Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1173: Livestream Ăn Cơm, Một Tháng Trăm Vạn

Chương 1173: Livestream Ăn Cơm, Một Tháng Trăm Vạn
Theo buổi giảng pháp của Bạch tiền bối từ từ diễn ra, càng ngày càng có nhiều tu luyện giả phát hiện được trong những lời giảng pháp của “Bạch Thánh” có kèm theo lợi ích đặc biệt.
Nhìn sơ qua thì “Bạch Thánh” trông như đang giảng về cuộc đua máy kéo tay cầm, nhưng các loại tri thức liên quan đến “Trận pháp, chế tạo phù văn, luyện chế pháp khí” bên trong những lời giảng pháp rất phong phú. Thông qua nội dung giảng pháp mà suy nghĩ kỹ càng một chút sẽ thấy nó vô cùng ý nghĩa, thành ý đầy ắp.
Cộng thêm việc dùng phương pháp giảng giải “Cuộc đua xe máy kéo tay cầm” để giảng giải về các loại tri thức này, khi nghe giảng pháp sẽ không cảm thấy khô khan nhạt nhẽo.
Loại cảm giác này giống như là đang nghe một số chuyện ngụ ngôn, có thể vô tình giúp người nghe hiểu được một số tri thức.
Trong lúc vô tình, những tu luyện giả đến từ chư thiên vạn giới nghe mê say.
Sau đó... Giống như lúc Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp, khi “Bạch Thánh” giảng pháp cũng tiến vào cảnh giới huyền diệu, có thanh âm đại đạo vang dội, lại có pháp tắc đại đạo hóa thành tường vân, hoa tươi, linh diệp xuất hiện bên người Bạch Thánh.
Cuối cùng, lúc Bạch Thánh giảng pháp gần kết thúc, từng loại dị tượng đại đạo xuất hiện nối tiếp nhau, tầng tầng lớp lớp.
Cái gì mà dị tượng cá chép vượt long môn, dị tượng mây lành vạn dặm, kỳ lân đạp không, linh hồ bái mặt trời đua nhau xuất hiện, sợ chỉ cần chậm chân thôi là sẽ hết cơ hội lên sân khấu.
Bạch Thánh giảng pháp quả thật đã trở thành nơi tập hợp của “Dị tượng đại đạo”. Chỉ cần là “Dị tượng giảng pháp” có ghi chép thì hầu như đều xuất hiện trong lần Bạch Thánh giảng pháp này.
Một số lão Huyền Thánh cũng nhìn đến ngu người
Bọn họ chưa từng gặp qua vị Huyền Thánh nào xuất hiện dị tượng đến mức này lúc giảng pháp.
“Bạch Thánh” giảng pháp, thật sự kì diệu như vậy sao?
Bọn họ cũng thừa nhận Bạch Thánh giảng pháp rất kì diệu, là lần giảng pháp hiếm có trong những lần Huyền Thánh giảng pháp.
Thế nhưng không lâu trước đó, giảng pháp của nghìn năm đệ nhất thánh là “Bá Tống Huyền Thánh” có thể xem như có cấp bậc Kiếp Tiên, nhưng hình như cũng không có nhiều dị tượng như vậy thì phải?
Chẳng lẽ là do... Dị tượng đại đạo cũng phải xem mặt à? Bởi vì “nhan sắc” của Bá Tống Huyền Thánh chưa đủ cho nên số lượng của dị tượng đại đạo cũng không nhiều sao?
E hèm, thật ra nhan sắc của Bá Tống Huyền Thánh cũng không tồi.
Không nói cái này, nhiều dị tượng giảng pháp như vậy, đến lúc Bạch Thánh giảng pháp chấm dứt, sẽ ngưng tụ ra sức mạnh công đức kinh khủng đến mức nào đây?
Trong lòng đám Huyền Thánh có thâm niên thầm suy đoán.
Đến lúc đó, liệu vị Bạch Thánh này có thể trực tiếp ngưng tụ ra sức mạnh công đức cụ thể hóa không đây?
. . .
. . .
Bạch Thánh giảng pháp từ từ tiến vào hồi kết.
Tuy rằng tu luyện giả đến từ chư thiên vạn giới còn muốn nghe thêm một lát nữa, nhưng Bạch Thánh cũng không thể thật sự giảng mấy ngày mấy đêm được.
Hơn nữa, Bạch Thánh giảng pháp là đã đầy ắp thành ý rồi, tu luyện giả đến từ chư thiên vạn giới đã có thu hoạch to lớn. Nếu ép buộc Bạch Thánh tiếp tục giảng pháp thì kỳ lắm.
“Nhưng mà thật là không nỡ. Ta rất là muốn ngắm nhìn cảnh “Bạch Thánh” tiếp tục giảng pháp. Ta chỉ cần ngắm Bạch Thánh là đã có thể ăn hai chén cơm trắng.”
“Ta nguyện lấy tiết tháo* một kiếp, đổi lấy Bạch Thánh giảng pháp mãi mãi!”
*Tiết tháo: Là tính liêm chính, là hành vi biểu hiện chỉ một người dù trong bất cứ điều kiện hoàn cảnh nào cũng có thể giữ được phẩm chất cao quý của mình.
“Một kiếp quá ngắn, ta nguyện lấy tiết tháo của chín kiếp, đổi lấy một đoạn giảng pháp của Bạch Thánh!”
“Ngồi thêm một lúc đi, Bạch Thánh! Không cần giảng pháp đâu, chỉ cần ngồi như vậy để bọn ta ngắm thêm một chút nữa thôi!”
“Bạch Thánh, chúng ta hẹn hò đi!”
“Đúng vậy, không mong người tiếp tục giảng pháp, để cho ta ngắm thêm một chút cũng được rồi!”
“Bạch Thánh ơi Bạch Thánh à, ta muốn sinh con cho người!”
“Bạch Thánh ngồi thêm một chút nữa đi, thêm vài phút nữa đi mà!”
Trong đám tu luyện giả đến từ chư thiên vạn giới, có một số người bắt đầu nói lên tiếng lòng của mình.
Thân là Huyền Thánh hàng hiệu, Bạch tiền bối cũng có thể nghe thấy một phần âm thanh đến từ những “Tu sĩ đến trong chư thiên vạn giới” giống như Đông Qua Thánh Quân.
Bạch tiền bối bình tĩnh ngồi đó, sau một hồi suy nghĩ, bèn nghiêm túc trả lời:
“Không được, ta phải đi ăn cơm rồi.”
Câu trả lời quả quyết như thế, tu sĩ đến từ chư thiên vạn giới không tìm được lý do nào để giữ Bạch Thánh lại.
“Thật không cam lòng, ta hận ~~ bây giờ Bạch Thánh đang ở thế giới thiên kiếp, nếu không thì chúng ta nhất định có thể đưa những món ngon nhất khắp thế giới vào đó cho ngài ấy. Chỉ cần Bạch Thánh ngồi ở đó ăn cơm, chúng ta ở bên cạnh ngắm nhìn cũng thấy thỏa mãn.”
Có tu sĩ kêu lên.
Lời của hắn được những người bạn xung quanh hưởng ứng một hồi.
Trong nhóm Cửu Châu Số 1.
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“*Icon cười té ghế* không được rồi, cười chết mất. Chỗ ta có rất nhiều đại yêu đang thương lượng xem có nên chuẩn bị một bữa tiệc lớn đưa qua chỗ Bạch tiền bối hay không. Hơn nữa, rất nhiều đại yêu đều hy vọng có thể lẳng lặng đứng bên cạnh ngắm Bạch tiền bối ăn cơm.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn nghe nói bây giờ có rất nhiều streamer và khán giả khá là dị, có livestream ngủ, có livestream ăn cơm, có livestream làm bài tập, livestream bệnh tật, thậm chí lượng người xem lại cực kỳ đông.
Từ trước đến giờ hắn vẫn không hiểu, ngồi trước máy vi tính, điện thoại, xem streamer ăn cơm và ngủ nghỉ thì có ý nghĩa gì chứ?
Không ngờ trong tu chân giới cũng có người muốn xem livestream ăn cơm.
. . .
. . .
Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, dù cho tu sĩ đến từ chư thiên vạn giới không nỡ đến đâu đi nữa, Bạch Thánh giảng pháp vẫn phải kết thúc.
Sau đó, Bạch Thánh tĩnh tọa, tiến vào giai đoạn cuối cùng trong quá trình thăng cấp lên Huyền Thánh—— công đức của chư thiên vạn giới nhập thể!
Sau khi những tu luyện giả của chư thiên vạn giới nghe xong Huyền Thánh giảng pháp, dựa theo sự thỏa mãn và chờ mong trong lòng bọn họ, loại “Ý chí” này sẽ hóa thành một luồng sức mạnh giống như sức mạnh tín ngưỡng ngưng tụ về phía Bạch tiền bối.
Mà khi những luồng sức mạnh tín ngưỡng này rơi vào bên cạnh Bạch tiền bối, sẽ trải qua sự chuyển hóa của pháp tắc đại đạo, hóa thành sức mạnh công đức đầy trời, rơi vào trên người Bạch tiền bối.
Huyền Thánh giảng pháp, là giảng pháp cho tu sĩ đến từ chư thiên vạn giới, hữu giáo vô loại*, đây là công đức to lớn, mênh mông cỡ nào.
*Hữu giáo vô loại: Không phân biệt là ai, chủng tộc, địa vị thế nào đều có thể nghe giảng, nghe dạy.
Lúc ấy, lúc Tống Thư Hàng chấm dứt giảng pháp, bởi vì hắn giảng Đạo Tạng thuộc về cấp độ Kiếp Tiên giảng pháp, vượt xa sự chờ mong của các tu luyện giả, thậm chí rất nhiều Huyền Thánh cũng cảm thấy mỹ mãn. Vì vậy, lúc ấy Tống Thư Hàng lấy được sức mạnh công đức rất khổng lồ, sức mạnh công đức rơi xuống người hắn và mỹ nhân rắn công đức như mưa to.
Sức mạnh công đức của Bạch tiền bối cũng giống như mưa to trút nước.
Hơn nữa, cơn mưa này càng ngày càng lớn, cuối cùng trận mưa công đức này cũng bắt đầu biến thành mưa đá công đức.
Sức mạnh công đức nhanh chóng chồng chất trên người Bạch tiền bối.
Trước khi hiển thánh, trên người Bạch tiền bối vốn cũng có chút sức mạnh công đức, chỉ có điều hắn cũng không có chuyên môn tu luyện qua công đức, ánh sáng công đức cũng vừa ngưng tụ thành hình.
Mà bây giờ, trong vài hơi thở ngắn ngửi ánh sáng công đức của Bạch tiền bối đã hoàn thành biến đổi về chất. Ngay sau đó, lại bắt đầu cụ thể hóa.
Một cây trụ công đức xuất hiện sau lưng Bạch tiền bối.
Đây chắc là hình dáng ban đầu của một vật nào đó.
Hồi đó trước khi Tống Thư Hàng ngưng tụ ra mỹ nhân rắn công đức, còn có một giai đoạn là “Người que”.
Quả nhiên, dưới sự buông xuống không ngừng của sức mạnh công đức giữa trời đất, cây trụ công đức sau lưng Bạch tiền bối bắt đầu sinh ra những biến hóa chi tiết, trong mơ hồ, cây trụ bắt đầu biến hóa thành một gốc đại thụ.
Thân cây thẳng tắp, lại có cành kéo dài ra bốn phương tám hướng.
Hơn mười hơi thở sau, trên nhánh cây trụi lủi bắt đầu ngưng tụ ra từng phiến lá cây màu vàng kim.
Một cây công đức cao gần mười mét hình thành sau lưng Bạch tiền bối, trông rất sống động.
Quả nhiên, ánh sáng công đức mà Bạch tiền bối ngưng tụ ra đã nhảy qua mấy giai đoạn, trực tiếp tiến vào cấp độ cụ thể hóa!
Nhóm Cửu Châu Số 1.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ta biết ngay sẽ như thế này mà, quả nhiên ánh sáng công đức của Bạch tiền bối đã cụ thể hóa rồi.”
“Dù sao thì cũng là Bạch tiền bối, ta dám cá hai gói que cay, cho dù Bạch tiền bối ngồi im ở đó, sau khi Huyền Thánh giảng pháp kết thúc, công đức chi lực mà hắn thu được cũng đủ để hắn ngưng tụ ra sức mạnh công đức rất phong phú.”
Lạc Trần Chân Quân nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Nói đến thì... cây công đức mà Bạch tiền bối ngưng tụ ra là cây gì nhỉ? Có mẫu nào không? Ta khá tò mò đấy.”
“Cái cây này cao gần mười mét, có khá nhiều mẫu. Mấy cái lá của cây này cũng dị dị, có lẽ chỉ biến đại theo ý của Bạch tiền bối thôi nhỉ?”
Thôn Vân Tăng nói.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Ơ, Thôn Vân Đại Sư ngươi còn còn sống sao? Ngươi không chết trong tiếng hát của Tạo Hóa đạo hữu sao?”
“Từ khi ta quyết đoán đâm rách màng nhĩ của mình thì cảm giác tốt hơn nhiều rồi. Trừ việc đầu ta còn choáng váng, còn lên mạng chém gió đã không còn vấn đề gì nữa. Chờ qua mấy ngày nữa, ta sẽ đi làm phẫu thuật vá màng nhĩ.”
Thôn Vân Tăng bình tĩnh nói.
Tống Thư Hàng:
“Ta thấy hình như những lá cây này hơi giống... lá của cây dương mai.”
“Nghe Tống Thư Hàng tiểu hữu nói như vậy thì ta cũng thấy giống thật.”
Bắc Hà Tán Nhân xác định.
“Dương mai? Loại cây này có điềm lành gì à?”
Lệ Chi Tiên Tử hỏi một cách tò mò.
Tống Thư Hàng:
“Có lẽ là do Bạch tiền bối thích ăn dương mai chăng?”
Lúc đang nói, trên cây công đức sau lưng Bạch tiền bối, có vô số quả tròn nhỏ xuất hiện.
“Đúng là dương mai!”
Bạch Hạc Chân Quân nói.
Không sai được, mặc dù được ngưng tụ từ sức mạnh công đức, quả đều là màu vàng. Nhưng hình dạng này thật sự là dương mai không lẫn vào đâu được.”
Cây dương mai công đức, trông thật là quý sờ tộc.
Mà lúc này, trong mắt tu sĩ đến từ chư thiên vạn giới, Bạch tiền bối xoay đầu lại nhìn về phía cây công đức phía sau mình, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Tiếp đó, Bạch tiền bối quay người, nhón chân, hái một quả dương mai từ cây công đức của mình.
Cái quả màu vàng kia thật sự bị hái xuống.
Quả dương mai nằm ở trong lòng bàn tay Bạch tiền bối trông khá là đẹp mắt, nhìn qua cũng khiến người ta vui mắt.
Bạch tiền bối ngắm nhìn nó một lúc, trầm tư khoảng chừng một giây. Sau đó, hắn quyết đoán nhét quả dương mai màu vàng này vào trong miệng.
Một lát sau, trên mặt Bạch tiền bối lộ ra vẻ hài lòng:
“Phụt~”
Rõ ràng mùi vị của quả công đức này rất hợp khẩu vị của Bạch tiền bối.
—— Trái cây mà ánh sáng công đức của bản thân ngưng tụ ra lại có thể hái xuống ăn ư?
Lần này, tu chân giới lại sắp thêm một chủ đề nghiên cứu nữa. Ngoài vụ “Luận về việc hoa sen sinh ra từ dị tượng đại đạo có thể ăn hay không” của Bá Tống Huyền Thánh khi hiển thánh lúc trước, lại thêm một chủ đề mới nữa là “Luận về việc trái cây ngưng tụ ra từ ánh sáng công đức của bản thân” cũng phải mang lên nghiên cứu bình luận.
. . .
. . .
Bên kia, Bạch tiền bối vẫy tay, lấy một cái hộp nhỏ rồi mở ra. Một gốc liễu thụ yêu được thả ra, hạ xuống thế giới thiên kiếp, cũng xuất hiện trong tầm mắt của đám tu sĩ đến từ chư thiên vạn giới.
Đậu xanh rau má, lúc Bạch Thánh đang độ thiên kiếp bát phẩm, còn mang theo yêu sủng bên mình ư?
Sau khi liễu thụ yêu Khinh Vũ được thả ra, cô ngơ ngác nhìn quanh. Nhưng khi thấy được cây dương mai màu vàng kia, lòng cô lập tức hiểu rõ.
Thân là một yêu sủng biết “Tự động nhặt bảo”, Khinh Vũ biết rõ trách nhiệm của mình là gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận