Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1057: nghìn Năm Đệ Ngũ Thánh: Móa, Sao Ta Lại Thành Đệ Ngũ Thánh Thế

Chương 1057: nghìn Năm Đệ Ngũ Thánh: Móa, Sao Ta Lại Thành Đệ Ngũ Thánh Thế
Lớp buổi chiều của Tống Thư Hàng có ba tiết.
Ngoại trừ việc thỉnh thoảng phải chịu đựng cảm giác tê rần do ‘thiên kiếp điện giật ở cánh tay trái’ ra thì chương trình học buổi chiều cũng trôi qua rất bình an.
Tống Thư Hàng rất hưởng thụ loại cuộc sống yên tĩnh hiếm có này, con đường tu luyện cũng chú ý mức độ co giãn, cuộc sống học hành yên ả này cũng có lợi ích nhất định đối với tu sĩ.
Mãi cho đến khi tiết thứ ba kết thúc… Đột nhiên, Tống Thư Hàng, Bạch Hạc Chân Quân, Thi, tước yêu Tiểu Thải đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía hư không.
Không chỉ mấy người Tống Thư Hàng, tu luyện giả trong toàn bộ vũ trụ, bất kể là tu luyện giả thuộc hệ thống nào, vào giờ khắc này tất cả đều dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía hư không!
Loại cảm giác này, không sai, lại có người ‘nhân tiền hiển thánh’.
“Là Bạch tiền bối rốt cuộc xử xong thiên kiếp, tấn chức Huyền Thánh bát phẩm sao?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Đồng thời, Bạch Hạc Chân Quân, Thi đều quay đầu nhìn về phía hắn, ba người liếc nhau, lặng lẽ gật đầu.
“Hây, tan học rồi, Thư Hàng hôm nay mày có về kí túc xá không?”
Cao Mỗ Mỗ đứng lên, vừa thu xếp sách vở vừa nói.
“Hôm nay tao có việc, sẽ không về kí túc xá. Bọn mày về trước đi.”
Tống Thư Hàng xoay đầu lại, cười nói với ba người bạn cùng phòng.
“Lại đi hẹn hò với cô giáo Tô à?”
Thổ Ba cười nói.
“Không phải, buổi tối có chuyện khác phải làm.”
Tống Thư Hàng cười đáp.
“Vậy bọn tao đi trước đây.”
Cao Mỗ Mỗ phất tay với Tống Thư Hàng.


Sinh viên trong phòng học dần tản đi, ba người Tống Thư Hàng, Bạch Hạc Chân Quân, Thi gật đầu, sau đó cùng đứng lên đi đến phòng học không có ai ở sát vách.
Bạch Hạc Chân Quân bố trí trận pháp cảnh giác, sau đó ba người một tước ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, chuẩn bị quan sát hình ảnh Bạch tiền bối nhân tiền hiển thánh.
“Hồi hộp quá đi hà, không biết Bạch tiền bối nhân tiền hiển thánh sẽ thế nào đây.”
Bạch Hạc Chân Quân nói đầy chờ mong, đồng thời trong lòng hắn lại mơ hồ có chút lo lắng.
Sức hấp dẫn của Bạch tiền bối lớn như vậy, một khi nhân tiền hiển thánh thì toàn bộ tu luyện giả trong vũ trụ, bất kể là tu luyện giả hệ thống nào, hệ tu chân cũng được, hệ cổ vu cũng được, hệ thần đạo cũng được, hệ pháp thuật viễn cổ, hệ ma pháp cận cổ cũng được, tất cả đều sẽ thấy dáng vẻ Bạch tiền bối hiển thánh.
Đến lúc đó, có khi nào sẽ có hàng nghìn hàng vạn người yêu thích Bạch tiền bối rồi trở thành tình địch của hắn hay không đây?
Vừa nghĩ vậy, trong lòng Bạch Hạc Chân Quân lại xoắn xuýt muốn chết. Hắn vừa hy vọng Bạch tiền bối có thể nhân tiền hiển thánh, khiến người trong thiên hạ đều biết đến sức hấp dẫn của Bạch tiền bối. Rồi lại lo lắng sức hấp dẫn của Bạch tiền bối quá lớn, lại làm hắn khi khổng khi không có thêm hàng nghìn hàng vạn tình địch.
“Ta đã bỏ lỡ cảnh tượng nhân tiền hiển thánh một lần rồi, không ngờ còn có thể nhìn lại lần nữa.”
Bé Thi nói với vẻ chờ mong, lúc trước khi Tống Thư Hàng, Thất Sinh Phù Phủ Chủ cùng với Thiên Nhai Tử nhân tiền hiển thánh thì Thi còn đang ngủ. Cô bé chỉ có thể nằm mơ thấy nội dung nhân tiền hiển thánh. Lúc bỏ lỡ cảnh tượng nhân tiền hiển thánh nghìn năm khó gặp một lần đó, Thi đã hối hận rất lâu. Không ngờ chỉ cách một ngày lại có thể nhìn thấy cảnh tượng Bạch tiền bối nhân tiền hiển thánh.
“Hy vọng lúc Bạch tiền bối nhân tiền hiển thánh, bên cạnh không có tên lửa thiên kiếp chất thành đống.”
Tống Thư Hàng nói. Bằng không Bạch tiền bối nhất định sẽ bị hiểu lầm là kẻ buôn lậu súng ống đạn dược mất.


Mà lúc này trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng náo nhiệt hẳn lên.
“Nhân tiền hiển thánh, là Bạch Tôn Giả đúng không nhỉ?”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu nói.
Bắc Hà Chân Quân:
“Bạch tiền bối đã đánh thiên kiếp trong thế giới thiên kiếp hết một ngày một đêm rồi, tính toán thời gian thì hẳn là đã vượt qua.”
“Thực ra ta đã mong chờ cảnh tượng này từ lâu rồi.”
Cuồng Đao Tứ Lãng nói:
“Để cho đạo hữu cả giới tu sĩ đều biết đến sức hấp dẫn của Bạch tiền bối, nghĩ tới việc sau khi Bạch tiền bối hiển thánh sẽ có vô số người trong chư thiên vạn giới yêu thích Bạch tiền bối là ta đã thấy hãnh diện rồi.”
[Hôm Nay Không Hài Lòng Với Đạo Hiệu A Cha Đặt, Bác Bỏ Chờ Đặt Lại] Vũ Nhu Tử:
“Ta rất chờ mong Huyền Thánh giảng pháp của Bạch tiền bối, nói không chừng Bạch tiền bối sẽ giảng giải các loại kinh nghiệm như làm sao để ‘bay lên trời theo hình xoắn ốc’ hoặc là chơi trò ‘đào thoát giữa không trung’. Cũng có thể sẽ giảng giải về việc cách ‘chế tạo phi kiếm dùng một lần’ mà Tống tiền bối rất thích đấy.”
“Dám lại giống như lời Vũ Nhu Tử đã nói lắm. Nếu như Bạch tiền bối giảng giải cách chế tạo phi kiếm dùng một lần thì Tống Thư Hàng tiểu hữu hời to rồi.”
Bắc Hà Chân Quân nói.
Tô Thị A Thập Lục:
“@ Bá Đao Tống Nhất, các ngươi đang ở đâu? Ta vừa đến phòng học của các ngươi nhưng không thấy ai cả.”
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Tiểu Thập Lục đến phòng học 3015 sát vách đi, nơi này không có ai, ta đã bố trí trận pháp, chúng ta ở đây xem Bạch tiền bối nhân tiền hiển thánh.”
Tô Thị A Thập Lục:
“Nhận được, ta sẽ tới ngay.”
“Qua đây nhanh lên, nhân tiền hiển thánh sắp bắt đầu rồi.”
Bạch Hạc Chân Quân vui vẻ nói:
“Hôm nay là lúc khiến tu sĩ trong chư thiên vạn giới hiểu được sức hấp dẫn của Bạch tiền bối.”


Mà lúc này, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại bùng nổ lần nữa.
“Lại có Tôn Giả tấn chức Huyền Thánh, nhân tiền hiển thánh ư? Ông trời ơi, hai ngày này là thế nào vậy, đám Tôn Giả hẹn nhau cùng tấn cấp tập thể hay sao?”
“Kế tiếp bốn vị Huyền Thánh tấn cấp vào rạng sáng ngày hôm qua thì vị này chính là nghìn năm đệ ngũ thánh đúng không?”
Lại có người nói.
“Có phải là vị tu sĩ áo trắng độ kiếp hôm qua không? Vị kia bắt đầu độ kiếp huyền thành từ hôm qua rồi mà!”
Có người nhớ ngày hôm qua lúc đạo trưởng Huyền Thánh Thiên Nhai Tử giảng pháp, đột nhiên có một tu sĩ áo trắng mạnh mẽ tiến vào phần phát sóng trực tiếp.
“Nhất định là Lăng Dạ rồi, người hôm qua độ kiếp trên màn phát sóng trực tiếp chính là hắn, hắn là nam thần của ta.”
Có tu sĩ vừa lúc xem qua bộ phim Trận Chiến Mạt Pháp kích động nói.


Khoảng chừng mười mấy hơi thở sau.
Chư thiên vạn giới, phàm là tu luyện giả ngẩng đầu nhìn về phía hư không thì trong mắt đều hiện lên một cảnh tượng.
Đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người là một người thân hình cao lớn đội mũ trùm.
“Ơ?”
Tống Thư Hàng chớp mắt một cái.
“Không đúng!”
Bạch Hạc Chân Quân thất thanh kêu lên.
Đây không phải là Bạch Tôn Giả!
Dáng người của Bạch Tôn Giả thon thả hơn chút, cái tên lưng hùm vai gấu trước mắt này tuyệt đối không phải Bạch Tôn Giả.
“Có phải thứ cùng loại với ánh sáng công đức cụ thể hóa của Tống Thư Hàng không?”
Tô Thị A Thập Lục nói.
Ngày hôm qua lúc đoàn người Tống Thư Hàng nhân tiền hiển thánh, xuất hiện đầu tiên trong hình ảnh trực tiếp cũng không phải đám người Tống Thư Hàng mà là mỹ nhân rắn công đức đội mũ bình thiên.
“Có thể lắm, nói không chừng là một món pháp bảo của Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng nói, bảo vật trên người Bạch tiền bối ngay cả chính người nọ cũng không nhớ rõ, bất kể hắn lấy ra pháp bảo loại hình gì cũng sẽ không khiến người khác bất ngờ.
Đang khi nói chuyện, hình ảnh nhân tiền hiển thánh chậm rãi chuyển động.
Trong hình lộ ra một khuôn mặt đẹp trai anh tuấn.
Con ngươi màu xanh lam, ngũ quan lập thế, gương mặt cương nghị, đây là một khuôn mặt phương tây đẹp trai cứng cỏi. Vị nam giới này chầm chậm tháo mũ trùm trên đầu mình xuống, lộ ra mái tóc ngắn vàng rực.
“Nhìn trời, không phải pháp bảo. Không phải Bạch Tôn Giả.”
Tống Thư Hàng nói.
Đây là một vị cường giả thất phẩm xa lạ, vượt qua thiên kiếp tấn chức bát phẩm, nhân tiền hiển thánh.
“Vậy mà lại không phải Bạch tiền bối, uổng công ta hồi hộp nãy giờ.”
Bạch Hạc Chân Quân bất mãn nói.


Nhóm Cửu Châu số 1 và tu luyện giả trong chư thiên vạn giới cũng có phản ứng giống vậy. Vốn tất cả mọi người đều suy đoán vị nghìn năm đệ ngũ thánh này chắc chắn chính là Bạch Tôn Giả.
Không ngờ xuất hiện trong hình ảnh lại là một người đàn ông tóc vàng xa lạ.
Mà lúc các tu luyện giả thuộc hệ thống tu luyện phương tây nhìn thấy người đàn ông tóc vàng kia thì lập tức kích động hẳn lên. Nhìn dáng dấp và trang phục của người đàn ông kia thì chắc chắn chính là cường giả thuộc hệ thống tu luyện phương Tây của bọn họ rồi!
nghìn năm đệ nhất, nhị, tam, tứ thánh trước đó toàn bộ đều là những kẻ tu chân, bọn họ đã nghẹn một cục rồi. Giờ đã đến phiên bọn họ nở mày nở mặt!


Mà lúc này, vị ‘nghìn năm đệ ngũ thánh’ tóc vàng trong hư không cảm ứng được bản thân nhân tiền hiển thánh, hắn chậm rãi rút ra một thanh kiếm bản to từ bên hông rồi dựng thẳng nó trước mặt mình.
Thanh kiếm này có màu vàng óng ánh, toàn thân làm từ vàng, hiện rõ khí chất nhà giàu mới nổi.
Cùng lúc đó, trong hư không bên cạnh hắn có một phần văn tự hiện lên. Văn tự chia làm hai hàng, một hàng là văn tự tương tự với chữ latin, một hàng khác lại là hình dạng chữ Hán.
Nghìn năm đệ ngũ thánh tóc vàng nhìn hai hàng chữ viết rồi nhíu mày, dường như đang do dự.
Hiển nhiên, bất kể là văn tự chữ latin hay văn tự chữ Hán đều đại diện cho thân phận của hắn, hắn có thể chọn ra một cái từ trong đó làm thánh ấn của mình.
Đây mới là cảnh tượng Huyền Thánh ngưng tụ thánh ấn chính quy.
Sau khi nghìn năm đệ ngũ thánh tóc vàng suy tư một lát thì vươn tay chọt một cái ở nơi chữ Hán.
Thánh ấn bắt đầu ngưng tụ theo tâm ý của hắn.
Mười hơi thở sau, thánh ấn triệt để thành hình.
Lúc này đây, trong lòng các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều biết được thánh hào của vị Huyền Thánh mới tấn chức này.
[Đông Qua Thánh Quân]
(Đông Qua = trái bí đao)
Nghìn năm đệ ngũ thánh, Đông Qua Thánh Quân!
Vì sao lại là đạo hiệu như vậy chứ? Các tu sĩ thuộc hệ thống tu luyện phương Tây vốn đang tràn đầy chờ mong đều nhao nhao lật bàn.


Tống Thư Hàng:
“Phụt ~~”
Bạch Hạc Chân Quân:
“Phụt ~~”
Tô Thị A Thập Lục:
“…"
Trong nhóm Cửu Châu số 1 lập tức nổ tung nồi.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“@ Lệ Chi Tiên Tử, đây là tiền bối của môn phái các cô à?”
“Đạo hiệu phong cách này, chắc chắn, tuyệt đối là của nhà Lệ Chi Tiên Tử không trật đi đâu được. Có điều Đông Qua là đời thứ mấy vậy? Ta nhớ thế hệ này của Lệ Chi Tiên Tử là hệ hoa quả, đời sau là hệ ngũ cốc. Hệ rau dưa, chắc là đời trước nhỉ?”
Bắc Hà Chân Quân nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“[icon ngu người]”
“Ơ? Không phải tiền bối nhà Lệ Chi Tiên Tử các cô sao?”
Cuồng Đao Tứ Lãng hỏi.
“Một hệ này của bọn ta quả thật có một tiền bối mang đạo hiệu Đông Qua. Có điều vị tiền bối kia là nữ tu, đạo hiệu Đông Qua Tiên Tử, có quen biết với Bạch tiền bối.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
“Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói đến vị Huyền Thánh Đông Qua Thánh Quân mới tấn chức này đấy.”
“Có phải tiền bối một hệ trước đó nữa của Lệ Chi Tiên Tử các cô không? Một hệ của các cô có rau dưa, hoa quả, ngũ cốc… sau ngũ cốc thì sao? Chung quy không thể lấy tên là Khoai Tây Chiên đạo trưởng chứ, vì vậy có phải là một vị sau hệ ngũ cốc đã luân hồi rồi đổi về đạo hiệu ban đầu lần nữa chăng?”
Bắc Hà Chân Quân hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Ta không biết nữa, ta đang cũng mù tịt đây nè, giờ trong nhóm chat môn phái ta, đám người Mật Đào Tiên Tử đều đang hỏi sư phụ vị Đông Qua Thánh Quân này có quan hệ gì với bọn ta hay không, nhưng sư phụ ta cũng mù tịt, không trả lời được. Chắc là bà đang hỏi trưởng bối của mình rồi.”
“Lại nói, vị Đông Qua Thánh Quân này sẽ không phải là tu luyện giả bên hệ tu chân của chúng ta đó chứ? Lúc đầu ta nhìn tạo hình của hắn còn tưởng rằng hắn thuộc hệ tu luyện phương Tây, kiểu như tu luyện giả hệ thánh kỵ sĩ ấy.”
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam nói.
“Nếu nhìn từ đạo hiệu thì chắc chắn là hệ tu chân chúng ta.”
Cuồng Đao Tứ Lãng nói.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Đừng vội, lát nữa nhìn xem vị Đông Qua Thánh Quân này bắt đầu Huyền Thánh giảng pháp, sau đó thông qua nội dung giảng pháp của hắn là có thể biết hắn là Huyền Thánh thuộc hệ thống tu luyện nào thôi ấy mà!”
Nhân tiền hiển thánh hoàn thành, thánh ấn ngưng tụ xong xuôi.
Vị Huyền Thánh Đông Qua Thánh Quân mới tấn chức kia buông thanh kiếm khổng lồ ánh vàng lóng lánh xuống, chống trên mặt đất. Tiếp đó hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng thẳng tắp, tiến vào trạng thái ‘Huyền Thánh giảng pháp’.
Đám tu luyện giả trong chư thiên vạn giới yên tĩnh lại.
Hai ngày này cảm giác quả thực là Thiên Đạo phát phúc lợi, ‘Huyền Thánh giảng pháp’ liên tiếp khiến tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều cảm thấy hạnh phúc tràn trề.
Có thể nói không chút khoa trương rằng, ngày hôm qua Bá Tống Huyền Thánh giảng giải ‘Đạo Tạng’ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ giảng giải phật pháp khiến thực lực bình quân của tu sĩ đạo tông cùng phật tông tăng lên một phần trăm! Càng khiến đám tu luyện giả trong chư thiên vạn giới được lợi rất nhiều!
Hai tay Đông Qua Thánh Quân chống kiếm, con mắt màu xanh lam hơi trầm xuống.
Thánh ấn của hắn lơ lửng bên cạnh giúp nâng uy nghiêm Huyền Thánh lên cho hắn.
Ngay sau đó, Đông Qua Thánh Quân vươn tay vỗ lên chuôi kiếm của mình một cái. Tiếp đó, một bộ khôi giáp phù màu vàng hiện lên trên người hắn, trên bộ khôi giáp ánh vàng rực rỡ kia loáng thoáng hiện lên một tia lực lượng ‘ý chí’.
“Ồ, vị Huyền Thánh mới tấn chức này cũng biết đao ý khôi giáp à?”
Mắt Tống Thư Hàng sáng lên, đây là một loại vui mừng khi tìm được đồng loại cùng chung chí hướng trong biển người mênh mông.
“Mở to con mắt của ngươi lên mà nhìn cho rõ, đây là khải ý, khải ý hàng xịn đấy.”
Bạch Hạc Chân Quân gằn từng chữ một.
Tống Thư Hàng:
“…"
Tô Thị A Thập Lục vỗ nhẹ lên vai của Tống Thư Hàng một cái, vốn định an ủi nhưng lại phát hiện vốn từ của mình khá là nghèo nàn, không biết phải làm sao mới có thể an ủi Tống Thư Hàng.
Ngưng tụ ra khải ý, lại làm màu cực oách xong, Đông Qua Thánh Quân rốt cuộc cũng mở miệng.
Câu nói đầu tiên khi hắn mở miệng là:
“Sh*t! Sao ta lại là nghìn năm đệ ngũ thánh chứ!”
Hiển nhiên vị Huyền Thánh bát phẩm chính quy này khác với đám hàng rởm như Tống Thư Hàng, hắn có thể nghe được âm thanh phản hồi từ nhóm tu luyện giả trong chư thiên vạn giới ở một mức độ nào đó.
Hắn nghe được tu luyện giả chư thiên vạn giới cũng đang thảo luận về ‘nghìn năm đệ ngũ thánh’ Đông Qua Thánh Quân.
Mà nghìn năm đệ nhất thánh lại là một người tên là Bá Tống Huyền Thánh mà hắn chưa từng nghe qua.
Tống Thư Hàng:
“…"
Xin lỗi nha, Đông Qua Thánh Quân, đã đoạt mất danh hiệu ‘nghìn năm đệ nhất thánh’ của ngài rồi.
“Khụ.”
Đông Qua Thánh Quân ho nhẹ một tiếng, gương mặt cương nghị lộ vẻ nghiêm túc:
“Không ngờ bần đạo tốn thời gian ba năm vượt qua thiên kiếp, vậy mà phát hiện mình đã muộn hơn người khác một bước… Trước khi bần đạo bắt đầu giảng pháp thì có một câu muốn nói: nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh, từ xưa đến nay văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị. Đợi đêm trăng tròn tiếp theo, bần đạo sẽ đến Hoa Hạ lĩnh giáo cao chiêu của ngài!”
“Đệch!”
Tống Thư Hàng nói.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận