Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3015: Ta Phải Làm Thế Nào Mới Không Làm Mất Mặt Trường Sinh Giả?

Chương 3015: Ta Phải Làm Thế Nào Mới Không Làm Mất Mặt Trường Sinh Giả?
Bây giờ đại lão quả cầu béo mới phát hiện, ngoài tài đâm tim, tên Bá Thiện trước mắt còn có một khuyết điểm rất chí mạng. Bước nhảy tư duy của tên này có độ cong siêu lớn!
Hai bên đang trò chuyện với nhau, đột nhiên suy nghĩ của tên này cứ nhảy đến khe núi nào chẳng ai biết. Dù là đang bàn chuyện vô cùng quan trọng, suy nghĩ của tên này vẫn ở trạng thái hoạt động cực mạnh, không cách nào tập trung được.
Kiểu người thế này chắc chắn không thể tập trung tinh thần học tập, cuối cùng sẽ trở thành một thành viên trong đội ngũ học dốt.
Ngoài ra kiểu người này cũng chắc chắn không thể bế quan nghiêm túc. Mà không thể bế quan nghiêm túc thì đồng nghĩa với việc không thể tu luyện tốt, cuối cùng trở thành tu sĩ tầng chót trong tu luyện giới...
Cái rắm!
Tên này đã dựa vào ý chí không sợ chết thăng cấp đến Trường Sinh Giả rồi!
Đại lão quả cầu béo thở dài phiền muộn.
Chuyện này quá phản tu chân.
“Bá Hưu, Đạo Tử tiền bối trả lời chưa?” Bá Thiện đột nhiên quay đầu sang nói với hư không. Sau khi nhảy một vòng, suy nghĩ của hắn lại nhảy về vấn đề chính.
“Đạo Tử tiền bối đang tranh thủ kiểm tra ghi chép, cần chút thời gian.” Bá Tinh trả lời.
“Thế à, vậy chúng ta liên lạc với thiếu niên ba mắt tiền bối đi, nói cho ngài ấy biết đại lão pháp khí bạn sinh đã đi theo chúng ta.” Bá Thiện giơ tay nâng pháp khí bạn sinh trong lòng bàn tay lên. Sau khi lòng bàn tay phải chớp lóe mấy lần, hai phát Dưỡng Đao Thuật được thi triển ra.
Bá Tinh lộ ra vẻ mặt phức tạp: “...”
Nhưng ý thức của hắn vẫn bắt đầu liên lạc với thiếu niên ba mắt tiền bối thông qua ấn ký Tán Tài Vương Tọa của bản thể. Hắn cảm thấy vẫn là tự mình liên lạc thì đáng tin hơn. Nếu giao cho Bá Thiện, có trời mới biết tên đấy sẽ gây ra chuyện gì.
“Tu~ tu~ tu~ người sử dụng ngươi muốn gọi tạm thời đang ngủ, không thể kết nối, xin hãy liên hệ lại sau khi hắn dậy.”
Trong ấn ký Tán Tài Vương Tọa truyền ra giọng nói dịu dàng của quản gia nhãn cầu.
Bá Tinh ngây người.
Vừa rồi lúc bọn họ rời đi tiền bối vẫn còn tỉnh mà? Sao tự dưng lại ngủ rồi?
Chất lượng giấc ngủ của chúa tể Cửu U tốt đến vậy sao? Muốn ngủ là ngủ được à?
Hâm mộ thật đấy. Sau khi đạt đến cảnh giới Trường Sinh Giả, tu sĩ không còn cảm thấy buồn ngủ nữa, vì vậy mà chức năng ngủ cũng thoái hóa.
“Sao rồi?” Bá Thiện hỏi.
“Thiếu niên ba mắt tiền bối đang ngủ... Mà này, chúa tể Cửu U cũng cần ngủ nhiều à?” Bá Tinh đạo.
Bá Thiện đáp: “Chắc là cần. Bạch tiền bối two rất hay ngủ, hơn nữa ngủ say đến mức có gọi thế nào cũng không tỉnh, làm người ta không nhịn được muốn đi lên...”
Ầm~
Lời còn chưa dứt, trong hư không bỗng có một luồng tà lôi Cửu U bổ trúng người Bá Thiện.
Nơi này chính là Cửu U thế giới đấy.
Ở thế giới Cửu U lại dám nói xấu sau lưng chúa tể Cửu U sẽ gặp báo ứng.
“Làm hay lắm!” Thấy một màn này, cầu U U vui vẻ vô cùng. Lại nói chúa tể Cửu U cần ngủ thật ư? Chẳng lẽ do ta không ngủ thường xuyên nên mới không hợp đàn với những chúa tể Cửu U khác?
“Không nhịn được... muốn đi lên... đắp chăn cho ngài ấy.” Bá Thiện vừa bị sét đánh lập tức sửa lời.
Lúc này phát tà lôi Cửu U thứ hai đang ngưng tụ trong hư không mới lặng lẽ tản đi.
Bá Tinh xoa huyệt thái dương: “Mới nãy ngươi muốn nói gì vậy?”
“Đừng vu oan hãm hại ta.” Hai mắt của Bá Thiện không ngừng liếc nhìn trời, âm thầm ra hiệu.
“Thôi bỏ đi, đi thôi, trở về báo cáo kết quả với bản thể.” Bá Tinh thở dài sau đó lại nói: “Hơn nữa pháp khí bạn sinh bị chúng ta mang đi không chừng lại là chuyện tốt.”
“Ý của Bá Phục là sao?” Bá Thiện vẫy tay chào cầu U U rồi mở cửa vào thông với bí cảnh thời gian.
“Nếu pháp khí bạn sinh ở trong tay chúng ta, chúng ta có thể nghĩ cách làm thiếu niên ba mắt tiền bối đi ra ngoài một chuyến lấy pháp khí này về. Nếu thiếu niên ba mắt tiền bối đồng ý, chúng ta có thể cố ý sắp xếp, tranh thủ để thiếu niên ba mắt tiền bối có thể tiếp xúc với hạng mục nghiên cứu con mắt Thánh Nhân Nho Gia trong lúc đi lấy pháp khí bạn sinh. Nếu tiền bối có hứng thú với việc nghiên cứu con mắt Thánh Nhân, vậy thì xong chuyện rồi.” Bá Tinh giải thích.
Bá Thiện nghe vậy thì khen: “Không hổ là Bản ngã thi, mưu kế xuất sắc hệt như bản thể, rốn cũng đen, tim cũng bẩn.”
...
Thế giới Tán Tài Vương Tọa.
Trên mặt thiếu niên ba mắt tiền bối lộ ra nụ cười âm trầm.
Dù là nụ cười phát ra từ nội tâm của chúa tể Cửu U, nhưng dưới sự phối hợp của khí tức Cửu U, nụ cười này cũng trở nên âm u khủng bố... Trừ khi điểm nhan sắc quá cao, vượt qua cả ảnh hưởng từ khí tức của chúa tể Cửu U.
“Bản ngã thi Bá gì đó của Bá Tống gọi đến, có hy vọng.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
Đúng là không bàn mà hợp ý với hắn!
Bá gì đó gọi đến thì có hy vọng hơn Bá Thiện trong tam thi nhiều.
Vừa rồi lúc Bá gì đó gọi đến, thiếu niên ba mắt tiền bối cố ý không nhận. Thật ra kế hoạch của hắn là chờ tam thi của Bá Tống đến gần nơi tiến hành hạng mục nghiên cứu con mắt Thánh Nhân Nho Gia, sau đó hắn sẽ gọi điện đến, tìm một lý do tiếp xúc với thí nghiệm nghiên cứu mắt Thánh Nhân.
Không ngờ Bá gì đó ở bên kia lại có ý nghĩ giống hắn.
“Bản ngã thi của Bá Tống có duyên với ta! Lần sau ta sẽ tặng hắn một Trường Sinh đạo xem như một món quà.” Thiếu niên ba mắt tiền bối vui vẻ nói.
Quản gia nhã cầu ở bên cạnh lộ ra nụ cười vui mừng. Mặc dù hóa thân tam thi của Bá Tống đã thua nhưng lại lấy được phần thưởng tương đương như max điểm.
Một Trường Sinh đạo cùng với cơ hội lão gia tham gia nghiên cứu con mắt Thánh Nhân.
Về chuyện thắng thua, đôi khi không cần phải so đo được mất nhất thời.
“Lão gia, xi măng đặc chế và thùng phong ấn đều chuẩn bị xong.” Quản gia nhãn cầu báo cáo.
Thiếu niên ba mắt tiền bối cười đáp: “Tốt lắm, nhớ chuẩn bị thêm mấy thùng... chúng ta sắp đi tìm Bá Tống. Đúng rồi, trong chuyến đi lần này, có lẽ chúng ta sẽ gặp cha cẩu đản. Hãy chuẩn bị một phần quà ghê tởm để ta tặng cho nó làm quà gặp mặt.”
“Ghê tởm đến mức nào?” Quản gia nhãn cầu hỏi.
“Ghê tởm hết mức có thể, tốt nhất là giá trị cũng không cao lắm. Nếu quà tặng quá đắt thì chẳng khác nào giết địch một nghìn tự tổn tám trăm, không hay lắm.” Thiếu niên ba mắt tiền bối đáp.
“Vâng thưa lão gia, chuyện này ta nhất định sẽ làm thỏa đáng.” Quản gia nhãn cầu đáp. Nó nghĩ ra rồi, chuẩn bị đi kiếm một thanh bảo đao mang sức mạnh thánh quang nổ tung, về phẩm cấp thì chừng thất bát phẩm là đủ rồi.
Vậy thì sau khi ghê tởm chúa tể rồng đốm xong, đoán chừng món quà này còn bị chúa tể rồng đốm tiện tay ném cho Bá Tống.
Đến lúc đó Bá Tống có thể lấy món quà này tặng cho tên đệ tử tu luyện thánh quang của hắn.
Thế này gọi là tận dụng phế liệu.
...
Cùng lúc đó, trong thế giới hạch tâm.
Hóa thân bọc thép của Bá Tống đang sầu não.
Qua năm mới rồi, hắn cũng định tặng quà mừng năm mới cho mấy đứa nhóc.
Năm ngoái, bản thể Bá Tống chuẩn bị một số thứ, có bình trữ vật lấy được từ Thiên Nhân, còn có mấy thứ cao cấp hơn một chút như túi càn khôn, đao gỗ đóng dấu.
Lúc bắt đầu chuẩn bị những món quà này, Bá Tống còn ở cảnh giới ngũ phẩm lục phẩm.
Lúc đó hắn tặng cho bọn tiểu bối những món quà này là cực kỳ thích hợp.
Nhưng bây giờ... hắn đã là đại lão Trường Sinh Giả.
Đường đường là đại lão Trường Sinh Giả, chẳng lẽ lúc tặng quà mừng năm mới cho bọn tiểu bối, hắn lại tặng mấy thứ thấp kém như bình trữ vật?
Có làm mất mặt đại lão Trường Sinh Giả quá không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận