Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1678: Trạng thái Thần Giáng

Chương 1678: Trạng thái Thần Giáng
“Hút ra?” Phân thân của Tống Thư Hàng tưởng tượng tình trạng có thể xảy ra trong tương lai, trong lòng không khỏi nghi hoặc: “Thế nếu hút ra thất bại, bản thể độ kiếp ngay trong không gian thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm, tăng cường uy lực của thiên kiếp thì phải làm sao?”
“Thế thì ngươi chết chắc.” Côn Na nữ sĩ có đôi đồng tử vàng kim dựng thẳng bình thản đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
Côn Na nữ sĩ lại bổ sung: “Nhưng có ta ở đây thì khả năng đó sẽ không xuất hiện đâu. Trong ba mươi ngày, nếu ngươi tấn thăng lục phẩm thì ta có thể kéo cả bản thể của ngươi và mấy người bạn kia ra theo. Các ngươi sẽ kết thành đội để độ thiên kiếp lục phẩm của ngươi.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng nói.
Côn Na nữ sĩ: “Không cần khách sáo.”
“Nhưng mà… vì sao đại lão quả cầu béo ngươi lại giúp bọn ta chứ?” Phân thân Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm Côn Na nữ sĩ. Thế giới hạch tâm vẫn không kết nối được, quả nhiên là còn chuồn trước cả hắn. Nhưng bây giờ hắn đang ở trạng thái phân thân, căn bản không phải sợ, chết thì cứ chết, một phân thân ngã xuống thì sẽ có nghìn vạn phân thân khác đứng lên!
Cho nên, cái gì phân thân cũng dám hỏi toạc ra.
Côn Na nữ sĩ nói rất tự nhiên: “Vì chúng ta là bạn tốt mà.”
“Nhưng trước khi trở thành bạn tốt… quan hệ của chúng ta là kẻ thù.” Tống Thư Hàng nhìn Côn Na nữ sĩ đăm đăm: “Nói thật, ta không tin chỉ dựa vào diễn đồ kim đan mã QR là có thể khiến đại lão quả cầu béo ngươi tha cho ta rồi kết làm bạn tốt.”
Nếu diễn đồ kim đan mã QR đỉnh đến mức có thể ảnh hưởng tới cả ý chí của đại lão quả cầu béo thì khi hắn thăng cấp bát phẩm, trở thành Huyền Thánh, có thể thi triển hình chiếu mã QR này để kết thành bạn bè với tất cả anh em chư thiên vạn giới rồi.
Đi ra ngoài nhờ vả bạn bè, đến lúc đó hắn có thể đi khắp nơi trong chư thiên vạn giới luôn.
“Trước kia quan hệ của chúng ta là kẻ thù sao?” Trong đôi con ngươi vàng kim dựng thẳng của Côn Na nữ sĩ đong đầy vẻ tò mò: “Lúc nào thế? Giữa ta với ngươi có ân oán gì đâu?”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Đại lão quả cầu béo mất trí rồi à?
Thiên đạo có biến, theo phỏng đoán của Bắc Phương Đại Đế và các vị tiền bối thì có khả năng đương kim Thiên Đạo đã không còn tình cảm, trở thành một siêu máy tính lạnh lùng, chỉ duy trì chức trách của Thiên Đạo mà thôi.
Chẳng lẽ đại lão quả cầu béo ở Cửu U bị ảnh hưởng bởi đương kim Thiên Đạo nên cũng mất trí rồi?
“À đúng rồi, ta rất thích cái tên quả cầu béo này, cảm ơn ngươi.” Côn Na nữ sĩ có đồng tử dựng thẳng nhoẻn miệng cười.
Quả nhiên là mất trí, đến cái tên “quả cầu béo” mà còn chấp nhận thản nhiên như thế thì đúng là điên không hề nhẹ.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình. Giống như bản thể, trong lòng bàn tay cảu hắn cũng có ấn kí của quả cầu kim loại lỏng.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn Côn Na nữ sĩ có đồng tử dựng thẳng.
Từ từ…
Trừ khả năng “đại lão quả cầu béo bị điên” ra, còn có một khả năng khác.
“Đại lão quả cầu béo, trước đây tên ngươi là gì?” Tống Thư Hàng đột nhiên hỏi.
Côn Na nữ sĩ nhoẻn miệng: “Xóa mất rồi, sau khi xóa thì không còn bản lưu. Cho nên ta mất cái tên trước kia, chỉ còn mỗi cái tên mới là quả cầu béo mà ta thích này thôi.”
Dứt lời, Côn Na nữ sĩ tiến lên một bước, nắm lấy cổ tay của Tống Thư Hàng: “Đi, chúng ta rời khỏi đây thôi.”
“Xin hãy chờ một chút, bây giờ trên tay ta không có lớp phòng hộ.” Tống Thư Hàng vội la lên.
Pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, vòng tay không gian và tất cả các loại pháp khí đều ở chỗ bản thể, cho nên bây giờ trên tay hắn chẳng có gì. Đừng nói là trên tay, trên người hắn còn chẳng có gì nữa là.
Côn Na nữ sĩ túm hắn một cái, bí pháp giám định lập tức khởi động.
Cũng may là hắn đang ở trong trạng thái sương mù.
Một lượng sương mù lớn trên người hắn nổ tung ra, nếu đổi sương mù thành máu tươi thì có lẽ bây giờ Tống Thư Hàng đã trở thành một suối phun hình người.
“Côn Na nữ sĩ (trạng thái Thần Giáng), mắt rồng vàng kim là biểu tượng của Thần Giáng. Muốn biết nhiều tin tức hơn, xin hãy nhấp vào bước kế tiếp.”
Tin tức giám định ra rất ít nhưng cái giá lại cực kì thê thảm, bởi vì đối tượng vừa giám định quá khủng bố.
Mặt khác, vì Tống Thư Hàng cưỡng ép khống chế Bí pháp giám định vào phút cuối, không cho nó tiếp tục giám định sâu hơn, cho nên mới có lựa chọn “muốn biết nhiều tin tức hơn” kia.
Tống Thư Hàng đau đến mức hút sâu một cái: “Quả nhiên Côn Na nữ sĩ không phải là đại lão quả cầu béo.”
Trạng thái Thần Giáng của Côn Na nữ sĩ có liên quan tới rồng.
Là lưới rồng… hoặc chính là ý chí của thế giới hắc long.
Quả cầu béo chỉ là tên mới của cô chứ không phải là thân phận. Cô thích cái tên quả cầu béo cho nên mới sửa lại tên cho mình.
Nói thế thì hợp lý rồi.
Cho nên giữa Côn Na nữ sĩ và hắn không có ân oán gì. Cho nên cô mới có thể kết bạn với hắn đơn giản như thế.
Nhưng đến đây thì lại có một vấn đề nhỏ nảy sinh… ấy là nếu Côn Na nữ sĩ là ý chí của thế giới hắc long hoặc là lưới rồng, thì làm sao cô ấy biết được chuyện của đại lão quả cầu béo?
Ấn kí của đại lão quả cầu béo mà cô ấy để lại trên tay hắn là sao?
Không được rồi, rối quá.
Các loại manh mối rối tung xoắn lại với nhau hệt như dây tai nghe.
Quả nhiên mình không phù hợp với danh hiệu thám tử lừng danh.
Đoán đi đoán lại chỉ tổ lãng phí thời gian, thôi thì cứ xác định bằng cách trực tiếp cho rồi.
“Vậy là… Côn Na nữ sĩ, bây giờ tên mới của cô là đại lão lưới rồng quả cầu béo đúng không?”
Côn Na nữ sĩ quay lại nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm: “Không, ta là quả cầu béo.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Nhưng ta với cục tròn đó có chỗ khác nhau.” Côn Na nữ sĩ suy nghĩ một lát rồ nói: “So với cục tròn đó thì quan hệ giữa ta với ngươi thân thiết hơn. Nguyên nhân một phần là do ta được sinh ra nhờ ngươi.”
Cục tròn lại là cái quái gì nữa thế?
Chẳng lẽ “cục tròn” chính là đại lão quả cầu kim loại lỏng?
Mặt khác… một phần nguyên nhân cô được sinh ra có quan hệ với ta?
Chẳng lẽ là…
“Hạt giống?” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ tới thứ này.
Sau khi vào thế giới hắc long, hạt giống có hình ảnh thu nhỏ của đại lão quả cầu béo Cửu U đã nảy mầm kết quả, còn dẫn đến thiên khiển, khiến Tống Thư Hàng mất một đồng vàng hồi sinh.
Nhớ tới việc này là hắn lại nhớ đến kí ức mình bị bạch tiền bối phân thân xắt khúc ra.
“Đúng vậy, có liên quan tới hạt giống.” Côn Na nữ sĩ gật đầu nói: “Thế mới nói ta là quả cầu béo.”
Trải qua quá trình ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai, lại chịu cả thiên khiển, không ai biết được cuối cùng thứ mà hạt giống kia kết thành còn lại cái gì.
“Nhưng nếu ngươi cảm thấy không thể hiểu được thì cứ xem như ta tên là quả cầu béo lưới rồng đi cũng không sao.” Côn Na nữ sĩ nói tiếp.
Nói cách khác, vòng vèo nửa ngày trời thì cô vẫn là lưới rồng chứ gì?
“Đi.” Côn Na nữ sĩ nói.
Một loáng sau, hai người đã biến mất khỏi không gian tiết điểm lưới rồng, trở lại thế giới hắc long.
Phân bộ lạc Long Huyết tộc, trong rừng rậm Dadma.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bay vụt lên không trung, đao ý tăng vọt, dùng thân kiếm thi triển đao pháp. Nó đang tập thể dục buổi sáng, hoạt động thân thể tí chút.
Đao ý tung hoành, khí thế lẫm liệt.
Tộc trưởng già và các chiến sĩ của phân bộ lạc Long Huyết tộc đứng xung quanh nhao nhao vỗ tay khen hay.
Sau khi hoạt động một vòng, Xích Tiêu Kiếm tiền bối dừng lại.
Gần đây nó bắt đầu thấy yêu cái cảm giác được người ta vỗ tay tán dương này rồi.
Bạch tiền bối phân thân uể oải nằm dài ra bàn, trùm một cái chăn, mặt ủ mày chau.
Ở phía xa có em gái phân bộ lạc Long Huyết tộc len lén ngó trộm bạch tiền bối phân thân rồi đỏ mặt quay ra hướng khác.
Dù màu da trắng không hợp với thẩm mỹ của thế giới hắc long, nhưng vị Bạch tiên sinh này thực sự là quá đẹp, đẹp đến mức màu da trắng cũng không thể ngăn cản được ánh mắt tán thưởng của các em gái trong phân bộ lạc Long Huyết tộc.
Các cô đang nghĩ không biết có thể xin một ít nhiễm sắc thể tổ truyền từ trên người Bạch tiên sinh để cường hóa dòng máu của phân bộ lạc Long Huyết tộc không đây.
“Bạch đạo hữu, chúng ta luyện tập một chút đi.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối gọi phân thân của Bạch tiền bối.
Nó là thần binh của Trường Sinh Giả, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nắm giữ đao pháp vô thương. Đối thủ bồi luyện như thế này chủ động mời luyện tập cùng thì chẳng khác nào cơ duyên dâng tận cửa.
“Không đâu, không muốn động đậy đâu, cuộc sống mệt mỏi quá.” Bạch tiền bối uể oải nói.
Thậm chí đến nói mà hắn còn không muốn nói nhiều.
Ầm!
Đúng lúc này, hai bóng người bỗng nhiên xuất hiện ngay bên kia chiếc bàn.
Là Tống Thư Hàng và Côn Na nữ sĩ.
Sau khi Côn Na nữ sĩ trở về thì sắc vàng trong hai mắt rút đi, cô ngoẹo đầu một cái, nằm rạp ra bàn ngáy o o.
Tống Thư Hàng quét mắt một vòng, nhìn thấy Bạch tiền bối thì vui vẻ nói: “Bạch tiền bối, cuối cùng ngài cũng trở về từ Cổ U rồi.”
“Phân thân thôi.” Bạch tiền bối gẩy ngón tay: “Bản thể vẫn còn đang trồng cây ở Cổ U, cần thêm một chút thời gian nữa. Mệt quá đi mất, không muốn nói nhiều, chúng ta truyền âm nhập mật đi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối phân thân trước mắt khiến cho Tống Thư Hàng có cảm giác Déjà vu mãnh liệt, dường như hắn đã gặp vị này ở đâu đó, hoặc đã gặp một người nào đó tính tình tương tự như thế này.
“A a á ~” Ở một phía khác, một đám em gái phân bộ lạc Long Huyết tộc hét chói tai rồi che mắt chạy ra xa.
Tống Thư Hàng: “???”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bay tới, dùng mũi kiếm gẩy một cái bên cạnh phân thân của Bạch tiền bối, hất cái chăn trên người hắn lên người Tống Thư Hàng: “Trùm vào đi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn cúi đầu nhìn xuống thân thể mình, trần như nhộng.
Nhưng bây giờ hắn đang ở trong trạng thái sương mù mà!
Hét cái gì mà hét!
Tống Thư Hàng nhận lấy cái chăn rồi cuốn lên người.
Bạch tiền bối phân thân cố gắng mở mắt, u oán nhìn chằm chằm cái chăn trên người Tống Thư Hàng. Chăn bị cướp đi nhưng hắn lười cướp về, chỉ có thể dùng ánh mắt bày tỏ sự bất mãn vậy thôi.
Đáng yêu? Không đúng, từ hình dung này không ổn cho lắm.
Nhưng tóm lại là bản tôn Bạch tiền bối sẽ không bao giờ có vẻ mặt như vậy.
Tống Thư Hàng vô thức muốn lấy điện thoại ra, chụp dáng vẻ Bạch tiền bối u oán này gửi cho Vũ Nhu Tử.
Nhưng hắn thò tay sờ thì mới nhớ bây giờ mình là phân thân, bao nhiều trang bị đều để hết ở chỗ bản thể rồi, cả điện thoại cũng thế.
Thế là Tống Thư Hàng cuốn cái chăn, chủ động dời mắt khỏi phân thân Bạch tiền bối đang hờn dỗi.
“Sao ngươi lại ra khỏi không gian độ kiếp được thế?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng: “Phân thân đấy. Bản tôn còn đang chịu sét đánh trong thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm, còn tận 994 ngày nữa kia.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối dựng thẳng chuôi kiếm lên: “Nhìn trời.”
Đúng là không gian thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm thật à?
Vấn đề là… sao mà Tống Thư Hàng lại vào ké được cả không gian thiên kiếp cửu phẩm của người ta thế hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận