Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3083: Ta còn có bảy cái vỏ đao như vậy, có sợ hay không?

Chương 3083: Ta còn có bảy cái vỏ đao như vậy, có sợ hay không?
Đại lão mặt trời màu đen lập tức triển khai năng lực bói quẻ để bói nhân quả. Nguyên nhân khiến thân thể nó trở nên kỳ lạ chắc chắn có liên quan đến Bá Tống và Tiên Bạch!
Dù sao, bất kể nguyên nhân là gì, chỉ cần không tìm thấy đầu nguồn sinh ra dị biến thì chắc chắn đầu sỏ là Bá Tống và Tiên Bạch chứ chẳng còn ai vào đây.
Bởi vì trong khoảng thời gian này chỉ có hai tên đó mó tay vào người nó mà thôi!
Phép bói toán của đại lão mặt trời màu đen bắt đầu vận chuyển. Thuật bói quẻ của đại lão khác hẳn với người thường, trận văn quẻ bói của nó ngay từ đầu đã có diện tích bằng cả một thành phố lớn!
Toàn bộ năng lực tính toán khổng lồ tập trung vào trận văn, thôi diễn ra nhân quả.
Nhưng khi thôi diễn được một nửa, nó phát hiện ra nhân quả đã bị che chắn, thiên cơ bị giấu kín rồi.
“Mẹ kiếp!” Đại lão mặt trời màu đen lật úp trận văn bói toán.
Là đương kim Thiên Đạo, hắn đang che đậy thiên cơ, âm thầm gây sự!
Trừ đương kim Thiên Đạo ra, còn ai náu mình trong bóng tối mà cắt đứt nhân quả, không cho nó truy tìm nữa?
Nhưng Thiên Đạo càng che đậy thì càng để lộ thân phận người đang gây sự: Bá Tống!
Bây giờ trong cả cái Chư Thiên Vạn Giới này, chỉ có Bá Tống mới có thể khiến Thiên Đạo ra tay trợ giúp mấy trò làm loạn của hắn mà thôi.
Giấu đầu hở đuôi.
Còn nữa, thân thể của đại lão mặt trời màu đen chỉ biến dị ở độ thân thiết đối với Bá Tống, đây chính là bằng chứng thuyết phục nhất.
“Một ngày nào đó, một ngày nào đó, ta phải…” Nói được nửa câu, đại lão mặt trời màu đen lại khựng lại hồi lâu: “Thôi quên đi, Bá Tống và Tiên Bạch kia quá nguy hiểm. Trước khi kế hoạch lớn của ta thành công, vẫn nên tránh chúng đi kẻo lại xảy ra sự cố không đáng có.”
Nguyên nhân của quyết định này không phải do độ thiện cảm của nó với Bá Tống không ngừng tăng lên, mà là sau khi mất đi một “gánh nặng” trên mình, đầu óc nó đã nhanh nhạy hơn, biết suy nghĩ một cách lý trí và học được cách bỏ qua rồi.
So với việc bỏ thời gian và sức lực đi kiếm chuyện trả thù Bá Tống và Tiên Bạch, thà rằng nó tránh mặt bọn họ để âm thầm làm việc của mình còn hơn.
Đại lão mặt trời màu đen tự nhủ.
“Tỉnh táo lại, tỉnh táo lại đi. Đừng để tin tức từ thế giới bên ngoài quấy nhiễu, chuẩn bị lại kế hoạch từ đầu thôi! Lần này phải cẩn thận hơn một chút.” Đại lão mặt trời màu đen như đang tự mình lẩm bẩm, lại như đang trò chuyện với thân thể của Công Đức Đạo Nhân không biết nói trước mặt mình.
[Ting ~ Có sợ không?] Giọng nói của một cô gái đột ngột vang lên bên tai đại lão mặt trời màu đen.
Đại lão mặt trời màu đen giật nảy mình: “!!!”
Giọng nói của cô gái này truyền thẳng đến bên tai nó, há chẳng phải nơi ẩn thân của nó đã bị người ta phát hiện ra rồi sao?
Cô gái này có thể phát hiện ra chỗ nó đang ẩn thân… có nghĩa là Thiên Đạo cũng sẽ có cách khóa chặt vị trí của nó.
Vất vả lắm mới thoát khỏi hành động bắt tay vặt lông của Bá Tống và Tiên Bạch, nó không muốn chui đầu vào rọ nữa đâu.
[Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, ta còn có bảy cái vỏ đao tương tự như thế nữa!] Giọng nói của cô gái kia lại vang lên bên tai nó.
Đại lão mặt trời màu đen ngu mặt.
Vỏ đao tương tự là cái gì? Lẽ nào sự thay đổi kỳ lạ trên thân thể nó vừa rồi có liên quan tới “vỏ đao” mà cô gái kia nhắc đến ư?
Mà “còn bảy cái vỏ đao tương tự”, chẳng lẽ nghĩa là nó còn phải tiếp nhận thêm bảy lần biến hóa nữa?
“Nếu Thiên Đạo không che đậy thiên cơ thì một phép bói toán của ta đã có thể khóa chặt vị trí mục tiêu và đạt được nhiều tin tức hơn rồi. Rốt cuộc đương kim Thiên Đạo muốn làm cái quái gì vậy?” Đại lão mặt trời màu đen trầm giọng nói.
Đồng thời, nó hỏi với hư không: “Ngươi là ai?”
[Ting ~ Có sợ không?] Dường như một cơ chế tuần hoàn nào đó đã được kích hoạt, giọng nói của cô gái kia lại vang lên.
Khoảng hai giây sau.
[Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, ta còn có bảy cái vỏ đao tương tự như thế nữa!] Vẫn là câu nói đó, vẫn là lời thoại đó, đến ngữ điệu cũng không hề chuyển biến.
Ghi âm sao?
Cô gái kia đã ghi âm đoạn thoại này từ rất lâu về trước, hay là… từ rất lâu về trước đã có người thiết lập cạm bẫy này cho nó rồi?
Không ổn, lại nữa.
Cảm giác “thiện cảm đối với Bá Tống lặng lẽ tăng lên” lại quay lại.
Ảnh hưởng của lần này còn sâu sắc hơn lần trước.
Dường như những bong bóng ghi dòng chữ “Thiện cảm với Bá Tống +1” đang bay đầy trong không gian.
“Nếu cứ tiếp tục thế này thì sẽ rất bị động. Ta phải thiết lập một phương án để khóa chết trạng thái “đối địch với Bá Tống”, không để bị ảnh hưởng mới được.” Đại lão mặt trời màu đen nhanh chóng quyết định, tỉnh táo đưa ra lựa chọn chính xác nhất.

Ở một phía khác.
Bản ngã thi vốn chỉ định biểu diễn một giây Dưỡng Đao thuật cho Tô Thị Thằng Kết lão tổ và Tô Thị Bình Tế Tiên Tử xem để thể hiện thực lực về Dưỡng Đao thuật của mình mà thôi.
Ai ngờ lại trượt tay, bất cẩn làm quá hai giây.
Sau khi kết thúc Dưỡng Đao thuật, bản ngã thi trả lại chiếc vỏ đao còn tỏa ra ánh hào quang bảy màu của thần khí cho Tô Thị Bình Tế Tiên Tử.
Khi hắn trả vỏ đao lại, nó còn phát ra tiếng “ù ù” như đang lưu luyến hắn không rời.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử: “…”
Cô sống lâu như thế mà chưa bao giờ thấy Dưỡng Đao thuật nhà ai bá đạo thế này. Nó đã vượt qua phạm vi của Dưỡng Đao thuật bình thường mà vươn tầm lên cấp bậc quy tắc, pháp tắc mất rồi.
[May mà ta không để Bá Tống thử thứ Dưỡng Đao thuật lên người mình, nếu không thì…] Tô Thị Thằng Kết lão tổ nghĩ mà sợ. Cả người mình tỏa ra ánh sáng bảy màu thì xấu hổ biết bao!
“Mặc dù ta hoàn toàn không nhìn ra nguyên lý của Dưỡng Đao thuật mà ngươi sử dụng, nhưng nếu Dưỡng Đao thuật của ngươi bồi dưỡng pháp khí thành trạng thái đao nương mà ngươi mong muốn thì cũng dễ hiểu thôi.” Cuối cùng, Tô Thị Bình Tế Tiên Tử tổng kết.
Cô thu hồi vỏ đao đang phát sáng, chuẩn bị cất nó vào không gian trữ vật của mình.
Ai ngờ đúng lúc này, trong đầu cô lại vang lên giọng nói của một cô gái. Giọng nói ấy truyền đạt một ý tứ rất mơ hồ - rằng nhờ cô hỗ trợ giao bảy chiếc vỏ đao còn lại cho vị đạo hữu vừa thi triển Dưỡng Đao thuật kia.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử: “???”
Giọng nói này là của đạo khí? Khí linh của đạo khí Luân Hồi Nhận đang nói đấy à?
Luân Hồi Nhận vẫn luôn chìm trong trạng thái ngủ say thức tỉnh rồi sao?
Đối với Tô Thị A Thập Lục, đây là một chuyện tốt.
Luân Hồi Nhận thức tỉnh toàn diện có thể mang đến cho Tô Thị A Thập Lục thu hoạch và cơ duyên cực lớn.
Mặt khác, Luân Hồi Nhận nhờ cô giao tất cả vỏ đao cho Tống Thư Hàng hóa thân, lẽ nào Dưỡng Đao thuật dùng trên vỏ đao cũng có tác dụng với cô ấy sao?
Nếu cứ tiếp tục như vậy, có khi nào đạo khí Luân Hồi Nhận sẽ biến thành hình dạng của Bá Tống luôn không?
Dưỡng Đao thuật của Bá Tống quái đản quá!
Trong lòng Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hiện lên vô vàn suy nghĩ, nhưng cuối cùng cô vẫn lấy bảy chiếc vỏ đao còn lại trong không gian trữ vật ra, giao cho Tống Thư Hàng hóa thân.
Bản ngã thi ngớ người: “Tiên tử, sao thế này?”
“Hay là ngươi thi triển Dưỡng Đao thuật với tất cả chỗ vỏ đao còn lại này đi? Tuy không thể hiểu được nguyên lý, nhưng làm vậy sẽ giúp Tô Thị A Thập Lục thu hoạch được rất nhiều lợi ích!” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử nói.
Cô không tiện giải thích cho Bá Tống về những chiếc vỏ đao này.
Nhưng bản ngã thi đứng đối diện lại mỉm cười như hiểu được ý tứ ẩn trong lời cô nói.
Tống Thư Hàng biết Tô Thị A Thập Lục muốn đi xem đạo khí Luân Hồi Nhận mà Thiên Đạo thứ năm để lại.
Mà vỏ đao trong tay hắn lại là vỏ đao mà đạo khí Luân Hồi Nhận từng dùng, nhất định chúng sẽ có liên quan tới A Thập Lục.
Bởi thế, thi triển Dưỡng Đao thuật với vỏ đao có lẽ sẽ tác động đến đạo khí Luân Hồi Nhận và mang lại lợi ích cho A Thập Lục.
Tống Thư Hàng cực kỳ tin tưởng vào Dưỡng Đao thuật của mình. Đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên hắn dùng nó để nuôi đạo khí. Cửu Tu Phượng Hoàng đao biết ngân lên tỏ vẻ dễ thương và hành tinh mọc mắt theo phong cách đàn ông lạnh lùng đều là đạo khí, đều từng được Dưỡng Đao thuật bồi dưỡng qua mà.
“Cứ giao cho ta.” Bản ngã thi trả lời.
Hắn nhận lấy bảy chiếc vỏ đao rồi ôm hết vào tay.
“Không làm từng chiếc à?” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hỏi.
“Không cần. Ban nãy ta chỉ biểu diễn cho các tiền bối xem Dưỡng Đao thuật chứ chưa phát huy thực lực chân chính đâu. Đừng nói là chỉ có bảy chiếc vỏ đao, dù gấp mười lần số này ta cũng cân dễ như bỡn.” Bản ngã thi tự tin đáp.
Nếu xét riêng về tu vi Dưỡng Đao thuật thì Bá Tống bản thể chính là tông sư đó!
[Một giây trượt một ngàn phát Dưỡng Đao thuật vừa rồi còn chưa phải là thực lực chân chính? Đã thế… đây còn không phải là Bá Tống bản thể mà chỉ là một bộ tam thi hóa thân…] Tô Thị Thằng Kết lão tổ sợ ngớ người.
Về sau bắt tay với Bá Tống bản thể cũng phải coi chừng. Bắt tay mất khoảng ba giây, ba giây này đủ để Bá Tống làm rất nhiều chuyện… Tô Thị Thằng Kết lão tổ tự nhủ cứ cẩn thận là trên hết.
Xoẹt!
Ở phía đối diện, bản ngã thi triển khai toàn bộ hỏa lực.
Một giây trượt một ngàn phát Dưỡng Đao thuật là việc mà Bá Tống bản thể còn ở cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm đã làm được rồi.
Bây giờ bản thể đã thoát ly cảnh giới Trường Sinh Giả bình thường, đạt tới trạng thái á bất hủ. Đối với hắn mà nói thì một giây một ngàn lần đơn giản như hít thở mà thôi.
Giờ đây, chỉ cần chất liệu của pháp khí có thể chịu đựng được, thì thi triển một vạn phát Dưỡng Đao thuật trong vòng một giây cũng chỉ là thao tác cơ bản của Bá Tống bản thể.
Bản ngã thi là một hóa thân, khi khai hỏa toàn bộ lực lượng cũng có thể làm được mức này.
Lần này pháp khí cần dưỡng là vỏ đao của đạo khí, chất liệu khỏi cần lo hư hao.
Cho nên bản ngã thi thỏa sức dốc hết toàn lực.
Nếu như ánh sáng khi bản ngã thi thi triển Dưỡng Đao thuật trước đó chỉ như một vầng mặt trời nho nhỏ, thì lúc này, ánh sáng ấy chẳng khác gì mặt trời giữa trưa mùa hè.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử và Tô Thị Thằng Kết lão tổ bị bao phủ trong ánh sáng kia, chỉ cảm thấy sức nóng thốc vào mặt… và độ thiện cảm với Bá Tống tăng lên vùn vụt.
“Cách xa như vậy mà vẫn bị ảnh hưởng kia à?” Tô Thị Thằng Kết lão tổ sững sờ, bất giác lùi về phía sau một quãng.
Xoèn xoẹt, xoèn xoẹt!
Lần này Tô Thị Bình Tế Tiên Tử không giao hẹn thời gian kết thúc, bản ngã thi cứ thế miệt mài dưỡng vỏ đao, không sao dừng lại được.

Ở một phía khác.
Đại lão mặt trời màu đen phát rồ!
Nó đang chuẩn bị nghiên cứu một pháp thuật để khóa chết trạng thái “đối địch với Bá Tống” thì giọng nói của cô gái kia đã vang lên ầm ầm trong đầu óc.
Hai câu nói nghiêng trời lật đất bủa vây quanh nó, khoảng cách giữa mỗi câu từ hai đến ba giây.
Nhưng lần này mỗi lần chúng vang lên đều mang theo tiếng vọng, mà mẹ kiếp, còn vọng những sáu lần!
[Ting ~ Có sợ không không không không không không không?]
[Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, ta còn có bảy cái vỏ đao tương tự như thế nữa nữa nữa nữa nữa nữa nữa!]
Từng câu “sợ sợ sợ” và “nữa nữa nữa” quay cuồng trong đầu đại lão mặt trời màu đen…
Sau khi khổ sở chống đỡ giọng nói mang theo sáu lần tiếng vọng bị nguyền rủa của cô gái kia, đại lão mặt trời màu đen nghiến răng nghiến lợi nghiên cứu ra hình thức ban đầu của pháp thuật “khóa chết trạng thái đối địch với Bá Tống”.
Đại lão chính là đại lão, chỉ cần suy nghĩ một lát là nghiên cứu ra một pháp thuật đơn giản như vậy ngay.
Hình thức ban đầu của pháp thuật vừa mới thành hình, đại lão mặt trời màu đen đã vội vàng sử dụng nó với chính mình để thử hiệu quả. Nó muốn chống lại sự thay đổi dị thường của cơ thể trước rồi thăng cấp pháp thuật sau.
Pháp thuật mang lại hiệu quả rõ rệt.
Sau khi dùng pháp thuật này, lập trường sâu trong nội tâm nó đã được cố định trong trạng thái “đối địch với Bá Tống”.
Nhưng hiệu quả “Độ thiện cảm với Bá Tống +1” dường như vẫn còn tiếp diễn.
Ở trong cơ thể nó, hiệu quả này chia thành hai phần.
Một phần tác dụng vào bộ phận chúa tể Cửu U trên người nó, đồng thời sinh ra hiệu quả kéo dài.
Một phần khác rơi vào bộ phận “cát sỏi bất hủ”, nhanh chóng bị tính chất bất hủ triệt tiêu và mất đi công dụng.
Về lý thuyết, thuộc tính bất hủ vĩnh hằng là một thứ thần kỳ có thể triệt tiêu mọi hiệu ứng bất lợi.
Nhưng giờ đây bộ phận chúa tể Cửu U vẫn tiếp tục chịu ảnh hưởng của trạng thái bất lợi mà bộ phận mang thuộc tính bất hủ lại bình yên vô sự… Thành thử thế cân bằng vi diệu giữa hai bên tiềm ẩn dấu hiệu bị phá vỡ.
[Lựa chọn chính xác nhất lúc này là giấu bộ phận chúa tể Cửu U vào vật chất bất hủ, mượn sự che chở của thuộc tính bất hủ để ngăn chặn ảnh hưởng bất thường cho thân thể.] Đại lão mặt trời màu đen vô cùng tỉnh táo, nó thừa biết lựa chọn chính xác nhất của mình là gì.
Nhưng…
Trong tiềm thức, dường như nó lại kháng cự sự lựa chọn ấy!
Khi đại lão mặt trời màu đen còn đang xoắn quẩy, thì “dị biến” trên thân thể cùng với giọng nói của cô gái bên tai đột nhiên biến mất.
Bá Tống dừng hành động rồi sao?
Hay là hiệu quả kéo dài của cạm bẫy này đã kết thúc?
[Kết thúc là được.] Đại lão mặt trời màu đen nghĩ thầm.
Giờ thì nó không phải phân vân có nên tiến vào vật chất bất hủ để tiêu trừ ảnh hưởng của Bá Tống hay không nữa.

Ở hành tinh tổ của Thiên Hà Tô thị.
“Ta cảm thấy chắc là được rồi.” Bản ngã thi đột nhiên dừng động tác thi triển Dưỡng Đao thuật.
Rõ ràng hắn có thể thi triển không ngừng. Chỉ cần Tô Thị Bình Tế Tiên Tử không bảo dừng lại thì hắn có thể nuôi cho bảy cái vỏ đao này sinh ra dị biến luôn!
Nhưng trực giác từ bản thể truyền tới khiến bản ngã thi dừng lại.
[Bộ phận thuộc về Bạch tiền bối trong bản thể bảo ta dừng lại sao?] Một loại minh ngộ chợt hiện lên trong lòng bản ngã thi.
Lúc này, dừng động tác Dưỡng Đao thuật là lựa chọn may mắn nhất đối với hắn à?
“Không làm nữa sao?” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hỏi. Đạo khí Luân Hồi Nhận không hề nhắc cô bảo Bá Tống dừng lại. Mà chính cô cũng muốn nhìn thử vỏ đao có thể hóa thành đao nương như hình ảnh mà hắn cho cô thấy hay không.
“Thế là được rồi, hăng quá hóa dở, vừa lúc thì dừng.” Bản ngã thi mỉm cười đáp, trong nụ cười đầy ắp sự tự tin.
Cười một lúc, cảm giác tồn tại của hắn liền từ từ giảm xuống…
[Khi không thi triển Dưỡng Đao thuật, cảm giác tồn tại bèn suy yếu đi. Nói cách khác, ý nghĩa tồn tại lớn nhất của hóa thân Bá Tống này chính là sử dụng Dưỡng Đao thuật sao?] Tô Thị Bình Tế Tiên Tử suy nghĩ mông lung, đồng thời lặng lẽ kéo sợi tơ vô hình kia để tránh làm lạc mất hóa thân của Bá Tống.

Sâu trong hành tinh tổ của Tô thị.
Tô Thị A Thập Lục được một hóa thân khác của Tô Thị Bình Tế Tiên Tử dẫn đến cung điện của đạo khí Luân Hồi nhận.
“Từ đây ta không vào nữa.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử mỉm cười nói.
“Vâng.” Tô Thị A Thập Lục gật đầu, mở cánh cửa lớn dẫn vào cung điện của đạo khí Luân Hồi nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận