Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 443: Thông Nương đang hành động.

Chương 443: Thông Nương đang hành động.
Tống Thư Hàng vô thức hỏi một cấu:
“Thế biến hình rồi thì có tăng tốc độ không?”
[Chắc chắn là có.]
“Lại còn trả lời được câu hỏi của mình, lẽ nào nó có trí tuệ nhân tạo sao? Hay nó là khí linh đây?”
Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng, nhưng nếu như đã có thể tăng tốc độ thì còn do dự gì nữa?
Hắn đang cần lọt được vào top 10 của cuộc đua xe kéo đây này!
Ba giây sau!
“Biến hình đi!”
Tống Thư Hàng hạ lệnh thông qua thân thể của Diệt Phượng Công Tử.
[Xác định mệnh lệnh, xin “Diệt Phượng chủ nhân” ngồi vững, chuẩn bị biến hình.]
Sau một khác, trên chiếc xe kéo số 44 đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực chói lóa. Ánh sáng này chiếu ra từ chỗ nối của các bộ phận của xe kéo số 44.
Loại cảm giác này... đúng vậy, trông quen khỏi nói.
Optomus biến hình!
Megatron, biến hình!
Dũng sĩ tinh tinh, biến hình +1!
Siêu nhân Voltron hợp thể! Í chết, ngại quá đi, ta vào nhầm trường quay khác mất rồi.
Dù sao thì cũng y chang như thế đấy... Và trong lúc xe đẩy số 44 tiến hành quá trình biến thân này, mỗi chỗ nối của nó đều bắt đầu tách rời ra, sau đó bắt đầu lắp ráp lại trong ánh sáng chói lóa, y hệt như các robot trong phim Transformers, bắt đầu tiến hành biến hình.
Trong lòng Tống Thư Hàng ẩn ẩn có chút chờ mong —— mỗi người đàn ông đều có giấc mơ được điều khiển một con robot ngầu lòi.
Tuy rằng sau khi trưởng thành, giấc mộng này đã biến thành ảo tưởng xa vời...
Nhưng việc điều khiển một con robot khổng lồ luôn dễ dàng khiến cho đàn ông nhiệt huyết sôi trào.
Ước chừng hai giây sau.
Trong trạng thái vừa chạy vừa biến hình, xe số 44 nhanh chóng hoàn thành biến thân.
[Hoàn thành biến hình, hình thái tốc độ siêu cấp —— hình dạng chiến luân cổn động!]
“Hả?”
Tống Thư Hàng cảm giác sau gáy của mình lạnh toát.
Chiến luân cổn động là cái quỷ gì thế? Robot khổng lồ của hắn đâu?
Hắn bất giác muốn điều động linh quỷ của mình, muốn dùng thị giác thượng đế của linh quỷ để xem thử bộ dạng của xe kéo số 44 bây giờ đã bị biến thành bộ dạng gì.
Nhưng lúc hắn hạ chỉ lệnh xong thì mới chợt nhớ ra bây giờ mình còn đang ở trong thân thể của Diệt Phượng Công Tử, không có linh quỷ để cho hắn sai.
Nhưng một khắc sau, trước mặt Tống Thư Hàng đột nhiên xuất hiện một màn hình.
Bên trên có hình trạng của xe kéo số 44 của hắn bây giờ —— Một cái... Thùng lăn khổng lồ? Nói đúng hơn thì chắc phải là một bánh xe dạng thùng mới đúng!
[Hình thái bánh xe khổng lồ, rất phù hợp với hình thái biến thân mà Diệt Phượng chủ nhân mong muốn. Hoàn toàn không cần lo lắng đến các cái bẫy như địa lôi, gai đất trên đường đi, đủ để một đường vượt dặm băng ngàn! Cam đoan tốc độ vừa nhanh vừa có thể mang tới tổn thương đè bẹp các đối thủ cạnh tranh khác.]
[Khởi động, hình thái chiến luân khởi động! Xin Diệt Phượng chủ nhân uống thuốc say xe vào...]
Tống Thư Hàng:
“...”
Hán cảm giác cổ họng mình nghèn nghẹn, muốn phun hết chúng nó ra.
Nhưng hắn không có cơ hội đó. Bởi vì ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm giác tựa như đất trời đảo điên, toàn bộ thế giới giống như đang rung lắc dữ dội.
Chiến luân khổng lồ dạng thùng bắt đầu lăn tròn, dùng tốc độ vượt quá sức tưởng tượng của hắn lăn vèo vèo về phía trước.
Bởi vì nó đang ở trong hình thái bánh xe dạng thùng, cho nên Tống Thư Hàng đang nằm ở trong bánh xe đương nhiên cũng sẽ quay đều quay đều theo bánh xe. Qủa thật còn tàn nhẫn và vô tình hơn cái xoắn ốc thăng thiên của Bạch Tôn Giả nhiều.
Cứ như vậy —— chiếc bánh xe lịch sự hoành tá tráng này lăn lông lốc về phía trước, vô tình đè bẹp và nghiền nát tất cả những thứ cản đường.
....
“Má ơi, đây là cái quỷ gì thế?”
Tạo Hóa Pháp Vương vốn đang chạy trước mặt Diệt Phượng Công Tử giật mình kêu to.
Xem cảnh tượng bây giờ, hắn giống như một con bọ ngựa đang đứng giữa đường lớn... có một cái bánh xe khổng lồ đang lao vù vù về phía hắn.
“Má, cái tên thần kinh dẫm đinh nào làm ra cái thứ quỷ đó đấy? Là Diệt Phượng Công Tử!”
Bắc Hà Tán Nhân nhanh chóng nhận ra cái bánh xe khổng lồ kia:
“Là cái gã yêu tinh ngu si điên vượt biên đó, cũng chỉ có hắn mới có thể làm ra mấy thứ dở hơi thế này! Tạo Hóa biến thân đi, cản hắn lại!”
“Muộn mất rồi...”
Bắc Hà Tán Nhân và Tạo Hóa Pháp Vương kêu to, chiếc bánh xe bự bành ki kia đã cán qua đầu
Hai vị tiền bối là người đầu tiên bị cán qua, nhưng tuyệt đối không phải là người cuối cùng...
Phải biết là còn tới 18 vị đạo hữu đang chạy trước cổn luân chiến xa của Diệt Phượng Công Tử kia.
Sau đó... Trên đường đua của cuộc thi đấu xe kéo, lại thêm một trận gà bay chó sủa.
Giọng nói đầy phấn khởi của MC thuộc nhật báo tu sĩ lại vang lên: “Các vị đạo hữu đang ngồi trước màn hình, mức độ nhiệt tình và kích thích của cuộc thi xe kéo lần đầu tiên này đã vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta. So với mấy trận đua phi kiếm ngày một nhàm chán và thiếu kích thích kia, cuộc đua xe kéo này lại ngập tràn niềm vui, bất ngờ xen lẫn kích thích cho chúng ta. Mọi người có thể thấy, cuộc đua tranh giành top 10 đang vô cùng kịch liệt và gây cấn, lại có thêm một vị đạo hữu dùng tới lá bài tẩy của mình —— chính là vị Diệt Phượng Công Tử đã dẫn đầu lúc trước, sau khi trúng phải cái bẫy đầu tiên thì hắn đã rơi lại ở phía cuối cùng, nhưng hắn lại vượt qua sáu tuyển thủ trước mặt mình, lúc này hắn đã dùng tới lá bài tẩy của mình, toàn bộ chiếc xe kéo của hắn... biến hình rồi! Các đạo hữu đã thấy rõ rồi chứ? Đây chính là máy kéo biến hình đấy, tuy rằng biến thành một thứ trông hơi xấu là cái bánh xe khổng lồ!”
“Ồ, tuyệt vời quá, mặc dù biến thành một cái bánh xe xấu hoắc, nhưng tốc độ của nó thật sự vô cùng tuyệt vời, thoắt cái đã vượt qua mười hai vị đạo hữu trước mặt, bây giờ Diệt Phượng Công Tử đã lọt vào trong top 10, thứ hạng của hắn đang nhanh chóng tăng lên! Sẽ còn bao nhiêu đạo hữu bị chiếc bánh xe lịch sử tàn khốc nặng nề này cán qua đây?”
“Ồ... Xin các vị đạo hữu chờ một lát. Ta vừa nhận được một tin tức quan trọng. Sau khi vài vị trọng tài trên hiện trường thương lượng và thống nhất ý kiến thì ‘bánh xe khổng lồ biến hình’ của Diệt Phượng Công Tử số 44 là hành vi không tuân theo quy định. Bởi vì.... đây là một cuộc đua xe kéo, tất cả đều phải dùng hình thái xe kéo để đua với nhau, tất cả những hình dạng khác đều là phạm luật. Chúng ta hãy cùng mặc niệm ba giây thương tiếc cho Diệt Phượng Công Tử, hắn là tuyển thủ đầu tiên bị phán là làm trái quy định trong cuộc đua lần này, tiếp theo thì phải xem liên đoàn trọng tài sẽ ra hình phạt thế nào với hành vi trái quy định của hắn đây?”
Diệt Phượng Công Tử bản Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn biết ngay là cái trò biến thân này có vấn đề mà, trước khi biến thân hắn đã cảm giác được có điềm chẳng lành rồi.
....
Cuộc đua xe kéo vẫn đang diễn ra vô cùng gây cấn.
Mà có rấy nhiều người đã bắt mầm hành động trong không khí chiêng trống vang dồn này.
Ví như dưới đáy biển, chiến sĩ nhím biển và Hải Vương của chúng nó đang chuẩn bị thực thi một kế hoạch độc ác...
Ví như cái gã đã ngụy trang thành con rối người hầu của tiên sinh trước đó đang cầm theo cách lập huyết thần tà đao trận, chuẩn bị tìm một chỗ nào đó, ngưng tụ một thanh bản mệnh Huyết Thần Đao.
Còn có Công Tử Hải của Vô Cực Ma Tông, mặc dù hắn đã vào trạng thái bế quan, huyết hải ngọc cũng đủ để thay thế cho huyết thần toản, đủ khiến ba người hắn, An Tri Ma Quân và Chính Năng có thể tấn cấp lên thành Linh Hoàng ngũ phẩm một cách hoàn mỹ, ngưng tụ được một viên kim đan bảy long văn, thậm chí là phẩm chất cao hơn nữa. Nhưng trong lòng của hắn vẫn không thể bỏ qua mảnh huyết thần toản trên người của cái gã Thư Sơn Áp Lực Đại kia... Nếu như không lấy được mảnh huyết thần toản này về thì hắn sẽ không thể nào an lòng được. Đặc biệt là với kẻ ưa tính toán thích hoàn mỹ như hắn, nói không chừng mảnh huyết thần toản trong tay của gã Thư Sơn Áp Lực Đại kia về sau sẽ thành tâm ma của hắn luôn ấy chứ.
Cuối cùng... Còn có một Thông Nương đã bị ngắt đứt mầm nữa, kể từ khi rời khỏi hòn đảo thần bí kia, cô ta im lặng bấy lâu nay, vẫn luôn dùng bộ dạng “trọng thương” làm như ta đây đang yếu ớt lắm để lừa Tống Thư Hàng.
Mà lúc này đây, Thông Nương cảm giác cơ hội của mình rốt cuộc cũng tới rồi!
Tuy rằng cô vẫn luôn trốn trong túi áo của Tống Thư Hàng, nhưng vẫn luôn chú ý tình hình ở bên ngoài.
Cô biết rõ bây giờ thân thể của Tống Thư Hàng đang trao đổi với ý thức của một vị tiền bối nào đó, nên đang rơi vào trong trạng thái hôn mê. Ý thức của Tống Thư Hàng đã mang theo thân thể của vị tiền bối nọ tham gia cuộc đua xe kéo kia rồi, nghe thấy bên ngoài hoan hô khí thế như thế thì chắc cuộc đua xe kéo đã tiến vào giai đoạn cao trào rồi đây.
Mà ở bên cạnh cô, chỉ có hai đệ tử bình thường của Sở gia đúng thủ hộ mà thôi.
Vị Bạch Tôn Giả đáng sợ, con đại yêu kinh ba lẫn tiểu hòa thượng nọ đều không có mặt ở đây.
Không có cơ hội nào thích hợp để chạy trốn hơn lúc này!
“Hôm nay chính là ngày ta lấy lại tự do.”
Thông Nương nghĩ thầm trong lòng.
Cô hít sâu một hơi.
Sau đó trên phần mầm hành đã bị ngắt đi lại mọc ra một bàn tay nho nhỏ, tiếp theo, phần rễ dưới Ngộ Đạo thạch của cô mọc ra một đôi chân nhỏ.
“Tiếp theo, còn có mầm hành đã bị ngắt mất của ta.”
Thông Nương lẩm bẩm.
Chuyện xảy ra trên hòn đảo thần bí kia, cô cũng không nhớ rõ lắm.
Nhưng mỗi khi nghĩ tới hòn đảo thần bí thì trong đầu Thông Nương lập tức xuất hiện một từ —— biến thái! Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy chắc là trên hòn đảo thần bí kia có biến thái chăng?
Cô không nhớ vì sao mầm hành của mình bị ngắt mất tiêu... Có lẽ nào mầm hành bị ngắt chính là lý do khiến mình quên mất mọi việc không?
Cho nên, cô muốn mang theo cái mầm hành của mình.
Dù sao thì mầm hành đó cũng là một phần thân thể của cô, nghiên cứu kỹ càng một phen, có lẽ mình có thể tìm ra nguyên nhân khiến mình mất trí từ cái mầm hành đó.
Sau khi suy nghĩ xong, Thông Nương bò ra khỏi túi áo của Tống Thư Hàng, lôi cái túi thu nhỏ một tấc hình con thỏ của Tống Thư Hàng ra.
“Đây chính là bảo vật, túi không gian bản rởm!”
Thông Nương trông thấy cái túi thu nhỏ này thì thèm nhỏ dãi, nhưng cô không dám cuỗm chiếc túi thu nhỏ này đi.
Cô sợ trên cái tủi nhỏ thần bí này có ấn ký truy tung gì đó, nếu mang nó theo thì chẳng phải kế hoạch đào tẩu của cô sẽ thành công cốc à?
“Lại nói, liệu trên người mình có ấn ký truy tung nào không nhỉ?”
Thông Nương đột nhiên nghĩ tới một khả năng đáng sợ —— nếu như trên người của cô mà cũng có ấn ký truy trung thì chẳng phải sẽ nhanh chóng bị Tống Thư Hàng bắt về lại à?
Nhưng cô lại lắc đầu nguầy nguậy:
“Kệ xác nó, cơ hội hiếm có thế này, cho dù trên người có ấn ký truy tung thì ta cũng phải trốn trước cái đã. Cơ hội đang ở trước mắt, có lẽ chạy đi rồi sẽ bị bắt về lại, nhưng nếu như không chạy thì có khi cả đời này ta cũng sẽ không còn cơ hội để bỏ trốn nữa!”
Nghĩ tới đây, cô vói bàn tay nho nhỏ kia của mình ra, mở chiếc dúi thu nhỏ ra, lấy cái gói giấy chứa mầm hành thu nhỏ ở bên trong ra.
“Tìm được rồi, đúng là mầm hành của mình.”
Thông Nương vui mừng kêu lên.
Cô cẩn thận ôm lấy mầm hành của mình. Sau khi kết hợp với Ngộ Đạo thạch, cô tạm thời mất khả năng huyễn hóa thành hình người, muốn cất đồ cũng phiền chết đi được.
Sau đó, Thông Nương cẩn thận quan sát tình hình xung quanh thân thể của Tống Thư Hàng, rồi lại dè dặt leo ra khỏi túi áo của Thư Hàng....
Bạn cần đăng nhập để bình luận