Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2995: Lễ phép, văn minh đấy

Chương 2995: Lễ phép, văn minh đấy
Muốn ngộ Trường Sinh đạo thứ hai ngay trong một lần là bước đi quá lớn, dễ trượt chân.
Nhưng nếu lĩnh ngộ từng Trường Sinh đạo nhỏ rồi tổ hợp lại, thì Trường Sinh đạo thứ hai tưởng chừng bất khả thi cũng có cơ hội.
“Trường Sinh đạo của ta là Khô Vinh chi pháp, có liên quan tới sinh tử… có lẽ ngươi sẽ dùng đến.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ nói: “Vậy bắt đầu quan sát Trường Sinh đạo của ta đầu tiên đi.”
“Được thôi, nhưng Sở tiền bối nè, tuy chúng ta rất quen thân, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở cô một chút. Thứ mà cô sắp giảng cho ta không phải là Trường Sinh Giả giảng pháp thông thường, mà là những áo bí trong Trường Sinh đạo của cô. Cho nên… khi cô đang giảng mà có tin tức gì không muốn để lộ ra, thì cô cứ từ chối câu hỏi của ta đi nhé.” Tống Thư Hàng nói chân thành.
Áo bí Trường Sinh đạo chính là nguyên tố cốt lõi của Trường Sinh đạo, là bí mật lớn nhất trong Trường Sinh pháp của Sở các chủ.
Cho nên không thể để các tiền bối khó xử được.
“Được rồi, bọn ta hiểu rõ chuyện này hơn ngươi mà.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ lắc lư theo gió, thướt tha mềm mại: “Nếu không bằng lòng thì không miễn cưỡng. Nếu đã bằng lòng, bọn ta sẽ giảng giải Trường Sinh đạo của mình cho ngươi, không có gì quá đáng.”
“Sở tiền bối à, khi cô giảng áo bí của Trường Sinh đạo cho ta, ta có thể ghi lại một phần không? Ghi xong ta sẽ giao cho cô biên tập lại một lần nữa.” Tống Thư Hàng lại trưng cầu ý kiến.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ chẳng cần suy nghĩ sâu xa đã đoán ra ngay ý định của Tống Thư Hàng: “Ngươi muốn ghi lại những nội dung này để sử dụng trong bài giảng pháp livestream trên hệ thống mạng chat Tu Chân sau này hả?”
“Ta có ý định đó, nhưng những nội dung thâm sâu thì ta sẽ thiết lập quyền hạn, chỉ cung cấp nội bộ cho các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 và mấy vị đạo hữu có quan hệ tốt học hỏi thôi.” Tống Thư Hàng trả lời: “Kiếm được linh thạch thì hai mình chia đôi.”
“Cũng được, ngươi cứ xem mà làm.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ lắc lư nói. Cô chẳng để tâm đến linh thạch cho lắm. Trước kia trong Bích Thủy các của cô cất chứa cả đống linh thạch và thiên tài địa bảo, có vứt đi cô cũng chẳng đau lòng.
Dù sao cô cũng khác với Tống Thư Hàng, cô có thể giữ được tiền mà!
Chỉ cần bản thể của co khôi phục hoàn toàn, thì muốn kiếm bao nhiêu linh thạch mà chẳng được?
Tống Thư Hàng nhoẻn miệng cười.
Sau đợt này, hệ thống mạng chat Tu Chân của hắn sẽ lưu trữ một đống phúc lợi là bài giảng pháp của Trường Sinh Giả… Tương lai, tất sẽ có rất nhiều người nộp thêm phí VIP, móc linh thạch ra để xem những video Trường Sinh Giả giảng pháp này.
Tương lai tiền vô như nước đang chờ đợi hắn!
Mà tương lai này cũng không xa lắm. Nói không chừng chỉ mười mấy ngày nữa là hắn sẽ trở thành một người có linh thạch rồi.
“Bản thể này, ta hẹn vị Thái Cổ Thiên Ma đạo hữu kia đi đánh nhau nhé.” Áo khoác Tống cầu béo chủ động cởi ra, lăn một vòng, biến thành hình cầu tròn vo.
Thời gian ở bên ngoài và thời gian trong bí cảnh này có chênh lệch cực lớn, cho nên nó nhất định phải giành giật từng giây, túm thật nhiều Trường Sinh Giả bảo bối về cho bản thể.
Mấy vị rơi vào tay nó trên sao Hỏa lần trước có thể nhặt về cho đủ số trước.
“Đi đi, nhưng thái độ của chúng ta phải hiền hòa lễ phép vào nhé. Dù sao chúng ta cũng cần đối phương giảng áo bí Trường Sinh đạo cho nghe mà.” Tống Thư Hàng dặn dò.
“Ta hiểu rồi, đây chính là lòng nhân đạo và vương đạo của bản thể.” Tống cầu béo tỏ vẻ “ta hiểu bản thể nhất”.
Bia đá đạo hữu: “Ta đi với ngươi.”
Nó đi theo Tống cầu béo có thể quan sát trạng thái của đối phương. Vạn nhất Tống cầu béo giở chứng lên cơn, nó sẽ lập tức báo cho Tống Thư Hàng.
Mặt khác, so với việc thi thoảng lại choảng nhau với tồn tại hợp thể của chúa tể Cửu U và Thiên Đạo như đại lão mặt trời màu đen, bia đá đạo hữu cảm thấy mình thà đi choảng Trường Sinh Giả còn hơn!
Sau khi được Bạch chúa tể cường hóa, nó đã đạt đến cường độ thần binh của Trường Sinh Giả, chỉ cần đủ linh thạch và năng lượng, thậm chí nó còn có thể bộc phát ra uy lực của đạo khí trong thời gian ngắn.
Tống cầu béo chỉ tay một cái.
Bia đá đạo hữu phi thân lên, treo trên mình nó.
“Mà này, chữ trên mình đạo hữu là do ai viết? Sao ta lại thấy thân thiết thế nhỉ?” Tống cầu béo vừa mang theo bia đá đạo hữu ra khỏi bí cảnh thời gian, vừa hỏi.
[Thân thiết?] Bia đá đạo hữu giật mình, nói: “Là một tiền bối đáng tin của Thư Hàng đề chữ cho ta.”
“Thì ra là thế, là tiền bối đáng tin của bản thể… thảo nào ta thấy những chữ này tỏa ra khí tức quen thuộc và thân thiết thế. Trong mơ hồ, ta còn có cảm giác muốn vượt qua nó nữa chứ. Chắc là tiền bối đó quan trọng với bản thể lắm nhỉ.” Tống cầu béo tấm tắc.
“Đúng vậy.” Bia đá đạo hữu đáp.
Nó đột nhiên hơi hối hận vì đã theo Tống cầu béo ra ngoài rồi.

Trong giờ khắc này.
Người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới đang trấn an trái tim đập bang bang của mình.
“Kết thúc chưa?” Người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới nghĩ thầm trong dạ.
Hình như cảm giác động lòng trong ép buộc kia đã kết thúc rồi.
Hành động của Thiên Đạo Đạo Tử và Bá Tống cuối cùng cũng kết thúc rồi sao?
“Không hổ là Bá Tống. Rõ ràng mỗi khi Thiên Đạo bất hủ chứng đạo thì chuyện náo động nhất phải là Thiên Đạo chứng đạo mới đúng. Thế mà lần này đại lão Đạo Tử chứng đạo, Bá Tống lại có thể bất phân thắng bại, cùng hưởng thiên hạ, sức mạnh ngang bằng với hắn.”
Một vị đại lão Trường Sinh Giả chứng đạo trong thời kỳ viễn cổ còn Thiên Đế trong “Thư giới” của Chư Thiên Vạn Giới tấm tắc nói.
Đại lão Trường Sinh Giả nhắm chặt hai mắt, tay phải vung bút, bắt đầu ghi lại chuyện này.
Thư giới là một thế giới đặc biệt trong Chư Thiên Vạn Giới, còn nhỏ hơn Mộng giới một chút. Mà vị Trường Sinh Giả này chính là người đang nắm quyền Thư giới… nhưng không phải là giới chủ.
Thú vui tao nhã của hắn là ghi chép lại những việc quan trọng xảy ra trong Chư Thiên Vạn Giới.
Mà gần đây, tám, chín phần mười những chuyện lớn mà hắn ghi lại đều xoay quanh Bá Tống.
Để tiện ghi chép, đại lão Trường Sinh Giả này đã tách riêng “Bá Tống” ra thành một hồ sơ.
“Chẳng biết trong tương lai, Bá Tống sẽ mang lại thay đổi gì cho Chư Thiên Vạn Giới đây?” Trường Sinh Giả trong Thư giới ngừng bút, nhìn sang một người bạn tốt bên cạnh mình: “Về việc này, Vô Ngọc ngươi thấy thế nào?”
“Ta còn có thể thấy thế nào? Cách đây không lâu ta đã đứng xem chiến ở sao Hỏa, hệ Mặt Trời, tận mắt thây phân thân của Bá Tống treo từng Trường Sinh Giả lên đánh như con không đẻ. Bây giờ ta chỉ hy vọng được chọn nằm ra mà ngẩng đầu nhìn lên hắn thôi.” Bạn tốt của hắn, Trường Sinh Giả Vô Ngọc Tiên Tử ngẩng đầu nhìn trời.
Trường Sinh đạo của Vô Ngọc Tiên Tử là Trường Sinh đạo hệ kim loại đặc biệt.
Không ai biết chân thân của cô là gì, nhưng công pháp cô tu luyện chính là công pháp hệ kim. Cô dùng hệ kim loại chứng Trường Sinh đạo, sau đó cứ cách một ngàn năm, trạng thái thân thể của cô sẽ chuyển hóa sang một loại kim loại khác. Từ vàng chuyển sang bạc, hoặc từ bạc chuyển sang crom. Cứ mỗi ngàn năm lại được chuyển thoải mái một lần.
Mỗi lần chuyển đổi là một quá trình thoát thai hoán cốt…
“Cốc cốc ~” Lúc này, ngoài Thư giới truyền đến tiếng gõ cửa.
“Xin chào ~ Xin hỏi, ban nãy có người gọi ta sao?” Một giọng nói ôn hòa lương thiện vang lên ngoài Thư giới. Đó chính là Tống cầu béo ngoan ngoãn nghe lệnh đối xử lễ phép với mọi người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận