Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1267: Về hiện thế ngay, không là chết chắc đấy

Chương 1267: Về hiện thế ngay, không là chết chắc đấy
Phong cách của hai loại quyền pháp này hoàn toàn khác nhau, một bên là quyền pháp của Phật Môn, bên còn lại thì giống pháp môn Thú tu.
Nhưng khi sử dụng Cự Kình Phún Xạ, ngưng tụ ảo ảnh cá voi mập, Tống Thư Hàng phát hiện ra nó và ảo ảnh kim cương ngưng tụ được của Kim Cương Phục Ma Quyền lại có hiệu quả giống như nhau, ngay trong khoảnh khắc đó, hai loại quyền pháp mang đến cho hắn cảm giác rất giống nhau.
“Giống nhau ư? Kiểu như cả hai quyền pháp đều ngưng tụ ra ảo ảnh à?”
Lục Tu Tiên Tử trêu ghẹo.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi đáp:
“Cũng có thể… ta cảm thấy có thể nghiên cứu sâu hơn về hai loại quyền pháp này, nói không chừng có thể kết hợp ưu điểm của chúng với nhau.”
Đương nhiên, hiện giờ Tống Thư Hàng vẫn chưa thể làm được những chuyện kiểu như cải thiện quyền pháp. Chỉ có thể đợi khi hắn tấn thăng lên cảnh giới cao hơn, đồng thời nắm được nguồn tri thức phong phú như Thất Tu Thánh Quân thì mới cân nhắc tới chuyện này được.
“Kết hợp hai loại quyền pháp, Kim Cương Phì Kình Quyền hả?”
Rùa biển lớn đứng bên cạnh cười hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Định mệnh!”
Kim Cương Phì Kình Quyền là con khỉ gì? Cho dù thật sự có ngày hắn kết hợp ưu điểm của hai loại quyền pháp với nhau thì ít nhất cũng phải gọi là Kình Vương Phục Ma Quyền chứ.
“Ta thấy hay gọi là Phục Ma Hỏa Kình Đao đi nhé?”
Xích Tiêu Kiếm cũng đề nghị.
Tống Thư Hàng xoa mặt:
“Là quyền pháp mà, Xích Tiêu Kiếm tiền bối! Rốt cuộc tình yêu với đao của ngươi cố chấp đến nhường nào thế?”
Lục Tu Tiên Tử đứng bên cạnh che miệng mỉm cười, lúc này cô mồ hôi đầm đìa, dáng vẻ nhu nhược khiến người ta thương tiếc. Ai có thể liên tưởng vị tiên tử vung mạnh hai cây búa rèn pháp khí với cô của bây giờ chứ?
“Ngoại trừ chiêu quyền pháp này thì có còn năng lực gì khác không? Nói thế nào thì đây cũng là pháp khí bát phẩm mà.”
Rùa biển lớn nói.
Tống Thư Hàng:
“Là pháp khí bát phẩm bốn tầng phong ấn, nói thật ở trong tay ta hiện giờ nó chỉ có thể phát huy uy lực của pháp khí tứ phẩm thôi. Ngoại trừ tác dụng tăng cường uy lực công pháp, chân khí trong cơ thể, tốc độ hồi phục linh lực và mấy loại sát thương đi kèm ra, khi ở cảnh giới tứ phẩm ta còn có thể sử dụng trước một bí pháp của ngũ phẩm. Nhưng mà lúc sử dụng phải trả giá.”
Muốn sử dụng bí thuật loại bộc phát Nghịch Kình Kim Thân khi ở tứ phẩm phải chịu tổn thương cơ thể.
Hiện tại nó là một kỹ năng bảo vệ tính mạng, không đến thời khắc mấu chốt thì không nên dùng.
Dứt lời, Tống Thư Hàng xoa nhẹ lên găng tay ở tay phải.
“Lúc bắt đầu trở thành tu sĩ, pháp khí bản mệnh trong mộng của ta là một thần kiếm cơ. Ngự kiếm hành không, kiếm khí tung hoành.”
Tống Thư Hàng cảm thán.
Đến nửa đường, hắn lại cảm thấy pháp khí bản mệnh của mình là đao, tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng hắn rất có duyên với đao.
Không ngờ tạo hóa trêu ngươi, cuối cùng lại là găng tay.
Vì phát huy uy lực của pháp khí bản mệnh, liệu hắn có nên cân nhắc tới chuyện học thêm mấy bộ quyền pháp không nhỉ?
Nói không chừng trong tương lai hắn lại có thêm cái biệt danh là Thiết Quyền Vô Địch Tống Thư Hàng cũng nên ấy chứ.
Mợ, còn không hay bằng Bá Đao Tống Nhất.
*********
Luyện chế xong pháp khí bản mệnh, Tống Thư Hàng ra khỏi thế giới hạch tâm, trở về thú giới.
Thế giới hạch tâm bắt đầu việc mở rộng sau khi thăng cấp, số tà năng Cửu U lấy được từ chỗ Bạch tiền bối two còn thừa khá nhiều lúc này đã thế giới hạch tâm dùng cho việc mở rộng rồi.
Hơn nữa, nó còn truyền đạt một tin tức cho Tống Thư Hàng là muốn có một lượng lớn tà năng Cửu U nữa. Tà năng Cửu U mượn được từ chỗ Bạch tiền bối two phần lớn đều dùng để đối kháng với công kích của tinh cầu mắt to kia. Tà năng còn thừa không đủ để thế giới hạch tâm hoàn thành việc mở rộng.
Vì thế Tống Thư Hàng trở về thú giới, định tiếp tục hành nghề ‘thần y’ của mình. Nhưng khi loại trừ tà năng Cửu U thì hắn cần cẩn thận hơn, kẻo lại dính phải nguyền rủa. Chỉ cần đợi đến khi Bạch tiền bối two sáng tạo ra cách chặn nguyền rủa thì hắn có thể hành sự thoải mái rồi.
Lục Tu Tiên Tử rời khỏi thế giới hạch tâm cùng Tống Thư Hàng thì chẳng còn lòng dạ nào để mua sắm nữa. Cô không rời Tống Thư Hàng nửa bước, chỉ mong có thể lập tức nhận được tin tức của Thất Tu và Tứ Tu.
Rùa biển lớn tiếp tục ở lại Điện Hàn Đông.
Mỹ nhân rắn công đức nuốt lấy Xích Tiêu Kiếm, trở lại bên trong cơ thể Tống Thư Hàng, chỉ để lại cá voi mập và tên lông trắng trong bụng nó.


Khi Tống Thư Hàng trở lại thú giới thì đã là bình minh rồi. Hắn nhớ lúc mình đi vào thế giới hạch tâm để luyện khí là chạng vạng hôm trước, không ngờ giờ đi ra đã là sáng sớm hôm sau.
Thiện vẫn ở lại phòng của Tống Thư Hàng đợi hắn về.
Thấy Tống Thư Hàng trở lại, Thiện vui mừng nói:
“Bá Tống tiền bối, pháp khí của ngươi luyện xong chưa?”
Cô bé thấy Tống Thư Hàng khôi phục lại hình dáng con người, không còn là hai cánh tay sắt nữa, tức là Bá Tống tiền bối đã luyện khí xong rồi.
Tống Thư Hàng cười gật đầu:
“Thành công rồi, những bệnh nhân cần điều trị đã đến cả chưa?”
“Ừm, dưới sự sắp xếp của Quy đại sư và phân bộ trưởng, người bệnh đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ đợi Bá Tống tiền bối ra tay bài trừ tà năng Cửu U trên người họ mà thôi. Nhưng lần này số lượng bệnh nhân đã giảm đi… phân bộ Hắc Mã của chúng ta nằm ở chỗ hẻo lánh quá, có rất nhiều người chưa kịp đưa đến đây đã hoàn toàn hóa thành tà ma rồi.’
Thiện nói.
Tống Thư Hàng giơ tay sờ đầu Thiện:
“Chúng ta cứ cố hết sức mình, không thẹn với lương tâm là được. Còn nữa, chuyện tà năng Cửu U đã náo loạn bao nhiêu ngày thế rồi, chắc chắn các đại năng của thú giới cũng sẽ hành động. Biện pháp có thể trị hết cho những người nhiễm tà năng Cửu U chắc sẽ được nghiên cứu ra nhanh thôi.”
Thiện gật đầu.
..

Mặt trời nhô lên, một ngày mới bắt đầu.
Trung tâm trị liệu tà năng của Bá Tống Huyền Thánh lại khai trương.
Bệnh nhân lần lượt đi vào phòng của Bá Tống Huyền Thánh, chữa bệnh xong lại trật tự đi ra.
Vì có Bạch tiền bối two nhắc nhở, lúc Tống Thư Hàng dùng thế giới hạch tâm hấp thụ tà năng Cửu U thì càng cẩn thận hơn, mỗi lần bài trừ tà năng đều để mỹ nhân rắn công đức bao quanh mình.
Ánh sáng công đức có tác dụng ngăn cản sát thương nguyền rủa, cho dù không chống đỡ được thì ít nhất cũng sẽ cảnh báo cho hắn.
Nếu như quả thật lại bị nguyền rủa nữa thì hắn sẽ lập tức quay lại thế giới hạch tâm đợi Bạch tiền bối two ra tay chặn nguyền rủa cho hắn.
Loại trừ tà năng Cửu U, thu vào để mở rộng thế giới hạch tâm.
Kiếm được một đống nguyên liệu luyện khí cho vào thế giới hạch tâm, chuẩn bị dùng để chế tạo ba mươi hai loại pháp khí còn lại.
Tích góp từng chút công đức chi lực, để mỹ nhân rắn công đức không ngừng được cường hóa.
Thu hoạch luôn khiến cho người ta có cảm giác thỏa mãn.
Lục Tu Tiên Tử lấy tay chống cằm ngồi phía sau Tống Thư Hàng.
“Bảy đạo… khụ, Bá Tống, ngươi đang cướp tiền đấy nhé.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Thiện đứng bên cạnh nghe thế thì lập tức phản bác:
“Tiên tử tiền bối hiểu lầm rồi, Bá Tống tiền bối không phải đang cướp đâu, những nguyên liệu luyện khí này là bọn ta tự nguyện tặng đấy. Bá Tống tiền bối có thể ở lại thú giới giúp bọn ta loại trừ tà năng Cửu U, bọn ta rất cảm kích.”
Lục Tu Tiên Tử tự xoa cằm mình.
Cô bắt đầu trầm tư… So với Tống Thư Hàng, có phải cách cướp tiền của Huyền Trọng Phái các cô hơi thất bại rồi không?
Không đúng không đúng, điều mà các cô muốn chính là ‘đâm tim khách hàng’. Nếu như khách hàng mà tỏ vẻ biết ơn thì chẳng phải các cô đã mất đi lạc thú trong quá trình luyện khí rồi ư?
Trong lúc nói chuyện, một đợt mười mấy bệnh nhân mới lại được đưa vào phòng.
Thiện đưa người bệnh vào xong liền ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
Tiếp đó mỹ nhân rắn công đức phóng ra ánh sáng công đức, bao phủ lấy cả căn phòng, tránh để người bên ngoài nhìn trộm.
Tống Thư Hàng đang chuẩn bị phóng ra rễ hoa sen như thường lệ thì mỹ nhân rắn công đức bên người hắn đột nhiên cử động, thầm cảnh báo với hắn.
Trong số bệnh nhân này có người mang theo nguyền rủa.
Tống Thư Hàng liếc qua cả mười mấy người… cuối cùng nhìn chằm chằm vào một thú tu.
Đó là một thú tu vằn hổ, khí tức tà năng cửu u trên người hắn khác với chín bệnh nhân còn lại.
Khi Tống Thư Hàng nhìn về phía hắn, thú tu vằn hổ này cũng từ từ mở mắt ra.
Cặp mắt đỏ ngầu đối diện với Tống Thư Hàng.
“Ái chà, bị phát hiện rồi, đúng là ta không giỏi ngụy trang mà.”
Thú tu vằn hổ cười ngượng ngùng, nhổm dậy từ trên giường:
“Xin chào, Bá Tống Huyền Thánh.”
Tà năng Cửu U trên người hắn tiếp xúc với ánh sáng công đức, không ngừng bị tịnh hóa. Nhưng lại có nhiều tà năng tuôn ra từ trong người hắn hơn.
Người này hoàn toàn tha hóa rồi ư? Không đúng, không phải tha hóa… tên này vốn dĩ chính là sinh vật ở Cửu U.
“Ta tên là Hổ Phách, là người phụ trách hành động lần này ở thú giới. Đương nhiên Hổ Phách là mật danh của ta, tên thật phải bảo mật. Mục đích ta đến là để gặp ngươi một lần, thử xem rốt cuộc Bá Tống Huyền Thánh có thể loại trừ tà năng Cửu U là người thế nào, dùng cách gì để loại trừ tà năng.”
Thú tu vằn hổ nói.
Trong lúc nói chuyện, hắn ta đột nhiên vươn tay ra, tấn công một người nhiễm bệnh bên cạnh.
Lục Tu Tiên Tử vốn đã chuẩn bị sẵn lập tức ra tay, một sợi tóc vàng trên đầu cô bay ra, hóa thành trường mâu vàng kim, đâm về phía thú tu vằn hổ.
Thú tu vằn hổ không kịp tránh, bị trường mâu đâm vào người.
Hắn cúi đầu nhìn kim mâu xuyên vào cơ thể mình, máu tươi màu đen chảy ra từ miệng vết thương.
“A a a a a, không ổn rồi, ta sắp chết rồi.”
Thú tu vằn hổ kêu gào thảm thiết, tiếng kêu của hắn ta giống như một diễn viên hí kịch đang nhập vai, sử dụng kỹ thuật diễn xuất khoa trương để thể hiện vai diễn vậy.
Sau khi kêu thảm xong, ‘bùm’ hắn ta nổ tan xác.
Tà năng Cửu U tà ác dơ bẩn khuếch tán khắp nơi, tràn ngập cả căn phòng.
Mà trong tà năng này còn có cả khí tức nguyền rủa.
Trước tiên Tống Thư Hàng đưa cả Lục Tu Tiên Tử, cá voi mập công đức và lông trắng vào thế giới hạch tâm.
Đồng thời bản thân hắn cũng chuẩn bị lui vào trong.
Nhưng lúc này, găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ trên tay phải của hắn có mười mấy xúc tu hóa lỏng đâm ra, cắm vào đủ mọi ngóc ngách trong căn phòng, trên mỗi xúc tu đều ngưng tụ khí tức thánh quang.
Chúng khác với thánh quang bình thường, vừa có sự thánh khiết mà lại đầy khí tức âm lãnh.
Thánh quang quỷ dị đâm vào trong tà năng Cửu U, như ngọn lửa bị vứt vào trong dầu vậy.
Bùng~
Tà năng Cửu U trải khắp cả phòng bốc cháy, biến thành thánh quang hừng hực. Nguyền rủa bên trong tà năng âm thầm bị hấp thu hết.
[~ là Số Tống Thư Hàng đấy hả, có nghe thấy ta nói gì không? Ta là con hổ giữ nhà trung thành của chủ nhân nhà ta, bây giờ ta sẽ truyền đạt một tin tức quan trọng từ chủ nhân ta cho ngươi nhé: Lập tức về hiện thế ngay, không về là chết chắc đấy. Cuộc gọi kết thúc.]
Một giọng nói vang lên trong đầu của Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận