Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1753: Vấn đáp!

Chương 1753: Vấn đáp!
“Đồ con Đậu giậu đổ bìm leo!” Tống Thư Hàng gian nan điều chỉnh tiết tấu rồi bắt đầu vắt giò lên cổ chạy.
Dù vòng quay hamster có tốc độ rất nhanh nhưng bây giờ Tống Thư Hàng đã có cảnh giới lục phẩm rồi, hắn muốn duy trì tốc độ chạy của mình đồng bộ với cái vòng kia cũng là chuyện dễ như ăn cháo.
Tống Thư Hàng vừa chạy, vừa thử kích hoạt năng lực thiên phú Đạp Không Nhi Hành và Bộ Bộ Sinh Liên, nhưng cái vòng quay hamster này còn được thiết lập pháp tắc cấm bay. Thân thể hắn không thể bứt lên, chỉ còn cách chạy bằng chân cho tử tế.
Cứ chạy thế này thì biết đến mùa quýt năm nào?
Cái mặt chó của Đậu Đậu nhoẻn lên một nụ cười rất chi là nhân tính hóa. Nó nhét tập thơ vào túi rồi bảo: “Rốt cuộc ngươi có ảo giác ta sẽ không giậu đổ bìm leo từ bao giờ thế?”
Đậu này vẫn Đậu năm xưa, chỉ riêng tích đức là chưa bao giờ ~
“Cái vòng chạy này là pháp khí của vị Bạch tiền bối kia đưa tới sao?” Vũ Nhu Tử hỏi, sau đó nhìn cái vòng chạy này với con mắt hứng thú dạt dào: “Tống tiền bối này, bao giờ ngươi chạy mệt thì cho ta lên thử nhé.”
Tống Thư Hàng: “…”
Vũ Nhu Tử cô nương đúng là một đóa kì hoa.
Phi kiếm dùng một lần bản xoắn ốc thăng thiên của Bạch tiền bối là thứ mà cả nhóm Cửu Châu số 1 đều sợ run như cầy sấy, ai bị nó túm lên trời đều rên xiết kêu than, chỉ có một mình Vũ Nhu Tử cưỡi nó quẩy banh nóc.
Tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương hễ lọt vào tai ai là người đó lãnh đủ combo khốn khổ, chóng mặt, buồn nôn, choáng váng, run chân không trượt phát nào. Nhưng Vũ Nhu Tử không chỉ cảm thấy nó êm tai mà còn nghe trong say đắm… Không phải cô thưởng thức tiếng trời của Tạo Hóa Tiên Tử ẩn trong lời ca của Tạo Hóa Pháp Vương, cô chỉ thưởng thức giọng ca của hắn một cách rất đơn thuần mà thôi.
“Ta cũng muốn xuống để đổi cho cô lên đây chơi lắm, nhưng mà ta không xuống được.” Tống Thư Hàng khóc ròng.
Có thể ban nãy hắn gọi tên Bạch tiền bối two nhiều quá, nên ngài đã được tag ra hệt như khi dùng chức năng @ trong phần mềm chat mất rồi.
Nhắc mới nhớ, khi hắn muốn giới thiệu Bạch tiền bối two với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 ở hiện thế thì bị cách âm, tất cả câu từ đều biến thành những âm tiết vô nghĩa.
Thế mà bây giờ khi vào thế giới Hắc Long, hắn lại có thể thoải mái gọi tên ngài ấy. Là vì thế giới Hắc Long khác với hiện thế? Hay là bởi quan hệ giữa hắn và Bạch tiền bối two càng ngày càng thân thiết nên ngài đã cho phép hắn giới thiệu mình với người khác rồi?
“Đúng rồi, Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, cô vào đây được không? Cô là ánh sáng công đức, dù bị cấm bay vẫn có thể trôi nổi bồng bềnh mà. Nếu cô vào được thì vào nâng ta lên với.” Nhìn thấy mỹ nhân rắn công đức, Tống Thư Hàng nảy ra một ý hay, bèn nói.
Mỹ nhân rắn công đức duỗi một tay ra: “Hoa sen!”
Sau đó không biết nghĩ ngợi thế nào mà cô xòe luôn cả tay còn lại ra cho thành mười ngón.
“Được tất!” Tống Thư Hàng hô.
Thân mình mỹ nhân rắn công đức hơi động, chui vào từ khe hở ở cửa vòng chạy hamster, vòng ra sau lưng Tống Thư Hàng.
Nhưng chỉ một loáng sau, chính cô cũng bị hút cho rơi xuống. Chịu ảnh hưởng của pháp tắc cấm bay, mỹ nhân rắn công đức có thân công đức cũng không bồng bềnh được.
Mỹ nhân rắn công đức: “A á á á ~” Bốn tiếng kêu thảm thiết tiêu chuẩn nhà họ Tống dõng dạc vang lên.
Sau đó cô chỉ còn cách vội vã bò theo bước chân của Tống Thư Hàng.
Thế là trong cái vòng chạy hamster oan nghiệt, Tống Thư Hàng phóng như ngựa phi đằng trước, mỹ nhân rắn công đức sấp ngửa đuổi theo sau, trông chẳng khác gì yêu tinh rắn đang đuổi bắt ông chú già.
Tống Thư Hàng: “…”
Đậu Đậu cười són ra quần, lăn lộn trên mặt đất, phát ra tiếng cười quái dị của loài chó, móng đập mặt sàn bôm bốp. Có lẽ vì vừa mới tấn thăng nên còn chưa khống chế được sức mạnh của mình, sàn nhà bị nó vỗ thủng một lỗ to.
Sau lưng nó, tộc trưởng già của phân bộ lạc Long Huyết tộc hít một hơi thật sâu, bỗng thấy tâm tính mình sao mà thiện lành và an yên quá đỗi. Có lẽ là vì được ngắm Tống tiên sinh phi nước đại chăng?
“Tống tiền bối có mệt không?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng: “Tàm tạm, vẫn còn chống đỡ được.”
Vũ Nhu Tử hỏi tiếp: “Có cần ta an ủi ngươi không? Hay ta hát cho ngươi nghe một bài nhé?”
Tống Thư Hàng đang định đồng ý, nhưng lại sực nhớ ra cô nàng Vũ Nhu Tử là fan cuồng của giọng ca vàng Tạo Hóa Pháp Vương. Hắn lập tức dẹp ngay ý định mà lắc đầu quầy quậy: “Thôi… thôi đừng.”
Vũ Nhu Tử chớp mắt, chọn một góc độ thật đẹp, lấy điện thoại ra quay video cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “Nghiệp quật nhanh thấy má.”
Khi trên đầu ngươi ba thước có thần linh thì báo ứng đến nhanh hơn người yêu cũ trở mặt nhiều.
“Tống tiền bối, ngươi còn phải chạy bao lâu nữa?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng: “Ta chịu, cái này phải hỏi Bạch tiền bối tw… thổ lộ tiếng lòng.”
Có khi phải chạy đến bao giờ Bạch tiền bối two nguôi giận cũng nên.
“Câu hỏi: Muốn chuyển đổi tinh thần lực và linh lực thành hình thái ban đầu của niệm lực, thì tỉ lệ giữa hai loại lực trên là bao nhiêu?” Đúng lúc này, trong vòng chạy hamster vang lên một giọng nói rất uy nghiêm.
Tống Thư Hàng: “???”
“Tống tiền bối, đây là nội dung bài giảng pháp ‘Cách phối hợp tinh thần lực (thần thức) với năng lượng để chuyển hóa thành niệm lực có sức tấn công cường đại’ của Nhiễm Chân Cổ Ma đấy.” Vũ Nhu Tử đứng cạnh nhắc bài.
Tống Thư Hàng: “Nhiễm Chân Cổ Ma là ai? Đạo hiệu kiểu gì nghe nhức nhối thế?”
“Nhiễm Chân Cổ Ma là ta!” Giọng nói uy nghiêm lại vang lên.
“Ngươi là vị nào mới được chứ?” Tống Thư Hàng vừa chạy vừa hỏi. Hắn chạy đến chóng cả mặt, nhưng trong lòng đã mơ hồ đoán ra thân phận của đối phương rồi.
“Số Bá Tống ngu đần! Giọng ta mà ngươi cũng không nhận ra à?” Giọng nói uy nghiêm thoắt biến thành tiếng kêu mềm nhũn của hamster.
Tống Thư Hàng: “Quả nhiên là ngươi.”
“Ngươi còn 30 giây để trả lời câu hỏi.” Giọng nói của số hamster lại đổi thành giọng điệu uy nghiêm ban nãy, đồng thời, nó bổ sung: “Ta đã chọn câu hỏi đơn giản nhất rồi đấy. Nếu câu thưởng điểm này mà ngươi cũng không trả lời được thì ta không cứu nổi ngươi đâu.”
Số hamster chẳng có một chút thiện cảm nào với số Bá Tống, nhưng nó lại cảm thấy Tống Thư Hàng trong dáng vẻ ông chú trung niên không tồi. Ông chú Tống Thư Hàng vừa tốt tính lại vừa biết săn sóc nữa chứ.
Cho nên khi nhìn qua màn hình giám sát vòng chạy hamster, thấy người đang chạy là Tống Thư Hàng tuổi trung niên thì nó đã lặng lẽ sửa đổi thứ tự câu hỏi, chọn câu dễ nhất cho hắn đáp.
“Nhưng ta đã kịp xem livestream giảng pháp của ngươi đâu! Ta vừa mới tỉnh lại mà.” Tống Thư Hàng giải thích.
Số hamster lạnh lùng đáp lại: “Thế thì ta chịu, ngươi vừa chạy vừa xem đi. Mặt khác, ta sẽ không ngừng đặt câu hỏi, có tất cả năm mươi câu, trả lời sai hoặc không trả lời được thì vòng chạy sẽ tăng tốc. Đề này còn đang dễ, ngươi làm một công đôi việc, vừa xem giảng pháp vừa đáp đi. Nếu không đáp được thì đoán bừa cũng được.”
Nó đã cố hết sức để ám chỉ với Tống Thư Hàng rằng có rất nhiều câu hỏi có thể đoán được.
“Vũ Nhu Tử, đáp án là gì?” Tống Thư Hàng nhanh trí hô lên.
Đoán đáp án? Đáp án của tỉ lệ dung hợp nhiều vô số kể, nếu có số lẻ nữa thì đoán đến mùa hoa cải năm sau. Cho nên nhờ sự trợ giúp của người ngoài là nhanh nhất.
Hắn chưa xem số hamster giảng pháp nhưng Vũ Nhu Tử đã xem hết rồi. Kiểu gì cô cũng biết đáp án.
“Nhắc nhở: Không được hỏi bài. Câu nào dùng phao cứu sinh sẽ bị quy thành trả lời sai. Vòng chạy tăng tốc.” Số hamster nhắc nhở: “Mặt khác, quên truyền âm nhập mật đi, cái vòng này được chế tạo đặc biệt để ngăn chặn truyền âm nhập mật và các công pháp tương tự.”
Tống Thư Hàng: “…”
Muốn ép chết người ta à!
“Tống tiền bối cố lên!” Vũ Nhu Tử vung tay nói, sau đó đổi điện thoại sang một góc quay khác.
Video này mang về biên tập rồi gửi lên nhóm Cửu Châu số 1 cho các tiền bối xem thì hay phải biết.
Đậu Đậu ở bên cạnh đảo mắt như rang lạc rồi thè lưỡi ra.
Nó nghĩ đến một trò chơi rất vui.
Nhưng ý tưởng này phải để đến sau cùng mới dùng. Đồ tốt phải giữ đến phút cuối rồi chia sẻ mới quý chứ.
“7:3!” Tống Thư Hàng đoán mò.
Đồng thời, hắn mở livestream bài giảng pháp của Số hamster ra, bắt đầu làm một công đôi việc.
“Trả lời sai!” Số hamster nói.
Tốc độ vòng chạy lập tức tăng lên.
“A a á á á ~” Tống Thư Hàng rú lên rồi vội vã tăng nhanh tốc độ chạy của mình.
Sau lưng hắn, mỹ nhân rắn công đức cười lên từng tràng nghe rất êm tai và điều chỉnh tốc độ bò của mình. Cô cảm thấy trò chơi này thật là thú vị.
Tạo Hóa Tiên Tử ở đầu giường thấy mỹ nhân rắn công đức chơi vui thì cũng bứt rứt trong lòng.
Thế là cô bay về phía vòng chạy hamster, học theo động tác của mỹ nhân rắn công đức trước đó, toan lách từ khe hở cửa vòng vào trong.
Nhưng mới chui được một nửa thì cô bị kẹt lại.
“Ngực bự quá nên bị kẹt à?” Tộc trưởng già tò mò hỏi.
Đậu Đậu: “…”
“Không phải. Pháp khí đã khóa cửa rồi. Vì bài kiểm tra đã bắt đầu nên không cho ai vào nữa.” Số hamster trả lời.
Tạo Hóa Tiên Tử: “Hả? Áu áu áu!”
Cô không cam lòng mà!
“Câu hỏi thứ hai: Có mấy phương thức tấn công bằng niệm lực cơ bản?” Số hamster lại đặt câu hỏi.
Tống Thư Hàng: “Nhìn trời, đây mà là câu hỏi đơn giản à?”
“Câu nào đoán mò được là đơn giản lắm rồi.” Số hamster nói: “Đừng lãng phí thời gian, câu hỏi là do chủ nhân của ta đưa ra đấy.”
Lúc này, trong video livestream bài giảng pháp của Số hamster mà Tống Thư Hàng đang xem, nó mới ngưng tụ xong thánh ấn, bài giảng còn chưa bắt đầu.
“Ta có bao nhiêu thời gian để trả lời câu hỏi?” Tống Thư Hàng vừa chạy vừa hỏi.
“30 giây.” Số hamster đáp.
“Ta hiểu rồi.” Tống Thư Hàng nói xong, bắt đầu lặng lẽ đếm giây trong lòng.
Hắn muốn kéo dài thời gian đến đúng 30 giây, như vậy mới có thể xem được nhiều nội dung huyền thánh giảng pháp của Số hamster để trả lời câu hỏi.
“Nếu có thể thì đừng cố kéo dài thời gian.” Số hamster lại nhắc nhở: “Tất cả năm mươi câu hỏi, ngươi trả lời xong càng nhanh thì phần thưởng khiêu chiến càng lớn.”
“Có thưởng nữa à?” Tống Thư Hàng nghi ngờ nói.
“Có phạt thì đương nhiên là phải có thưởng rồi. Số Bá Tống nhà ngươi cũng là người của chúng ta mà.” Số hamster đáp.
Đúng lúc này, trong video livestream giảng pháp của Số hamster, nó đã làm xong khúc dạo đầu và đi vào chủ đề chính: “Có tất cả bảy phương thức tấn công bằng niệm lực thông thường.”
“Bảy loại!” Tống Thư Hàng hô lên.
“Trả lời sai!” Số hamster nói.
Tống Thư Hàng: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận