Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3100: Bá Tống giả ngầu, khiến hắn không còn ngầu để giả

Chương 3100: Bá Tống giả ngầu, khiến hắn không còn ngầu để giả
“Phần Tinh!”
“Tinh Bạo Địa Ngục!”
“Tàn Hỏa Mạt Nhật!”
Đây đều là thủ đoạn thuộc về “Hằng Tinh Mạt Nhật Giả”, mỗi một Hằng Tinh Mạt Nhật Giả đều có được chiến lực cấp tiếp cận hoặc tương đương Trường Sinh Giả. Công kích của chúng nó đều thiên về thủ đoạn hủy diệt hằng tinh.
Phối hợp với một chút virus hủy diệt hằng tinh, một khi uy lực của những chiêu thức này được phóng ra toàn bộ thì có thể phá hủy hằng tinh trung đẳng.
Mà thủ đoạn công kích của đám “Hư Nhật Thủ Hộ Giả” thì đơn giản hơn nhiều, từ trên người chúng chiếu ra vô số tia sáng cắt chém… những tia sáng này mang theo lực lượng quy tắc, không gì có thể ngăn được.
Đặc biệt là Hư Nhật Thủ Hộ Giả lớn nhất kia, trên người nó nổ ra những cột sáng thô to… Đồng thời, còn có một bộ phận vật chất tương tự với virus hủy diệt hằng tinh phóng ra từ trong cơ thể nó, tăng cường uy lực công kích của Hằng Tinh Mạt Nhật Giả và Hư Nhật Thủ Hộ Giả.
Nếu như không bị quy tắc Thiên Đạo trong không gian thiên đường áp chế, mười mặt trời đồng thời xuất thủ đã có thể trực tiếp phá hủy cả hành tinh trong Bảo Thạch vực!
Sắc mặt sáu vị Trường Sinh Giả bị thương kể cả Nguyệt Như Hỏa đều rất khó coi. Đối mặt với công kích trình độ này, bọn họ muốn ngăn cản thì e rằng phải tế ra thủ đoạn bảo vệ tính mạng áp đáy hòm.
Mà thủ đoạn bảo vệ tính mạng áp đáy hòm của Trường Sinh Giả… đều rất đắt!
Nếu muốn bổ sung sẽ cần tiêu hao tài nguyên khổng lồ, hoặc tiêu hao tinh lực khổng lồ để bù vào.

Bên ngoài phần mộ Thiên Đạo đời thứ ba.
Lúc mười “Hư Nhật Thủ Hộ Giả” và “Hằng Tinh Mạt Nhật Giả” đồng thời phát lực, trên bầu trời đêm của hằng tinh Bảo Thạch vực này chiếu ra mười hình chiếu mặt trời rực rỡ.
Chỉ một hình chiếu mặt trời rực rỡ thì chắc chắn kém hằng tinh chân chính. Nhưng mười vầng mặt trời trên không mang đến nhiệt độ khủng bố, cưỡng ép đuổi đi đêm tối trên hành tinh Bảo Thạch vực này, khiến đêm đen hóa thành ban ngày.
Nhiệt độ cấp bậc mười vầng mặt trời ép khô lượng nước trên hành tinh trong thời gian cực ngắn.
Chỉ mấy hơi thở đã khiến mặt đất trên hành tinh phát ra tiếng “xì xì ~” không chịu nổi… Đó là tiếng hơi nước trên mặt đất bốc hơi nhanh chóng làm đại địa bắt đầu khô nứt.
Lớp băng trên hành tinh vốn có nhiệt độ không khí khá thấp cũng tan ra nhanh như gió.
Hàng gì cũng có thể thu tiên tử đang bày sạp ở cửa vào đại mộ Thiên Đạo đời thứ ba lặng lẽ ngẩng đầu, nhìn dị tượng mười vầng mặt trời trên không trung.
Cô ngửi thấy mùi vị vụ buôn bán lớn.
Càng hỗn loạn lại càng thích hợp cho cô làm ăn.
“Hơn nữa, ngay cả loại thiên địa dị tượng này cũng xuất hiện… Đây là không giữ lại chút lực lượng nào, e rằng sáu vị Trường Sinh Giả, Kiếp Tiên đứng đầu bị thương kia sẽ chịu không thấu.” Hàng gì cũng có thể thu tiên tử nói, bắt đầu lục lọi đan dược đặc thù nhắm vào “tổn thương loại mặt trời cháy rực” trong đống hàng hóa của mình.
Nói không chừng đến lúc đó có thể phát huy được tác dụng.

Trong không gian thiên đường.
Năng lượng khủng bố đang cuộn trào, khắp nơi đều là lực lượng hỏa diễm từ mặt trời.
Ngay cả bãi cỏ thiên đường được sát trận đặc thù che chở đều bị công kích từ mười vầng mặt trời hóa thành tro tàn.
Trung tâm công kích của mười vầng mặt trời.
Sáu vị Trường Sinh Giả bị thương đã gom lại một chỗ, hợp tác với nhau.
Bọn họ tế ra thủ đoạn cuối cùng của bản thân trước tiên.
Đại lão Nguyệt Như Hỏa tế ra một bộ kiếm trận, kiêm cả công lẫn thủ, đồng thời bản thân hắn bắt đầu phát ra tiếng đàn, gia trì trạng thái, áp chế thương thế cho các Trường Sinh Giả còn lại.
Bên trái hắn, có một tấm lụa mỏng như cánh ve được tế ra… Đây là vật theo bên người của một Trường Sinh Giả tiên tử, có thể trong thời gian ngắn hóa thành một vùng tiên cảnh nhỏ, chống lại ngoại giới.
Bên phải hắn, một Trường Sinh Giả cao to lộ ra chân thân của mình, đó là một con gấu lớn sở hữu lực lượng sao trời. Dường như trường sinh chi đạo của nó có quan hệ với lực lượng sao trời.
Trường Sinh Giả gấu lớn này chắp hai tay gấu lại, sau lưng hiện lên hình chiếu ngôi sao đầy trời, lực lượng sao trời ngưng tụ ra ba trăm con gấu lớn sao trời võ trang đầy đủ bên cạnh nó.
Đám gấu lớn này nâng một tấm thuẫn hư ảo, mỗi một tấm thuẫn đều tựa như một chòm sao, ngăn cản công kích từ bên ngoài.
Còn có một vị Trường Sinh Giả chỉ công không thủ. Hắn vung hai thanh thần binh ngăn ở đằng trước, vừa phun máu vừa thi triển kiếm thuật tinh diệu, lấy công đối công.
Còn có một vị Trường Sinh Giả ném ra rất nhiều hạt giống, dựa vào những hạt giống này, lập tức mở ra hình thức ban đầu của một thế giới bí cảnh, từ trong thế giới này không ngừng tuôn ra lực lượng tinh khiết, cường hóa trạng thái của Trường Sinh Giả phe mình.
Trong sáu vị Trường Sinh Giả bị thương, năm vị đã thi triển thần thông.
Vị Trường Sinh Giả cuối cùng kia, dường như thương thế quá nặng, mặt hắn không còn chút máu, “sinh cơ” trên người đã nhạt đến không cách nào bắt được. Hắn chỉ ném ra ngoài hai con rối ngăn ở phía trước cho có.
Đối diện, lúc đợt công kích đầu tiên của mười mặt trời kết thúc… Trường Sinh Giả vừa phun máu vừa vung kiếm phía trước không thể không lui ra sau. Thần binh trong tay hắn bị tổn thương nghiêm trọng bởi “tia sáng cắt chém” của hư nhật.
Con rối càng bị cắt thành mảnh vụn trước tiên…
Kiếm trận của Nguyệt Như Hỏa bị phá, ngay cả kiếm khí bày trận cũng không thu về được…
Tiên cảnh của Trường Sinh Giả tiên tử bị vụ nổ từ Hằng Tinh Mạt Nhật Giả cưỡng ép đánh vỡ…
Phương diện phòng ngự chính diện chỉ còn ba trăm gấu lớn sao trời do vị Trường Sinh Giả gấu lớn kia huyễn hóa ra đang khổ cực chống đỡ. Nhưng số lượng của ba trăm con gấu lớn sao trời này đang nhanh chóng giảm xuống…
Hơn nữa mười vầng mặt trời đối diện không cho bọn họ cơ hội tu bổ phòng ngự.
Công kích của chúng nó không hề ngừng lại. Đợt đầu tiên còn chưa kết thúc, đợt công kích thứ hai đã đánh tới.
“Ngăn thêm một đợt nữa… Bên ta có bằng hữu đang chạy tới.” Đại lão Nguyệt Như Hỏa bình tĩnh phân tích.
Ưu thế của hệ thống mạng chat Tu Chân lộ ra vào một khắc này.
Ngay lúc bị tập kích, đại lão Nguyệt Như Hỏa đã lập tức phát ra tín hiệu cầu cứu cho tất cả bạn tốt mà mình quen biết. Bằng hữu của hắn đang vượt không gian, chạy tới không gian thiên đường này với tốc độ nhanh nhất.
Trong đó, thậm chí ngay cả phân thân sắt thép của đại lão Bá Tống cũng cho hắn một câu trả lời xác thực, ngỏ ý mình và bản thể lập tức tới ngay!
Trên thực tế, không chỉ là Nguyệt Như Hỏa, các Trường Sinh Giả khác cũng đang kêu gọi bằng hữu.
“Bá Tống cũng sẽ lập tức đến, cố chịu.” Đại lão Nguyệt Như Hỏa nói, đau lòng móc ra một cái mai rùa. Đây là bảo bối hắn từng đào được từ chỗ đại lão cái gì cũng có thể bán.
Nhưng bởi vì bị tổn hại nghiêm trọng, không cách nào chữa trị, dùng một lần sẽ bớt đi một lần cơ hội.
“Bá Tống?” Lúc này, vị Trường Sinh Giả mặt không chút máu sau lưng đột nhiên lên tiếng, giọng của hắn là tiếng máy móc lạnh như băng.
Một lát sau, thân thể vị Trường Sinh Giả này run lên.
“Nếu Bá Tống cũng sắp xuất hiện, vậy không thể tiếp tục như vậy nữa. Vốn ở chỗ này chỉ là một con rối phân thân của ta, hỏng thì hỏng thôi…” Nói rồi, vị Trường Sinh Giả mặt không chút máu này sờ trên ngực mình, trực tiếp móc ra một hạch tâm.
Sau đó, hắn duỗi tay đâm vào hư không, mở ra một không gian đặc thù tương tự với thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, từ đó lấy ra một hạch tâm càng lớn hơn, lắp nó vào trong thân thể mình.
“Các vị đạo hữu, các ngươi nghỉ ngơi một lát, kế tiếp cứ giao cho ta.” Giọng nói của vị Trường Sinh Giả con rối từ tiếng máy móc biến thành giọng nam đầy quyến rũ.
Mấy vị Trường Sinh Giả bị thương bên cạnh nghi hoặc nhìn về phía người đàn ông con rối này.
“Ngươi là… vị kia của Mặc gia?” Lúc này, đại lão Nguyệt Như Hỏa nhận ra đối phương.
Vị này là thiên tài Mặc gia dùng “con rối chi đạo” bước ra Trường Sinh đạo.
Hắn không phải người sáng lập thuật con rối, lại vượt qua người sáng lập Mặc gia, lấy con rối chi đạo bước ra trường sinh pháp.
Lúc vị thiên tài Mặc gia này chứng đạo Trường Sinh, hẳn là vào giai đoạn cuối của thời đại Thánh Nhân Nho Gia, trước khi Thiên Đế chứng đạo, nằm giữa hai vị Trường Sinh Giả vô địch.
Trước có Thánh Nhân Nho Gia vô địch một thế, sau có Thiên Đế trấn áp vạn thế, vị thiên tài Mặc gia này có vẻ vô cùng khiêm tốn.
Sau khi thời đại Thiên Đình kết thúc, hắn cũng không lộ diện quá nhiều.
Nhưng mà, khắp Chư Thiên Vạn Giới đều có dấu chân của hắn, có dấu vết hắn nghiên cứu con rối. Sau khi thăm dò một vài bí cảnh, rất nhiều người tu luyện lấy được thân thể con rối khuyết thiếu do chiến đấu của vị thiên tài Mặc gia này ở nơi sâu trong bí cảnh, cũng thu được lợi ích lớn từ đó.
Thảo nào trước đó cảm thấy mặt đối phương không còn chút máu, hơn nữa chống cự cũng không ra sức… Thì ra ở đây chỉ là một con rối có thể thay thế bất kỳ lúc nào của đối phương.
“Đạo hữu Mặc môn, ngươi cũng biết Bá Tống à?” Nguyệt Như Hỏa mở miệng hỏi.
“Từng có duyên gặp mặt gián tiếp một lần.” Sau khi lắp hạch tâm vào, toàn thân vị Trường Sinh Giả Mặc gia này xảy ra biến hóa.
Một tầng ánh sáng mỏng manh bao trùm trên thân thể con rối, vốn là con rối thế mà lại sinh ra máu thịt, diễn hóa ra con rối chi đạo đặc thù, trong thời gian ngắn đã hóa thành thân thể máu thịt chân chính.
Sau khi biến hóa hoàn thành, Trường Sinh Giả Mặc gia tiến lên trước một bước, lướt qua phòng tuyến do gấu lớn sao trời hợp thành, trực tiếp đối diện với công kích hủy diệt của mười vầng mặt trời kia.
Hỏa diễm tựa như tận thế, tia sáng pháp tắc cắt chém, mặt trời hư ảo xuyên qua tất cả cột sáng, tập kích về phía hắn.
“Trước khi khiêu chiến Bá Tống… ta sẽ không thua các ngươi.” Trường Sinh Giả Mặc gia mỉm cười… Bên dưới nụ cười mỉm này ẩn giấu ngạo khí của hắn.
Hắn chứng đạo Trường Sinh ở giữa thời đại của Thánh Nhân và Thiên Đế, hắn lúc trẻ tuổi không đi khiêu chiến Thánh Nhân Nho Gia, chỉ quan sát cuộc chiến giữa Thánh Nhân Nho Gia và các vị Trường Sinh Giả từ xa, hiểu được sự cường đại của Thánh Nhân Nho Gia năm đó một cách sâu sắc.
Về sau, Thiên Đình viễn cổ thành lập, hắn từng gặp Thiên Đế một lần, cũng không khiêu chiến đối phương, chỉ luận đạo một trận.
Sau khi luận đạo kết thúc, hắn để lại một con rối hóa thân ở Thiên Đình viễn cổ cho Thiên Đế sử dụng.
Nhìn tận mắt sự cường đại của Thánh Nhân, đích thân luận đạo với Thiên Đế, cho nên hắn biết rõ cảnh giới vô thượng của Thánh Nhân Nho Gia và Thiên Đế năm ấy, đó là cảnh giới nửa bước vượt qua “cực hạn Trường Sinh Giả”.
Mà bây giờ…
“Rốt cuộc ta cũng đã đạt đến điểm cuối.”
Cảnh giới lúc này của hắn đã vượt qua cực hạn của Trường Sinh Giả.
Cũng tỷ như, mặc dù hợp kích của mười vầng mặt trời trước mắt vô cùng khủng bố, nhưng hắn thấy… chỉ thế mà thôi.
Trường Sinh Giả Mặc gia hất tay, một chiếc áo choàng màu trắng “sinh trưởng” từ sau lưng hắn.
Hắn vẫy tay, tung chiếc áo choàng này lên, quét về phía đám công kích hỏa diễm, tia sáng, cột sáng tựa như tận thế kia.
Ngay sau đó, công kích của mười vầng mặt trời đều bị hắn quét sạch!
Tựa như quét qua một làn gió nhẹ yếu ớt, hắn hời hợt quét sạch tất cả công kích của đối phương, dễ dàng quét ngang đám công kích có thể khiến Trường Sinh Giả bình thường trọng thương này.
Sau lưng, năm vị Trường Sinh Giả gồm cả Nguyệt Như Hỏa hơi co rụt con ngươi.
Chỉ là một kích, bọn họ lập tức cảm nhận được sự chênh lệch giữa bản thân với vị thiên tài Mặc môn này.
Vị Trường Sinh Giả gấu lớn sao trời kia càng trầm mặc thật lâu.
Sau một lúc lâu, nó lên tiếng: “Ta cảm thấy như bản thân lại đối mặt với Thánh Nhân Nho Gia năm đó.”
Đây cũng là một vị đại lão bị Thánh Nhân Nho Gia đập năm ấy. Chính vì bị Thánh Nhân Nho Gia đập quá thảm, đập ra bóng ma tâm lý, nó mới khai phá ra trận phòng ngự trọn ba trăm gấu lớn sao trời này.
Mười vầng mặt trời đối diện đều bị một màn này làm chấn động, vốn đang bắn phá hết đợt này đến đợt khác cũng dừng lại trong nháy mắt.
Đối với thiên tài Mặc gia mà nói, nháy mắt dừng lại kia đã đủ để hắn làm rất nhiều chuyện.
Áo choàng thuần trắng chuyển đổi hình thái, hóa thành một cây cung lớn trong tay Trường Sinh Giả Mặc gia. Dường như áo choàng này của hắn và “Tống cầu béo” của Bá Tống có cách làm khác nhau nhưng hiệu quả giống nhau đến kỳ diệu.
Giương cung, lắp tên, bắn nhẹ một phát.
Không kèm theo hiệu ứng ánh sáng gì, chỉ là một mũi tên thuần túy.
Tên vừa bắn ra đã khóa chặt nhân quả, đâm vào người một “Hằng Tinh Mạt Nhật Giả”. Đây là Hằng Tinh Mạt Nhật Giả yếu nhất, có được thực lực cấp “Trường Sinh Giả non”.
Trong mũi tên, đối phương không hét thảm được một tiếng.
Ánh sáng và nhiệt độ trên người vầng mặt trời Hằng Tinh Mạt Nhật Giả kia lạnh xuống trong nháy mắt, hóa thành một khối đá khổng lồ cứng ngắc, rơi khỏi không trung.
Theo việc nó bỏ mình, nơi mười vầng hư nhật trong trời đêm hành tinh Bảo Thạch vực, có một vầng hư nhật cũng ngã xuống, vỡ vụn tiêu tán.
Nhưng không đợi chín vầng đại nhật khác kịp phản ứng, Trường Sinh Giả Mặc gia đã liên tục bắn tên lần nữa.
Chín mũi tên liên tiếp.
Tổng cộng ba Hằng Tinh Mạt Nhật Giả và Hư Nhật Thủ Hộ Giả cảnh giới “Trường Sinh Giả non” trực tiếp bị bắn giết, tan vỡ tiêu tán.
Sáu đại nhật có thực lực Trường Sinh Giả cùng cấp thì bị một mũi tên làm trọng thương, không cách nào duy trì hình thái đại nhật, rơi thẳng xuống đất, không thể động đậy.
Đây căn bản không phải bắn giết mặt trời.
Đây là một mũi tên một tiểu đệ đệ.
Thực lực thể hiện ra này đã tương đương với Thánh Nhân Nho Gia năm đó, dù sao chính là rất trâu.
Trong nháy mắt đó, vốn mười mặt trời đang vắt ngang trên bầu trời đêm hành tinh đã chỉ còn lại một vầng hư nhật khổng lồ cuối cùng. Chín vầng kia, lớp chết lớp trọng thương, rơi khỏi không trung.
Trường Sinh Giả kéo nhẹ dây cung, phát ra tiếng “toong”.
“Chỉ còn mỗi ngươi.” Hắn nở nụ cười ôn hòa với vầng hư nhật khổng lồ kia, nhẹ giọng nói: “Giải quyết ngươi xong, chính là lúc ta và Bá Tống chính thức gặp mặt.”
Trong Chư Thiên Vạn Giới này, hắn đã chỉ có một đối thủ… Bá Tống.
Trước khi đối mặt với Bá Tống, mười mặt trời này vừa hay cung cấp cho hắn khởi động thân thể + tăng lên trạng thái bản thân.
Đối diện, vầng hư nhật khổng lồ kia trầm mặc không nói, chỉ có nhiệt độ trên người trở nên càng thêm nóng rực.
[Thật mạnh.] Nguyệt Như Hỏa lên tiếng.
Đồng thời, cũng là tiếng lòng của mấy vị đạo hữu bên cạnh.
Hơn nữa, còn là ý niệm tâm linh của tất cả các Trường Sinh Giả khóa chặt “ý thức” đến không gian thiên đường này.
Thiên tài Mặc gia này, mạnh quá rồi!
E rằng Thánh Nhân đích thân tới cũng chỉ có thể làm đến mức này.
Hơn nữa nghe khẩu khí, vị thiên tài Mặc gia này muốn khiêu chiến Bá Tống.
Bá Tống và thiên tài Mặc gia này, rốt cuộc ai mạnh hơn?
Roẹt roẹt ~ cung dài trong tay Trường Sinh Giả Mặc gia hóa hình lần nữa, một phân thành ba, phân biệt hóa thành khôi giáp, áo choàng và một thanh thương dài.
Hắn cầm thương, từng bước áp sát hư nhật cuối cùng.
Đối nhiện.
Hư nhật lớn nhất kia đột nhiên hút một cái, mấy vầng “Hư Nhật Thủ Hộ Giả, Hằng Tinh Mạt Nhật Giả” trọng thương trên đất kia bị nó hấp thu toàn bộ.
Thực lực của hư nhật khổng lồ lại tăng thêm một bậc lần nữa, khí thế trở nên càng khủng bố, cường đại hơn.
Nhưng ánh sáng và nhiệt độ trên người nó lại thu vào trong.
Cuối cùng, trước người nó ngưng tụ ra một thanh kiếm lớn cháy đen.
Mũi nhọn đối đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận