Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2945: Lão Bá Tống Kề Tai Nói Nhỏ

Chương 2945: Lão Bá Tống Kề Tai Nói Nhỏ
Ý của chữ “già” mà Tống Thư Hàng vừa nói không phải chỉ sự khác biệt về ngoại hình mà là về khí chất, khí tràng.
Ví dụ như nếu xét về ngoại hình, hắn bây giờ trông không hề già hơn hắn năm ngoái. Nhưng một năm nay hắn đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, thoạt nhìn khí tràng và khí chất có vẻ tang thương, trưởng thành hơn năm ngoái.
Dù ngoại hình giống nhau nhưng khí chất lại “già” hơn rất nhiều.
Tống Thư Hàng u linh sau lưng Đạo Tử tiền bối cũng như vậy, mặc dù ngoại hình giống Tống Thư Hàng nhưng khí chất lại “già” hơn một chút.
Dù Tống Thư Hàng u linh cứ bay lơ lửng sau lưng Đạo Tử tiền bối như áo choàng song thoạt nhìn khí chất của hắn vẫn rất trưởng thành.
Là người đàn ông trưởng thành thật sự, dù làm gì thì trông vẫn rất trưởng thành!
“Thư Hàng, ngươi làm gì thế?” Bắc Phương Đại Đế vội liên hệ với Tống Thư Hàng đang hồi sinh hỏi.
Đối với hắn, kế hoạch Thiên Đạo 8.5 lần này cực kỳ quan trọng. Hắn cũng có bạn bè thân thiết phải cứu chuộc giống như Tống đầu gỗ, vậy nên hắn hy vọng kế hoạch Thiên Đạo đời 8.5 sẽ thuận lợi thành công.
Hơn nữa bảo tọa Thiên Đế mà Đạo Tử đang ngôi là do hắn dùng “mất mặt” mới đổi lấy được cơ hội sử dụng từ Tống Thư Hàng. Bây giờ, rõ ràng dị biến sau lưng Đạo Tử có liên quan đến bảo tọa Thiên Đế.
Nếu không phải biết tính cách của Tống Thư Hàng, Bắc Phương Đại Đế đã suýt khiếu nại Bá Tống với hội bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng.
Tống Thư Hàng giải thích: “Không phải ta đâu Bắc Phương tiền bối. Ta cũng không biết sao Tống u linh này lại xuất hiện ở đó... Nhưng ngài nhìn kỹ mà xem, thật ra hắn không phải ta, hắn già hơn ta một chút.”
Bắc Phương Đại Đế im lặng một lúc rồi nói: “Dù hắn trông có vẻ già hơn ngươi một chút... nhưng ngươi dám nói là hắn không có quan hệ gì với ngươi không?”
Tống Thư Hàng: “...”
Bắc Phương Đại Đế nói trúng tim đen rồi.
Thật ra dù Tống u linh này thoạt nhìn già hơn Tống Thư Hàng một chút nhưng mặt của hắn, ngoại hình của hắn rành rành ở đó.
Nếu nói Tống u linh này không có chút quan hệ gì với Tống Thư Hàng... chính Tống Thư Hàng cũng không tin.
Nếu không có bất kỳ quan hệ gì với ngươi, tại sao người ta lại có ngoại hình giống hệt ngươi?
Tống Thư Hàng kiểm tra trạng thái của bản thân.
Lúc này hắn vẫn ở trạng thái đang hồi sinh.
Phân thân bọc thép của hắn cũng không chạy.
Hóa thân trảm tam thi của hắn cũng còn đó.
Tống U U của hắn vẫn ở trong thế giới Cửu U.
Bá Thi chi thân của hắn, hình chiếu nguyên thần two hợp thể với cầu di vật Thiên Đạo cũng còn ở thế giới Tà Liên.
“Chẳng lẽ là phân thân bí pháp của ta? Thể phân thân cùng biến mất với Thông Nương?” Một ý niệm đột nhiên hiện ra trong đầu Tống Thư Hàng.
Thông Nương, Tống Thư Hàng phân thân, Xích Tiêu kiếm tâm ma, Cửu Tu Phượng Hoàng đao đều biến mất ở vòng xoáy hố đen trong sự kiện “thông đạo phòng tối Thiên Đạo bị Hư Nhật đánh nổ” lúc trước.
Nhưng sau đó... Cửu Tu Phượng Hoàng đao lại lấy trạng thái “hoàn thành bát chuyển” xuất hiện bên cạnh hắn. Còn thông Nương, Xích Tiêu kiếm tâm ma, Tống Thư Hàng phân thân lại không hề xuất hiện.
“Nhưng cũng không đúng... phân thân của mình không ở trạng thái u linh.” Tống Thư Hàng nhíu mày.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Bắc Phương Đại Đế lại hỏi: “Ngươi có manh mối gì không? Tống u linh của ngươi có quấy rầy Đạo Tử chứng đạo không?”
“Xin lỗi Bắc Phương tiền bối, ta cũng ngu người không biết gì về Tống u linh. Hơn nữa ta mới kiểm tra tất cả phân thân, hóa thân của ta, trước mắt trên cơ bản chúng đều ở trạng thái bình thường. Phân thân duy nhất có vấn đề cũng không phải thể u linh. Về Tống u linh phía sau bảo tọa Thiên Đế, ta thật sự không biết gì...”
“Khoan đã, bảo tọa Thiên Đế! Đúng rồi, có khi nào Tống u linh có liên quan đến Thiên Đế Á Nè Tử không? Bảo tọa Thiên Đế là đồ của cô ta, phải chăng nghi thức chứng đạo Thiên Đạo của các tiền bối đã kích hoạt thời cơ hồi sinh của cô ta? Mà ta... có lẽ đã vô tình chiếm cứ vị trí hồi sinh khóa chặt của cô ta nên Tống u linh mới bị gọi ra?” Tống Thư Hàng mới nói đến một nửa, trong đầu chợt hiện ra một suy đoán.
Bắc Phương Đại Đế: “...”
“Đợi đã, còn một khả năng là có liên quan đến mười ba Kiếp Tiên Nho gia. Cựu linh quỷ đầu tiên của ta bị Thư sinh lưu ly trong mười ba Kiếp Tiên mượn đi, mà Thư sinh lưu ly lại có quan hệ mật thiết với Đạo Tử tiền bối.” Tống Thư Hàng cảm thấy đầu óc mình đột nhiên thông suốt, đủ loại khả năng cứ hiện ra liên tục.
Bắc Phương Đại Đế: “...”
“À đúng rồi, hay là có liên quan đến Thiên Đạo Cầu? Năm đó lúc Thiên Đạo Cầu sụp đổ, ta có một quả thận hoại tử bị Thiên Đạo Cầu nhặt đi.” Tống Thư Hàng lại nghĩ đến một chuyện.
Bắc Phương Đại Đế: “...”
“Hoặc cũng có thể là do các ngài mượn thế giới hạch tâm của ta? Trước đó ta có nói thế giới hạch tâm sẽ hấp thu đạo Thiên Đình. Hiện giờ mảnh vỡ Thiên Đình của Nho gia, mảnh vỡ Thiên Đình của ta, nền tảng của đạo Thiên Đình trong thế giới hạch tâm đều bị hấp thu... Có lẽ chính vì vậy nên mới gây ra dị biến gì đó?” Tống Thư Hàng cau mày.
Bắc Phương Đại Đế ở bên kia bình tĩnh suy nghĩ sau đó quyết định: “Tuyệt giao đi Bá Tống!”
Ngươi chính là một cây trung tâm sự kiện di động, ngươi chỉ đứng im tại chỗ cũng đã là tâm điểm của rất nhiều sự kiện.
Vì để tránh cho một ngày nào đó bản thân đột nhiên bị cuốn vào một sự kiện trọng đại, Bắc Phương Đại Đế cảm thấy chính mình vẫn nên tuyệt giao với Tống Thư Hàng thì hơn.
Tống Thư Hàng: “...”
Cùng lúc đó...
Trên hình chiếu hư ảnh Thiên Đạo trong hư không, Đạo Tử tiền bối vẫn ngồi vững trên bảo tọa Thiên Đế.
Hắn quay đầu nhìn Bá Tống bay lơ lửng ở sau lưng.
Với ánh mắt của một người sắp trở thành Thiên Đạo đời 8.5, Đạo Tử vừa nhìn thấy Tống u linh dường như đã biết rất nhiều điều.
“Mọi người yên tâm, Tống Thư Hàng u linh sau lưng ta không ảnh hưởng gì đến kế hoạch chứng đạo của chúng ta.” Tiếng của Đạo Tử vang lên bên tai nhóm người Bắc Phương Đại Đế, Tống Thư Hàng.
Có Đạo Tử bảo đảm, Bắc Phương Đại Đế, Vực Ngoại Thiên Ma Thái Cổ tám tay và đại sư Kim Cương tự đều thở phào nhẹ nhõm.
Trên hình chiếu, Tống u linh chuyển từ trạng thái bay lơ lửng sang đứng sau lưng Đạo Tử.
Tiếp đó hắn kề vào tai Đạo Tử, hình như đang thì thầm gì đó.
Đạo Tử nghe Tống u linh nói xong, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Hắn quét mắt nhìn quanh, ánh mắt như mũi kiếm sắc bén quét qua một góc trong hư không.
“Đời nào ta lại để các ngươi phá hỏng kế hoạch của ta, đây là cơ hội cuối cùng của ta... là phó thác cuối cùng mà sư phụ giao cho ta! Ai muốn phá hỏng kế hoạch của ta thì phải chết!” Đạo Tử lạnh lùng nói.
Giọng của hắn ngày càng lạnh như băng giống như giọng nói máy móc vô cảm.
Chấp niệm của Đạo Tử là các sư đệ của hắn.
Không ai có thể ngăn cản cơ hội cuối cùng của hắn!
Sau cái quét mắt sắc lẻm như kiếm, Đạo Tử lật tay lại triệu hồi Nho Điển của Thánh Nhân Nho Gia.
Ngay sau đó Đạo Tử giơ Nho Điển vừa dày vừa nặng lên, thẳng tay đập về một góc mà ánh mắt mới vừa quét qua trong hư không.
Lúc này trong Chư Thiên Vạn Giới vẫn đang chiếu cảnh Đạo Tử chứng đạo.
Một kích này của Đạo Tử chính là một kích của tồn tại sắp chứng đạo bất hủ, công kích cấp á Thiên Đạo!
Một kích vừa tung ra, hư không vỡ nát, linh lực chôn vùi... hơn trăm loại dị tượng thiên địa hủy diệt bao phủ góc hư không kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận