Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1294: Không ai cản nổi

Chương 1294: Không ai cản nổi
“Á? A a a a ~~”
Tiếng kêu thảm của tên mặt râu cao kinh người, âm thanh cao vút gần như đạt được đến note High C của giọng nam cao.
Bởi vì bây giờ hắn tồn tại dưới dạng gần như hồn thể, nên bị đâm một kiếm mà không có máu tươi chảy ra, chỉ để lại một cái lỗ to.
“Giờ thì ngươi chết rồi.”
Xích Tiêu Kiếm nói bằng giọng lạnh lùng.
Mỹ nhân rắn công đức rút Xích Tiêu Kiếm ra, lúc này, toàn bộ cơ thể của tên mặt râu bị hút dần về phía lỗ thủng ở trước ngực. Chỉ trong chớp mắt liền biến thành một chùm sáng to bằng nắm đấm.
Tống Thư Hàng khống chế móng vuốt của Đậu Đậu ấn lên chùm ánh sáng kia, thuận lợi khởi động siêu độ chi pháp. Phạn âm, ánh sáng đại từ bi, đại công đức, đại trí tuệ bao lấy chùm sáng kia.
Dưới sự bao phủ từng chút một của Phạn âm, cơ thể đã bị hóa thành một chùm sáng của mặt râu bị siêu độ hoàn toàn.
“Nhìn trời, còn có thể làm như thế à? Thế này có phải không đúng với Phật môn không?”
Tống Thư Hàng kinh ngạc nói.
Đầu tiên là đâm người ta một nhát rồi sau đó lại siêu độ, điều này hình như không phù hợp với nguyên tắc của siêu độ chi pháp nhỉ?
Nhưng sự thâtk thắng hùng biện, tên mặt râu kia thật sự bị siêu độ rồi.
“Hê hê, xem như tên này đen đủi, trùng hợp đâm vào mũi đao của ta… Ấy, là mũi kiếm chứ.”
Xích Tiêu Kiếm nói:
“Thư Hàng, tìm cơ hội chém nốt mấy hồn thể còn lại đi, những hồn thể trạng thái đặc biệt như bọn chúng là vạn dặm mới tìm được một đấy. Chém rồi còn có thể siêu độ, bõ lỡ cơ hội này e là cả đời ngươi cũng không gặp được lần nào nữa đâu. Siêu độ một người bằng với vạn người trước kia, lần này sức mạnh công đức sẽ tăng đáng kể đấy!”
“Bọn chúng có lai lịch gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Hình như Xích Tiêu Kiếm biết rõ thân phận của đám mặt râu này thì phải?
“He he, ‘thần minh’ trong truyền thuyết và thánh đồ - kẻ cuồng tín thuộc ‘thần quốc’ của hắn ta.”
Xích Tiêu Kiếm nói tiếp:
“Đừng hỏi ta thần minh, thần quốc và kẻ cuồng tín là thứ quái quỷ gì, ta đây cũng không biết. Ta chính là ta, là Xích Tiêu Kiếm biết đao ý. Ta chỉ nói thay @#%× Tiên Tử thôi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Mỹ nhân rắn công đức ngẩng đầu nhìn lên con mắt khổng lồ kia, hai mắt lấp lánh như nhìn thấy một cái bánh gato ngon miệng vậy.
Lúc này, bên trong con mắt hỏa diễm, thân ảnh của tên thích khách kia lại hiện lên. Cùng xuất hiện còn có đám đồng bọn của hắn ta, bọn chúng khoác lên mình trang phục của thích khách bóng đêm, bổ nhào ra từ mắt lửa.
Trong mắt của chúng không có con ngươi, chỉ còn ngọn lửa trắng bệch.
Chu Ly phất tay, dây xích phóng ra. Nhưng khi chạm vào người mấy tên thích khách kia thì dây xích xuyên thẳng qua cơ thể bọn chúng, không thể làm chúng bị thương.
“Ha ha ha ha!”
Tên thích khách kia bật cười đắc ý, cơ thể của hắn lóe lên, trong tích tắc đã đến trước mặt Chu Ly. Đôi lợi trảo xuất hiện trong tay hắn ta bổ nhào về phía Chu Ly.
“Ngươi không thể làm ta bị thương nhưng ta lại có thể chạm vào ngươi. Chết… Hự ~~~”
Tên thích khách kia còn chưa kịp nói hết, một thanh kiếm rực lửa đã đâm vào ngực hắn, tạo thành một lỗ thủng lớn.
Làm sao có thể, trong trạng thái ‘manh thứ’, bọn ta là một tồn tại hư ảo không thể chạm vào, tại sao lại bị người khác đâm xuyên qua được? Tên thích khách đó cúi đầu nhìn mũi kiếm trước ngực mình, đến chết cũng không dám tin những gì đã xảy ra.
“Một tồn tại không thể chạm vào ư? Đến cả “Đại Hư Không Áo Nghĩa Bí Pháp” nổi danh của thú giới cũng không dám nói không ai có thể chạm vào mình. Trạng thái này của ngươi cũng chỉ có thể mang ra để dọa người thôi.”
Xích Tiêu Kiếm cười lạnh.
Tay phải của mỹ nhân rắn công đức rút Xích Tiêu Kiếm ra, tay trái túm lấy cổ của Đậu Đậu, đẩy nó lên trước.
“Khó chịu quá, Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, Đậu Đậu không phải là mèo, tóm như thế đau lắm!”
Tống Thư Hàng kêu lên.
Cùng lúc đó hắn vươn móng vuốt ra đặt lên người thích khách.
Giống như mặt râu, cơ thể của tên này cũng bị hút về phía lỗ thủng, biến thành một chùm sáng to bằng nắm đấm. Tống Thư Hàng khống chế móng vuốt của Đậu Đậu, thi triển siêu độ chi pháp, thuận lợi siêu độ chùm sáng trên.
Một lượng lớn ánh sáng công đức nhập vào người mỹ nhân rắn công đức.
Độ hóa một người bằng siêu độ cả vạn vong hồn.
“Con mắt hỏa diễm trong không trung kia chính là ‘thần minh’ à? Tại sao nó lại muốn bắt Đậu Đậu chứ?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
“Có lẽ đây là một vị khuyển thần nào đó, muốn bắt Đậu Đậu về làm vợ chăng?”
Vũ Nhu Tử suy đoán.
Tống Thư Hàng:
“Tuy rằng Đậu Đậu sắp gả đi thật nhưng nó là một con Kinh Ba đực nhé. Vì thế… có lẽ con mắt hỏa diễm này là một con cái, định cướp Đậu Đậu làm chồng cũng nên?”
“Nghiêm túc chút đi, ta đang nghĩ, chuyện này có liên quan đến đài cao vàng dưới chân chúng ta hay không? Ta cứ cảm thấy đài cao này được làm từ tế đàn gì đó ấy.”
Tô thị A Thập Lục nói.
Quả “kiệu hoa” dùng để nghênh đón Đậu Đậu này đúng là hoa lệ quá đáng. Cộng thêm những gì Xích Tiêu Kiếm nói vừa nãy, con mắt bằng lửa kia là một loại ‘thần minh’… Tô thị A Thập Lục nghi ngờ đài cao bằng vàng này rất có thể vốn là tế đàn mà các tín đồ của con mắt kia tạo ra, không biết tại sao lại lạc xuống Hoa Hạ rồi bị biến thành kiệu hoa chuyên dụng để rước dâu.
“Có lẽ A Thập Lục đoán đúng, nhìn trời ~ ta có cảm giác hôn lễ của Đậu Đậu rất kỳ lạ. Các ngươi không thấy Hoàng Sơn tiền bối quá dung túng cho hành động của chúng ta rồi à? Trong hôn lễ quan trọng nhất cuộc đời Đậu Đậu, chúng ta còn trao đổi ý thức với Đậu Đậu, thế mà Hoàng Sơn tiền bối lại ngầm cho phép. Nghĩ kĩ lại, mọi người không thấy nó như trò đùa à?
Tống Thư Hàng nói:
“Hoàng Sơn Chân Quân rất yêu thương Đậu Đậu, nếu như tổ chức hôn lễ cho nó thật, nhất định sẽ không cho phép chúng ta phá hoại. Trong chuyện này chắc chắn có ẩn tình gì đây.”
Xích Tiêu Kiếm:
“Lại lảm nhảm rồi đấy.”
Tống Thư Hàng: “…”
Lần này không lảm nhảm mà, hắn đã cố gắng nói ngắn gọn súc tích nhất có thể rồi.
Vũ Nhu Tử:
“Ta cũng có cảm giác như thế, một câu Hoàng Sơn tiền bối nói tối hôm qua khiến ta có ấn tượng rất sâu đậm. Hắn nói ‘nói không chừng… để Thư Hàng tiểu hữu khống chế cơ thể Đậu Đậu mới là sự lựa chọn tốt nhất, có thể ứng phó với một số chuyện ngoài ý muốn.’ Ta đoán, có thể Hoàng Sơn tiền bối đã biết hôn lễ hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì từ đầu rồi!”
“A y y y, a đa!”
Tạo Hóa Tiên Tử lại kêu lên.
Tô thị A Thập Lục:
“Nên rất có thể con mắt hỏa diễm này là do Hoàng Sơn tiền bối cố ý dụ đến!”
Tống Thư Hàng:
“Chắc tám chín phần mười rồi, phong cách hành sự phúc hắc như thế giống hệt bản sắc của Hoàng Sơn tiền bối.”
“Nhưng không biết Hoàng Sơn Chân Quân dụ con mắt hỏa diễm ‘thần minh’ này tới làm gì nhỉ? Chẳng lẽ định bắt nó à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối two muốn bắt hành tinh có mắt về làm sủng vật, đừng nói Hoàng Sơn tiền bối cũng định tóm con mắt hỏa diễm ‘thần minh’ này làm sủng vật đấy nhé?
‘Có chuyện quái gì thế?’
Giọng nói của Bạch tiền bối two đột nhiên vang lên.
Tống Thư Hàng bị dọa nhảy dựng lên.
‘Không có gì, ngươi đang ở gần ta à? Bạch tiền bối?’
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối two:
‘Ta đang chơi trốn tìm với người khác, bất giác trốn đến gần đó. Đột nhiên ngươi gọi điện cho ta làm ta suýt chút nữa thì lộ.’
Tống Thư Hàng: “…”
Ta chỉ dùng ý thức nghĩ tới từ ‘Bạch tiền bối two’ là gọi điện thoại được luôn hả?
“Không có việc gì thì đừng gọi ta, bây giờ ta đang phiền lắm đây, bị phát hiện là hết chơi luôn. Người ta đang chơi trốn tìm mà ngươi còn gọi, thế chẳng phải là gian lận à? Cúp đây.”
Bạch tiền bối two nói.
Dứt lời, hắn ngắt kết nối ý thức với Tống Thư Hàng.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật.
Bạch tiền bối two đang chơi trốn tìm với ai thế?
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như chỉ còn vị đó thôi. Đương kim ‘Thiên Đạo’ của chư thiên vạn giới. Tại hiện thế bây giờ, e là chỉ có vị đó mới đủ tư cách ép Bạch tiền bối chơi trốn tìm thôi.
Tống Thư Hàng giơ móng vuốt của Đậu Đậu ra, xoa huyệt thái dương… tức giận vò đầu chó version đời thật.
Hắn cứ cảm giác chuyện ngày càng ngày càng loạn.
Trong khi Tống Thư Hàng đang khổ não thì hắn, Tô thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử cùng cảm thấy phần da sau cổ đột nhiên bị tóm lấy
Mỹ nhân rắn công đức dùng một tay tóm lấy Đậu Đậu, tay còn lại cầm Xích Tiêu Kiếm, nhẹ nhàng đi tới sau lưng một tên thích khách khác.
Tên thích khách kia đang giao đấu với Lệ Chi Tiên Tử.
Sự thật chứng minh, trạng thái ‘manh thứ’ của đám này chỉ là thứ để hù dọa người khác mà thôi. Không đến mười mấy chiêu chúng đã bị các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 nhìn thấu.
Lúc này tên thích khách kia bị Lệ Chi Tiên Tử áp chế, đang định mở miệng gọi đồng bọn đến ứng phó với tiên tử.
Nhưng vừa mới há miệng ra, một mũi kiếm rực lửa đã đâm xuyên qua ngực hắn.
“A ~~”
Tiếng kêu thảm bén nhọn vang lên.
Đây là tên thích khách thứ ba chết dưới kiếm của mỹ nhân rắn công đức.
Theo như trình tự lúc trước, Tống Thư Hàng giơ móng vuốt Đậu Đậu ra, khởi động siêu độ chi pháp, ấn lên người thích khách, siêu độ cho nó.
Vũ Nhu Tử:
“Kỳ lạ thật, mấy tên thích khách này đều mù rồi à? Tại sao bọn chúng không nhìn thấy Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử chứ?”
Mỹ nhân rắn công đức của Tống Thư Hàng cũng đâu có ẩn thân chứ?
Tô thị A Thập Lục:
“Bọn chúng mù thật đó, ngươi quên là bọn chúng đã tự móc mắt, biến thành con mắt hỏa diễm trên đỉnh đầu kia rồi à?”
Sau khi siêu độ xong thích khách và nhận được sức mạnh công đức, Tống Thư Hàng nói:
“Có lẽ chỉ cần Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử cẩn thận một chút, đám thích khách này sẽ không cảm ứng được cô ấy cũng nên.”
Khi hắn còn đang nói dở, mỹ nhân rắn công đức lại nhón đuôi rắn, cẩn thận nhảy tới sau chỗ Chu Ly và thích khách đang giao chiến.
Tay giơ lên kiếm hạ xuống.
Vẫn là tư thế cũ, vẫn là góc độ cũ, Xích Tiêu Kiếm đâm vào từ phía sau, mũi kiếm xuyên qua trước ngực tên thích khách.
Trong ranh giới sinh tử, hai mắt của thích khách sáng lên, ngọn lửa trong mắt nhìn thấy mũi kiếm trước ngực, hắn ta không dám tin kêu lên đầy thảm thiết.
Mỹ nhân rắn công đức diệt xong bốn tên!

Lại một lúc nữa, đuôi của mỹ nhân rắn công đức cuộn vào bất động. Một tên thích khách đang đánh nhau với Bắc Hà Tán Nhân lướt qua chỗ mỹ nhân.
Cô bèn nhảy lên, Xích Tiêu Kiếm vô tình đâm vào người tên kia.
Vẫn là góc độ và tư thế xuất kiếm cũ.
Năm liên kích!

Sau khi siêu độ xong thích khách thứ năm, lần này mỹ nhân rắn công đức chủ động tấn công, khi sắp đến gần tên thứ sáu, cô tế ra dép lê đánh mặt, chiếc dép được bao quanh bởi ánh sáng công đức đánh cho tên thích khách thứ sáu ngã lăn ra đất.
Mỹ nhân rắn công đức nhanh chóng tiến lên, dùng đuôi rắn đâm vào người tên đó.
Tên thích khách trúng chiêu lăn lông lốc.
Nhưng ngay khi lắn bắt đầu lăn, để lộ phần lưng ra trước mặt cô, lập tức Xích Tiêu Kiếm đâm tới một cách vô tình.
Hôm nay, khi mỹ nhân rắn công đức không giả chết thì chẳng ai cản nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận