Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 832: Thiệp Cưới Của Đậu Đậu

Chương 832: Thiệp Cưới Của Đậu Đậu
Lúc Tống Thư Hàng xem tin nhắn trả lời của Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần thì khóe miệng thầm co giật. Cái tên này thế mà lại ở rạp chiếu phim Văn Châu xem Trận Chiến Mạt Pháp cơ à?
Đúng lúc này, bên tai Tống Thư Hàng vừa lúc truyền đến lời bình luận của mọi người sau khi xem phim xong.
“Đoạn phần cuối phim kia quả thực khiến tôi xem mà nhiệt huyết sôi trào! Quá đặc sắc!”
“Có điều… thế mà Cao Thăng sư huynh lại được tẩy trắng, đúng là không khoa học.”
“Cùng suy nghĩ, tôi còn tưởng rằng hắn sẽ nương nhờ tà ma, sau đó sẽ bị nhân vật chính Lăng Dạ hành hạ đến chết chứ.”
“Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết đi chết lại mấy lần mới có thể khiến chúng ta vừa lòng thỏa dạ. Cũng không biết bộ phim này có phần tiếp theo hay không, nếu mà có thì Boss bộ thứ hai có thể là Cao Thăng sư huynh được tà ma làm cho sống lại. Nghĩ tới là thấy thích rồi.”
Tống Thư Hàng:
“…”
Phàm là sau khi xem xong bộ phim này, tất cả mọi người đều hy vọng Cao Thăng sư huynh chết thêm mấy lần… Dưới loại tình huống này, người đóng vai Cao Thăng sư huynh như hắn còn muốn hẹn ngày gặp mặt với Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần vừa mới xem xong Trận Chiến Mạt Pháp sao?
Có thể sau khi vừa thấy mặt thì đối phương hét lớn một tiếng: “Thì ra ngươi chính là Cao Thăng sư huynh?” sau đó kêu to các loại khẩu hiệu như “Damacia” hoặc là “Orc vĩnh viễn không làm nô lệ” rồi xông lên đập cho mình mấy quyền hay không đây?
(Damacia: Trong game Liên Minh Huyền Thoại, những vị tướng yêu thích của đa số mọi người như Garen, Lux, Jarvan IV,… kèm với những kỹ năng của họ như Cầu Vồng Tối Thượng, Đại Địa Chấn, hay một số kỹ năng khác của một vài vị tướng, họ đều hô to Demacia mỗi khi tung kỹ năng kết liễu.)
(Khẩu hiệu “Orc vĩnh viễn không làm nô lệ” là câu nói nổi tiếng của Grom Hellscream (là Orc, nhân vật chủ chốt trong Warcraft 3 và cũng là nhân vật phản diện trong Warlords of Draenor). Nguyên văn là: "WE WILL NEVER BE SLAVES!!! But we WILL be CONQUERORS!! – CHÚNG TA SẼ KHÔNG BAO GIỜ TRỞ THÀNH NÔ LỆ!!! Nhưng chúng ta SẼ trở thành NHỮNG KẺ CHINH PHỤC!!")
Cho nên trước khi xác định ngày gặp mặt với đối phương thì trước tiên nên thử xem thái độ của Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần với Cao Thăng sư huynh cái đã nhỉ?
Vậy là Tống Thư Hàng trả lời:
“Trùng hợp vậy! Ta cũng vừa xem xong Trận Chiến Mạt Pháp với người bạn, đúng rồi, Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần, ngươi thấy nhân vật Cao Thăng sư huynh trong phim này thế nào?”
Tống Thư Hàng nghĩ thầm, nếu đối phương trả lời mấy câu đại loại như [Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết đi chết lại vài lần!] thì hắn sẽ lập tức cự tuyệt việc hẹn ngày gặp mặt!
Sau này hai người cứ yên ổn làm bạn trên mạng đi, vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện hẹn ngày gặp nhau nữa!

Người bắt yêu trẻ tuổi nhận được tin nhắn trả lời của Tống Thư Hàng.
“Chậc chậc, thú vị đó. Xem ra Thư Sơn Áp Lực Đại rất có thiện cảm với nhân vật Cao Thăng sư huynh này thì phải?”
Người bắt yêu trẻ tuổi phỏng đoán.
Dù sao cũng là thằng bạn đã từng chơi game với Tống Thư Hàng rất lâu, lại thường xuyên tán dóc trên mạng, hắn liếc mắt là nhìn ra được trong câu trả lời này của Tống Thư Hàng có cất giấu u oán.
Không phải bởi vì nhân vật Cao Thăng sư huynh bị khán giả bôi đen quá nghiêm trọng cho nên trong lòng tên nhóc Thư Sơn Áp Lực Đại này bất bình giùm Cao Thăng sư huynh đó chứ?
Sau khi suy nghĩ một lúc, người bắt yêu trẻ tuổi quyết định vuốt lông làm yên lòng bạn tốt của mình. Vì vậy hắn trả lời:
“Nên nói nhân vật Cao Thăng sư huynh này như thế nào cho tốt đây? Giai đoạn đầu có hơi gian ác, nhưng cuối cùng lại có thể vì bảo vệ tương lai của Không Vân phái mà đứng ra phụ trách chặn hậu ngăn cản tà ma. Đó là một nhân vật dù không hoàn mỹ nhưng lúc nguy cấp lại rất có trách nhiệm. Không tệ chút nào.”
Sau khi người bắt yêu trẻ tuổi gửi tin nhắn này đi thì hắn nhận được tin nhắn trả lời của Thư Sơn Áp Lực Đại rất nhanh:
“Ha ha, không hổ là bạn tốt Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần của ta, mắt nhìn đời của ngươi không nông cạn kiểu chỉ giới hạn ở ngoài mặt mà đã nhìn thấu nội tại của nhân vật rồi. Không nói phim nữa… Ngươi đã ở thành phố Văn Châu vậy thì chờ ta nhé. Chừng trưa mai là ta có thể về đến nhà. Chúng ta gặp ở đường Bạch Kình đi, nhà ta ngay trên đường Bạch Kình. Đến lúc đó mời ngươi tới nhà ta làm khách.”
Người bắt yêu trẻ tuổi trả lời:
“Được rồi, vậy hôm nay ta tìm một nơi nghỉ ngơi trước. Trưa mai gặp ở đường Bạch Kình thành phố Văn Châu nhé.”
Thư Sơn Áp Lực Đại đáp:
“Ngày mai gặp!”
Người bắt yêu trẻ tuổi cất điện thoại đi, nhếch miệng cười, đã nhiều năm như vậy mà tính cách Thư Sơn Áp Lực Đại vẫn không thay đổi bao nhiêu. Hy vọng sau khi hẹn ngày gặp mặt, bọn họ cũng có thể trò chuyện cởi mở như trên mạng vậy.
“Chí ít cũng để ta đưa ngươi đến khu Giang Nam một cách bình an, làm hết trách nhiệm của một người bạn chứ.”
Người bắt yêu trẻ tuổi nhẹ giọng nói.
Dứt lời, hắn đứng dậy rời đi rạp chiếu phim.
Trước khi rời khỏi rạp chiếu phim, tay phải của người bắt yêu trẻ tuổi nắm lại, nhẹ nhàng vung lên:
“Quả nhiên vẫn cứ cảm thấy Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết mà!”
Bên kia.
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục trở lại công ty điện ảnh của Hoàng Sơn Chân Quân.
Lúc này trong công ty, sau khi lần đầu xem phim xong thì phần lớn thành viên Nhóm Cửu Châu Số 1 đều đã hài lòng thỏa dạ mà tản ra.
Mặt khác, thành viên tham gia đóng phim lần này đều thu hoạch không ít thứ tốt. Trước đó, thi thể của đám tà ma Cửu U bị chém giết trong quá trình quay phim đã đem đi đổi lấy hạt sen Quân Tử Kim Liên từ Bạch Vân Thư Viện của Nho gia rồi phân phối cho các thành viên tham gia bộ phim.
Ngoài ra… Bạch Tôn Giả còn chuẩn bị một đống quà biếu để tặng cho mỗi một vị trong nhóm diễn viên. Trừ thứ đó ra, Bạch Tôn Giả còn giao hẹn sẽ mang mỗi vị thành viên tiến vào di tích của Trường Sinh giả Trình Lâm nữa.
Trong động phủ của Trường Sinh giả Trình Lâm không chỉ có Trường Sinh giả thuyết pháp mà nơi sâu nhất còn khắc một bí pháp loại chữa trị.
Bí pháp nhìn như đơn giản nhưng lại dùng trọn cả sáu bức tường mà khắc ra. Hiển nhiên nó thật sự không đơn giản, nói không chừng trong đó còn cất giấu “con đường trường sinh” của Trường Sinh giả Trình Lâm nữa kìa.

Sau khi Hoàng Sơn Chân Quân nhìn thấy hai người Tống Thư Hàng trở về thì vẫy tay gọi cả hai:
“Thư Hàng, Tiểu Thập Lục, các ngươi đã về rồi đấy à.”
“Hoàng Sơn tiền bối, có chuyện gì sao ạ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Hoàng Sơn Chân Quân cười đưa hai hộp quà qua:
“Quà tặng cho các ngươi, đây là thù lao đóng phim mà Bạch đạo hữu cho mọi người.”
“Thù lao đóng phim sao?”
Tống Thư Hàng nhận hộp quà rồi mở ra.
Bên trong là hai quyển sách với gáy được đóng bằng chỉ.
Một quyển là Pháp Thuật Phong Ấn Nhập Môn, một quyển khác là Bách Khoa Toàn Thư Cơ Bản Về Ngũ Hành Của Pháp Thuật Phong Ấn. Nhìn qua thì đều là bản viết tay.
Lúc trước Bạch Tôn Giả từng đề nghị Tống Thư Hàng học tập pháp thuật phong ấn để đề phòng bất cứ tình huống nào.
Thuật phong ấn cũng là một trong những năng lực ắt không thể thiếu của một vị tu sĩ. Chờ sau này khi tu vi về thuật phong ấn của Tống Thư Hàng tăng lên, hắn còn có thể trực tiếp phong ấn hạch tâm chiếu xạ ra liên hoa bổ sung ma lực của mình.
Món quá này rất hợp ý Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn tiền bối, đúng rồi Hoàng Sơn tiền bối, Bạch tiền bối đâu rồi?”
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Vì sao quà tặng lại do Hoàng Sơn Chân Quân chuyển giao cho hắn và Tô Thị A Thập Lục nhỉ?
“Lúc trước Bạch Tôn Giả nhận được một tin nhắn từ Linh Điệp Tôn Giả, trước đó khi đại đệ tử Lưu Kiếm Nhất của Linh Điệp Tôn Giả đến bí cảnh chậm chạp mời Tam Lãng đạo hữu ra, nào ngờ bất cẩn khiến ngay cả bản thân cũng rơi vào trong bí cảnh chậm chạp. Vì vậy Linh Điệp Tôn Giả chỉ có thể mời Bạch Tôn Giả giúp một tay lôi đầu Tam Lãng và Lưu Kiếm Nhất ra.”
Hoàng Sơn Chân Quân dở khóc dở cười nói.
Ban đầu Linh Điệp Tôn Giả muốn tự mình ra tay đi lôi hai người kia ra… Thế nhưng thiên kiếp của Vũ Nhu Tử lập tức sắp phủ xuống, Tôn Giả thật sự không rút thân ra được.
Tống Thư Hàng gật đầu, thì ra là chuyện này.
Khi ấy chuyện này là hắn thay Bạch Tôn Giả liên hệ với Linh Điệp Tôn Giả, còn nhớ Linh Điệp Tôn Giả muốn Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối đóng vai nam chính của một bộ phim ngay lập tức.
“Đúng rồi, trước khi rời đi Bạch đạo hữu từng nói, nếu hôm nay Thư Hàng tiểu hữu phải về thành phố Văn Châu thì cứ ở ngay Văn Châu chờ hắn. Hắn sẽ trực tiếp tới nhà tìm ngươi.”
Hoàng Sơn Chân Quân bổ sung.
“Không thành vấn đề, ta biết rồi.”
Tống Thư Hàng gật đầu.

Tô Thị A Thập Lục bên cạnh cũng mở hộp quà của mình ra.
Trong hộp quà là bội kiếm Lưu Tinh kiếm của Bạch Tôn Giả.
“Í? Bạch tiền bối tặng Lưu Tinh kiếm cho A Thập Lục à?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói, nhưng A Thập Lục dùng đao mà!
“Không, không phải tặng cho ta. Là ta mượn dùng một chút thôi.”
Tô Thị A Thập Lục cười khẽ rồi nói:
“Bạch Tôn Giả nhắn lại bảo Lưu Tinh kiếm có thể giúp ta độ kiếp, với ta mà nói thì đây là món quà tuyệt nhất.”
Có Lưu Tinh kiếm, lại thêm đủ loại chuẩn bị của A Thất, còn có pháp bảo độ kiếp lấy được từ chỗ Bạch Tôn Giả, nếu cô lại độ kiếp thật bại thì thật sự không còn lời nào để nói nữa.
“Thì ra là thế.”
Tống Thư Hàng nghĩ tới may mà lần trước khi hắn độ kiếp cũng được Lưu Tinh kiếm của Bạch Tôn Giả giúp đỡ!
“Đúng rồi hai vị tiểu hữu, ta còn có một thứ cho các ngươi đây.”
Hoàng Sơn Chân Quân đột nhiên cười ha ha, sau đó đưa cho Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục một tấm thiệp mời màu đỏ.
“Thiệp mời?”
Tống Thư Hàng mở tấm thiệp mời ra.
Đây là thiệp mời cưới.
Thần kỳ chính là… trong hai cột ngày tháng kết hôn và chú rể lại có một tầng che đậy tương tự với lớp tráng bạc trên thẻ cào trúng thưởng.
Mà trong cột cô dâu thì viết hai chữ “Đậu Đậu”.
Là thiệp mời hôn lễ của yêu quái Đậu Đậu Bắc Kinh!
Hơn nữa càng quan trọng hơn là, tên của Đậu Đậu được viết trong cột cô dâu.
“Hoàng Sơn tiền bối, Đậu Đậu là giống cái sao?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi. Hắn từng sống cùng Đậu Đậu một đoạn thời gian nên có thể xác địch là Đậu Đậu có tiểu đinh đinh.
Hơn nữa Đậu Đậu cũng thích em gái, các loại đồ ăn như Em gái cẩu, Em gái miêu đều là thức ăn của nó.
Ghi chú: Phàm là em gái Sở Sở, bất kể chủng tộc nào cũng đều là thức ăn của nó.
Nhưng hiện tại trong cột cô dâu trên thiệp mời lại viết tên Đậu Đậu. Tống Thư Hàng nhìn đi nhìn lại, chắc chắn mình không nhìn lầm!
Lúc trước… tuy rằng cũng nghe Hoàng Sơn Chân Quân nhắc trong nhóm chat rằng muốn “gả” Đậu Đậu đi.
Nhưng Tống Thư Hàng vẫn cho rằng Hoàng Sơn Chân Quân muốn “gả” Đậu Đậu cho một con nữ yêu nào đó, tương tự với ở rể.
Hoàng Sơn Chân Quân cười thần bí:
“Ngày hôn lễ đó Đậu Đậu sẽ là cô dâu, điểm ấy ta có thể bảo đảm.”
Rầm rầm rầm rầm rầm!
Trong chiếc bình hoa trong suốt phía sau, Đậu Đậu trong trạng thái một bãi chất lỏng đang điên cuồng lắc mạnh.
Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi:
“Vậy Hoàng Sơn tiền bối này, chú rể là ai thế?”
Vì sao trong cột chú rể lại dùng lớp tráng bạc để che lại.
“Chẳng lẽ là Diệt Phượng tiền bối à? Hắn được xưng là khắc tinh của Đậu Đậu, có khả năng cưới Đậu Đậu nhất đúng không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Hoàng Sơn Chân Quân lắc đầu:
“Tuy rằng ta rất muốn gả Đậu Đậu cho Diệt Phượng đạo hữu, thế nhưng Diệt Phượng đạo hữu từ chối rồi. Các ngươi không cần suy nghĩ nhiều… Các ngươi không biết chú rể đâu. Hơn nữa trên thiệp mời cũng không phải lớp tráng bạc mà là một lớp mực nước pháp thuật. Bởi vì thời gian cụ thể diễn ra hôn lễ ta còn chưa bàn bạc định ra. Cho nên chờ sau khi xác định thời gian cụ thể ta sẽ khống chế mực nước trên thiệp mời ngưng tụ ra ngày tháng. Đến lúc đã ta sẽ thông báo một lần trong nhóm chat cho mọi người. Nếu đến lúc đó Thư Hàng tiểu hữu và Tiểu Thập Lục có thời gian rảnh thì tới tham gia hôn lễ của Đậu Đậu nhé.”
Tô Thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng đầu tiên là lặng lẽ ngắm nhìn Đậu Đậu, sau đó lại lặng lẽ gật đầu.
Lập tức Đậu Đậu trong bình hoa càng ra sức giãy giụa hơn, cái bình cũng lắc lư dữ dội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận