Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1302: Bát phẩm cái đầu ngươi ấy!

Chương 1302: Bát phẩm cái đầu ngươi ấy!
Mai rùa này được Quy tiền bối tặng cho Tống Thư Hàng. Nó vốn đã Quy tiền bối luyện chế sơ qua, miễn cưỡng có thể coi như một pháp bảo phòng ngự.
Sau khi đeo lên người, chiếc mai này còn có một tính năng rất tuyệt. Khi Tống Thư Hàng bị tấn công bất ngờ, nó sẽ tự động bảo vệ chủ nhân, bao lấy chủ nhân vào trong mai.
Hiệu quả phòng ngự tuyệt hết sảy!
Ngoài trừ việc tư thế hơi hèn.
“Ta chỉ có một cái mai rùa thế này thôi.”
Tống Thư Hàng nói.
Lục Tu Tiên Tử Chế giễu:
“Không phải ngươi định chế tạo tất cả pháp khí tổ hợp tam thập tam thú bằng nguyên liệu bát phẩm đấy chứ?”
“Sao thế được, Lục Tu Tiên Tử nghĩ nhiều rồi, vật liệu bát phẩm nào dễ kiếm thế? Ta có được xương Kình Thánh và mai Quy Thánh chẳng qua là vì trùng hợp quen với hai bị tiền bối. Đồng thời xương cá voi và mai rùa là những thứ mà họ không còn cần nữa mà thôi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Khi Tống Thư Hàng còn đang nói dở thì điện thoại của hắn đổ chuông.
Mỹ nhân rắn công đức ở sau lưng hắn nghe máy.
Xích Tiêu Kiếm nói thay cho cô:
“A lô, ai đấy? Tìm Bá Đao Tống Nhất à? Hiện giờ hắn đang thộn mặt ra, ngươi đợi một chút.”
Nói xong, mỹ nhân rắn công đức lại áp di động vào bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn màn hình, là điện thoại của Hoàng Sơn Chân Quân.
“Hoàng Sơn tiền bối, có việc gì thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lúc này Hoàng Sơn Chân Quân gọi tới là định tuyên bố kế hoạch của mình à?
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Là thế này, Thư Hàng tiểu hữu, lúc nãy ngươi đã gặp vị tiền bối cầm cung tên kia rồi nhỉ?”
“Đúng thế.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Vừa rồi hắn hỏi ta, có phải ngươi đang luyện chế pháp khí tam thập tam thú không?”
Hoàng Sơn Chân Quân hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Đúng rồi, Hoàng Sơn tiền bối, ta đang thử xem có thể luyện ra được pháp khí thú tổ hợp tam thập tam thú trước khi lên đến ngũ phẩm không. Nhưng còn thiếu khá nhiều nguyên vật liệu, mới chỉ luyện ra găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ thôi, giờ đang định luyện chế Vương Bá Chuyên Gia đây.”
Tất cả pháp bản mệnh khí hệ rùa đều có tên là ‘Vương Bá Chuyên Gia Chi Thuẫn”, ý chỉ ‘khiên riêng của vương bát”, trong ngôn ngữ viễn cổ, Vương Bá và Vương Bát đồng âm với nhau.
“Ồ, vậy khi ngươi luyện chế nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân thì cần nguyên liệu là răng chó nhỉ?”
Hoàng Sơn Chân Quân hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ừm, thực ra ta định đổi lấy một cái răng của Đậu Đậu, nếu thật sự không được thì còn có thể lấy một chiếc từ Phù Sinh Tiên Tử.”
Dù gì hắn cũng không quen biết nhiều yêu khuyển cho lắm.
Hoàng Sơn Chân Quân: “…”
Lại nhăm nhe Đậu Đậu nhà hắn.
“Khụ, vị tiền bối cầm cung ban nãy nói, để cảm ơn ngươi đã giúp hắn đối phó với con mắt hỏa diễm, thế nên hắn định tặng một chiếc răng chó cho ngươi làm kỉ niệm.”
Hoàng Sơn Chân Quân nói.
Tống Thư Hàng sững sờ:
“Là răng của vị tiền bối đó ư? Răng cửu phẩm à?”
Vị tiền bối kia là yêu khuyển ư?
“Không, là răng hắn thay trước khi lên đến cửu phẩm, mới tới bát phẩm thôi. Đúng lúc ngươi có thể dùng nó để luyện chế nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân.”
Hoàng Sơn Chân Quân đáp.
Răng chó bát phẩm đấy!
Tống Thư Hàng khựng lại một chút rồi đột nhiên nói:
“Hoàng Sơn tiền bối, tuy rằng rất ngại, nhưng… ta lấy hai chiếc được không? Ta có thể lấy thứ khác ra đổi.”
“Hả? Luyện chế nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân cần tới hai chiếc răng à?”
Hoàng Sơn Chân Quân tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng ngại ngùng đáp:
“Không, ta phải luyện chế hai chiếc nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân.”
“Pháp khí tổ hợp chỉ cần một cái là được rồi mà, chẳng lẽ ngươi đã giàu đến mức luyện chế một cái để dùng một cái để trưng rồi à?”
Hoàng Sơn Chân Quân hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Không, nên nói thế nào bây giờ… ta nhận lời nhờ vả của một vị tiền bối. Vì thế rất có thể phải luyện chế tới hai bộ pháp khí thú tổ hợp tam thập tam thú.”
Hoàng Sơn Chân Quân: “…”
Luyện tận hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú á? Rồi còn định làm xong trước khi lên ngũ phẩm? Tống Thư Hàng tiểu hữu, ngươi đang nằm mơ hả?
Tống Thư Hàng lại nói:
“Hoàng Sơn tiền bối, ta có thể lấy thứ khác ra để trao đổi, ví như xương Kình Thánh chẳng hạn?”
“Thành giao, nhưng ta muốn xương ở bộ phận có đàn hồi ấy, hơn nữa còn phải là một khúc xương Kình Thánh hoàn chỉnh, nếu như trao đổi, ta có thể cho ngươi chín chiếc răng chó, cộng với chiếc lúc trước bảo tặng cho ngươi, tổng cộng là mười chiếc.”
Điện thoại của Hoàng Sơn Chân Quân bị cướp mất, đầu bên kia truyền tới một giọng nói già nua.
Không sai, chính là giọng nói của lão giả cầm cung kia.
Có đàn hồi… còn muốn cả khúc xương Kình Thánh nữa.
Đúng rồi, lão giả cầm cung này cũng là yêu khuyển, thế nên mới cố chấp với những thứ như xương cốt đến thế.
“Được, hợp tác vui vẻ.”
Tống Thư Hàng nói.
“Nào, dùng thẳng không gian giao dịch đi, ta mở ra thông đạo không gian cỡ nhỏ.”
Lão giả cầm cung sốt sắng nói.
Thông qua thông đạo không gian loại nhỏ, chín chiếc răng Khuyển Thánh bát phẩm + một chiếc tặng kèm đổi lấy một khúc xương Kình Thánh hoàn chỉnh, trao đổi ngang bằng.
Đôi bên đều cảm thấy hài lòng với giao dịch lần này.
Tống Thư Hàng để răng chó bát phẩm vào thế giới hạch tâm.
Rồi lại lấy hai chiếc trong số đó giao cho Lục Tu Tiên Tử.
“Đây là gì? Răng chó à?”
Lục Tu Tiên Tử nhìn hai chiếc răng có kích thước bằng thanh chủy thủ, hỏi.
“Răng Khuyển Thánh bát phẩm đấy, dùng để chế tạo nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân trong pháp khí thú tổ hợp tam thập tam thú.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Lục Tu Tiên Tử: “…”
Bát phẩm cái đầu ngươi ấy!
Chẳng phải ngươi vừa nói mình chỉ quen với hai vị tiền bối bát phẩm thôi hả? Chỉ với thời gian đủ nói một câu, lại có thêm hai chiếc răng bát phẩm nữa, ta sẽ bíp bíp bíp ngươi đấy, có tin không hả?
“Ha ha ha, thực ra đây cũng là sự cố bất ngờ. Ta vừa dùng xương Kình Thánh để đổi lấy chín chiếc răng Khuyển Thánh từ chỗ một vị tiền bối đấy.”
Tống Thư Hàng đáp.
Lục Tu Tiên Tử: “…”
“Ôi nhưng nếu như thật sự có thể lấy được cả bộ nguyên liệu bát phẩm để chế tạo pháp khí thú tổ hợp tam thập tam thú thì hay biết mấy, chỉ nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi đi chết đi!”
Lục Tu Tiên Tử mắng.
Ngươi muốn làm cho bổn tiên tử đau tim mà chết hả.
Lục Tu Tiên Tử nói tiếp:
“Ta luyện chế xong Vương Bá Chuyên Gia cho ngươi cái đã, Quy tiền bối có ở bên cạnh ngươi không, trong quá trình luyện chế cần sự giúp đỡ của hắn. Mai rùa khác với xương Kình Thánh, nó có độ cứng cao hơn, hơn nữa trước đây còn từng bị Quy tiền bối luyện chế nữa.’
“Được, ta nhờ Quy tiền bối đến hỗ trợ cô.”
Tống Thư Hàng nói.
Trước khi nhờ Quy tiền bối hỗ trợ phải nghĩ xem hắn có sở thích gì không, về sau phải nghĩ cách cảm ơn sự giúp đỡ của hắn mới phải.
Rùa biển lớn vốn đang trà trộn trong đội ngũ rước dâu.
Hắn rất sảng khoái đồng ý giúp đỡ Tống Thư Hàng luyện chế khiên Vương Bá Chuyên Gia.
“Đúng rồi, Quy tiền bối, ngươi có còn cái mai rùa nào như thế này nữa không?”
Tống Thư Hàng lại hỏi.
Bạch tiền bối cũng muốn một cái, nếu như có thể, tốt nhất chuẩn bị cho tiền bối một pháp khí y hệt. Dù sao Bạch tiền bối cũng sẽ không để cho hắn thiệt, pháp khí thú tổ hợp tam thập tam thú mà hắn chuẩn bị càng tốt, Bạch tiền bối sẽ càng cho hắn nhiều thứ tốt hơn.
“Có, nhưng ngươi định lấy cái gì ra đổi?”
Quy tiền bối cười khà khà hỏi.
Cái mai rùa thứ nhất, hắn nể mặt @#%x Tiên Tử nên tặng cho Tống Thư Hàng. Nhưng hắn không phải nhà từ thiện, không thể tặng hết cái mai rùa này đến cái mai rùa khác được.
“Quy tiền bối muốn cái gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta muốn một con tọa kỵ thỏ, ít nhất phải lục phẩm trở lên.”
Quy tiền bối nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Hoặc là lông thỏ bát phẩm, ta tự luyện chế ra một pháp bảo phi hành hình thỏ thì cũng sẽ ngầu y hệt.’
Quy tiền bối bổ sung.
Tống Thư Hàng: “…”
Vì sao một con rùa như ngươi cứ nhất quyết phải muốn có một tọa kỵ thỏ cơ chứ!
“Ta biết bây giờ ngươi không có tọa kỵ thỏ lục phẩm, cũng không có lông bát phẩm. Nhưng ta tin trong tương lai nhất định ngươi sẽ kiếm được chúng thôi, đến lúc đó lại trao đổi với ta.”
Quy tiền bối nói.
Trong khi hắn đang nói dở, kiệu hoa rốt cuộc cũng đến trạm trung chuyển.
Tống Thư Hàng version Đậu Đậu và Bạch tiền bối đợi mọi người ở đây.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng nhìn thấy cảnh tượng khiến cho hắn tuyệt vọng.
Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu mặc áo đuôi tôm, ngồi chồm hổm theo kiểu của chó ở cổng trạm trung chuyển, còn thè lưỡi ra thở hồng hộc.
Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu, đúng lúc nó cũng quay đầu nhìn hắn.
“Gâu.”
Đậu Đậu sủa lên một tiếng.
Lúc này Tống Thư Hàng chỉ muốn chết quách đi cho rồi.
“Ha ha ha, kích thích không? Thư Hàng?”
Đậu Đậu hỏi.
Tống Thư Hàng: “…”
Đậu Đậu đứng dậy phủi tay, lúc này trên tay phải của nó có một chiếc găng tay màu trắng:
“Ta nói này, lúc trước đột nhiên ngươi triệu hoán găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ đi mất, thế là tay phải của ta liền bị trống. Tiếp đó, ta sơ ý ấn tay phải xuống dưới đất.”
Tống Thư Hàng: ⊙__⊙
Tay không ấn xuống đất hả?
“Nếu như không phải lúc ấy Bạch tiền bối đang ở bên cạnh ta thì ngươi đã chết rồi.”
Đậu Đậu vừa nói vừa giơ tay phải lên liếm láp:
“Ngươi không nhìn thấy lượng máu chảy ra đâu, đầy đất luôn!”
Tống Thư Hàng nghĩ lại cũng thấy đau muốn chết.
“Tiếp đó nữa, ta đột nhiên cảm thấy trong não hải xuất hiện rất nhiều tin tức, nhưng ta không đọc nổi. Tiếp đó nữa thì ta ngất đi vì đau. Ngược chết Đậu Đậu rồi!”
Đậu Đậu lại nói.
Tống Thư Hàng co giật khóe miệng.
Nhất định là Bí Pháp Giám Định khởi động, đem theo một phần tin tức nhận được khi giám định đất mẹ thân yêu.
Tống Thư Hàng cười gượng, hỏi:
“Bạch tiền bối đâu rồi.”
“Ta ở đây này.”
Giọng nói của Bạch tiền bối vang lên.
Bạch tiền bối đi từ trạm trung chuyển ra.
Vẫn là áo đuôi tôm đen, tóc dài buông xõa sau lưng một cách tùy ý, có một lọn tóc mái buông xuống trên trán.
“Ồ, good, Bạch tiền bối.”
Các tu sĩ có mặt tại đó không nhịn được mà kêu lên.
Không hổ là Bạch tiền bối - thành viên gánh hết điểm nhan sắc cho nhóm Cửu Châu số 1, áo đuôi tôm đen càng khiến hắn đẹp trai hơn.
Trên chiếc kiệu vàng, Đậu Đậu bản Vũ Nhu Tử nói:
“Nếu như mắt của Bạch tiền bối biến thành màu đỏ thì chắc chắn sẽ giống như một quản gia tà mị đấy.”
“Màu đỏ hả?”
Bạch tiền bối nghĩ ngợi mọt lát rồi vươn tay che lấy mắt mình.
Đến khi buông ra, con ngươi của hắn đã biến thành màu đỏ tươi.
“Tốt nhất là thêm ít ánh sáng đỏ nữa!”
Đậu Đậu bản Vũ Nhu Tử tiếp tục nói.
Bạch tiền bối chớp mắt, thế rồi con ngươi lại thật sự tản ra ánh sáng màu đỏ le lói.
“Còn có nụ cười nữa, Bạch tiền bối cười tà mị đi!”
Đậu Đậu version Vũ Nhu Tử kêu lên đầy hưng phấn.
Bạch tiền bối:
“Cười tà mị á?”
“Đó là kiểu cười xấu xa ấy, kết hợp với ánh mắt này, tuyệt cú mèo luôn.”
Vũ Nhu Tử nói.
“Đậu Đậu, đừng nói tiếp nữa.”
Bắc Hà Tán Nhân lập tức ngăn cản.
“Sẽ xảy ra chuyện đấy! Nhìn trời.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói.
“Nhưng ta lại rất mong được thấy đấy.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận