Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1498: Chết Cũng Đừng Buông Ra!

Chương 1498: Chết Cũng Đừng Buông Ra!
“Không... không trung!” Thiếu nữ tóc vàng hoảng loạn nói.
Rõ ràng vừa rồi cô còn ngồi xổm dưới quầy thu ngân, chỉ chớp mắt đã đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời. Lúc nhìn xuống dưới, nhà cửa trông bé xíu, lại có gió lạnh thổi qua khiến cô run lên.
Quả nhiên chủ quán có siêu năng lực như ‘di chuyển tức thời’!
Ngoại trừ thân thể quái vật, sức chiến đấu mạnh mẽ ra thì còn có siêu năng lực di chuyển tức thời, bản lĩnh của chủ quán nhiều thật đấy.
Quan trọng hơn là cô nhìn thấy chủ quán lại giẫm chân trên không cứ như đang đứng trên đất bằng vậy.
Không phải lơ lửng giữa trời, mà là đứng trên không trung như đứng trên đất bằng.
Đây là loại siêu năng lực gì thế này?
Ông chú chủ quán là thần ư?
Thiếu nữ tóc vàng lại đột nhiên run rẩy.
Vừa rồi chỉ chú ý đến chuyện ‘dịch chuyển không gian’ và chân đạp hư không của chủ quán, suýt chút đã quên chính cô có chứng sợ độ cao rồi.
Tiêu rồi, vừa nhìn thấy độ cao gần ba trăm mét dưới chân thì cô đã cảm thấy choáng đầu, muốn ói, run chân.
“Chủ quán, tôi chịu không nổi rồi… Tôi sợ độ cao.” Thiếu nữ tóc vàng lắp bắp nói.
Lúc này, chủ quán uy nghiêm lại dịu giọng đáp: “Lúc ở trên không trung thì đừng nói đến chuyện kinh dị như sợ độ cao nhé.”
Thiếu nữ tóc vàng: “? ? ?”
“Yên tâm đi, đừng sợ tôi sẽ cười nhạo cô, bởi vì tôi cũng có hơi sợ độ cao, chúng ta như nhau cả.” Chủ quán nói với vẻ nghiêm túc.
Thiếu nữ tóc vàng: “…”
Chủ quán vốn chín chắn đáng tin đột nhiên trở nên có chút không đáng tin cho lắm.
“Sắp đến rồi.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Trên bầu trời, uy áp thiên kiếp không ngừng ngưng tụ.
“Cái gì sắp đến?” Thiếu nữ tóc vàng nghi hoặc.
Tống Thư Hàng vươn tay chụp tới, song đao Ô Tặc Bạo Quân xuất hiện.
Lần này, hắn không dám chân đạp hai đao nữa mà dùng một thanh trong đó thi triển ‘ngự đao phi hành’, một thanh khác theo sát bên người.
Tống Thư Hàng mang theo thiếu nữ tóc vàng bay nhanh khỏi Lan Tây đảo, bay về phía nơi sâu trong biển cả.
May mắn nơi này là hải đảo, chỉ cần bay xa một chút là có thể tiến hành độ kiếp giữa biển rộng.
“Chủ quán, tôi cảm thấy nguy hiểm sẽ ập xuống người chúng ta.” Lúc này, thiếu nữ tóc vàng lại kêu lên.
Trực giác nói cho cô biết, nguy hiểm sắp đến.
“Không phải chúng ta, mà là xuống người cô.” Tống Thư Hàng nói.
Thiếu nữ tóc vàng: “? ? ?”
“Tiêu rồi, quên mang theo pho tượng Bạch tiền bối rồi. Vừa rồi đáng lẽ ta nên đưa Bạch tiền bối đi theo, như vậy có lẽ chúng ta sẽ may mắn.” Tống Thư Hàng nói.
Thiếu nữ tóc vàng cảm thấy thật mệt tim, lối tư duy của chủ quán nhảy nhanh quá, chủ đề cứ bắn loạn xạ, lúc giao tiếp với chủ quán thì rất mệt.
**********
Sau khi Tống Thư Hàng dẫn thiếu nữ tóc vàng bay thêm một đoạn thì rốt cuộc cũng tìm được một điểm dừng chân. Đó là một hòn đảo nhỏ, rất nhỏ.
Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp xuống rồi đặt thiếu nữ tóc vàng lên hòn đảo.
Mà lúc này, kiếp vân trong hư không đã bắt đầu ngưng tụ.
Kiếp vân đen kịt bao phủ trên đỉnh đầu thiếu nữ tóc vàng, càng lúc càng lớn. E rằng chốc lát nữa thôi, lôi kiếp sẽ giáng xuống.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, cảm thấy đau hết cả đầu.
Nếu như là năm tháng trước lúc Tô Thị A Thập Lục độ kiếp, thiên kiếp còn chưa sinh ra dị biến. Khi đó, nếu như đệ tử không chắc chắn thành công trong việc độ kiếp, trưởng bối hoặc là sư trưởng có thể ra tay đánh tan thiên kiếp. Thông qua cách này để kéo dài một đoạn thời gian.
Mà bây giờ, thiên đạo sắp thay đổi, thiên kiếp dị biến thăng cấp.
Tựa như thiên kiếp của tước yêu Tiểu Thải lúc đó, dù thiên kiếp có bị phong ấn, bị đánh tan thì sẽ ngưng tụ lại lần nữa rất nhanh. Đã không cách nào thông qua phương thức đánh tan thiên kiếp để ngăn cản nó nữa.
Mà nếu Tống Thư Hàng nhúng tay vào thiên kiếp của thiếu nữ tóc vàng thì uy lực thiên kiếp sẽ trực tiếp được cường hóa đến trên ngũ phẩm, thậm chí có thể bởi vì Tống Thư Hàng mang thánh ấn trên người, uy lực thiên kiếp trực tiếp tăng đến cấp độ gần Huyền Thánh bát phẩm cũng không bất ngờ cho lắm.
Nhúng tay vào thiên kiếp của người khác vẫn luôn là một trong những chuyện tìm đường chết nhất trong tu chân giới.
Tống Thư Hàng nhớ tới thụ yêu Mễ Lộ Lộ.
Lần thiên kiếp kia của Mễ Lộ Lộ, Tống Thư Hàng thậm chí không trực tiếp nhúng tay, chỉ là truyền năng lượng dư thừa cho Mễ Lộ Lộ thông qua thánh ấn.
Lúc đó, khi nhận được năng lượng của Tống Thư Hàng, thụ yêu Mễ Lộ Lộ như đèn cạn dầu trở nên phấn khởi dũng cảm hơn để đối kháng thiên kiếp, cứ như thắng lợi trong tầm mắt.
Nhưng cuối cùng…
Uy lực thiên kiếp tăng gấp bội, Mễ Lộ Lộ vẫn độ kiếp thất bại.
Cuối cùng cô chỉ có thể để lại một cành khô được in dấu thánh ấn Bá Tống và một chồi non.
Giờ chồi non kia vẫn còn ở trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng. Cho dù được tưới nước từ suối nguồn sự sống, kèm theo các loại phân bón quý giá, Mễ Lộ Lộ có thể sống lại hay không vẫn còn là ẩn số.
Ngay cả trước đây, lúc con rối tiên tử âm thầm trợ giúp mấy người Tống Thư Hàng, lấy tư thế phòng ngự ngồi xổm ôm đầu để chống chọi với bom nhiệt hạch thiên kiếp, đợt tiếp theo, uy lực bom nhiệt hạch thiên kiếp cũng tăng lên đến mức gần cửu phẩm.
“Đánh tan cũng không được, trực tiếp nhúng tay vào thiên kiếp cũng không xong, rốt cuộc phải làm sao đây?” Tống Thư Hàng thở dài.
Thiếu nữ tóc vàng ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên bầu trời: “Chủ quán, có phải tôi sắp chết rồi không?”
Cô có thể cảm giác được trong đám mây đen kịt kia có chứa sấm sét và đối tượng nó nhắm đến chính là cô.
Tại sao sấm sét lại có thể tập trung vào một người chứ?
Chẳng khác gì vũ khí tiên tiến cả.
Sau khi tiếp xúc với chủ quán kỳ quái, hiện tại cô có thể dần chấp nhận loại chuyện hoàn toàn phản khoa học như thế này rồi.
Tất cả mọi thứ khoa học không cách nào giải thích hiện tại đều là chuyện rất bình thường.
Bởi vì đến bây giờ mọi người đều không nghiên cứu khoa học thấu triệt.
Khoa học mà mọi người đang nắm giữ chỉ có trình độ nhà trẻ. Dùng trình độ nhà trẻ, đương nhiên không cách nào giải thích vấn đề và sự kiện cấp tiến sĩ rồi.
“Đây là thiên kiếp, là kiếp nạn nhằm vào tu luyện giả. Nếu có thể vượt qua thì cô có thể sở hữu thực lực tam phẩm thật sự.” Tống Thư Hàng nói.
Thiên kiếp, vừa nghe đã cảm thấy đây là một từ rất huyền bí.
Nhưng bây giờ, thiếu nữ tóc vàng không kịp đi sâu tìm hiểu nhiều hơn.
“Làm sao để vượt qua?” Thiếu nữ tóc vàng nghi hoặc hỏi lại.
“Đánh nó.”
Thiếu nữ tóc vàng ngẩng đầu nhìn kiếp vân kia, đánh kiểu gì bây giờ? Tuy rằng thân thể cô đã được cải tạo trên bốn mươi phần trăm, nhưng cô còn chưa được trang bị vũ khí.
Cô không phải là người cải tạo cơ giới loại vũ trang.
“Còn cách nào khác không?” Thiếu nữ tóc vàng hỏi.
Đối mặt với thiên kiếp, nhưng cô vẫn có thể giữ được bình tĩnh. Chip điện tử trong người có thể khiến tâm tình của cô ổn định.
“Có… lấy lò phản ứng hạch tâm trong cơ thể cô ra.” Tống Thư Hàng nói.
Cảnh giới của thiếu nữ tóc vàng đột nhiên tăng lên là do chính lò phản ứng hạch tâm này.
Xét cho cùng, cảnh giới thiếu nữ tóc vàng không phải ‘tăng lên’, mà là năng lượng của lò phản ứng hạch tâm được cởi bỏ phong ẩn rồi phóng ra ngoài.
Trong lò phản ứng hạch tâm vốn ẩn chứa lực lượng cường đại. Đây là hình ảnh Tống Thư Hàng nhìn thấy trong ổ E của người tàng hình số 3.
Mà sau khi được lắp vào thân thể thiếu nữ tóc vàng, năng lượng của lò phản ứng hạch tâm vẫn luôn nằm trong trạng thái đóng, chỉ để lộ ra một phần nhỏ.
Mà lúc trước, khi thi triển pháp thuật xóa ký ức, tinh thẩn lực của Tống Thư Hàng tựa như một kíp nổ, kích hoạt lò phản ứng hạch tâm khiến lực lượng ẩn chứa bên trong nó bắt đầu phóng ra.
Cảnh giới thiếu nữ tóc vàng tăng lên không phải bởi vì hấp thu tinh thần lực của Tống Thư Hàng. Tinh thần lực hắn bị hấp thu cũng chỉ có một chút mà thôi.
Nếu nói thiếu nữ tóc vàng sắp độ kiếp, chẳng bằng nói rằng lò phản ứng hạch tâm trong cơ thể cô sắp độ kiếp.
Thiếu nữ tóc vàng chỉ là ký chủ bị cuốn vào trong thiên kiếp.
Nếu như cô có cách lấy lò phản ứng hạch tâm ra thì thiên kiếp sẽ nhằm vào lò phản ứng hạch tâm, bỏ qua bản thân thiếu nữ tóc vàng.
“Nhưng mà không lấy ra được.” Thiếu nữ tóc vàng cười khổ nói: “Lúc tôi trốn đi vẫn luôn nghĩ cách lấy nó ra. Nhưng muốn lấy nó ra cần tiến hành một cuộc đại phẫu. Hơn nữa, tôi và nó đã bị ghép quá lâu rồi.”
“Lúc này nếu như có Diệt Phượng tiền bối ở đây thì tốt rồi.” Tống Thư Hàng đột nhiên nói.
Thiên phú ‘tung tóe đầy đất’ của Diệt Phượng Công Tử hẳn là có thể chuyển hóa nhục thân của thiếu nữ tóc vàng thành thể lỏng.
Nói không chừng đến lúc đó có thể tách lò phản ứng hạch tâm ra.
Không ổn… thân thể thiếu nữ tóc vàng đã bị cơ giới hóa trên bốn mươi phần trăm. E rằng những bộ phận thân thể kia không cách nào hóa lỏng được.
Nếu không có bốn mươi phần trăm máy móc hóa kia duy trì, một khi thiếu nữ tóc vàng khôi phục hình người, nói không chừng sẽ chết ngay tại chỗ.
“Chủ quán, chú có cách nào lấy nó ra không?” Thiếu nữ tóc vàng nhìn Tống Thư Hàng, hai mắt đột nhiên sáng lên: “Chủ quán, chú không gì không làm được. Chú lấy nó ra… Tôi sẽ lập tức đưa lò phản ứng hạch tâm này cho chú có được không?”
Chính cô cũng không muốn lò phản ứng hạch tâm này.
Hơn nữa, dường như chủ quán có sở thích sưu tầm mấy thứ kỳ lạ, lúc trước còn mua viên hạch tâm năng lượng kia từ tay ông anh vạm vỡ.
“Tôi không thuộc phe khoa học, tôi cũng không theo y học nên không rành vụ phẫu thuật đâu.” Tống Thư Hàng xoa mi tâm.
Đột nhiên, trong lòng Tống Thư Hàng lóe lên một suy nghĩ.
“Cô có tin tưởng tôi không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Tin, tôi đương nhiên tin tưởng chủ quán.” Thiếu nữ tóc vàng vỗ ngực cam đoan.
“Tin hoàn toàn chứ?” Tống Thư Hàng tiến lên một bước, vươn tay dò vào thế giới hạch tâm.
Trong mắt thiếu nữ tóc vàng, tay phải của chủ quán đưa vào trong hư không rồi biến mất không thấy đâu.
Hình tượng chủ quán trở nên sâu không lường được.
“Tôi hoàn toàn tin tưởng chủ quán.” Thiếu nữ tóc vàng gật đầu nói.
Tay Tống Thư Hàng rút khỏi thế giới hạch tâm.
Trong tay hắn có thêm một đồng xu màu vàng.
Hắn giao đồng xu này cho thiếu nữ tóc vàng: “Nắm chặt nó, đừng buông tay.”
Đồng vàng hồi sinh, sau khi tu sĩ dưới lục phẩm tử vong thì có thể sống lại thông qua nó. Điều kiện tiên quyết là trước khi sống lại thì không bị thần hình câu diệt.
Chẳng hạn như, không thể chết trong thiên kiếp.
Có 99. 9999% tu sĩ chết dưới thiên kiếp đều bị thần hình câu diệt, không còn cơ hội sống lại hay chuyển sinh.
Đại lão thiên kiếp vốn chính là tồn tại trâu bò như vậy đấy.
Thiếu nữ tóc vàng nắm chặt đồng vàng: “Có chết tôi cũng sẽ không buông nó ra!”
“Đúng, chết cũng đừng buông ra.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Ngay sau đó, cánh tay phải Tống Thư Hàng như một thanh đao, đâm về phía bụng của thiếu nữ tóc vàng.
Thân thể yếu ớt của thiếu nữ tóc vàng không cách nào chống lại cánh tay Tống Thư Hàng.
“A a a ~~” Thiếu nữ tóc vàng mở to hai mắt, đau đớn tột cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận