Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1837: Bạch tiền bối, ta cần tư vấn nhân sinh

Chương 1837: Bạch tiền bối, ta cần tư vấn nhân sinh
Sau khi bị trận pháp độ kiếp tiêu hao, lôi kiếp nhị phẩm lên tam phẩm vẫn có kích thước bằng một cây cột.
Đầu tiên, Bạch tiền bối phân thân hất mạnh nó lên, cho nó xoay tròn, sau đó dùng tay nặn mạnh. Chẳng bao lâu sau, lôi kiếp bị đại trận độ kiếp của Tô Không Vân bắn văng ra đã bị nặn thành dạng sợi dài.
Phù văn phong ấn lấp lóe trên tay Bạch tiền bối phân thân, thiên kiếp bị phong ấn lại.
Kinh nghiệm phong ấn thiên kiếp của Bạch tiền bối cực kì phong phú.
“Tàm tạm rồi đấy.” Sau khi kéo lôi kiếp bị phong ấn bên cạnh mình lên, Bạch tiền bối phân thân bay về phía Tống Thư Hàng.
Tiếp theo là đợt thiên kiếp thứ tám, suy đoán theo uy lực của thiên kiếp thì đây hẳn là kiếp cuối cùng của Tô Không Vân.
Thiên kiếp nhị phẩm lên tam phẩm có từ năm đến mười đợt, có người độ kiếp xong trong vòng năm lượt, lại có người chịu đủ mười lượt rồi còn phải thi đấu thêm giờ…
Tô Không Vân ở tiêu chuẩn trung bình khá, thiên kiếp tám đợt, không kém lắm.
Bạch tiền bối phân thân giao hết thiên kiếp dạng sợi dài bị phong ấn cho Tống Thư Hàng: “Nhiều thế này chắc là đủ rồi chứ?”
“Ừm.” Tống Thư Hàng gật đầu: “Bao giờ Tô Không Vân độ kiếp xong, chúng ta sẽ về Điền Thiên đảo, thử làm thiên kiếp kho tàu.”
Trong quá trình chế biến thiên kiếp kho tàu có lẽ phải dùng đến Thời Quang Thành, đến lúc đó phải nghĩ cách gom một ít linh thạch mới được. Nếu không được thì lại vay linh thạch của Bạch tiền bối thôi.
Vốn dĩ hắn định dùng Tán Tài Vương Tọa để trả nợ cho Bạch tiền bối, nhưng vụ đánh cược với tiền bối thiếu niên thần bí vẫn chưa xong, không thể lấy Tán Tài Vương Tọa ra được, phải nghĩ cách khác để trả nợ thôi.
Tống Thư Hàng nhấc chân giẫm mạnh giữa không trung, hắc liên ngưng tụ thành hình.
Tô Thị A Thập Lục nhảy ra từ thế giới hạch tâm, nhẹ nhàng đáp xuống hắc liên. Cô có thân mình nhỏ nhắn xinh xắn, hai chân có thể đồng thời đặt lên một đóa sen, trông đáng yêu vô cùng.
“Bạch tiền bối, trước đó có ba người sống sót của Thiên Đình viễn cổ đi về phía này, bọn họ thế nào rồi?” Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
“Đúng rồi, Hà Nhân, Thụ Nhân và người ngoài hành tinh… ta quên mất tên hắn rồi. Ba người đó thế sao rồi?” Tống Thư Hàng cũng rất tò mò.
Cô gái mặc áo giáp da quần nhau với hắn một trận rồi bị Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng đuổi đi, thế ba vị chạy đến chỗ Bạch tiền bối lấy mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ đang ở đâu?
Toi cơm rồi à?
“Ồ? Thì ra là người còn sống sót của Thiên Đình viễn cổ, thảo nào. Nói vậy nghĩa là chúng tới để cướp mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ mà ta nổ ra được sao?” Bạch tiền bối phân thân bình tĩnh gật đầu.
“Bạch tiền bối xử lý họ rồi sao?” Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
Bạch tiền bối phân thân lắc đầu, chỉ vào vùng biển gần đó: “Trước đó, khi đang nặn lôi kiếp đầu tiên, ta chưa quen tay nên thất bại, lôi kiếp nổ tung trong tay ta, thế là ta ném nó vào vùng biển đằng kia.”
“Sau đó mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ bị nổ văng ra à?” Tống Thư Hàng hỏi. Hắn đã tưởng tượng ra cảnh Bạch tiền bối bùng nổ chỉ số may mắn rồi.
Bạch tiền bối phân thân gật đầu: “Ừ, sau đó thì ba người mà ngươi nói xuất hiện, nhanh chóng bay về phía mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ… Sau khi bị chôn giấu ở hiện thế nghìn vạn năm, xung quanh một vài bảo vật sẽ hình thành nên một trường linh lực khổng lồ. Khi chúng nó xuất hiện, sẽ có xác suất rất nhỏ dẫn xuống “khí kiếp”. Cộng thêm việc mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ này xuất hiện trên đời là do ta ném lôi kiếp làm nó bị nổ văng ra. Cho nên khi nó vừa xuất thế thì khí kiếp đã giáng xuống. Ba kẻ kia vừa tới gần mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ thì bị khí kiếp đánh cho nằm vật ra hôn mê. Uy lực của khí kiếp kia rất mạnh, ta cũng phải mất một lúc mới ngăn trở được.”
Có rất nhiều loại khí kiếp, giống với kiếp khi bảo vật xuất thế và khác với thiên kiếp bình thường. Nó không nhắm vào ai, chỉ cần chống cự được là được, không sợ nhúng tay vào sẽ khiến uy lực của nó tăng lên.
Tống Thư Hàng: “…”
Đáng thương quá, xót lòng quá.
Ba vị này không phải là thành viên của nhóm Cửu Châu số 1, cho nên không hề biết nguyên tắc khi ở bên cạnh Bạch tiền bối thì phải chú ý tình huống “ cầu phú quý trong nguy hiểm”.
Khi Bạch tiền bối tiện tay tìm ra bảo vật mà người bên cạnh hắn lập tức lao về phía bảo vật thì sai lầm đến không thể sai lầm hơn.
Động tác tiêu chuẩn chính xác phải là nhìn khoảng cách giữa mình với Bạch tiền bối… chuyện này hết sức quan trọng.
Nếu khoảng cách với Bạch tiền bối tương đối ngắn thì phải cố hết sức tới gần ngài ấy, gần sát sàn sạt thì càng tốt, càng gần nguy cơ càng nhỏ.
Nếu khoảng cách với Bạch tiền bối tương đối xa, thì phải vắt giò lên cổ mà chạy thật nhanh ra xa, càng xa càng an toàn.
Hoặc là nép ở gần, hoặc là trốn thật xa!
Nếu cảm thấy chạy lại gần hay chuồn ra xa đều quá muộn thì phải lập tức ngồi xổm xuống, dựng lên tất cả các tầng phòng ngự, tốt hơn hết là phòng ngự 360 độ không góc chết mà cắn răng chống đỡ.
Chỉ cần không chết là kiếm lời to!
Mỗi lần Bạch tiền bối thu hoạch được bảo vật thì đều phân chia rất hào phóng, cứ ai có mặt là người đó có phần.
Nghĩ vậy, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy Bạch tiền bối và vị tiền bối thiếu niên thần bí kia đúng là bù trừ cho nhau.
Một người chuyên thu thập bảo vật, một người chuyên phân phát bảo vật, cả hai đều làm theo nguyên tắc “ai thấy cũng có phần”.
Lần sau phải thử đưa bản tôn của Bạch tiền bối theo, thử xem có thể nhờ Bạch tiền bối tham gia đánh cược thay mình hay không mới được.

Ầm!
Trên bầu trời, đợt kiếp lôi cuối cùng của Tô Không Vân ngưng tụ thành hình.
Kiếp cuối cùng là thiên kiếp pháp khí.
Thiên kiếp ngưng tụ thành một pháp khí mà Tống Thư Hàng rất quen thuộc – thiết nương tử, hay còn gọi là nàng ~ trinh ~ nữ ~ sắt.
“Ta đã từng nghe nói đến pháp khí này. Đây là một pháp khí tam phẩm rất nổi danh, thuộc loại pháp khí tra khảo, được du nhập vào từ hệ ma pháp, dùng để tra tấn kẻ địch lấy thông tin… Ở Thiên Hà Tô thị của ta cũng có, ta đã muốn sờ thử nó từ lâu rồi.” Tô Không Vân nói.
Nhìn thấy kiếp cuối cùng của mình, nó không hề nao núng chút nào.
Bảy đợt thiên kiếp trước của nó đã bị nặn thành dạng sợi và phong ấn lại, chuẩn bị mang về kho tàu, bây giờ đối mặt với thiên kiếp sắp giáng xuống đầu, tâm thái nó vững như chó.
Tống Thư Hàng: “…”
“Với thực lực của tiểu đạo hữu Tô thị này thì đỡ thiên kiếp kia chẳng phải việc gì khó.” Bạch tiền bối phân thân bình thản nói: “Chúng ta tranh thủ xem mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ mà ta vừa làm nổ văng ra đi.”
Mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ có thể khiến thành viên của Thiên Đình phái cả Kiếp Tiên cửu phẩm đi lấy thì chắc chắn phải có chỗ khác biệt với mảnh vỡ bình thường, chí ít cũng không phải cái loại như mảnh nhà vệ sinh của Thú Thần bộ.
Nhưng trước khi nghiên cứu mảnh vỡ của Thiên Đình, Tống Thư Hàng có một chuyện lớn cả đời cần nhờ Bạch tiền bối phân thân tư vấn cho: “Bạch tiền bối, phân thân lần này của ngài vốn dĩ có thuộc tính mặt đơ, hay đang dùng pháp thuật nào để duy trì biểu cảm mặt đơ thế?”
Tống *mồm mép đã nhanh nhảu, mặt lại còn thật thà* Thư Hàng cảm thấy mình cần phải tìm hiểu rõ cái vụ mặt đơ này. Có phải mặt đơ cũng là một loại pháp thuật liên quan đến meme hay không?
“Trời sinh.” Bạch tiền bối phân thân bình thản đáp.
Không phải là meme à?
Ta phải kiểm tra một chút mới được.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát, sau đó học theo Đồng Quái tiền bối, đặt hai ngón trỏ lên hai má mình: “Bạch tiền bối, làm động tác này theo ta nào.”
Bạch tiền bối phân thân: “…”
Tô Thị A Thập Lục vội vàng giữ chặt Tống Thư Hàng: “Khụ, Bạch tiền bối ơi, hôm nay Thư Hàng hắn uống say rồi!”
Ầm!
Cùng lúc đó, thiên kiếp pháp khí thiết nương tử đánh xuống, đâm sầm vào trận pháp độ kiếp của Tô Không Vân.
Tô Không Vân không hề sợ hãi, vung kiếm lên cao: “Kiếm thế ngưng tụ, kiếm ý, kiếm ý!”
Một đạo kiếm ý ở hình thái ban đầu ngưng tụ, nổ tung cùng với thiên kiếp.
Mấy hơi thở sau.
Thiên kiếp pháp khí thiết nương tử bị đẩy văng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận