Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2448: Bạch U U, Ta Không Cam Lòng

Chương 2448: Bạch U U, Ta Không Cam Lòng
Nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, Sở tóc ngố đã bỏ đi suy nghĩ nhắc nhở Tống Thư Hàng.
Dù sao tiếp theo cũng là “lần giảng pháp cuối cùng” do Tống Thư Hàng tự nhận, cô không nên quấy rối trạng thái của Tống Thư Hàng, để tiểu tử đáng thương này giảng xong lần giảng pháp cuối cùng của hắn đi.
Cứ để Tống Thư Hàng hưởng thụ những giây phút vui vẻ ngắn ngủi này trước, đây là sự dịu dàng của Sở các chủ.
Ít nhất cũng phải chờ hắn giảng pháp xong, ngưng tụ nguyện lực công đức của chúng sinh trong chư thiên vạn giới thì cô lại nhắc nhở Tống Thư Hàng sau, như vậy... sẽ vui hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, Sở tóc ngố mềm nhũn nằm xuống, tiến vào trạng thái lười biếng.
...
“Lần giảng pháp cuối cùng của Bá Tống Huyền Thánh?” Khi nghe được điều này, tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chợt hiểu ra.
Quả nhiên đúng như bọn họ suy đoán, Bá Tống Huyền Thánh đã bước ra đạo của chính mình, sau này hắn sẽ không lãng phí thời gian thí nghiệm nhân tiền hiển thánh và Huyền Thánh giảng pháp nữa.
Lúc nghĩ đến đây, chẳng biết tại sao rất nhiều tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại cảm thấy hơi luyến tiếc. Thật ra mỗi lần Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp, mọi người thu được rất nhiều lợi ích.
Đặc biệt là bài giảng pháp kiểu “Bá Tống hấp dẫn, trả lời câu hỏi online” lần trước. Nhờ vào lần giảng pháp đó của Bá Tống Huyền Thánh, rất nhiều tu sĩ đã lấy được đáp án chính xác cho những nan đề trong tu luyện đã quấy nhiễu bọn họ nhiều năm, từ đó đột phá bình cảnh tu luyện.
Sau bài giảng pháp lần trước, ngày càng nhiều tu luyện giả trong chư thiên vạn giới bắt đầu mong đợi bài giảng pháp mỗi tháng của Bá Tống Huyền Thánh.
So với nỗi đau mang thai, quả nhiên tu vi vẫn quan trọng hơn, tự vả mặt mình!
Đáng tiếc, cuối cùng phúc lợi Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp mỗi tháng một lần sắp kết thúc rồi.
Nhớ lại trong một năm qua, có hạnh phúc cũng có nước mắt, có đắng cũng có ngọt, cuối cùng là thu hoạch tràn đầy.
“Lần giảng pháp cuối cùng? Vậy chúng ta không phải lo ánh nhìn mang thai cảnh cáo nữa rồi?” Còn có một số tu sĩ nghe vậy thì bỗng nghĩ. Mỗi lần Bá Tống Huyền Thánh hiển thánh giảng pháp, mọi người đều không dám đánh giá kém, sợ lần sau Bá Tống Huyền Thánh đột nhiên đổi gương mặt, đi lên tặng ánh nhìn tình yêu cho mọi người.
Dù sao Bá Tống Huyền Thánh cũng có tiền án, từng dùng mặt nạ lừa gạt quy tắc của Huyền Thánh giảng pháp.
Nếu lần này đúng là lần giảng pháp cuối cùng của Bá Tống Huyền Thánh... vậy bọn họ không phải sợ ánh nhìn mang thai cảnh cáo nữa rồi?
Tuyệt vời!
Bá Tống Huyền Thánh, lần này bọn ta sẽ đánh giá nghiêm túc và khách quan về bài giảng pháp của ngươi. Nếu ngươi giảng không hay cũng đừng trách bọn ta không cho năm sao! Trong lúc suy nghĩ, nhóm tu luyện giả này lại nhớ đến mấy lần giảng pháp trước của Bá Tống Huyền Thánh.
Nghĩ kỹ thì lần nào Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp cũng rất độc đáo, mỗi bài giảng pháp đều khắc sâu vào lòng mọi người... Hình như mỗi lần đều là tâm phục khẩu phục mà cho Bá Tống năm sao.
Nếu nghĩ như vậy, có vẻ như mất đi ánh nhìn mang thai cảnh cáo cũng chẳng có ý nghĩa gì thì phải?
“Bá Tống tiền bối, đừng kết thúc nhanh như vậy mà, nếu ngươi có hứng thú thì cứ giảng pháp thêm mấy lần. Bọn ta tình nguyện dùng nguyện lực chúng sinh ngưng tụ công đức, cầu Bá Tống tiền bối giảng pháp mãi mãi không bao giờ kết thúc!”
Thậm chí có một số tu sĩ bắt đầu spam màn hình nhân tiền hiển thánh. Nếu là Huyền Thánh thật sự, lúc giảng pháp có thể thuận theo tâm ý của bản thân, nhận được phản hồi tức thì của các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới.
Bọn họ hy vọng tâm nguyện của mình sẽ được Bá Tống Huyền Thánh tiếp thu.
...
Tống Thư Hàng phun ra một ngụm trọc khí, trong đầu sắp xếp lại nội dung mình sắp giảng pháp.
Mặc dù bị tin tức Thiên Đạo tan vỡ đả kích nhưng số lượng tu luyện giả xem hắn giảng pháp cũng không giảm bao nhiêu.
Dù sao coi như Thiên Đạo tan vỡ, các Trường Sinh Giả cũng không ác chiến với nhau, đánh đến ngươi chết ta sống ngay được.
Hơn nữa Bá Tống Huyền Thánh đã trở thành đá thử vàng được công nhận.
Tu sĩ trong chư thiên vạn giới đều thầm thừa nhận một chuyện.... sẽ lấy Bá Tống Huyền Thánh mở màn cho cuộc chiến tranh đoạt tư cách Thiên Đạo.
Vậy nên một số đại lão cũng đang quan sát kỹ Tống Thư Hàng, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Bá Tống đã bước ra đạo của bản thân, hiển nhiên có tư cách tranh đoạt chức vị Thiên Đạo.
“Đây là lần giảng pháp cuối cùng, chúng ta hãy trở về kiểu giảng pháp thuần túy nhất nào.” Tống Thư Hàng mỉm cười, chậm rãi nói.
Bá Tống, Bá Nho, Bá Long, Bá Ma cùng với thánh ấn Bá Diệt mới vừa ngưng tụ, năm thánh ấn tự động hiện ra, quay xung quanh Tống Thư Hàng theo quỹ tích đặc biệt giống như hành tinh quay quanh mặt trời.
Tống Thư Hàng chắp hai tay lại, trong lòng bàn tay hắn có một kim đan mã QR đang chớp lóe nhưng hắn không thả mã QR này ra.
Hắn đang do dự.
Nếu thả mã QR kim đan này ra trong phần giảng pháp, có khi nào tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới sẽ đồng loạt kết bạn với hắn không?
Nếu thật thế thì chat Tu Chân của hắn có chịu nổi lượng thông tin khổng lồ như vậy hay không?
Hoặc là nói, tình trạng của hắn bây giờ có chịu nổi lượng thông tin khổng lồ như vậy hay không?
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng âm thầm xóa bỏ kim đan mã QR trong lòng bàn tay. Con người lòng tham không đáy, đôi khi con người phải khắc chế dục vọng của bản thân.
Hắn cũng không muốn bị lượng thông tin của kim đan mã QR làm nổ não trong lúc giảng pháp, biểu diễn tiết mục chết đi sống lại ngay trước mặt tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc công bố kim đan mã QR, ít nhất phải chờ hắn bước vào cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm lại suy xét vấn đề này!
“Nội dung trong lần giảng pháp này sẽ hơi hỗn tạp.” Tống Thư Hàng lên tiếng, dựa theo ý tưởng trong đầu bắt đầu để giảng thật chi tiết.
Bản thảo giảng pháp của hắn được biên soạn dựa theo hướng dẫn của các phụ kiện tiền bối là Sở các chủ, bạch long tỷ tỷ, Quy tiền bối, bia đá đạo hữu và Xích Tiêu kiếm.
Chỗ nào cũng ẩn giấu bao điều huyền diệu của cấp bậc Trường Sinh Giả, Kiếp Tiên.
Trong đó còn bao hàm đạo chat Tu Chân của Tống Thư Hàng.
Mặc dù hỗn tạp nhưng bài giảng pháp này vừa bắt đầu thì đã hấp dẫn sự chú ý của các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới, thậm chí có một số cường giả đỉnh cấp cũng nghe đến mê mẩn.
Âm thanh và dị tượng đại đạo bắt đầu vờn quanh Tống Thư Hàng.
Năm thánh ấn tiếp tục quay quanh Tống Thư Hàng, sau đó chẳng biết khi nào, đạo ấn Bá Diệt lại bay vào trong tay hắn.
Tống Thư Hàng dùng hai tay nâng thánh ấn, ý nghĩ trong đầu ngày càng rõ ràng. Nội dung mới không ngừng tuôn ra trong đầu hắn, nối tiếp với nội dung trong bản thảo giảng pháp vốn chưa soạn xong.
Những nội dung mới này có liên quan đến thánh hào Bá Diệt, đến tin tức Thiên Đạo tan vỡ, đồng thời cũng cộng hưởng với phần thể nghiệm sinh tử luân hồi mà Tống Thư Hàng từng trải qua trong đời.
Cùng lúc đó trong đầu Tống Thư Hàng không ngừng có “đốn ngộ” hiện ra.
Hắn chợt có lĩnh ngộ sâu hơn về bí thuật và công pháp tu luyện của bản thân.
Đồng thời, còn có một bí pháp chưa hoàn thành cũng dần được hoàn thiện. Đó là bí pháp nhiều thuộc tính “tiếng nói + tinh thần + linh hồn” do Thiên Hà Tô Thị Thằng Kết lão tổ sáng tạo ra.
Bí pháp này có thể làm tiếng nói của người thi thuật chứa đầy ma lực, vừa mở miệng là có thể làm người khác và người thi thuật cùng thể nghiệm sự huyền diệu của việc “đồng cảm nhận”.
**********
Thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối và quả cầu béo cách nhau trăm mét, đứng im bất động.
“Bạch U U... ta thật sự không cam lòng... không cam lòng biến mất như thế.” Tiếng của đại lão quả cầu béo cứ ngắt quãng như băng bị kẹt.
Thân thể nó đang hóa thành từng điểm sáng.
Thiên Đạo tan vỡ biến mất, chúa tể Cửu U là nó đây cũng không thể tiếp tục tồn tại.
“Ừ, ta biết.” Bạch tiền bối đáp.
Hắn là người hiểu quả cầu kim loại thể lỏng nhất trong chư thiên vạn giới. Vì sống sót, quả cầu béo đã hao hết tâm tư cũng như thủ đoạn.
Chỉ tiếc là Thiên Đạo đối ứng với quả cầu béo không cho nó nhiều thời gian hơn.
Đại lão quả cầu béo im lặng trong chốc lát, sau đó quyết định: “Ta có giấu bảo vật quan trọng ở sáu nơi trong thế giới Cửu U, là chí bảo có quan hệ với mấy đời Thiên Đạo trước. Sau khi ta tan biến, những bảo vật này...”
“Không cần nói nữa, ta biết hết rồi.” Bạch tiền bối lên tiếng: “Thật ra trong sáu chỗ giấu bảo của ngươi có ba chỗ đã bị ta lén dọn sạch rồi, ba chỗ còn lại ta cũng đã có manh mối.”
Đại lão quả cầu béo: “...”
Bạch U U, quả nhiên ta vẫn muốn đánh chết ngươi.
“Vĩnh biệt.” Cuối cùng Bạch tiền bối lại dịu giọng nói.
Cứ để quả cầu béo mang theo sự căm ghét đối với hắn mà biến mất vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận