Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1631: Xin hỏi, ngươi là một công chúa sao?

Chương 1631: Xin hỏi, ngươi là một công chúa sao?
Trong hình chiếu Cổ U mênh mông có hai bóng người đang sóng vai mà đi, trông cực kì bắt mắt.
Rõ ràng trong hình chiếu Cổ U rộng lớn, hai bóng người kia chỉ nhỏ bằng hai cái móng tay, thế nhưng sự tồn tại của bọn họ lại bất giác hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Có lẽ đây chính là khả năng “tiêu điểm ánh mắt thế gian” trời sinh nhỉ?
Trong hình chiếu, hai bóng người tuyệt đẹp chậm rãi bước đi trong Cổ U, mỗi khi đi được một quãng thì cả hai cùng dừng lại.
Sau đó, mỗi người bứt xuống một sợi tóc dài.
Hai sợi tóc bện vào nhau, được Bạch tiền bối two cắm xuống mặt đất Cổ U.
Sau đó Bạch tiền bối two đưa ngón tay điểm lên hai sợi tóc một cái.
Ầm ầm!
Tóc dài nảy mầm, sinh trưởng như một cái cây đích thực, chỉ chốc lát sau đã mọc thành một cây đại thụ chọc trời.
Bạch tiền bối khẽ gật đầu, trông có vẻ vô cùng thỏa mãn.
Sau đó, hai vị Bạch tiền bối tiếp tục đi sâu vào cõi Cổ U.
Mỗi bước họ đi đều chính xác vô cùng.
Tống Thư Hàng vô cùng kinh ngạc, hai vị Bạch tiền bối đang làm gì vậy?
Chẳng phải hai vị Bạch tiền bối bảo là đi một tí rồi về sao? Một tí kiểu gì mà chạy tới tận thế giới Cổ U vậy hả?
Nếu hôm qua Tống Thư Hàng và tà ma chuột Hamster cứ đứng đấy chờ Bạch tiền bối về thì có trời mới biết phải chờ đến lúc nào!
Quả nhiên, mấy câu như “ta sẽ về ngay” đều là lừa người ta cả.
“Chủ nhân của ta ở đó kìa! Số Bá Tống, chúng ta đến đó đi!” tà ma chuột hamster hét lớn.
Tống Thư Hàng: “…”
Vấn đề là… chúng ta qua đó ấy hả?
Rầm!
Trong hư không, thần lôi thiên phạt vẫn đang giáng xuống ầm ầm.
Người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm và hắc vụ giương cao trường thương, thét lên “Danh m Ca Phá!”
Trường thương hùng dũng phóng thẳng lên trời, lao vọt tầng mây.
Nhìn khí thế như thể muốn đánh tan cả kiếp vân.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, chúng ta cần nhúng một tay vào không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Thừa dịp cô ta đang ứng phó với thiên phạt, hay là thọt sau lưng một dao?
Vừa nói, hắn vừa từ từ giải trừ hình thức sương mù.
“Nếu ngươi muốn bị cuốn vào thiên phạt thì ta không phản đối.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Trong một số phương diện, thiên phạt và thiên kiếp rất giống nhau, đều sẽ tác động đến người bên ngoài. Ai dám nhúng tay vào thì kẻ đó sẽ bị liên lụy.
Ầm!
Nhân Quả thương thương mãnh liệt đâm ra, hùng hổ lao thẳng vào kiếp vân thiên phạt trên không trung.
Thế mà kiếp vân thiên phạt lại bị đánh nổ!
Dù kiếp vân nhanh chóng ngưng tụ trở lại…
Nhưng ngay khi kiếp vân đang khôi phục, np và sương đen đột nhiên lướt về phía Tống Thư Hàng.
“Muốn đối phó với ta? Hay là muốn cuốn ta vào thiên phạt?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Hắn vừa mới nghĩ đến đó thì người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm đã tan biến tại chỗ.
Lực lượng không gian!
Thoắt cái, cô ta đã xuất hiện trở lại sau lưng Tống Thư Hàng rồi túm lấy hắn.
Tống Thư Hàng chưa kịp phản ứng, cô ta đã hất tay lên, ném hắn vào trong một cánh cửa không gian.
Sau đó thân hình cô ta biến mất, rồi thoắt hiện trong không gian Cổ U mênh mông.
Người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm biến mất, kiếp vân thiên phạt trên bầu trời cũng biến mất.
“Không!” Tộc trưởng già che ngực kêu lên.
Thanh niên con lai quý báu có sức chiến đấu mạnh mẽ đến khoa trương, nói không chừng còn là thiên tài sắp chạm tới cảnh giới Thánh Giả, lại bị tà linh bắt đi ngay trên phân bộ lạc Long Huyết.
Tộc trưởng không thở được, ngất lịm đi.
“Thư Hàng tiên sinh!” Côn Na nữ sĩ cũng lo lắng gọi lên.
Làm sao bây giờ? Thư Hàng tiên sinh bị bắt đi rồi.
Cô vỗ chiến xa Hà Long Thần Hành, toan khởi động chiến xa.
“Đừng gọi, ta còn chưa chết.” Đúng lúc này, giọng nói của Tống Thư Hàng lại vang lên ngay bên tai cô.
Côn Na nữ sĩ quay đầu lại, phát hiện ra một cụm sương mù trượt lên từ dưới đáy Chiến xa Hà Long Thần Hành.
Cụm sương mù này hội tụ, cuối cùng ngưng tụ ra dáng vẻ của Tống Thư Hàng.
Trên người hắn trùm một cái chăn thần kì, dường như cái chăn ấy có hiệu quả che giấu khí tức, khi Tống Thư Hàng trùm nó thì Côn Na nữ sĩ không thể cảm ứng được khí tức của hắn.
“Ối trời ơi cái eo của ta!” Tống Thư Hàng nhìn về phía eo mình.
Nơi đó có một vết thương thủng lỗ do thương đâm, cơ bắp bị đốt cháy, máu thịt be bét. Mà vết thương này không thể khôi phục được, y như bị nguyền rủa vậy.
Nỗi đau thảm khốc truyền từ eo lên, tàn phá ý thức của Tống Thư Hàng hệt như sóng thần.
Trừ trên eo ra, lưng của Tống Thư Hàng cũng chịu một vết thương dài, đó là vết thương do thương cuối cùng sượt qua.
Tống Thư Hàng kích hoạt Trì Dũ thuật trên găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, thi triển lên vết thương.
Nhưng vết thương hoàn toàn không có dấu hiệu khép lại.
“Đừng lãng phí sức lực, vết thương đẳng cấp này mang theo lực lượng của pháp tắc, trừ khi ngươi chết đi rồi hồi sinh… không, có lẽ dù ngươi có chết đi rồi hồi sinh thì vết thương này vẫn sẽ chuyển đến thân thể mới. Chờ hai vị Bạch tiền bối của ngươi đi Cổ U về rồi nhờ bọn họ nghĩ cách đi.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối lên tiếng.
Tống Thư Hàng cau mày: “Chết mất, đau đớn sắp chạm cực hạn của ta rồi.”
“Đau lắm hả?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối tò mò hỏi.
“Đau chết đi được ấy, đau đến mức méo xẹo cả mặt mũi rồi đây này.” Tống Thư Hàng nghiến răng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Nhưng nhìn vẻ mặt của ngươi thì ta chẳng thấy đau đớn là mấy, trừ nhíu mày một chút ra thì cũng có méo xẹo gì đâu? Chậc, sức chịu đựng đau đớn của ngươi mạnh thật đấy. Đau quá thì hay là hôn mê trước đi? Bao giờ hai vị Bạch kia từ Cổ U về thì ta đánh thức ngươi.”
“Thư Hàng tiên sinh, chẳng phải ngươi vừa bị bắt đi sao? Lẽ nào là huyễn thuật?” Côn Na nữ sĩ không nhịn được mà hỏi.
Vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy Tống Thư Hàng bị người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm bắt đi, thế mà bây giờ hắn vẫn đang ở đây, vậy người bị bắt đi là ai?
“Là một phân thân của ta.” Tống Thư Hàng thở dài.
Phân thân chính là hữu dụng như vậy đó.
Phân thân của hắn giống bản thể như đúc, hoàn toàn không thể phân biệt được.
Trước đó, khi giải trừ trạng thái sương mù, Tống Thư Hàng đã lặng lẽ ném phân thân ra cho nó đứng giữa không trung, còn bản thể của hắn thì rút lui xuống phía dưới chiến xa Hà Long Thần Hành dưới sự yểm trợ của Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Sau đó thì mọi người biết chuyện gì xảy ra rồi đấy.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm bắt phân thân của Tống Thư Hàng đi, trở về thế giới Cổ U.
Sau khi xác định cô ta đã đi rồi, Tống Thư Hàng mới bỏ cái chăn ra rồi lặng lẽ hiện thân.
“Thuật phân thân?” Côn Na nữ sĩ gật đầu.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nhìn bốn phía: “Chỉ còn một ít tà thú và tà linh, chắc là người của phân bộ lạc Long Huyết có thể xử lý được chứ nhỉ?”
Để cho người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm hiện thân, tám phần tà thú và tà linh ở đây đã bị hiến tế.
Bây giờ chỉ còn hai phần sót lại, mà đều là tà thú và tà linh cấp bậc tương đối thấp.
Không còn cấm ma lĩnh vực quấy nhiễu, người của phân bộ lạc Long Huyết hoàn toàn có thể tự xử lý đám tà thú và tà linh này.
“Bọn họ có thể xử lý được.” Côn Na nữ sĩ gật đầu nói.
“Đáng tiếc quá, ta vốn định đi kiếm một ít linh thạch Hắc Long, đành phải chờ lần sau vậy. Xích Tiêu Kiếm tiền bối, chúng ta đi ra thiên ngoại đi, ta có thể xác định được tọa độ của chúc phúc Tổ Vu, chúng ta tới đó.” Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Thân thể ngươi có trụ được không?”
“Không có vấn đề gì lớn, dù mức đau đớn này sắp chạm đến cực hạn của ta, nhưng chỉ cần cho ta một chút thời gian là ta có thể thích ứng với nó.” Tống Thư Hàng tự tin nói.
Hắn không có lòng tin vào kiếm pháp và pháp thuật. nhưng ở phương diện nhẫn nại và làm quen với đau đớn thì lại tự tin cực kì.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
“Côn Na nữ sĩ, nơi mà ta muốn đi tiếp đây có thể rất nguy hiểm. Cô ở lại phân bộ lạc Long Huyết chăm sóc Tiểu m Trúc giúp ta được không?” Tống Thư Hàng nhìn Côn Na nữ sĩ mà hỏi.
Côn Na nữ sĩ nhìn cô bé trong lòng mình, gật đầu: “Chúc Thư Hàng tiên sinh lên đường thuận lợi.”
“Cảm ơn lời chúc của cô.” Tống Thư Hàng cười ha hả.
Hắn đứng dậy, khởi động Chiến xa Hà Long Thần Hành, định đưa Côn Na nữ sĩ về phân bộ lạc Long Huyết trước.
Nhưng hắn vừa đứng dậy thì trong ý thức truyền đến nỗi đau đớn kịch liệt.
Đó là nỗi đau đến từ phân thân.
Và còn cả ký ức hoàn chỉnh sau khi phân thân đi chết thay bản thể.
Ký ức của hắn là một không gian kín tối như bưng có phù văn giam cầm, để tránh phân thân của Tống Thư Hàng chạy trốn nhờ lực lượng không gian.
Sau đó, người phụ nữ kia đặt tay lên phân thân của Tống Thư Hàng, trong mắt lóe lên sự vui vẻ.
Tiếp theo, có ngọn lửa đen kịt từ cô ta rót vào phân thân của hắn.
“Hợp làm một thể cùng ta! Chúng ta đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi!” Người phụ nữ đọc lời thoại cẩu huyết.
Một khắc sau, phân thân phát ra tiếng kêu thảm thiết rồi… nổ tung!
Hình ảnh cuối cùng mà phân thân của Tống Thư Hàng nhìn thấy trước khi nổ tung là người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm ngây ra như phỗng.
“Không ngờ ông đây biết nổ chứ gì?”
Đau… đau quá… đau chết đi được!
Eo đau, lưng đau, phân thân cộng hưởng tới vô cùng đau!
Mức độ đau đớn vượt ra khỏi cực hạn chịu đựng của Tống Thư Hàng.
Hắn trợn mắt ngã xuống, ngất lịm đi.
“Chờ ngày này quá lâu rồi? Rõ ràng vừa mới rồi còn muốn đâm xuyên thận cho ta chết luôn đi, thế mà về sau lại muốn hợp thể? Trông còn có vẻ đã đợi lâu lắm rồi. Chúng ta quen nhau à?”
Tống Thư Hàng có thể khẳng định mình và người phụ nữ được tạo nên bởi dung nham, hỏa diễm này không có bất cứ quan hệ gì với nhau.
Mà nếu cô ta có quan hệ với hắn thì bí pháp giám định phải nhắc tới rồi mới đúng.
Chẳng lẽ cô ta nhận lầm người?
Có phải có đặc điểm gì đó trên người mình khiến cho cô ta nhận lầm không?
Tống Thư Hàng phát hiện ra bây giờ lời thoại nội tâm của hắn cực kì nhiều, trước khi hôn mê chỉ có một tích tắc mà đã nghĩ được ra bao nhiêu là thứ.
Khi suy nghĩ cuối cùng kết thúc thì ý thức của Tống Thư Hàng cũng chìm vào bóng tối.
“Thư Hàng tiên sinh, Thư Hàng tiên sinh!” Côn Na nữ sĩ thảng thốt gọi lên.
“Không có gì đâu, đau quá nên hôn mê ấy mà. Cho hắn nghỉ ngơi một chút là tỉnh.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.

Trong hư không của thế giới hắc long.
Đàn cá sắt thép quái dị dịu dàng vòng quanh phân thân bọc thép của Tống Thư Hàng và pho tượng mười tay, đưa chúng vào sâu trong không gian.
Ở đó có một sào huyệt được tạo thành từ vô số vật sắt thép.
Trong sào huyệt lưu trữ đủ thứ năng lượng.
Sau khi thu thập năng lượng, những quái vật sắt thép này sẽ dự trữ chúng lại như ong mật dự trữ mật hoa.
Phân thân bọc thép được đưa vào sào huyệt trước.
Sau đó, một tín hiệu rất yếu kết nối với nó: “Chào ngươi.”
“Chào ngươi, số Bá Bá gửi lời thăm hỏi.” phân thân bọc thép nói.
“Xin hỏi, ngươi là một nàng công chúa sao?” Giọng nói kia lại cất lên.
Số Bá Bá: “Không, ta là số Bá Bá.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận