Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1199: Cuồng Bá Ma Quân

Chương 1199: Cuồng Bá Ma Quân
Chỉ cần là ngươi đã xem qua tác phẩm Tây Du Ký, khi nghe nhắc đến khu chợ dưới nước, trong đầu sẽ lập tức vẽ ra một thế giới dưới nước xinh đẹp lộng lẫy, mang phong cách giống như Đông Hải Long Cung. Ví dụ như ở dưới nước có những quần kiến trúc thần kỳ, đồng thời còn có một trận pháp khổng lồ bao quanh một khu vực không gian dưới nước, giúp mọi người có thể hoạt động dễ dàng như đang ở trên mặt đất, lúc ngẩng đầu lên còn có thể thấy đủ loại cá đang bơi lượn trong nước.
Mà sau khi Quy tiền bối mở đường hầm không gian mang Tống Thư Hàng đi đến khu chợ dưới đáy hồ, thứ mà Tống Thư Hàng thấy được lại là hàng loạt tàu ngầm với đủ loại kích thước khác nhau.
Nhỏ nhất là tàu ngầm dân dụng, chỉ lớn bằng một chiếc ô tô nhỏ. Tiếp đến là những chiếc tàu ngầm dài hơn ba mươi mét, hơn năm mươi mét,... mà chiếc tàu ngầm lớn nhất có thể thấy ở đây là một chiếc dài chừng trăm mét.
Những tàu ngầm này xếp hàng ngay ngắn theo chiều dài, chia thành mấy hàng, che kín cả đáy hồ.
Tống Thư Hàng:
“...
Khu chợ dưới nước xinh đẹp lộng lẫy đầy mơ mộng của ta đâu rồi?
Nhiều tàu ngầm đậu kín đáy hồ như thế này là sao? Rõ ràng khu chợ dưới nước theo phong cách tu chân càng đẹp, càng tiện lợi hơn kia mà? Tại sao lại thay hết bằng cả đống tàu ngầm thế này?
Hơn nữa, theo như cảnh tượng thấy được trước mắt thì một chiếc tàu ngầm chính là một tiệm nhỏ. Lúc khách hàng đi dạo chợ chỉ có thể chui ra chui vào từng chiếc tàu ngầm, thế này thì bất tiện quá còn gì?
Mấy tàu ngầm lớn thì cũng được đi, nhưng những tàu ngầm cỡ nhỏ kia cao lắm chỉ chứa được hai ba người. Chẳng lẽ chủ quán và khách muốn phải ngồi song song với nhau, tiến hành giao dịch trong không gian nhỏ hẹp như vậy à?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nơi này làm ăn được thật. Mấy trăm tu luyện giả đủ mọi chủng loại đang dạo quanh dưới đáy hồ, ra vào tàu ngầm tấp nập.
Đương nhiên ở đây không thể nào náo nhiệt bằng các khu chợ của người bình thường được, nhưng do số lượng tu sĩ không nhiều, khu chợ này có thể thu hút được nhiều tu sĩ đến như vậy cũng xem như là rất náo nhiệt rồi.
Những tàu ngầm đậu ở chỗ này đều đã được cải tạo qua, vị trí cửa vào được bao phủ bởi trận pháp tị thủy để tiện cho khách hàng ra vào.
Trong lúc đang miên man suy nghĩ, một vị nữ tu mặc đồ lặn bơi nhanh đến chỗ Tống Thư Hàng, sau đó dùng phương thức truyền âm nhập mật nói:
“Xin chào~ chào mừng ngài ghé thăm khu chợ dưới đáy hồ Ngũ Phương. Ồ, ngài là Bá Tống Huyền Thánh đây mà!”
Bây giờ Tống Thư Hàng vẫn còn trong chế độ ‘hiển thánh’, hễ ai nhìn thấy sẽ lập tức nhận ra thân phận của hắn ngay.
“Xin chào.”
Tống Thư Hàng mỉm cười gật đầu.
Xem ra vị nữ tu này chính là thành viên của thế lực quản lý khu chợ dưới nước này. Mỗi một khu chợ tu chân đều có một hoặc là nhiều thế lực mạnh hợp tác với nhau mở ra. Bọn họ phụ trách duy trì trật tự trong chợ, phòng ngừa xảy ra những chuyện ngoài ý muốn.
“Xin chào Bá Tống tiền bối, ta là Tiểu Tuyết của chợ hồ Ngũ Phương, không ngờ ngài lại ghé thăm khu chợ nhỏ này của bọn ta. Ngài có cần mua gì không? Bởi vì chợ hồ Ngũ Phương của bọn ta khá là đặc biệt, vậy nên ngài có cần một vị nhân viên hướng dẫn không?”
Nữ tu Tiểu Tuyết mặc đồ lặn nói thật nhanh.
Do cả khu chợ đều là tàu ngầm, nếu như khách hàng đã định sẵn trong đầu là muốn mua gì thì nên tìm một nhân viên hướng dẫn có kinh nghiệm phong phú để được hướng dẫn, bởi nếu tự đi tìm chỗ bán thứ mình cần mua trong đống tàu ngầm dày đặc ở đây sẽ rất mất thời gian.
Do cái danh Bá Tống Huyền Thánh quá chói mắt, cho nên rùa biển Quy tiền bối đi theo bên cạnh hắn đã bị Tiểu Tuyết bất giác quên đi.
[Ồ? Một con trai yêu cấp tam phẩm thế mà đã ngưng tụ ra hình người, lẽ nào là thiên phú chủng tộc? Xem ra là chủng tộc mang huyết mạch đặc thù.]
Quy tiền bối vừa liếc mắt đã nhìn ra thân phận thật sự của Tiểu Tuyết, sau đó truyền âm nói cho Tống Thư Hàng biết.
“Mới đến tam phẩm đã huyễn hóa thành người ư? Chắc chắn loại thiên phú chủng tộc này sẽ khiến rất nhiều yêu tu hâm mộ đây.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
[Nhưng chỉ là ngưng tụ ra được vẻ ngoài giống nhân loại thôi, khác với hình người do đại yêu ngũ phẩm hóa ra. Cấu tạo bên trong cơ thể cô ấy vẫn là của trai yêu, trước khi đạt đến cảnh giới ngũ phẩm vẫn phải đi theo con đường yêu tu.]
Quy tiền bối bổ sung.
Đâu phải ai cũng giống như Thông Nương, vừa sinh ra đã có ưu điểm của cả yêu tu và nhân loại, trường hợp này cực kỳ hiếm gặp.
Tống Thư Hàng khẽ mỉm cười nói:
“Ta muốn mua một ít Phật Thủ Quả, Tiểu Tuyết cô nương có biết gian hàng nào bán thứ này không?”
“Phật Thủ Quả ư? Là loại dược liệu do Phật tông trồng ấy ạ? Ta biết có mấy gian hàng có bán, nếu Bá Tống tiền bối không ngại thì để ta dẫn ngài đi qua nhé.”
Trai yêu Tiểu Tuyết cười hì hì nói.
Vì vậy Tiểu Tuyết bơi phía trước dẫn đường, Tống Thư Hàng và Quy tiền bối đi theo sau lưng cô ấy.
Lúc đang bơi phía trước, trai yêu Tiểu Tuyết đột nhiên lên tiếng hỏi:
“Bá Tống tiền bối, ngài có quen với Ngư Kiều Kiều không?”
Tống Thư Hàng sững người một chút rồi trả lời:
“Đương nhiên là quen.”
“Thật ư? Không ngờ Bá Tống tiền bối ngài lại quen biết đại tỷ Ngư Kiều Kiều. Trước đây không lâu đại tỷ nói tỷ ấy và Bá Tống tiền bối ngài là bạn tốt của nhau, lúc đó ta còn cho rằng tỷ ấy đang khoác lác nữa chứ.”
Nói xong Tiểu Tuyết cười khúc khích, thái độ cũng trở nên cởi mở hơn.
Tống Thư Hàng:
“Tiểu Tuyết cô nương chơi thân với Ngư Kiều Kiều lắm à?”
Thế giới này rất rộng lớn, gần bảy tám tỷ người đang sinh sống trên thế giới này. Một người chỉ chiếm một phần bảy tỷ trong tổng dân số thế giới. Thế nhưng đôi khi thế giới lại rất nhỏ, có lúc chỉ đi đại đến một chỗ nào đó cũng có thể gặp được người quen, hoặc là người quen của người quen.
“Kiều Kiều là chị đại của ta, khi còn bé sinh tồn dưới đáy biển, ta vẫn luôn đi theo tỷ ấy lăn lộn.”
Trai yêu Tiểu Tuyết cười hì hì nói.
Ngư Kiều Kiều không hổ là con gái của Giao Bá Chân Quân – bá chủ một phương trong biển cả rộng lớn, nơi nào có nước nơi đó đều có đàn em của cô ấy.
...
Tiểu Tuyết rất giỏi nói chuyện, trên đường đi đến gian hàng cần tìm, cô ấy cứ líu lo không ngừng làm bầu không khí cũng trở nên rất vui vẻ. Chỉ lát sau cô ấy đã dẫn Tống Thư Hàng tiến vào trong một chiếc tàu ngầm.
Chiếc tàu ngầm này là gian hàng của Đông Phương Tịnh Lưu Ly Phật Tông, trong đó có bán Phật Thủ Quả.
Tiểu Tuyết mang Tống Thư Hàng đi thẳng đến chỗ bán Phật Thủ Quả.
Khi hai người một rùa đi qua một hành lang, đúng lúc thấy phía trước có một tu sĩ mặt mày hung tợn đang đi tới.
Từ đằng xa thấy được Tống Thư Hàng, vị tu sĩ mặt mày hung tợn kia bỗng sững người trong giây lát.
Tống Thư Hàng cũng nhìn thấy đối phương.
Người này thật quen mắt.
“Ưm... Bá đạo Ma Quân?”
Tống Thư Hàng vừa xoa cằm vừa nói.
Hắn có ấn tượng về vị ma quân này, là một vị cường giả của Vô Cực Ma Tông. Lần đầu tiên hai ngươi gặp mặt là ở Nguyệt Đao Tông. Lúc ấy Tô thị A Thất dùng một đao Thiên Đao Táng Tinh Hải muốn chém chết công tử Hải, đúng lúc đó chính vị Bá Đạo Ma Quân này đã ra mặt. Hắn liều mạng chịu trọng thương để cứu công tử Hải, còn thành công chạy thoát khỏi đao của Tô thị A Thất.
Đây là một vị cao thủ cấp ngũ phẩm, hơn nữa còn là cao thủ đỉnh cấp trong tầng lớp ngũ phẩm.
“Bá Tống tiền bối, ngươi đọc sai rồi, vị này là Cuồng Bá Ma Quân.”
Tiểu Tuyết ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.
“Về mặt ý nghĩa cũng giống nhau mà.”
Tống Thư Hàng cười trừ.
Đồng thời trong đầu hắn đang lục lọi thông tin về Cuồng Bá Ma Quân. Hắn nhớ Nhật báo tu sĩ đã đánh giá về tên ma quân này như sau “Cực phẩm vô hại bậc nhất trong Vô Cực Ma Tông, chỉ trong trường hợp không ai chọc tới hắn!”
Hầu như đệ tử nào của Vô Cực Ma Tông cũng có tính cách cực đoan, ngang ngược bất kham đến cực điểm. Thế nên trong Vô Cực Ma Tông mới sản sinh ra một cực phẩm vô hại bậc nhất như vậy, nhất định là do phương pháp đào tạo có vấn đề.
Nhưng mà nếu nhớ không lầm thì hình như thể chất của vị Cuồng Bá Ma Quân này khá là đặc biệt.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, cách đó không xa lại có một vị tu sĩ khác đi tới.
Vị tu sĩ này mặc đạo bào sặc sỡ, da dẻ trắng trẻo non mịn. Hắn đi tới sau lưng Cuồng Bá Ma Quân, đang định lách qua ma quân.
Hành lang này rất rộng, đủ cho bốn năm người dàn hàng ngang đi qua.
Nhưng vị tu sĩ mặc đạo bào sặc sỡ này lại đột nhiên lên tiếng khiêu khích một cách khó hiểu:
“Móa, chó ngoan không cản đường, cút sang một bên cho đạo gia.”
Cuồng Bá Ma Quân lạnh lùng xoay đầu lại.
“Mợ nó, mặt mày hung tợn nhìn y chang một con chó dữ.”
Nói xong, tu sĩ mặc đạo bào sặc sỡ há miệng muốn phun một bãi nước miếng về phía Cuồng Bá Ma Quân:
“Hứ, nếm thử nước miếng của đạo gia đi!”
Tống Thư Hàng:
“...”
Rùa biển lớn:
“...”
Tiểu Tuyết:
“...”
Cuồng Bá Ma Quân giận dữ, thân hình hắn lui về sau một bước tránh bãi nước bọt đang bay tới:
“Mẹ nó, ta chọc gì ngươi chứ?”
“Há, ranh con, đạo gia ta nhìn ngươi không vừa mắt đấy thì thế nào? Có ngon tới đây, xem mèo nào cắn mỉu nào!”
Tu sĩ mặc đạo bào sặc sỡ vênh mặt đắc ý, nói xong còn gọi ra một quả cầu lửa rồi ném về phía ma quân.
Cơn giận của Cuồng Bá Ma Quân lập tức tăng vọt.
“Ừm, không sai, đây chính là thể chất đặc biệt của Cuồng Bá Ma Quân.”
Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Thân là cực phẩm vô hại bậc nhất hiếm có trong Vô Cực Ma Tông, nếu không có ai trêu chọc đến hắn thì Cuồng Bá Ma Quân vẫn là một cực phẩm vô hại. Nhưng ý trời trêu ngươi, Cuồng Bá Ma Quân trời sinh thể chất gợi đòn, chỉ đi dạo trên đường không thôi cũng có người thấy hắn ngứa mắt một cách khó hiểu, muốn cho hắn một bạt tai hoặc là nhổ một bãi nước miếng gì đó.
Sau đó... mọi chuyện diễn ra giống như cảnh tượng trước mắt đây.
Cuồng Bá Ma Quân điên tiết lên, ba quyền hai cước đánh ngã tu sĩ mặc đạo bào sặc sỡ, đè hắn xuống đất hành hung một trận nên thân.
“Đậu xanh, ta có chọc vào ngươi không hả? Mặt mày hung dữ là lỗi của ta à? Đường rộng như vậy, ngươi không biết đi vòng qua ta sao? Mắc con khỉ gì lại tới chọc vào ta?”
Cuồng Bá Ma Quân vừa đè đối phương xuống đánh bán sống bán chết, vừa tức giận mắng.
“Phụt, đạo gia ta nhìn ngươi ngứa mắt đấy sao nào?”
Dù bị đè xuống đất đánh nhừ tử, vị đạo trưởng mặc đạo bào sặc sỡ kia vẫn không chịu nhận thua, còn há miệng phun thêm một bãi nước bọt về phía Cuồng Bá Ma Quân.
Cuồng Bá Ma Quân tránh nước bọt, nện một quyền xuống mặt đối phương, đánh hắn ngất xỉu.
Nơi này là chợ tu chân, hắn cũng không muốn gây chuyện xảy ra án mạng.
Sau khi đánh người xong, rốt cuộc cơn giận trong người ma quân cũng giảm bớt.
“Nếu như thể chất gợi đòn của hắn là do sinh ra đã có, vậy hắn sống đến bây giờ chắc hẳn rất mệt tim."
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Nhưng về mặt nào đó có thể nói đây cũng là một loại ‘thể chất nhân vật chính’ chứ nhỉ?
Cuồng Bá Ma Quân đứng dậy từ trên người đối phương, một cặp mắt tràn đầy tơ máu nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nhìn lại đối phương.
“Bá Tống Thánh Quân.”
Cuồng Bá Ma Quân đột nhiên thi lễ chào Tống Thư Hàng.
Trong lúc hành lễ, hắn đồng thời dùng phương thức truyền âm nhập mật nói:
[Nghìn năm đệ nhất thánh cấp bậc tứ phẩm, quả nhiên... Bá Tống Thánh Quân ngươi cũng giống như Thiên Nhai Tử, Huyền Thánh của ngươi là giả.]
Hắn cảm ứng thật kỹ, phát hiện cảnh giới của Tống Thư Hàng chỉ mới là tứ phẩm.
Hình như Cuồng Bá Ma Quân biết được tin tức về Thiên Nhai Tử đạo trưởng. Hắn biết mặc dù Thiên Nhai Tử đã ngưng tụ thánh ấn nhưng tu vi của bản thân chỉ mới vừa tấn thăng cảnh giới lục phẩm. Tù đó có thể suy ra, chỉ sợ Bá Tống Huyền Thánh độ kiếp chung với Thiên Nhai Tử cũng rất yếu.
[Vậy nên ngươi muốn dò xét ta thử ư?]
Tống Thư Hàng nhếch miệng cười.
[Không, đây không phải là chuyện ta cần làm.]
Cuồng Bá Ma Quân ngẩng đầu lên nói.
Chuyện khiêu chiến Bá Tống Huyền Thánh tứ phẩm vẫn cứ giao cho sư đệ Công Tử Hải của hắn thì hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận