Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1162: Hư đan cá voi mập thành hình

Chương 1162: Hư đan cá voi mập thành hình
Bắc Phương Đại Đế:
“...”
Hắn nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng với ánh mắt kiểu “Cưng đang đùa anh đấy à?”
Hắn đã làm bạn với Trình Lâm ngay từ thời Thiên Đình viễn cổ vẫn còn.
Trước khi Thiên Đình viễn cổ tan vỡ, quan hệ giữa hắn và Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm rất tốt.
Về phần đã tốt tới mức nào thì—— Trình Lâm còn tham gia quá trình xây dựng Điện Hàn Đông của hắn ấy chứ. Thậm chí lúc xây xong, hắn còn cho Trình Lâm quyền hạn ra vào nữa.
Quan hệ giữa Bắc Phương Đại Đế và Trình Lâm không cần nghĩ cũng biết. Loại quan hệ này dường như đã vượt qua tình cảm bạn bè bình thường. Nếu như không phải Thiên Đình viễn cổ bị hủy thì. . . Nói không chừng hắn và Trình Lâm đã có cơ hội kết làm đạo lữ ấy chứ.
Nhưng Thiên Đình viễn cổ bị hủy diệt vì Trình Lâm, tình cảm của Bắc Phương Đại Đế dành cho Trình Lâm trở nên rất phức tạp, kiểu như yêu hận đan xen.
Vì vậy, khi vừa nghe tin Trình Lâm có một đứa con gái tên “Diệp Tư”, mặc dù bề ngoài Bắc Phương Đại Đế vẫn cười ha hả, nhưng thật ra trong lòng hắn lại đang chửi “Đậu moá” đấy.
Tuy rằng hắn biết rõ lúc Thiên Đình viễn cổ bị hủy thì hắn và Trình Lâm đã không còn cơ hội nào nữa. Thế nhưng khi nghe Trình Lâm bị một người đàn ông họ “Diệp” “ấy ấy” rồi, còn sinh cả con gái, Bắc Phương Đại Đế cứ như bị nhét “cớt” vào mồm vậy.
Nhưng đến bây giờ Bắc Phương Đại Đế vẫn chưa từng nghe nói đến chuyện Trình Lâm có em gái song sinh.
“Việc này nói ra thì rất phức tạp, cụ thể thì có quan hệ với trường sinh chi đạo của Trình Lâm Tiên Tử.”
Tống Thư Hàng truyền âm thêm lần nữa.
“Đạo trường sinh của Trình Lâm thì cô cũng biết. Thai nghén tân sinh, nhiều lần cô ấy thai nghén tân sinh đều là cô hộ pháp cho cả đấy.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
Nhưng lúc nói được một nửa, đột nhiên hắn nghĩ đến một khả năng:
“Đợi đã, Lệ Chi Tiên Tử là song sinh được sinh ra trong lúc Trình Lâm thai nghén tân sinh ư?”
Loại khả năng này có xác suất cực thấp, nhưng tính ra thì vẫn có khả năng làm được thật. Nếu như Trình Lâm muốn thì chắc chắc sẽ có thể.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Bắc Phương Đại Đế ngẩng đầu ngắm trời:
“Đậu móa!”
Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm quả thật là một người con gái rất rất rất chi là phức tạp.
Đợi đã!
Nếu ngay cả em gái song sinh cũng có thể là do bản thân Trình Lâm sinh ra, vậy con gái thì sao?
Trên đời này thật sự có một người đàn ông họ “Diệp” có thể chinh phục được Trình Lâm, thậm chí khiến cho cô ấy cam tâm tình nguyện sinh con cho hắn ư?
Dao Trì Nữ Đế, dường như không phải là người con gái dễ bị chinh phục vậy đâu.
“Tống tiểu hữu, cô có thể hỏi phụ thân của Diệp Tư là ai không?”
Bắc Phương Đại Đế lại hỏi.
Tống Thư Hàng nhún vai, dùng truyền âm nhập mật nói:
“Nếu Đại Đế đã hỏi vậy thì chắc là ngài đã đoán được. Đúng như suy đoán của ngài, Diệp Tư cũng là do Trình Lâm Tiên Tử mang thai mà sinh ra. Chẳng qua không phải dùng “Đạo thai nghén tân sinh” mà thật sự là mang thai rồi sinh Diệp Tư ra. Vì vậy, Diệp Tư không phải em gái mà là con gái của Trình Lâm Tiên Tử.”
Bắc Phương Đại Đế nghe xong thì thở dài một hơi.
Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm không có bị người đàn ông họ Diệp nào “ấy ấy”, đúng là quá tốt.
Trình Lâm đúng là một cô gái rất rất rất chi là phức tạp.
Ánh mắt của Bắc Phương Đại Đế nhìn về phía Tống Thư Hàng lại trở nên phức tạp.
“Thư Hàng tiểu hữu, chăm sóc cho Diệp Tư thật tốt nhé.”
Trong lời nói của Bắc Phương Đại Đế mang theo sự thành khẩn và tình ý sâu xa.
Tống Thư Hàng:
“Hở?”
Không hiểu sao cứ luôn có cảm giác, trong nháy mắt vừa rồi Bắc Phương Đại Đế cứ như biến thành người khác vậy, trong từng câu nói đều mang theo vài phần yêu thương, làm cho Tống Thư Hàng nổi hết cả da gà.
“Tóm lại là không được để cho tiểu cô nương đó bị ấm ức. Tuy rằng bây giờ cô ấy là linh quỷ của ngươi, nhưng cũng phải chăm sóc cô ấy cho thật tốt. Cho dù sau này ngươi có đạo lữ thì cũng không được lạnh nhạt của cô ấy. Mà nói chứ, nếu như sở thích của cô ấy giống với mẹ thì đạo lữ của ngươi chính là đạo lữ của cô ấy, chẳng sao cả.”
Bắc Phương Đại Đế lẩm bẩm.
Nói một lúc, trái tim của Đại Đế lại đau nhói.
Bởi vì năm đó, có một chuyện làm cho tất cả mọi người ở Thiên Đình viễn cổ rất đau gan là “đóa hoa của Thiên Đình” @#%× Tiên Tử, yêu Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm say đắm. @#%× Tiên Tử là một trong những tình địch của Đại Đế năm đó, nhưng quan hệ của hai người lại rất tốt.
Gặp quỷ rồi, lại nhớ tới chuyện này.
Tình yêu đúng là một chuyện rất phức tạp. Cho dù là Trường Sinh Giả thì cũng khó mà dứt bỏ ái tình, cõi lòng rối loạn.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn không muốn tìm hiểu tâm trạng của Bắc Phương Đại Đế bây giờ chút nào, không hiểu sao cứ luôn cảm giác bây giờ Đại Đế rất phiền phức.
May mà Bắc Phương Đại Đế nhanh chóng khôi phục lại.
“Nếu như tiểu cô nương này là hậu bối của Lệ Chi Tiên Tử thì để cô nhìn cho thật kỹ xem.:
Bắc Phương Đại Đế lại kiểm tra thuộc tính công pháp, thể chất, thiên phú của Thi lần nữa, tiếp đó nói:
“Đáng tiếc, thực lực của ngươi quá yếu, mới cảnh giới nhị phẩm mà thôi. Để ta thu nhỏ mắt trận ở phía Tây kia hơn một chút nữa, ngươi đứng ở đó sẽ đạt được chỗ tốt lớn nhất. Đến lúc đó sẽ đau một chút, ngươi phải chịu đựng đấy.”
“Tiền bối cứ yên tâm đi, ta nhất định có thể chịu được.”
Hai mắt của Thi sáng ngời, cắn răng nói.
“Đúng là một đứa trẻ ngoan, cố lên.”
Bắc Phương Đại Đế mỉm cười, hắn phẩy tay một cái, đưa Thi đến mắt trận phía Tây, đồng thời lại thuận tay sửa đổi lại mắt trận phía Tây, thu nhỏ nó lại một chút, tránh cho đến lúc trận pháp khởi động, mang quá nhiều năng lượng đến làm cho Thi bị thương.
Cuối cùng, Bắc Phương Đại Đế lại nhìn hướng về phía Thông Nương.
Lần đầu tiên nhìn thấy thì đây chỉ là một cây hành tinh bình thường sống trên Ngộ Đạo thạch, nhưng nhìn kỹ lại thì phát hiện kinh mạch trong cơ thể cây hành tinh này lại có cấu tạo giống hệt với con người.
Tuy rằng cũng chỉ có cảnh giới nhị phẩm, nhưng Thông Nương đã có được thể chất mà vô số đại yêu khao khát, cây hành lá này vừa ra đời đã đứng ở đích đến cuộc đời của rất nhiều Yêu tu.
“Cây hành này không tồi chút nào, nội tình rất tốt. Là yêu sủng của ngươi sao?”
Bắc Phương Đại Đế lên tiếng hỏi.
“Xem như thế đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Thực tế, chính bản thân Thông Nương cũng chấp nhận cái thân phận “yêu sủng” này, đây là một sự thật tàn khốc—— tuy rằng ngoài miệng Thông Nương vẫn còn chối đây đẩy, nhưng nhân quả giữa cô và Tống Thư Hàng ngày càng nhiều hơn, cô cũng đã không thể rời khỏi Tống Thư Hàng được.
“Nếu như là yêu sủng của ngươi, vậy thì xuống chỗ ở phía Bắc đi, nơi đó là vị trí bản mệnh của Cô, chỗ tốt không nhỏ.”
Bắc Phương Đại Đế nói xong bèn ngoắc tay một cái, Thông Nương bị đưa đến mắt trận phía Bắc.
Sau khi làm xong hết thảy, Đại Đế lại dẫn Tống Thư Hàng theo, nhét hắn vào một mắt trận đối diện với Cật Qua Thánh Quân, để Tống Thư Hàng và Cật Qua Thánh Quân chớp mắt nhìn nhau đắm đuối.
“Đây là mắt trận cô cố ý cải tạo cho ngươi, lát nữa sau khi nghi thức từ bỏ nhục thân bắt đầu, ngươi đứng ở chỗ này thì có thể đạt được chỗ tốt lớn nhất, đủ để cho hư đan Thần Kình trong cơ thể ngươi triệt để thành hình, đồng thời còn giúp ngươi tạo ra căn cơ vững chắc. Cô coi trọng ngươi, mong là ngươi có thể sớm ngày tấn chức ngũ phẩm.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
“Tiền bối, có phải là ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ không?”
Tống Thư Hàng đột nhiên đánh tiếng hỏi —— hôm nay Bắc Phương Đại Đế rất khác thường, cứ như uống nhầm thuốc vậy, tốt với hắn một cách bất ngờ.
Đặc biệt là cái ánh mắt “đầy vẻ yêu thương” lúc nãy, làm cho Tống Thư Hàng không quen chút nào.
“Ngươi cố gắng tu luyện chính là đang giúp đỡ cô rồi. Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi giúp cô sống lại đã là ân tình lớn nhất rồi.”
Bắc Phương Đại Đế vỗ mạnh lên vai Tống Thư Hàng:
“Chuẩn bị đi, tất cả mọi người vận hành tâm pháp minh tưởng và công pháp, cô sắp mở trận rồi đấy.”
Dứt lời, thân hình Bắc Phương Đại Đế bay lên, lơ lửng phía trên đại trận.
“Đại Đế ~ tiền bối ~~ ta phải làm gì đây?”
Cật Qua Thánh Quân kêu lên.
Hắn là nhân vật chính của nghi thức “Từ bỏ cơ thể” lần này đấy, nhưng từ đầu chí cuối Đại Đế chẳng dặn dò gì hắn là sao? Phải phối hợp để thực hiện bí pháp này kiểu gì đây, hắn sợ quíu cả giờ, cứ luôn có cảm giác như mình bị gài hàng vậy.
“Ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần yên lặng chờ đợi thôi. Đến khi trận pháp hoàn toàn mở ra thì ngươi cứ hành động theo bản năng là được. Nhớ kỹ, lúc giãy giụa từ bỏ cơ thể thì cứ làm theo bản năng, không được tiêu diệt cảm ứng của bản năng.”
Bắc Phương Đại Đế trầm giọng dặn dò.
Cật Qua Thánh Quân gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trung tâm của trận pháp.
Mà lúc Bắc Phương Đại Đế chuẩn bị rời trận thì bỗng thấy @#%× Tiên Tử sau lưng Tống Thư Hàng nhúc nhích.
Cô ấy rời khỏi Tống Thư Hàng, sau đó nhanh chóng chạy băng băng đến một cái “Mắt trận” còn trống. Hoàn toàn không cần người khác chỉ dẫn.
Bắc Phương Đại Đế nhoẻn môi mỉm cười.
Quả nhiên, một vài bản năng của @#%× Tiên Tử vẫn còn giấu trong ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng tiểu hữu, vừa rồi lúc hắn sắp xếp đại trận có cố ý để lại một vị trí thích hợp nhất cho @#%× Tiên Tử. Mà cô ấy cũng phát hiện và chạy vào thật.
“Dù là @#%×, Trình Lâm, hay là Kim Long. . . Những tồn tại có quan hệ với họ đều lần lượt tập hợp bên cạnh tiểu hữu. Tống đầu gỗ, là ngươi đang giở trò gì phải không?”
Bắc Phương Đại Đế thầm nghĩ.
Tống Thư Hàng đương nhiên không phải Tống đầu gỗ, điểm ấy hắn có thể xác định.
Tuy rằng lần đầu tiên hắn nhìn nhầm Tống Thư Hàng tiểu hữu là Tống đầu gỗ, nhưng chỉ cần nhìn kỹ thì có thể phát hiện họ là hai người hoàn toàn khác nhau. Mà Tống đầu gỗ lại không có thủ đoạn chuyển thế hoặc là trùng sinh, vì vậy Tống Thư Hàng không phải là trùng sinh hay chuyển thế của Tống đầu gỗ được.
Nhưng có thể khẳng định một điều là giữa Tống đầu gỗ và Tống Thư Hàng nhất định có quan hệ gì đó.
Chờ đến khi @#%× Tiên Tử chạy đến vị trí của mình xong, Bắc Phương Đại Đế giơ hai tay lên, khởi động đại trận.
Toàn bộ đại trận được tạo ra từ máu tươi của Cật Qua Thánh Quân phát ra ánh vàng chói mắt, bao bọc tất cả mọi người ở bên trong.
Dù Bắc Phương Đại Đế đã dùng thủ đoạn thông thiên để che lấp khí tức của đại trận, nhưng vẫn có vài tồn tại cường đại cảm ứng được biến hóa ở nơi này.
Sức mạnh của đại công đức hiện lên trong ánh sáng chói lóa nọ.
Những sức mạnh đại công đức này hội tụ trong cơ thể của Cật Qua Thánh Quân, khiến hắn có cảm giác toàn thân đau đớn dữ dội, như có vô số con dao đâm vào bên trong cơ thể, xẻo da lóc thịt của hắn.
Hắn muốn giãy giụa, muốn thoát khỏi đại trận này. Nhưng trực giác nói cho hắn biết là không được nhúc nhích! Không được nhúc nhích một chút nào!
Lúc này cần phải nhẫn nại!
Quá trình này là bước quan trọng nhất để tách cơ thể của hắn.
Cùng lúc khi đại trận mở ra, trên người Cật Qua Thánh Quân xuất hiện từng luồng năng lượng chảy vào một chỗ trong đại trận, sau đó lại hội tụ trong mắt trận.
Tống Thư Hàng cảm giác toàn thân ấm áp hẳn lên, thoải mái như đang ngâm mình trong suối nước nóng vậy.
Mà hư đan cá voi mập vốn đang lười biếng trong đan điền của hắn bắt đầu trở nên sống động hẳn, tham lam hấp thu năng lượng truyền tới từ trong trận, hơn nữa nhanh chóng trở nên ngưng thực, đến cuối cùng sắp triệt để thành hình.
Rốt cuộc Tống Thư Hàng cũng sắp từ “tứ phẩm bán thành phẩm” bước vào cảnh giới tứ phẩm thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận