Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1169: Nghìn Năm Đệ Lục Thánh Hiển Thánh

Chương 1169: Nghìn Năm Đệ Lục Thánh Hiển Thánh
Bắc Phương Đại Đế cảm thấy tốc độ tư duy của mình vẫn còn chậm, không theo kịp lối suy nghĩ của Tống Thư Hàng. Rõ ràng hai người đang thảo luận về pháp khí phòng ngự mà, sao tự dưng lại nhắc đến rào bảo hộ làm gì?
“Đúng vậy, chính là rào bảo hộ.”
Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
“Ngươi nói cho cô nghe một chút, muốn rào bảo hộ để làm gì hả? Chẳng lẽ ngươi muốn lắp nó vào loại pháp khí như thuyền tiên à?”
Bắc Phương Đại Đế hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu, sau đó lấy một bản vẽ từ trong vòng tay không gian ra, chính là bản thiết kế ‘bảo đao có rào chắn bảo hộ’ mà hắn đã vẽ cách đây không lâu.
Hắn còn chuẩn bị trước đến mấy loại rào chắn với kiểu dáng khác nhau nữa kìa.
“Tiền bối xem này, nếu phi kiếm hoặc bảo đao được lắp thêm rào chắn như vầy thì lúc ngự kiếm phi hành sẽ an toàn hơn biết bao nhiêu. Đặc biệt là đối với người có chứng sợ độ cao, nếu lắp thêm rào chắn thì cho dù có bay lên cao, chỉ cần tay có thể vịn vào rào chắn thì sẽ yên tâm ngay.”
Tống Thư Hàng nói.
Bắc Phương Đại Đế:
“...”
Ngươi đang giỡn mặt với cô đấy à? Nếu ngươi có thể ngự kiếm phi hành thì còn sợ ngã từ trên không trung xuống nữa sao?
“Có được không hả tiền bối? Ta cảm thấy nếu dùng xương cá voi chế tạo rào chắn thì sẽ rất ngầu.”
Tống Thư Hàng nói.
Đặc biệt là nhục thân của Cật Qua Thánh Quân còn lớn như đảo nhỏ thế kia, chọn đại cái xương nào cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của hắn hết.
Bắc Phương Đại Đế:
“...”
Mới đầu Đại Đế định tự mình ra tay chế tạo một vài món pháp khí cho Tống Thư Hàng.
Dù gì hắn cũng nợ Tống Thư Hàng một phần ân tình rất lớn. Chỉ một viên Băng Phách đan bình thường cộng với việc chữa trị hàn bệnh cho một cô bé tên Lý m Trúc thì không thể nào trả hết phần ân tình giúp hắn sống lại của Tống Thư Hàng được.
Cho dù tính thêm chuyện phúc lợi đại trận nghi thức cho Cật Qua Thánh Quân lần này nữa thì Đại Đế vẫn cảm thấy chưa đủ.
Vậy nên hắn định luyện chế một hai món pháp khí cho Tống Thư Hàng.
Nhưng sau khi thấy Tống Thư Hàng lấy ra bản thiết kế phi đao có lắp thêm rào chắn bảo hộ, Bắc Phương Đại Đế lập tức từ bỏ ý định chuẩn bị luyện chế pháp khí cho Tống Thư Hàng ngay.
Đùa gì thế, hắn đường đường là Đại Đế của Thiên Đình viễn cổ, là cao thủ Trường Sinh Giả mà lại ra tay luyện chế pháp khí phi kiếm có lắp thêm rào chắn bảo hộ cho Tống Thư Hàng à?
Nếu chuyện này truyền ra, hắn còn mặt mũi nào đi gặp người khác nữa.
Người khác vừa hỏi phi kiếm có lắp rào chắn bảo hộ này ở đâu ra vậy, Tống Thư Hàng đáp: Chính là do Bắc Phương Đại Đế luyện chế đấy.
Thế thì còn gì là anh danh một đời của hắn nữa chứ?
Vì vậy Bắc Phương Đại Đế giơ tay lên, dùng sức vỗ một cái lên xác con cá voi khô kia.
Bịch bịch bịch...
Có hai mươi khúc xương đuôi bị lấy ra rồi rơi vào trong tay Đại Đế, đồng thời còn có hai mươi miếng vảy cứng rắn cũng từ từ rơi ra.
Bắc Phương Đại Đế giao hết đống vảy và xương cốt đó cho Tống Thư Hàng:
“Cầm lấy đi, có cơ hội thì tìm một vị đại sư luyện khí nhờ hắn luyện chế cho ngươi. Cô cảm thấy ý tưởng chế tạo phi đao có lắp thêm rào chắn bảo hộ của ngươi... rất sáng tạo, số xương này có độ cứng đạt cấp Huyền Thánh bát phẩm, rất thích hợp cho ngươi dùng. Cố gắng lên, cô tin tưởng ngươi đấy.”
Tống Thư Hàng nhận lấy vảy và xương cốt rồi nói với giọng đầy tiếc nuối:
“Ta còn tưởng đích thân tiền bối sẽ ra tay luyện chế pháp khí cho ta chứ?”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, cô rất bận, làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy?”
Bắc Phương Đại Đế nghiêm túc trả lời.
Hắn vừa mở miệng đã phủ nhận ngay ý định muốn luyện khí cho Tống Thư Hàng của bản thân trước đó.
“Cũng đúng, dù sao thì cũng đa tạ tiền bối.”
Tống Thư Hàng đáp.
Cũng đến lúc nên tìm một cao thủ luyện khí rồi. Về mặt công kích đã có Đao Cổ Vô Hình, đúng lúc có thể cải tạo bảo đao Bá Toái một chút, đổi thành Bá Toái có lắp rào chắn bảo vệ. Đến lúc đó phải đổi cái tên khác, để xem nào... gọi là Lan Bá(*) thì có ổn không nhỉ?
(*) Lan ở đây nghĩa là hàng rào, rào chắn.
Đồng thời cũng có thể dùng vảy cá để cường hóa bộ Hắc Thiết Thần Giáp lấy từ chỗ Bắc Hà tiền bối một chút.
...
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, Bắc Phương Đại Đế đã phân giải xong bộ thân thể cũ của Cật Qua Thánh Quân để lại với tốc độ cực nhanh.
Những thứ có thể dùng để luyện khí như vảy, móng vuốt, gân rồng, xương cốt, v.v... đều bị hắn rút ra cất giữ thỏa đáng. Tại chỗ chỉ còn lại một con cá voi khô đã được xử lý xong.
Nói là cá voi khô thế thôi chứ thật ra cũng không đến mức như vậy, chẳng qua là nhìn bộ thân thể cũ này có vẻ khô gầy hơn so với Cật Qua Thánh Quân mập mập lúc ban đầu, trên thực tế cũng không biến thành cá khô thật.
Không biết Cật Qua Thánh Quân nghĩ gì trong lòng mà lại không rời đi, còn đứng quan sát cảnh Bắc Phương Đại Đế phân giải thân thể cũ của mình từ đầu tới cuối.
Hơn nữa vẻ mặt của hắn cũng rất bình tĩnh, không hề rối rắm hay khó chịu gì cả.
Cật Qua Thánh Quân phát hiện bây giờ lối suy nghĩ của mình trở nên rất khác người. Theo lý thuyết, thấy thân thể mình bị phân giải như vậy thì hắn phải cảm giác được rất khó chấp nhận mới đúng.
Thế nhưng ngoại trừ lúc đầu nhìn xương cốt của mình bị lấy ra thì hơi thấy nhói tim một chút, về sau hắn cảm thấy bản thân bình tĩnh đến lạ thường, chỉ thờ ơ đứng nhìn thân thể cũ của mình bị phân giải, trong lòng lại không hề có chút gợn sóng nào.
Giống như đang xem một sự vật hoàn toàn không liên quan gì đến bản thân hắn vậy.
“Lạ thật, lối suy nghĩ này thật cổ quái. Chẳng lẽ đây là ảnh hưởng do bộ thân thể mới gây ra, để ta tiến vào một chế độ thánh nhân nào đó ư?”
Cật Qua Thánh Quân thầm thắc mắc.
Bởi vì trong lòng mang nghi hoặc nên hắn mới ở lại, muốn xem thử nếu chứng kiến cảnh thân thể cũ của mình bị ăn sạch, hắn còn có thể giữ vững tâm lý bình tĩnh không chút gợn sóng này hay không.
...
“Tính ra cũng đến giờ ăn cơm trưa rồi. Cô thích món hấp với kho, còn lẩu thì có thể chia thành cay ít với cay nhiều, độ cay khác nhau sẽ mang đến hương vị khác nhau.”
Nói xong, Bắc Phương Đại Đế quay qua nhìn Tống Thư Hàng:
“Thư Hàng tiểu hữu, còn ngươi thì sao?”
“Ta muốn ăn món nướng, nếu có thể uống thêm chút canh cá nữa thì càng tuyệt.”
Mới vừa nói xong, Tống Thư Hàng đột nhiên nhớ ra Cật Qua Thánh Quân vẫn đang ở đây, vì vậy hắn ngẩng đầu nhìn vị Cật Qua Thánh Quân hoàn toàn mới kia:
“Ưm... Cật Qua đạo hữu, ngươi vẫn ổn chứ?”
Cật Qua Thánh Quân gật đầu nói:
“Không sao, Bá Tống đạo hữu cứ tự nhiên. Bộ thân thể cũ này không còn liên quan gì với ta nữa, ngươi không cần để ý đâu.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Cật Qua Thánh Quân nghĩ thoáng đến thế cơ à?
Bắc Phương Đại Đế để nghị:
“Vậy lấy bốn cái nồi lại thêm hai cái vĩ nướng. Có mang gia vị theo không?”
Tống Thư Hàng:
“Đại Đế ngài còn là tiên trù nữa à?”
Đại Đế định đích thân xuống bếp ư?
“Hửm? Thư Hàng tiểu hữu không phải là tiên trù sao?”
Bắc Phương Đại Đế hỏi ngược lại:
“Thấy lúc nào ngươi cũng mang theo một gốc hành tinh bên người mà? Nếu đã thu loại gia vị như vậy làm yêu sủng thì ít nhiều gì cũng có chút tay nghề nấu nướng chứ?”
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời.”
“Nói vậy ngươi cũng không phải tiên trù à? Tiếc thật. Thân cá voi chưa qua tay tiên trù xử lý thì ngươi không chịu nổi đâu. Xem ra ta chỉ có thể hưởng thụ một mình thôi.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
Tống Thư Hàng giơ tay đáp:
“Tiền bối, thật ra ta có quen một vị tiên trù rất nổi danh là Biệt Tuyết Tiên Cơ. Trước mắt có lẽ cô ấy chính là tiên trù xuất sắc nhất trong tu chân giới. Hay là chúng ta đi tìm cô ấy nhé?”
Bắc Phương Đại Đế là nhân vật cấp bậc Trường Sinh Giả, chỉ cần thi triển một kỹ năng truyền tống không gian là có thể đến chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ. Mà đối mặt với nguyên liệu nấu ăn cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm trân quý thế này, chẳng lý gì Biệt Tuyết Tiên Cơ lại không động tâm!
Dưới sự cám dỗ của loại nguyên liệu nấu ăn cao cấp thế này, cho dù bảo Biệt Tuyết Tiên Cơ hoãn lại Thực Tiên yến cũng không vấn đề gì.
“Tài nghệ rất cao à?”
Bắc Phương Đại Đế hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Hiện tại Biệt Tuyết Tiên Cơ rất nổi danh trong tu chân giới, đặc biệt là Thực Tiên yến của cô ấy, mỗi lần tổ chức thịnh yến này đều có vô số tu chân giả tranh nhau tham gia. Chắc Cật Qua đạo hữu cũng có nghe tiếng mới đúng.”
Trong hư không, Cật Qua Thánh Quân cũng gật đầu.
Lại nói hắn cũng là người đã tham gia Thực Tiên yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ đến mấy lần, nhưng những lần đó hắn không dùng thân phận thật của mình mà hóa thân làm tán tu, áp chế cảnh giới bản thân rồi đi tham gia Thực Tiên yến.
“Tốt lắm, vậy còn chờ gì nữa? Nói cho cô biết tọa độ của vị Biệt Tuyết Tiên Cơ kia, cô lập tức mang các ngươi đi.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
“Để ta liên hệ với Biệt Tuyết Tiên Cơ.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Sau đó hắn lấy điện thoại di động ra, gọi điện cho Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Chẳng mấy chốc đã có người bắt máy.
“Chuyện gì vậy? Bạch đạo hữu sắp xuất quan rồi à?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Đúng vậy, Bạch tiền bối sắp xuất quan rồi.”
“Vậy ta sẽ chuẩn bị một bàn tiên trân yến để chúc mừng hắn.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ vừa nói xong đã cúp điện thoại ngay.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn không thể làm gì khác hơn là bấm số gọi cho Tiên Cơ lần nữa.
Biệt Tuyết Tiên Cơ tiếp điện thoại:
“Đang bận lắm, còn chuyện gì nữa thế?”
“Trong tay ta có một loại nguyên liệu nấu ăn rất quý, tiên cơ có hứng thú không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Không có hứng thú, bận rồi.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói xong lại cúp điện thoại.
Tống Thư Hàng:
“...”
Nhìn trời, mệt tim thật chứ, không thể nói chuyện một cách thoải mái được sao?
Hắn cắn răng bấm số gọi Biệt Tuyết Tiên Cơ lần nữa.
“Ta kéo ngươi vào danh sách đen bây giờ đấy!”
Biệt Tuyết Tiên Cơ cả giận quát.
Cô đang làm một thí nghiệm rất quan trọng, nếu không nể tình Tống Thư Hàng nói cho cô biết tin tức Bạch Tôn Giả sắp xuất quan thì cô đã sớm nổi điên rồi.
“Nhục thân cá voi khổng lồ cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm, có huyết thống thần thú thượng cổ, tươi roi rói luôn!”
Tống Thư Hàng đi thẳng vào vấn đề:
“Đây là cơ hội thử thách tài nấu nướng của Tiên Cơ đấy, sao nào? Có muốn khiêu chiến thử không? Với cảnh giới của Tiên Cơ thì có thể xử lý nguyên liệu nấu ăn trân quý cấp bát phẩm không vậy?”
“Thư Hàng tiểu hữu, hôm nay trời thật đẹp.”
Tiếng của Biệt Tuyết Tiên Cơ lập tức trở nên dịu dàng như nước:
“Ngươi tìm đúng người rồi đấy. Trong giới tu sĩ hiện nay, ngoại trừ người nắm giữ bí pháp như ta ra thì không ai dám khiêu chiến nguyên liệu nấu ăn cấp bậc bát phẩm đâu. Ngươi đang ở đâu vậy? Ta lập tức đi tìm ngươi.”
Cách tốt nhất để đối phó với một cô gái đang nổi điên chính là nhắm vào sở thích của người đó.
“Thôi cứ để bọn ta đi tìm cô cho, báo tọa độ đi, bọn ta sẽ tới ngay.”
Tống Thư Hàng nói.
“Chờ chút, ta gửi tọa độ cho ngươi ngay đây.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ đáp.
Tống Thư Hàng:
“Ok, à Tiên Cơ này, bọn ta muốn ăn món hấp, kho, lẩu cay nhiều với cay ít, còn muốn món nướng và canh cá nữa.”
“Chỉ cần nguyên liệu nấu ăn của các ngươi đủ, muốn ăn cái gì cũng được hết.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói, giọng nói dịu dàng muốn chảy cả nước.
...
Tống Thư Hàng cúp điện thoại, chờ Biệt Tuyết Tiên Cơ gửi tọa độ cho hắn.
Mà ngay lúc này, mấy người ở đây đột nhiên như có cảm ứng, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về hư không.
Loại cảm giác này là có Huyền Thánh mới lên cấp thành công, sắp bắt đầu nhân tiền hiển thánh.
“Là Bạch tiền bối ư? Nhưng Bạch tiền bối nói còn cần chút thời gian, có thể đến tối mới ra mà. Chẳng lẽ lại trùng hợp có Huyền Thánh khác mới lên cấp sao?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Cũng trong lúc đó, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại ngẩng đầu nhìn trời.
Mấy ngày nay liên tục có Huyền Thánh nhân tiền hiển thánh, giống như là dấu hiệu báo trước cho một thời đại tu luyện mạnh mẽ như thủy triều dâng trào sắp mở ra!
Một lát sau, nghìn năm đệ lục thánh ra sân!
Trong mắt tu luyện giả trong chư thiên vạn giới xuất hiện một bóng người mặc một thân áo trắng, tóc dài ngang lưng.
Ngoại hình của người này cực kỳ đẹp mắt, dù mọi người có dùng hết toàn bộ vốn từ có liên quan đến sự tuần mỹ trong đầu mình để miêu tả hắn thì vẫn cảm thấy số từ ngữ đó quá ít ỏi, quá tầm thường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận