Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2767: Tiền bối, hay là chúng ta đổi cách tỷ thí khác nhé?

Chương 2767: Tiền bối, hay là chúng ta đổi cách tỷ thí khác nhé?
“Ngoại trừ đại lão cầu béo, ngươi là đại lão cố chấp truy đuổi ta nhất.”
Trên hình chiếu nguyên thần của Tống Thư Hàng hiện lên sức mạnh công đức.
Ánh sáng công đức tinh khiết này lan ra, cắn nuốt thánh quang lạnh lẽo.
Khi hắn xóa tan thánh quang lạnh lẽo, ý thức của hắn cũng đụng độ chủ nhân đại lão hành tinh mọc mắt của thánh quang.
Bên trong tầng ý thức.
Tống Thư Hàng nhỏ bé và hành tinh khổng lồ nhìn nhau.
Mắt to trừng mắt nhỏ.
Tuy rằng xét về hình thể, thực lực, cường độ ý thức, Tống Thư Hàng đều kém xa hành tinh mọc mắt nhưng về khí thế, hắn không hề thua kém chút nào, không có một chút sợ hãi.
[Là ngươi!]
Đại lão hành tinh mọc mắt phát ra một ý niệm sóng điện.
Nó không ngờ, kẻ giở trò sau lưng nó hôm nay lại là con bọ cấn tay này. Nó từng ta tay nhiều lần nhưng không thể bóp chết con bọ này, thậm chí còn bị con bọ này liên lụy, bị một chúa tể Cửu U thần bí chú ý tới, chịu chút thiệt thòi.
[Là ta.]
Tống Thư Hàng đáp.
Nhưng chẳng phải hành tinh có mắt này luôn đuổi bắt hắn sao, tại sao sau khi ý thức đối kháng với nhau, đối phương lại tỏ ra kinh ngạc như thế? Giống như trước khi ra tay, đối phương hoàn toàn không biết mục tiêu tấn công là hắn vậy?
Chắc chắn có hiểu lầm gì đó?
[Là ngươi thì vừa đúng lúc.]
Đại lão hành tinh có mắt lại truyền tới một sóng suy nghĩ nữa:
[Hôm nay ta muốn nghiền ngươi nát nhừ.]
[Nhào vào đây, nghiền nát ta đi!]
Tống Thư Hàng không những không sợ hãi mà còn dám khiêu khích trực diện.
Không phải là do thực lực của hắn tăng mạnh… mà là do thiếu niên ba mắt tiền bối còn đang nằm bên cạnh hắn đây nè.
Có thiếu niên ba mắt tiền bối ở bên cạnh, chẳng có gì phải sợ nữa cả. Có giỏi thì nhào tới đây, sau khi nhào tới hắn có thể sắp xếp thỏa đáng cho đại lão hành tinh mọc mắt giống như lần trước sắp xếp cho phân thân nick phụ của đại lão vậy.
Nói không chừng còn có thể tăng tiền cược của mình cũng nên.
[Có giỏi thì nhào tới đây, không tới thì là thằng cháu.]
Tống Thư Hàng chắp hai tay sau lưng, cười lạnh nói.
[Giết!]
Giọng nói lạnh lùng của đại lão hành tinh mọc mắt vang lên.
Ngay sau đó, tinh thần lực trên người nó bộc phát, ép về phía tinh thần lực của Tống Thư Hàng.
Nó phải nghiền nát ý thức của Tống Thư Hàng trong lần đối kháng ý thức cách không này… Sau đó chiếu sức mạnh đến tọa độ lúc trước, chém giết con chuột cấn tay kia.
Nếu không phải cơ thể của nó quá lớn, mỗi lần truyền tống vượt không gian đều cần tiêu phí rất nhiều thời gian thì nó đã đem bản thể giết tới tận nơi, bóp chết Bá Tống từ lâu rồi.
Tinh thần lực vô cùng khủng bổ ép lên người Tống Thư Hàng, nghiền ý thức của Tống Thư Hàng thành… 15+1 mảnh.
Đối kháng ý thức kết thúc.
Ý thức của Tống Thư Hàng trở về không gian tán tài vương tọa.
Thánh quang lạnh lẽo trên nguyên thần của hắn đã hoàn toàn tiêu tán, có một phần thánh quang lạnh lẽo đã chủ động nhả ra trước khi bị ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng cắn nuốt, hóa thành những đốm lửa nhỏ cách hắn không xa, trở thành ‘tọa độ’ để đại lão hành tinh có mặt vượt không gian đến đây.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng mở mắt ra:
“Tiền bối ba mắt, không gian tán tài vương tọa của ngươi bị kẻ khác xâm nhập rồi.”
“Đừng tới gần ta!”
Tiền bối ba mắt đột nhiên hét lớn với Tống Thư Hàng:
“Đứng xa ta ra.”
Tống Thư Hàng: “???”
“Bá Tống đạo hữu, đối với lão gia, dáng vẻ hiện giờ của ngươi như vừa chui từ hố phân ra vậy. Nhưng đây không phải do ngươi, hoàn toàn là do lão gia không thể tiếp nhận được sự tốt đẹp của thánh quang. Thân thuộc Cửu U, cả đời này của hắn đều vô duyên với thánh quang, thật là đáng tiếc.”
Đang cố gắng gỡ mình khỏi đỉnh trụ, quản gia nhãn cầu lên tiếng giải thích.
Rõ ràng thánh quang là một thứ rất hữu dụng nhưng do tương khắc với thuộc tính của chúa tể Cửu U… nên bị chúa tể Cửu U ghét cay ghét đắng.
Tống Thư Hàng: “…”
Suýt chút nữa hắn quên mất việc này.
“Tiền bối ba mắt, nếu như ngươi đã ghét thánh quang như thế thì phải chuẩn bị cho kỹ đấy.”
Tống Thư Hàng chỉ đám thánh quang lạnh lẽo đang thiếu đốt trên mặt đất kia, nói:
“Cái tên đột nhập vào không gian tán tài vương tọa kia sắp tới rồi. Năng lực tâm đắc của nó chính là thánh quang lạnh lẽo này ấy… Nó là một loại thánh quang xấu rất đặc biệt.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối liếc nhìn thánh quang lạnh lẽo trên mặt đất một lượt, vươn tay ra ấn, không gian xung quang đám thánh quang kia bắt đầu vặn vẹo, đột biến.
Tống Thư Hàng nắm giữ quy tắc không gian của Kiếp Tiên cửu phẩm nên có thể nhìn thấy không gian xung quanh thánh quang này bắt đầu vặn vẹo, xếp chồng lên nhau từng tầng một. Chỉ trong chớp mắt, không gian chỉ to bằng một nắm đấm đã phình ra bằng một tiểu thế giới.
[Chết đi!]
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên cạnh thánh quang kia.
Ngay sau đó, cánh cửa không gian mở ra.
Một vật thể hình cầu tản ra thánh quang chui ra khỏi cánh cửa không gian… Đây là một thủ đoạn phân thân của đại lão hành tinh mọc mắt.
Bởi vì bản thể quá to lớn nên nó có thể sai phân thân đến đánh trận trước. Hơn nữa phân thân cũng có thể bố trí một cánh cửa truyền tống khổng lồ tương ứng với bản thể, để bản thể vượt không gian truyền tống đến đây thuận lợi hơn.
Nhưng vừa xuất hiện, tiểu phân thân này đã cảm nhận được không gian xung quanh mình khác thường.
Con ngươi trên hành tinh phân thân chuyển động, đầu tiên tìm đúng vị trí của Bá Tống cấn tay.
Nhưng nó có thể khẳng định, không gian trùng điệp dị thường này không phải là thủ đoạn của Bá Tống cấn tay… Con ngươi trên hành tinh phân thân tiếp tục chuyển động, nhìn sang thiếu niên ba mắt tiền bối.
Ngay sau đó, nó cứng cả người lại.
Tiếp đó thánh quang lạnh lẽo trên người nó bắt đầu thu lại, lộ ra hạch tâm tiểu cầu của mình.
Hạch tâm tiểu cầu này bắt đầu lặng lẽ lùi về đằng sau, chuẩn bị lẩn vào trong cánh cửa không gian… Từ lúc xuất hiện cho đến khi rút lui, tất cả các động tác đều lưu loát tự nhiên.
Dường như trên người tiểu cầu viết đầy chữ “hèn” vậy.
Không có lời thoại dư thừa, thậm chí nó còn không dám lớn tiếng.
“Tính cách thận trọng này giống hệt như ta.”
Tống Thư Hàng nói.
Tiền cược Ma Đế Ngạc nhìn tiểu cầu đang kinh sợ kia bằng ánh mắt bi ai… Hắn ngửi được khí tức những người cùng khổ từ đối phương.
“Bá Tống… bắt đầu ván cược thôi.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nắm tay lại, cánh cửa không gian sau lưng tiểu cầu sụp đổ, biến mất.
Tống Thư Hàng nhìn tiểu cầu này, đột nhiên trong lòng chợt động, một suy nghĩ lóe lên trong não hải của hắn…
“Đúng thế, ta đã tìm thấy bảo vật phù hợp. Ta có thể đưa cho ngươi vật chứa mà ngươi muốn.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối thong thả nói.
Trong khi nói chuyện, trận văn nghi thức đánh cược hiện lên dưới chân hắn và Tống Thư Hàng.
Trận văn bao trùm Tống Thư Hàng, Ma Đế Ngạc rồi tiếp tục bao lấy thiếu niên ba mắt tiền bối và tiểu cầu phân thân.
Phe Bá Tống: Ma Đế - Ngạc, đao ý khôi giáp.
Phe thiếu niên ba mắt: tiểu cầu, đao ý hình kiếm.
Nghi thức đánh cược thành lập.
“Tiền bối, lần này chúng ta cược gì?”
Tống Thư Hàng nói:
“Hay là lại cược chịu đựng đau đớn?”
Trong trận đấu sức chịu đựng đau đớn lần trước, thiếu niên ba mắt thua không phải vì sức chịu đựng kém hơn mà thua do chuyện ngoài ý muốn.
Thiếu niên ba mắt tiền bối cũng có khả năng chịu đựng đau đớn mạnh mẽ.
“Không, những hạng mục đã so rồi thì không cần phải lặp lại nữa.”
Tiền bối ba mắt khoát tay nói:
“Lần này chúng ta so may mắn đi, riêng mình may mắn!”
“So riêng mình may mắn ư?”
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn cánh tay của Bạch tiền bối trong 15+1 mảnh nguyên thần của mình.
Trong khoảnh khắc này, dường như hắn nhìn thấy cả chư thiên vạn giới đều đang chúc phúc cho hắn thông qua phần nguyên thần của Bạch tiền bối.
Thế nên, nếu chỉ đọ may mắn thì có phải hơi bắt nạt thiếu niên ba mắt tiền bối không nhỉ?
“Tiền bối, hay là chúng ta đổi cách thi đấu khác đi?”
Tống Thư Hàng không đánh lòng, lên tiếng đề nghị.
“Sao rồi, ngươi sợ rồi à?”
Thiếu niên ba mắt tiền bối hỏi ngược lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận