Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3050: Đến đây, Bạch tiền bối, thôn phệ ta đi!

Chương 3050: Đến đây, Bạch tiền bối, thôn phệ ta đi!
[Kẻ tàn nhẫn.]
Khi nhìn thấy cảnh này, Cự lão mặt trời màu đen dao động.
Trong vòng một ngày, liên tiếp hai lần hiến tế trường sinh chi pháp của mình, cự lão mặt trời màu đen sống bao lâu nay mà mới lần đầu tiên gặp được một kẻ tàn nhẫn với bản thân mình như thế.
Cứ như có thù với chính bản thân mình vậy.
Những kẻ tàn nhẫn thế này là không thể chọc tới nhất… Đến bản thân mình hắn còn chẳng thương tiếc, ngươi còn mong hắn yêu cả thế giới chắc?
Nhưng xét từ một góc độ nào đó mà nói, tên này có tiếng nói chung với mình đấy nhỉ?
Nếu không đợi lát nữa thử dụ hắn, xem có thể kéo hắn về phe của mình được không?
Trong lúc đang suy tư, Tống Thư Hàng đã thi triển xong bí pháp.
Trước lạ sau quen mà.
Lần này quá trình thi triển bí pháp của Thánh Nhân đã nhanh hơn lần trước 20%, hiệu suất cũng tăng lên.
Sau khi kim đan Thánh Nhân trong hốc mắt lại khô quắt chỉ còn vỏ kim đan, trường sinh chi đạo ngôn ngữ và văn tự trong người bị hiến tế toàn bộ, hắn mở Nho điển ra, dẫn nó về phía Bạch tiền bối.
Năng lực thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia dung hòa vào trong cơ thể Bạch tiền bối.
Tuy rằng chỉ có thể kế thừa một tỉ lệ nào đó năng lực thiên phú của Thánh Nhân… nhưng chỉ cần một tỉ lệ nhỏ bé, cho dù là một phần trăm triệu, một khi có lợi với Bạch tiền bối, vậy tỉ lệ đó chẳng khác nào 100% cả.
Hiện giờ, lấy được thiên phú của Thánh Nhân chính là kết quả mà Bạch tiền bối muốn có.
Nghi thức kế thừa tiến hành thuận lợi.
[Chính là bây giờ!]
Đúng lúc này, Côn Vương nhìn thấy điểm yếu của Bá Tống.
Xét cho cùng rớt khỏi cảnh giới Trường Sinh Giả cũng sẽ khiến hắn suy yếu trong một thời gian ngắn.
Côn Vương cảm thấy cơ hội của mình đã đến rồi… Dường như cánh cửa tự do đang mở trước mặt nó.
Nhưng đúng lúc này, khí tức trên người Bá Tống lại đột nhiên thay đổi.
Một khí tức bao trùm trời đất, như sắp nuốt hết vạn vật hiện lên trên người Bá Tống.
Không chỉ như thế, trên người Bá Tống còn xuất hiện khí tức khiến trứng Côn Vương run rẩy… Khí tức của Thánh Nhân Nho Gia!
Thân là Trường Sinh Giả từng bị thánh nhân giáo dục bằng cách tàn nhẫn, Côn Vương vừa cảm nhận được khí tức này là hai chân nhũn ra ngay.

Y theo dặn dò của Bạch tiền bối, sau khi nghi thức kế thừa thiên phú Thánh Nhân tiến hành đến bước cuối cùng, Bạch tiền bối lấy được thiên phú Thánh Nhân, mặt trăng Trường Sinh Giả sau đầu chưa hoàn toàn mờ nhạt hẳn, Tống Thư Hàng thi triển năng lực thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia với Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối ở phía đối diện không kháng cự mà chủ động phối hợp dâng năng lực thiên phú Thánh Nhân mà Tống Thư Hàng thi triển và hình thái ban đầu của trường sinh chi pháp nhân quả, công đức đã chuẩn bị từ trước lên.
Nuốt lấy một phần tồn tại của đối phương là phần quan trọng của [hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo] mà Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two thảo luận ra.
Không cần quá nhiều, chỉ cần nuốt lấy một phần “tồn tại” nhỏ của nhau là được.
Dưới tiền đề bản thân Bạch tiền bối không kháng cự, lại còn phối hợp với hành động của Tống Thư Hàng, quá trình này diễn ra vô cùng thuận lợi. Vì đó ý nguyện của chính bản thân Bạch tiền bối nên Tống Thư Hàng cũng không cần lo khi làm Bạch tiền bối bị thương sẽ có “tai nạn” gì đó giáng xuống đầu mình.
Thiên phú Thánh Nhân trở về, mang theo một phần nhỏ tồn tại của Tiên Bạch và hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo.
Hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo này là do Bạch tiền bối tạo ra dựa theo cảm ngộ và tin tức Tống Thư Hàng gửi cho hắn, nó vô cùng ăn ý với Tống Thư Hàng.
Sau khi nhận lấy một phần hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo này, Tống Thư Hàng lĩnh ngộ và hiểu được trường sinh chi đạo này chỉ ngay lập tức.
Cùng lúc đó, năng lực tính toán thôi diễn Thiên Đạo cũng được tải về người hắn.
Dưới sự thôi diễn của Thiên Đạo, hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo bị cưỡng chế mở rộng, trở thành trường sinh chi đạo rộng lớn, hoàn chỉnh.
Mặt trăng Trường Sinh Giả vốn ảm đạm sau đầu Tống Thư Hàng lại sáng bừng lên một lần nữa!
Cả quá trình này chấm dứt trong nháy mắt.
Khi trứng Côn Vương còn đang sững sờ thì Bá Tống đã lấy lại cảnh giới Trường Sinh Giả rồi.
Trường sinh chi pháp liên quan đến nhân quả, công đức này đường đường chính chính, là trường sinh pháp vương đạo, đẳng cấp của nó không thấp hơn “trường sinh pháp tìm đường sống trong chỗ chết” hay “trường sinh pháp ngôn ngữ và văn tự”.
Không chỉ như thế, nhờ vòng tuần hoàn phá rồi lập lại, lập rồi lại phá, phá xong lại lập này, khí tức của Bá Tống càng trở nên khủng bố hơn.
Mỗi lần tuần hoàn đều khiến Bá Tống mạnh hơn.
Chỉ cần trắc trở đó không phải là tử vong thì nó sẽ khiến con người ta kiên cường hơn!
Sau khi cảm nhận được Bá Tống ngày một đáng sợ, ngày một cường đại, trứng Côn Vương sợ tụt vòi.
Không ngờ Bá Tống vẫn còn có trường sinh chi đạo thứ ba, đây là chuyện mà con người có thể làm ư?
[Cũng may, cũng may ta chưa bỏ trốn… Nếu không, có khi ta vừa bắt đầu chạy thì đã bị Bá Tống bắt lại rồi. Đến lúc đó thứ đợi chờ ta có lẽ chính là chảo mỡ và giá nướng.]
Côn Vương hoảng sợ.
Nó nhớ rất rõ trong số trang sức trên người Tống Thư Hàng, có mấy thứ vừa nghe đến thân phận “Côn” của nó liền la hét muốn nướng nó lên ăn.
Nếu như để Bá Tống nắm được cơ hội, e rằng nó sẽ bị nướng thật mất.
Điều thảm hại hơn là, thân là tồn tại cấp Trường Sinh Giả, cho dù bị cắt đi một bộ phận rồi mang nướng, một lúc sau bộ phận đó sẽ mọc lại.
Đến lúc đó chờ đợi nó chính là địa ngục chân chính.
Sợ nhất thời sóng yên biển lặng…
Vì thế trứng Côn Vương im lặng bình tĩnh lại.
Bạch tiền bối mở mắt ra, hỏi:
“Thành công rồi ư?”
“Đúng thế, Bạch tiền bối, vô cùng thành công.”
Tống Thư Hàng đáp.
Trường sinh pháp do nhân quả và công đức kết hợp lại thành công hơn cả tưởng tượng, nó thích hợp để trở thành mạng lưới của hệ thống mạng chat Tu Chân hơn.
Vốn dĩ Tống Thư Hàng chỉ muốn dùng một trong hai loại công đức hoặc nhân quả mà thôi, bản thân hắn nghiêng về việc dùng sức mạnh công đức để tạo ra trường sinh pháp.
Kết quả là Bạch tiền bối trộn lẫn cả hai loại với nhau.
Bây giờ Tống Thư Hàng đang thử dùng trường sinh pháp mới này để buộc các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 vào trong mạng lưới này, kết nối với nhau, trải sẵn đệm cho tương lai.
Có điều phần tồn tại lấy được từ chỗ Bạch tiền bối vẫn còn đang lặng lẽ hoạt động trong hệ thống năng lượng của Tống Thư Hàng.
Phần tồn tại này khác với tồn tại của đại lão quả cầu béo mà hắn đã nuốt trước đây.
Sau khi bị nuốt, tồn tại của đại lão quả cầu béo lại được chuyển đến người Tống U U rồi nhanh chóng xác nhập với Tống U U và bị hắn hấp thu sạch sẽ.
Mà tồn tại của Bạch tiền bối lại đi vào hệ thống năng lượng của Tống Thư Hàng, cùng hoạt động với tiên năng của hắn mà không có dấu hiệu bị dung hợp.
Vẫn là hai cá thể hoàn toàn khác biệt.
Nếu như không thể dung hợp, vẫn cứ là hai cá thể khác nhau, vậy chẳng phải kế hoạch [hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo] sẽ chết yểu ư?
“Thiếu gì đó ư?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói.
“Có vấn đề gì thế?”
Thấy Tống Thư Hàng tỏ ra ngưng trọng, Bạch tiền bối hỏi.
“Không thể dung hợp được.”
Tống Thư Hàng miêu tả lại trạng thái của mình một lượt.
“Ừm… chắc hẳn là do ngươi vẫn còn “hoàn chỉnh”. Nếu như ngươi đã hoàn chỉnh rồi thì dung hợp thêm một bộ phận khác sẽ trở thành dư thừa.”
Bạch tiền bối suy đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận