Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1912: Quăng Trái Đất

Chương 1912: Quăng Trái Đất
Nếu pháp khí tổ hợp tam thập tam thú và thần binh lợi khí đã bắn ra được thu hồi vào thế giới hạch tâm thông qua Thần Binh Bảo Giám của Tống đầu gỗ rồi phóng ra một lần nữa, lặp đi lặp lại không ngừng, thì có thể khiến kẻ địch choán ngợp trong cảm giác bị tấn công như vũ bão, chỉ nghĩ thôi đã thấy hoành tráng rồi.
Tiếc rằng Tống Thư Hàng không có thủ đoạn không gian nên không thể làm được việc này. Mỹ nhân rắn công đức cũng chỉ có thể để lại ấn kí chứ không rút các pháp khí đã bắn ra về được, khiến cho Tống Thư Hàng vô cùng tiếc nuối.
Bên dưới.
Hóa thân của Công Tử Hải đứng trên mặt biển, ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục. Dù kịch bản đã đốt cháy giai đoạn, nhảy qua quá trình rồi đi thẳng vào chương cuối thì hắn cũng phải diễn cho xong.
Ít nhất cũng không được để Bá Tống Huyền Thánh nhìn ra sơ hở.
Cho nên bây giờ hắn không thể coi mình là hóa thân, mà phải coi hóa thân như người thật để hoàn thành màn thoái tràng của vở kịch cuộc đời Công Tử Hải.
Nếu hắn là chân thân mà đột nhiên gặp phải Bá Tống Huyền Thánh thì sẽ làm thế nào đây?
Đầu tiên… đương nhiên là phải nghĩ cách thoát thân rồi.
Hắn dám cam đoan, nếu đánh chính diện với Bá Tống Huyền Thánh thì cùng lắm chỉ mười mấy giây là mình sẽ cạp đất. Tuy không phục chút nào, nhưng thực sự là hắn sẽ bị đánh bại rất nhanh.
Nhưng hắn có rất nhiều thủ đoạn chạy trốn, mặc kệ chúng có bao nhiêu tác dụng trước mặt Bá Tống Huyền Thánh, ít nhất cũng phải sử dụng được một lần. Nếu bị chém chết dễ dàng như một con cá ươn thì chắc chắn sẽ khiến đối phương hoài nghi.
Khi Công Tử Hải đang suy tư thì Bá Tống Huyền Thánh trên bầu trời đã lên tiếng: “Tuy rất muốn quyết chiến một trận đường đường chính chính với ngươi để kết thúc nhân quả giữa hai ta, nhưng bây giờ quyết đấu đã không còn thích hợp với chúng ta nữa, cho nên ta cho ngươi lựa chọn.”
Công Tử Hải: “Lựa chọn gì?”
Vừa nói chuyện, hắn vừa âm thầm thi pháp, sử dụng một thuật pháp tương tự như “ve sầu thoát xác”. Trong cái bóng dưới chân hắn, hóa thân lặng lẽ thoát ra, chỉ để lại cái xác không ở chỗ cũ.
“Hôm nay, ta sẽ để Tô Thị A Thập Lục đại diện cho cả ta và cô ấy, kết thúc nhân quả giữa ngươi với bọn ta.” Tống Thư Hàng nói: “Chỉ cần ngươi giữ được tính mạng trong tay Tô Thị A Thập Lục, ta cam đoan trong vòng ít nhất một năm, ta sẽ không gây phiền phức cho ngươi.”
Công Tử Hải: “…”
Tô Thị A Thập Lục chiến đấu với hắn để kết thúc nhân quả? Bây giờ Tô Thị A Thập Lục vẫn còn ở cảnh giới tứ phẩm. Bá Tống Huyền Thánh đang có âm mưu quỷ kế gì đây?
“Hai mươi giây sau, quyết đấu bắt đầu.” Tống Thư Hàng nói: “Thời gian tương đối eo hẹp, ta và A Thập Lục phải về nhà ăn cơm vào khoảng 11 giờ, cho nên… đừng có chạy, hãy chiến đấu như một người đàn ông đi.”
Dứt lời, mắt trái của Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lên.
Ánh nhìn mang thai phóng ra!
Tách!
Ánh sáng được mệnh danh là thuật giám định cường giả xuyên thẳng qua cái xác rỗng mà Công Tử Hải để lại trên mặt biển, phủ xuống hóa thân đang lặn sâu bên dưới.
Ánh sáng quen thuộc, mùi vị quen thuộc, đau đớn quen thuộc.
Đối với đàn ông con trai không có chức năng mang thai, nỗi đau đớn khi mang thai vô cùng phản nhân loại.
Công Tử Hải nghiến chặt răng, cố nén đau đớn, chui ra khỏi mặt biển.
Trên bầu trời.
Tống Thư Hàng nhìn Tô Thị A Thập Lục, nhỏ giọng hỏi: “Có cần ta làm hắn yếu đi thêm một chút nữa không?”
“Không cần, thế này là đủ rồi.” Tô Thị A Thập Lục nói khẽ.
Ánh nhìn mang thai đã làm yếu đi ít nhất ba phần chiến lực của Công Tử Hải, thời gian càng dài thì hiệu quả càng mạnh.
Cô nhẹ nhàng cởi mũ xuống, vươn tay đội lên đầu Tống Thư Hàng, sau đó lấy bảo đao ra, thi triển phép ngự đao, chuẩn bị phóng xuống từ không trung.
Tống Thư Hàng biết Tô Thị A Thập Lục có bạch long tỷ tỷ hộ thể, nhưng vẫn nhẹ tay vỗ một cái lên người cô.
Một đạo đao ý rơi xuống người Tô Thị A Thập Lục, ngưng tụ không tan.
Đạo đao ý này sẽ chủ động phối hợp với đao khí trên người Tô Thị A Thập Lục, huyễn hóa ra một bộ áo giáp tinh xảo và nữ tính.
Đao ý khôi giáp, trừ nhược điểm không theo nghề chính ra thì mọi mặt đều hoàn hảo. Nó sẽ căn cứ vào đối tượng phụ thể mà thiết kế ra ngoại hình khôi giáp phù hợp nhất.
Tô Thị A Thập Lục hé miệng cười, đạp độn quang, nhảy xuống từ không trung.
Sau lưng cô có hư ảnh bạch long ngưng tụ thành hình. Móng vuốt của bạch lòng quặp một đôi đũa, giơ đến trước miệng Tô Thị A Thập Lục, bón cho cô một miếng thức ăn cắt khối vuông giăng đầy lôi văn.
Công Tử Hải đang mang thai ở phía dưới nhìn thấy miếng thức ăn hình lập phương kia thì trong lòng dấy lên cảm giác rất kì lạ. Khỉ gió, hắn cảm nhận được khí tức của thiên kiếp từ miếng thức ăn kia. Hắn vừa mới vượt qua thiên kiếp ngũ phẩm không lâu nên ấn tượng về thiên kiếp vẫn còn mới lắm.
[Ồ, thiên kiếp kho tàu à?] Tống Thư Hàng cũng nhìn thấy cảnh này. bạch long tỷ tỷ lén cất một ít thiên kiếp kho tàu từ khi nào vậy?
Tô Thị A Thập Lục cắn một miếng thiên kiếp kho tàu, ánh điện trên người phát ra tiếng kêu rèn rẹt.
Sừng rồng trên đầu cô bắt đầu dẫn lực lượng trong thiên địa.
Ầm!
Trên đỉnh đầu A Thập Lục, mây đen kéo dày đặc, tiếng sấm đì đùng kéo theo ánh sét nhập nhằng. Đồng thời, trên mặt biển đang phẳng lặng cũng nổi lên sóng to gió lớn.
Hô mưa gọi gió, lấp bể dời sông, vốn chính là thiên phú của rồng.
Biển cả là sân nhà của chân long.
Khi chiến đấu ở đây, chiến lực của Tô Thị A Thập Lục sẽ tăng lên rất nhiều.
Ầm ầm ầm ầm ~
Sau một tràng tiếng sấm rền, luồng lôi điện khổng lồ phủ xuống người Tô Thị A Thập Lục, dung nhập vào đao và thân thể cô. Đồng thời, trong thể nội của A THập Lục có một luồng lôi điện mang khí tức của thiên kiếp tuôn ra rào rạt, hòa cùng lôi điện trên người cô thành một thể.
Giờ khắc này đây, cô tựa như một nữ chiến thần có thể thao túng sấm sét.
“Thiên Đao Táng Tinh Hà!” Tô Thị A Thập Lục vừa ra tay đã thi triển ngay tuyệt kĩ phiên bản đơn giản cải biên của Tô Thị A Thất.
Đao ý tinh hà ngưng tụ dung nhập vào đao khí lôi long từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng về phía Công Tử Hải.
Uy lực của đao này không còn nằm trong phạm vi cấp bậc tứ phẩm, thậm chí rất nhiều tu sĩ ngũ phẩm bình thường cũng không thể chém ra được một đao bá khí đáng sợ và mạnh mẽ như thế.
Hóa thân của Công Tử Hải thở dài. Khi nhìn thấy thân hình mảnh khảnh nhỏ bé kia, dường như hắn thấy được bóng hình cuồng ngạo của Tô Thị A Thất. Tất cả những thành viên có đạo hiệu đánh số của Thiên Hà Tô thị đều là bậc thầy chiến đấu có chiến lực vô song, vị nào vị nấy đều có chiến tích chiến đấu vượt cấp hoặc ít hoặc nhiều.
Tô Thị A Thập Lục hoàn toàn có thể chiến đấu chính diện, thậm chí là chiến thắng những tu sĩ Linh Hoàng có hai, ba long văn.
Nhưng ta thì khác.
Ta không phải một Linh Hoàng có hai, ba long văn tầm thường.
Tuy chỉ là một hóa thân đang mang thai, nhưng ta sẽ không bị đao pháp bậc này đánh bại.
Công Tử Hải cố nén đau đớn kịch liệt truyền đến từ bụng dưới, tay chắp thành ấn.
Rầm rầm rầm!
Sau lưng hắn, năm Ma Thần trụ xuất hiện. Đây chính là hình chiếu Ma Thần Trụ được ngưng tụ ra từ linh lực.
Rầm rầm rầm!
Ma Thần Trụ đón đầu một đao đầy bá khí của Tô Thị A Thập Lục, chặn đứng Thiên Đao Táng Tinh Hà.
Công Tử Hải nhoẻn miệng cười.
Muốn thắng ta, không dễ như vậy đâu!
Đúng lúc này, một cái vuốt rồng xuyên thẳng qua lớp phòng ngự của Ma Thần Trụ, túm lấy Công Tử Hải, quăng hắn bay lên trời.
“Quăng Trái Đất!” Một giọng nữ lớn tiếng hô lên.
Công Tử Hải: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận