Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1728: Tống tiền bối, các ngươi lên đường bình an nhé

Chương 1728: Tống tiền bối, các ngươi lên đường bình an nhé
“Chuyện gì thế này? Sát thương hỏa diễm yếu đi rồi à?”
Diệt Phượng Công Tử tò mò hỏi.
Hoàng Sơn Tôn Giả nhìn về phía Tống Thư Hàng như có điều suy nghĩ.
“Sát thương của hỏa diễm không yếu đi, nhưng hiện giờ chúng ta đã bước vào ‘trạng thái cộng hưởng’. Ở trạng thái này, tất cả chúng ta đều kết nối với nhau. Như thế sát thương hỏa diệm này chẳng là gì với chúng ta nữa.”
Tống Thư Hàng đáp.
Bắc Hà Tán Nhân nói:
“Là do mức độ đau đớn chia đều cho tất cả mọi người à? Không đúng… cho dù có chia đều thì ‘cơn đau’ mà mọi người phải chịu vẫn phải như cũ mới đúng.”
“Không phải là chia sự đau đớn ra mà là thông qua ‘cộng hưởng’ chia sẻ khả năng chịu đựng đau đớn của mình cho mọi người. Cũng giống Hoàng Sơn tiền bối chia sẻ ‘kiếm thuật’ của mình cho ta qua trạng thái cộng hưởng lúc trước vậy. Ta cũng chỉ định thử xem sao thôi, không ngờ lại thành công.”
Tống Thư Hàng nói.
Xem ra khả năng ‘chịu đựng đau đớn’ của hắn cũng ngầm được xem là một kỹ năng, có thể chia sẻ cho mọi người thông qua chế độ cộng hưởng.
Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1: “…”
Chịu đựng đau đớn đúng là một loại năng lực khiến người nghe đau lòng.
“Đám lửa tím này chỉ là khúc nhạc dạo của ‘thiên kiếp’ thôi. Tới đây thứ chúng ta phải đối mặt là thiên kiếp bát phẩm.”
Tống Thư Hàng nói.
Lửa tím là phần thiên kiếp bị ‘pháp tắc’ của thế giới hắc long đồng hóa, vì thế nó là lửa hư ảo. Thiên kiếp trên đỉnh đầu sắp tới sẽ giáng lâm bằng hình thức nào đây? Không gian thiên kiếp chế độ hoàn toàn mới này… rất có thể sẽ sử dụng hình thức thiên kiếp mới.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, đột nhiên phía trước ‘không gian độ kiếp nhóm’ xuất hiện dao động.
Trong kiếp vân đang thai nghén cột sấm sét vàng tím.
Sau đó, có một vầng mặt trời nhỏ chói mắt hiện lên trong kiếp vân.
Thiên kiếp mới tới rồi ư?
Vừa mới ra đã chào sân ngay đòn tấn công đẳng cấp mặt trời, thế này có phải khoa trương quá rồi không?
Không đúng, đợi dã.
Tống Thư Hàng chớp mắt.
Vầng mặt trời này khiến hắn có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Hơn nữa, dù ánh sáng mặt trời rất chói mắt nhưng Tống Thư Hàng lại có thể nhìn thẳng vào trung tâm của mặt trời.
Có thể thấy được lờ mờ trong trung tâm mặt trời có một người đàn ông được đúc thành từ sắt thép đang tỏa ra nhiệt lượng. Bên cạnh người đàn ông đó là một thiếu nữ tóc dài dáng người cao gầy.
Tống Thư Hàng: “…”
Thuyền mặt trời, hóa thân bọc thép và người hiện giờ Tống Thư Hàng không hề muốn gặp lại – ‘Thiên Đế’
Cột sấm sét màu vàng tím đánh vào mặt trời.
Mặt trời nhỏ di chuyển thoăn thoắt, tốc độ cực nhanh, cứ như là thuấn di vậy, thoắt ẩn thoắt hiện trong ‘không gian độ kiếp nhóm’.
Nhưng cột sấm sét màu vàng tím kia cùng dùng tốc độ tương tự xuyên qua kiếp vân, như hình với bóng.
Cột sấm sét không ngừng đánh xuống, truy kích mặt trời nhỏ, có vẻ như thề chết không bỏ qua.
Thân là chính chủ độ kiếp, mấy người Tống Thư Hàng lại bị gạt sang một bên…
“Thôn phệ nó, Tống bọc thép.”
Giọng nói thanh thúy của Vũ Nhu Tử truyền ra từ mặt trời nhỏ.
Ngay sau đó, mặt trời nhỏ bùng lên ánh sáng chói lòa.
Cột trụ sấm sét vàng tím lại đánh xuống nhưng cuối cùng tất cả đều bị mặt trời nhỏ thôn phệ hấp thu hết.
Không chỉ như thế, sau khi nuốt trụ sấm sét xong, mặt trời nhỏ còn quay về phía kiếp vân trong không trung rồi hút mạnh, nuốt hẳn phân nửa kiếp vân.
Thiên kiếp tạm hoãn lại, tích trữ năng lượng một lần nữa …
Nhân thời gian này, mặt trời nhỏ lộn một vòng tới trước mặt Tống Thư Hàng rồi ngừng lại.
Thiên Đế có bề ngoài của Vũ Nhu Tử bước ra khỏi mặt trời nhỏ:
“Ui da da da da, hình như ta đã bị cuốn vào một nơi đáng sợ rồi.”
Lúc này cô mặc một bộ áo giáp sáng chói mắt, phần lưng của áo giáp còn trang bị một đôi cánh.
Khác biệt duy nhất của cô và Vũ Nhu Tử chính là đôi mắt, trong trường hợp Thiên Đế không ngụy trang, hai mắt của cô đen kịt, không có lòng trắng.
“Sao cô lại xuất hiện ở đây!”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Vũ Nhu Tử?”
Sau lưng Tống Thư Hàng, vài vị tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ không biết chuyện nghi hoặc hỏi. Chẳng phải Vũ Nhu Tử đang ở hiện thế độ kiếp với Đậu Đậu à? Sao cô lại chạy tới đây thế.
“Hế lô, chào các vị tiền bối.”
Thiên Đế mỉm cười xán lạn, vẫy tay với mọi người.
“Cô ấy là Thiên Đế, chính là cái vị Thiên Đế ở Thiên Đình viễn cổ kia ấy, chỉ là cô ấy chiếm cứ cơ thể linh quỷ của Vũ Nhu Tử thôi. Cụ thể thế nào ta sẽ giải thích sau, tóm lại cô ấy không phải là Vũ Nhu Tử.”
Tống Thư Hàng nói.
Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1:
“…”
Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ, thấy nhân vật chỉ sống trong truyền thuyết này đột nhiên xuất hiện trong dáng vẻ hậu bối của mình, các giác quan của mọi người đều bị kích thích siêu mạnh.
“Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?”
Tống Thư Hàng hỏi lại lần nữa.
Con gươi đen kịt của thiên đế nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng:
“Tại sao ta lại xuất hiện ở đây, ngươi không biết hả?”
Tống Thư Hàng: “…”
“Ta vốn đang độ kiếp một cách vô cùng thuận lợi, mắt thấy sắp vượt ải rồi, kết quả là Tống tiền bối ngươi lại chơi độ kiếp nhóm, cuốn vào ‘không gian thiên kiếp’ này. Ta đang độ kiếp cùng hóa thân bọc thép… thế là cũng bị cuốn vào luôn. Ngươi không thể yên ổn độ thiên kiếp bình thường một lần được à?”
Thiên Đế đắng lòng nói.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
“Còn nữa, chắc nơi này là ‘không gian độ kiếp nhóm’ nhỉ.”
Thiên Đế quay đầu nhìn xung quanh.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Thế thì… Tống tiền bối, các ngươi lên đường bình an nhé. Tuy rằng chúng ta mới quen nhau chưa lâu, nhưng ngươi thật sự là một ứng cử viên rất tốt cho hậu cung của ta. Đáng tiếc, chúng ta đã định trước là có duyên không phận.”
Thiên Đế vẫy tay với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng chau mày lại:
“Chỉ là thiên kiếp bát phẩm, ta vẫn có tự tin là mình sẽ vượt qua.”
Hiện trong tay hắn có mấy tấm bài tẩy, tuy rằng lưới rồng lúc được lúc không, nhưng cuối cùng vẫn có thể kết nối được. Hơn nữa trái tim của ‘đại lão hành tinh mọc mắt’ trong thánh kiếm Chung Yên vẫn còn khỏe lắm.
“Kiếp cuối cùng trong không gian độ kiếp nhóm là kiếp chắc chắn phải chết. Ta không rõ thiên kiếp đó sẽ hiện ra với hình thức nào, những chuyện mà ta biết chỉ có hạn. À mà… thiên kiếp sắp tiếp tục rồi đấy. Nếu như còn có kiếp sau, Tống tiền bối, ta quyết định sẽ tiếp tục nạp ngươi vào hậu cung. Ta đi trước một bước đây!”
Thiên Đế vẫy tay.
Tống Thư Hàng:
“Có thể mang thêm vài người đi không?”
“Thật đáng tiếc, muốn đi thì cần phải có trao đổi đồng giá mới được.”
Thiên Đế nói.
Dứt lời, thân ảnh của cô bắt đầu biến mất, mặt trời nhỏ và hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng cũng biến mất theo.
“Trao đổi đồng giá? Đợi đã!”
Tống Thư Hàng kêu lên… Trao đổi đồng giá mà Thiên Đế nói khiến hắn nghĩ tới chế độ ‘dùng phân thân thay thế bản thể’ trong thiên kiếp từ bát phẩm lên cửu phẩm mà Côn Na nữ sĩ đã sử dụng trước đây.
Mà thứ có thể thay thế cho Thiên Đế…
“Đậu Đậu, đợt thiên kiếp tiếp theo sắp tới rồi, kỹ năng ăn uống, Thiên Cẩu Nuốt Mặt Trời!”
“Ăn cha cô, ta không có kỹ năng như thế nhé!”
“Ta sẽ chuyển lại câu này không thiếu một chữ a cha.”
“Chị à, chị của em, em sai rồi được chưa? Trước kia cũng là em không đúng, em không nên cười nhạo đạo hiệu của chị… Ơ?”
Vũ Nhu Tử hàng thật + Đậu Đậu ngơ ngác xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
“Có phải là ta hoa mắt rồi không, hình như ta nhìn thấy cha của Tống Thư Hàng.”
Đậu Đậu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận