra một tấm khiên pháp khí như thế, hiện tại cũng không thể cung cấp năng lượng cho khiên bảo vệ trường lực đẳng cấp này nhưng chuyện đó không ảnh hưởng tới việc hắn nghiên cứu bản thiết kế ‘khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối’, thu nạp tri thức và linh cảm về phòng ngự.
Khiên bảo vệ trường lực trên người người máy trăm mét hiện tại chắc chắn là ‘khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối’… chỉ có điều phạm vi phòng ngự thu nhỏ hơn rất nhiều.
Tấm khiên vốn đủ để phòng ngự cho cả một hành tinh bây giờ chỉ bao quanh cạnh sườn người máy trăm mét, hình thành một trường lực phòng ngự.
Xoẹt ~ người khổng lồ hủy diệt chém ra Phẫn Thiên Hỏa Diễm Đao, sau khi đao quang chém vào khiên bảo vệ trường lực liền giống như bó đuốc rơi xuống ao, bị dập tắt hoàn toàn.
Mà ngay cả thánh kiếm Chung Yên trong tay người khổng lồ hủy diệt cũng bị cản lại.
Thánh kiếm Chung Yên và trường thương của người máy trăm mét giao nhau, ở giữa có một tầng trường lực vô hình, ngăn cản mũi kiếm sắc bén của thánh kiếm Chung Yên.
Tầng trường lực vô hình này bị thánh kiếm Chung Yên trấn áp đến mức vặn vẹo… nhưng nó vẫn có thể ngăn cản được thánh kiếm!
“Khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối… quả nhiên nơi này có liên quan đến ‘ba mắt tiền bối’ hoặc Thiên Đạo tương ứng với ba mắt tiền bối.”
Tống Thư Hàng nói.
‘Khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối’ thu nhỏ này , còn có chuyện người máy trăm mét cảm ứng được trái tim của đại lão hành tinh mọc mắt thì mất khống chế.
Mặt khác mảnh vỡ tiểu thế giới nhân tạo này có lịch sử lâu đời, từ thời thái cổ nó đã tồn tại rồi. Về mặt thời gian cũng khớp với ba mắt tiền bối.
Người khổng lồ hủy diệt phát lực vào hai tay, nắm chặt thánh kiếm Chung Yên, cố gắng bổ xuống.
Người máy mất đầu chỉ còn cao 90 mét dùng bốn tay nắm chặt lấy song thương, duy trì ‘khiên bảo vệ trường lực tuyệt đối’.
Hai bên lâm vào thế giằng co.
Do sức mạnh và sự bạo phát của hai bên, mặt đất bắt đầu lún xuống.


Trong nắm đấm phải của người khổng lồ hủy diệt.
Tống Thư Hàng gật đầu… Do thám được tương đối rồi, hắn cũng đã lấy được một số tình báo hữu dụng.
Chuồn thôi chuồn thôi.
“Sở các chủ ~ kêu một tiếng!”
Tống Thư Hàng nới với sợi tóc ngố của Sở các chủ.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “???”
Đột nhiên bảo ta kêu một tiếng làm gì vậy?
Chẳng lẽ là để phối hợp với người khổng lồ hủy diệt, đập tan khiên bảo vệ trường lực vô hình à?
Sợi tóc ngố của Sở các chủ suy tư một lát, sau đó chuẩn bị kêu lên một tiếng thánh thót phối hợp với Tống Thư Hàng.
“Hèn rồi hèn rồi.”
Tống Thư Hàng lại nói.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Vũ Nhu Tử da đen đứng bên cạnh chu đáo giải thích:
“Sở tiền bối, chẳng phải trước đây ngươi bảo Tống Thư Hàng nói ‘kêu một tiếng’ ở những lúc hèn à, lúc nãy Tống tiền bối vừa ‘kêu một tiếng’ rồi.”
“Ta phải siết chết tên họ Tống nhà ngươi!”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ quấn quanh cổ Tống Thư Hàng nhiều vòng một cách thuần thục, quấn thật chặt… đến mức Tống Thư Hàng phải thè cả lưỡi ra.
Cùng lúc đó, Tạo Hóa Tiên Tử nhận được tín hiệu, ngừng đàn tỳ bà, nhanh chóng bay vào bên trong người khổng lồ hủy diệt.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ kích hoạt bí độn chi pháp đã chuẩn bị từ trước.
Ánh sáng của bí độn bao lấy Tống Thư Hàng, đồ trang sức và cả người khổng lồ hủy diệt.
Ngay sau đó, người khổng lồ hủy diệt hóa thành ánh sáng.
Xoạch một cái, ánh sáng do người khổng lồ hủy diệt hóa thành bắn lên trời, biến mất ở đằng xa.
Tốc độ của độn pháp này chỉ chậm hơn ‘phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới’. Có thể nói ngoại trừ thủ đoạn không gian, đây là pháp thuật đỉnh cao nhanh nhất.
Nói chuồn liền chuồn, hoàn toàn không để cho đối phương có cơ hội phản ứng lại.
Người máy không đầu 90 mét ngơ ngác nắm hai thanh trường thương, mơ màng đứng nguyên tại chỗ… Đối thủ một khắc trước còn dùng lợi kiếm áp chế nó đột nhiên hóa thành ánh sáng rồi chuồn đi mất, tâm thái của nó không thay đổi kịp.
Đợi khi nó phản ứng lại, dù có muốn đuổi theo cũng muộn rồi.
Huống chi nó hoàn toàn không có tốc độ nhanh như thế.
Cuối cùng, nó chỉ có thể vung hai thanh trường thương quỷ dị lên để phát tiết, loa phát ra tiếng kêu gào phẫn nộ… Chắc là đang mắng một số câu như ‘đồ nhát chết, có giỏi thì ra đây đại chiến ba trăm hiệp, ai chạy kẻ đó là XX’.


Sâu trong lòng đất của thành phố.
Đám người khổng lồ mặc đồng phục đủ mọi màu sắc kia lặng ngắt như tờ.
“Không bắt được rồi, nhưng vẫn coi như tác chiến thành công, mọi người không cần phải im lặng như thế đâu. Ít nhất, chúng ta đã bảo vệ được thành phố này thêm một lần nữa.”
Người khổng lồ màu lam ngồi ở vị trí trung tâm nói.
Cho dù ngữ khí của hắn có thoải mái hơn nữa cũng khó mà che giấu sự nặng nề trong lòng.
“Cổ thần hàng lâm lần này thật là quỷ dị.”
Người khổng lồ xanh lá đứng bên cạnh thong thả nói:
“Bất luận là trí tuệ, sức chiến đấu hay trang bị đều nhảy vọt. Hơn nữa cổ thần lại còn biết chạy trốn.”
“Điều quan trọng hơn là, cổ thần cũng biến ra Chiến Ca Tế Tư… đây là chuyện trước đây chưa từng gặp. Phải thông báo chuyện này ngay cho các căn cứ Thí Thần Giả khác.”
Người khổng lồ màu vàng đứng bên cạnh nói ngay vào trọng tâm.
Cổ thần xâm lược trước đây không quá thông minh.
Trang bị trên người đếm tới đếm lui cũng chỉ có mấy loại.
Bọn họ từng giết chết mấy cổ thần, cũng cởi trang bị trên người cổ thần xuống nghiên cứu, dung nhập vào hệ thống khoa học kỹ thuật của mình.
Vũ khí chủ lực ‘Thí Thần Giả’ bọn họ dùng để đối kháng với cổ thần hôm nay là dùng cổ thần làm nguyên liệu để chế tạo thành.
“Cổ thần lại tiến hóa một lần nữa, đây là tai họa với chúng ta.”
Người khổng lồ màu lam cầm đầu nắm chặt tay lại:
“Vì thế, bây giờ chúng ta phải xác nhận một chuyện. Cổ thần giáng lâm lần này rốt cuộc là thể đặc biệt hay tất cả các cổ thần sẽ giáng lâm trong tương lai đều có thể tiến hóa đến mức độ này?”
“Nhất định phải tìm ra cổ thần đã bỏ chạy, bắn hạ nó. Dùng tốc độ nhanh nhất truyền tin này đến các chiến hữu ở căn cứ khác, lần này là mối nguy sinh tử tồn vong. Còn nữa… copy cảnh chiến đấu với cổ thần hôm nay, gửi cho tất cả mọi người.”
Người khổng lồ màu lam đứng lên nói.
Những người khổng lồ đủ mọi màu sắc bên dưới nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh.
“Còn nữa, gọi Thí Thần Giả trở về, vất vả rồi.”
Người khổng lồ màu lam thở dài:
“Nhớ mang đầu về nhé.”
Trên mặt đất.
Người máy 90 mét im lặng nhặt chiếc khiên da mặt lên, cất đi. Sau đó nó đứng trên đài lên xuống của người khổng lồ, chuẩn bị hạ xuống.
Nhưng khi người máy 90 mét mới xuống được một nửa, hệ thống phòng ngự xung quanh thành phố lại vang lên tiếng cảnh báo chói tai.
Tháp phòng ngự phòng không xung quanh ngửa lên trời, khóa mục tiêu, tập trung hỏa lực!
Tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Đây là tín hiệu lại có cổ thần đến.
“Là cổ thần bỏ chạy lúc nãy quay lại à?”
Người khổng lồ màu xanh nhíu mày nói.


Bên ngoài tầng khí quyển.
Kẻ biến thành ánh sáng rồi tháo chạy là Tống Thư Hàng trợn trừng hai mắt, hắn truyền âm với giọng nói khổ sở:
[Sở các chủ, đợi một lát, hình như chúng ta đụng vào thứ gì đó rồi?]
Hình như người khổng lồ hủy diệt biến thành ánh sáng chạy trốn về phía vũ trụ đã ma sát với một vật thể to lớn thì phải?
Nhưng do tốc độ bí độn quá nhanh, Tống Thư Hàng cũng không chắc mình đụng phải thứ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận