Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2768: Cách phá vận may của tiền bối ba mắt

Chương 2768: Cách phá vận may của tiền bối ba mắt
Tống Thư Hàng nhìn thiếu niên ba mắt tiền bối bằng ánh mắt tràn ngập sự thương hại.
“Ta hơi sợ thật.”
Hắn trả lời với giọng thành khẩn:
“Ta sợ lát nữa tiền bối thua quá thê thảm, khiến cả tiểu thế giới bước vào trạng thái tận thế, làm ta mất luôn cái mạng nhỏ này.”
Lúc này thậm chí Tống Thư Hàng còn không che giấu vẻ mặt của mình, mặc cho người khác đọc mặt.
Nếu cược những thứ khác có khi tiền bối ba mắt còn có phần thắng… nhưng bây giờ nếu đọ may mắn với hắn, e là tiền bối ba mắt sẽ thua đến mức nghi ngờ cuộc đời mới thôi mất.
Trên cột trụ, quản gia nhãn cầu vỗ tay thật mạnh, khen tặng phát ngôn của Bá Tống Huyền Thánh.
“Ngươi tưởng rằng ta sẽ trúng kế khích tướng của ngươi ư?”
Thiếu niên ba mắt tiền bối ngồi thẳng dậy khỏi ghế, đáp lại với giọng đầy tự tin:
“Nếu sợ thì nhận thua luôn đi… Cho dù có che giấu thế nào, sự chột dạ trong mắt ngươi cũng không thể trốn khỏi ba con mắt của ta đâu.”
[Ta, chột dạ ư?]
Tống Thư Hàng giơ tay lên sờ vào khóe mắt của mình.
Tiền bối ba mắt à, rốt cuộc ba con mắt của ngươi nhìn từ góc độ nào mà ra ta đang ‘chột dạ’ vậy?
Ánh mắt của ta là thương hại ngươi mà!
Chẳng phải ngươi có thuật đọc mặt ư? Tại sao đến cả thông tin cơ bản thế này cũng đọc nhầm thế?
Nhưng mà… thôi vậy.
Tuy rằng ta mềm lòng nhưng cũng không thể cứ mềm lòng mãi được.
Nếu như tiền bối ba mắt ngươi đã muốn thua đến mức trốn trong chăn khóc thành dòng sông, chảy ba hàng lệ thì đứng có trách ta tàn nhẫn đấy nhé.
“Phải kiên cường lên, tiền bối ba mắt. Lát nữa cho dù ngươi có thua thê thảm hơn nữa cũng phải mỉm cười đối mặt với cuộc sống. Cuộc đời vẫn còn dài lắm, thất thế nhất thời không có nghĩa là sẽ thất bại mãi mãi.”
Tống Thư Hàng rót cho thiếu niên ba mắt tiền bối Poison Chicken Soup (*)cho tâm hồn. Bị @#%x Tiên Tử rót Poison Chicken Soup lâu như thế, bất tri bất giác Tống Thư Hàng cũng học được rất nhiều điều.
“Ta trả nguyên câu nói này cho ngươi! Lát nữa cho dù thua thê thảm cỡ não, ngươi cũng đừng khóc đấy nhé.”
Ba con mắt của tiền bối ba mắt nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng.
Khí thế giữa hai người đạt đến cực điểm, năm mắt giao đấu, uy áp khủng bố thực chất hóa giữa hai người, không trung không chịu nổi áp lực, xuất hiện các vết nứt không gian nhỏ mảnh.
Ma Đế Ngạc: “…:”
Trong uy áp đáng sợ của chúa tể Cửu U, Bá Tống vẫn có thể trấn định tự nhiên như thế, mà thân là Trường Sinh Giả nhiều năm, khi đối mặt với uy áp khủng bố của chúa tể thiếu niên ba mắt, hắn cũng không thể thích ứng được.
“Vậy cụ thể lần này cược hạng mục gì?”
Tống Thư Hàng lên tiếng trước.
Dù sao pháp khí bản mệnh của hắn vẫn còn đang được rèn, hắn không thể lãng phí quá nhiều thời gian với tiền bối ba mắt được.
Vì thế lần này hắn sẽ bắt nạt tiền bối ba mắt đến mức khóc nhè, quét gọn chiến lợi phẩm, trở về hiện thế. Sau đó trang bị pháp khí tổ hợp tam thập tam thú đã được thăng cấp, tiếp tục thăng cấp tính năng ‘mạng chat Tu Chân’, từ đó trở thành một Bá Tống hoàn toàn mới!
“Nếu như định cược riêng mình may mắn, lần này chúng ta hãy chơi một trò chơi mà người khác không thể quấy nhiễu được. Hơn nữa, để cho công bằng, lần này chúng ta so tài ở nhiều hạng mục, tổng cộng có 5 ván. Người thắng 3 ván sẽ là người chiến thắng.”
Có vẻ như thiếu niên ba mắt tiền bối đã có chuẩn bị trước.
“5 ván ư? Cũng được… vậy bắt đầu đi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đồng ý.
Tuy rằng 5 ván khá lãng phí thời gian nhưng hắn có lòng tin mình sẽ thắng liên tiếp 3 ván, nhanh chóng K.O thiếu niên ba mắt tiền bối, khiến hắn trốn vào góc tường âm thầm rơi lệ.
Đây là lòng tin với chỉ số may mắn giá trị max của Bạch tiền bối.
“Lần các cược trước ta đã thua, vậy hạng mục so tài trong ván thứ nhất của lần đặt cược này sẽ do ta quyết định. Người thua cuộc sẽ được phép đưa ra hạng mục so tài của ván nhỏ tiếp theo, chỉ cần hạng mục đó phù hợp với điều kiện ‘riêng mình may mắn’ là được.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nói sơ qua về đề nghị của mình.
Người thua cuộc quyết định hạng mục thi đấu của ván nhỏ tiếp theo, điều này cho phép người thua cuộc đưa ra một số trò chơi phù hợp với may mắn của mình để lật lại thế cờ.
Ví dụ như có một số người may mắn khi chơi xúc xắc, nhưng khi rút bài chưa chắc đã may… Vậy sau khi thua cược, hắn có thể đề nghị chơi xúc xắc.
Quy tắc trò chơi của thiếu niên ba mắt tiền bối là cố gắng trông có vẻ công bằng.
“Ta đồng ý.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Chỉ cần là trò chơi so riêng mình may mắn, ta đều có thể tiếp nhận.”
Giọng nói khàn khàn của quản gia nhãn cầu lại vang lên:
“Bá Tống đạo hữu, ta sẽ chú ý tới cạm bẫy trong hạng mục thi đấu của lão gia hộ ngươi, ngươi cứ yên tâm để lão gia quyết định hạng mục thi đấu đi… A a a a ~”
Trong tiếng ầm ầm, trụ tô tem đột nhiên biến thành tên lửa, đâm xuyên qua quản gia nahxn cầu, tống nó lên bầu trời của tiểu thế giới, càng bay càng xa, cuối cùng biến thành một vì sao lấp lánh.
Sau khi tiễn quản gia nhãn cầu đi, thiếu niên ba mắt tiền bối mỉm cười vỗ tay:
“Vậy thì nghe cho kỹ đây, hạng mục thứ nhất của ta là đọ xem ai may mắn hơn, dưới tiền đề ‘đứng yên bất động không thi triển bất cứ thủ đoạn pháp thuật nào’, trong thời gian quy định, bị nhiều ‘Thí Tiên Lôi’ đánh trúng hơn!”
Tống Thư Hàng: “???”
Hắn lập tức phát hiện ra, phương án thi đấu trong ván đầu tiên của thiếu niên tiền bối ba mắt vô cùng xấu xa.
Tuy rằng không biết ‘Thí Tiên Lôi’ là gì nhưng chỉ nghe tên cũng biết nó có đẳng cấp rất cao, sức phá hoại vượt ngoài mọi đo đếm, cảm giác sau khi chịu mấy phát Thí Tiên Lôi chắc chắn không có một chút quan hệ nào với ‘thoải mái’ hết.
Mà ‘ai may mắn hơn’ và ‘trong thời gian ngắn bị nhiều Thí Tiên Lôi đánh hơn’ mà thiếu niên ba mắt nói hoàn toàn là hai điều kiện trái ngược nhau.
Nếu như thật sự là tu sĩ ‘vô cùng may mắn’, nhờ tác dụng của may mắn, xua cát tị hung, xác suất bị Thí Tiên Lôi đánh trúng tất nhiên sẽ rất thấp.
Nhưng như thế sẽ thua ván đầu tiên.
Nhưng nếu muốn thắng ván đấu thì phải điều chỉnh ‘may mắn’ của mình xuống đến mức ‘xui xẻo’ để Thí Tiên Lôi điên cuồng đánh tới, lựa chọn này vốn trái ngược hẳn với ‘may mắn’.
Vậy nên rốt cuộc lựa chọn thế nào mới là ‘may mắn’ thật sự?
Bị sét đánh là may mắn?
Hay tránh được Thí Tiên Lôi là may mắn?
Tiền bối ba mắt quả nhiên túc trí đa mưu.
Hơn nữa, rõ ràng tiền bối ba mắt vô cùng tự tin với vận may của mình, hắn tin rằng mình đã xui xẻo đến mức đứng yên bất động mà vẫn bị nhiều Thí Tiên Lôi đánh trúng hơn.
Sự tự tin nhụt chí này đúng là khiến người ta đau lòng.
“Sợ rồi à?”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
Tu sĩ hệ may mắn, một tháng thăng một phẩm rồi chạy qua đánh cược đâm tim ta như ngươi làm sao có thể hiểu được lòng tin đứng yên một chỗ cũng bị sấm sét đánh thành người châu Phi của ta cơ chứ?
“Ta có thể tiết lộ cho ngươi biết trước một chút về uy lực của Thí Tiên Lôi, mỗi một tia sấm sét đều sở hữu uy lực khiến cho Kiếp Tiên cửu phẩm đau đớn không muốn sống nữa. Nếu như ngươi sợ thì cứ nhận thua ngay từ ván đầu đi, ta chấp nhận đầu hàng của ngươi.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối khoanh tay, nói với giọng đắc ý.
“Sợ? Không có chuyện đó đâu.”
Tống Thư Hàng trầm giọng nói:
“Bất kể là thua hay thắng, cho dù có thua thật nhưng chỉ cần nhìn thấy tiền bối ba mắt ngươi bị Thí Tiên Lôi đánh trúng nhiều hơn là ta đã thấy vui lắm rồi. Hơn nữa, chưa chắc ta đã thua… Ta đồng ý ván thi đấu đầu tiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận