Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1155: Chính là bây giờ? Là ý gì đây?

Chương 1155: Chính là bây giờ? Là ý gì đây?
Quẻ xăm này cũng giống như phất trần và đoản kiếm của Cật Qua Huyền Thánh, cho dù hắn xuất hiện trong trạng thái của hóa thân công đức thì bọn chúng cũng đi theo như hình với bóng, đây là bảo vật giữ nhà của Cật Qua Huyền Thánh à?
Hôm nay Tống Thư Hàng có hơi nhạy cảm với mấy quẻ bói, thấy Cật Qua Huyền Thánh đột nhiên móc quẻ xăm ra, khóe miệng của hắn lập co giật.
Không phải Cật Qua Huyền Thánh định xem bói đấy chứ? Kể ra thì cách phát âm của Cật Qua gần với Cật Quái, Xích Quái, Trì Quái v.v.. lắm.
“Nếu như Cật Qua Huyền Thánh muốn bốc quẻ cho ta thì hôm nay nhất định phải từ chối!”
Tống Thư Hàng thầm nhủ lòng.
Nhưng mà”...” sau khi lấy quẻ xăm ra, Cật Qua Huyền Thánh hoàn toàn không có ý định xem quẻ, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào quẻ đó mà thôi.
Mọt lúc sau, trên quẻ bói hiện lên một chuỗi kí hiệu.
Đứng ở chỗ của Tống Thư Hàng thì không nhìn rõ lắm. Hơn nữa những phù văn đó cũng không có ý nghĩa gì.
Chẳng lẽ Cật Qua Huyền Thánh định bói quẻ cho chính mình à? Nhưng chẳng phải người ta vẫn “bói trời bói đất không bói cho bản thân” ư?
Trong lúc Tống Thư Hàng còn đang nghi hoặc thì Cật Qua Huyền Thánh đã ngẩng đầu lên, nhíu mày lại.
“Cật Qua đạo hữu, có chuyện gì à?”
Tống Thư Hàng thử dò hỏi.
“Xin Bá Tống đạo hữu đợi ta vài phút.”
Cật Qua Huyền Thánh nói, sau đó hắn lại tế ra đoản kiếm, bắt đầu vẽ lên mặt đất.
Hắn đang vẽ một bảng mật mã.
Sau khi vẽ xong, Cật Qua Huyền Thánh nắm lấy quẻ xăm kia, đối chiếu với bảng mật mã.
“Phù văn đầu tiên là chữ “chính”, cái thứ hai là “là”, thứ ba là “bây”, thứ tư là “giờ”, đây cũng là chữ cuối cùng kết thúc chuỗi kí hiệu. Hợp lại là “chính là bây giờ” à?
Cật Qua Huyền Thánh lẩm bẩm.
Tống Thư Hàng: “...”
Cật Qua Huyền Thánh đang giải quẻ ư?
“Chính là bây giờ? Thế này là sao đây?”
Cật Qua Huyền Thánh rơi vào trầm tư.
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
“ Cật Qua đạo hữu, ngươi đang bốc quẻ cho chính mình à? Chẳng lẽ ngươi cũng là quái sư ư?”
Cật Qua Huyền Thánh lắc đầu:
“Không phải, bần đạo không phải là quái sư. Quẻ này... là bần đạo thắng được từ một vị đạo hữu rất kì lạ cách đây khá lâu rồi.”
“Thắng được á?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc, quẻ bói này mà cũng lấy được bằng việc thắng người ta à?
“Đúng thế, lúc đó vị đạo hữu kỳ lạ kia muốn lấy một bảo vật trên người ta đi luyện chế. Tất nhiên là ta không đưa rồi, vì thế ta với hắn cá cược với nhau một trận... Kết quả là hắn thua nên đưa quẻ thẻ này cho ta. Sáu đó, còn cho ta một bảng mật mã để giải quẻ nữa. Bây giờ nghĩ lại thì hình như vị đạo hữu kỳ lạ kia cố ý muốn tặng quẻ bói này cho ta.”
Cật Qua Huyền Thánh nói.
Theo lí mà nói, quẻ bói này đáng ra phải ở trên bản thể của hắn mới đúng, nhưng vừa nãy trong lòng hắn đột nhiên có dự cảm, thế là lại móc ra được quẻ này từ trên hóa thân công đức.
Quẻ bói này không phải là phàm vật.
“Nhưng mà “chính là bây giờ” rốt cuộc có ý gì đây?”
Cật Qua Huyền Thánh thở dài:
“Nên ta ghét nhất là mấy thầy bói cứ thần thần bí bí này, nói chuyện thì không nói hết, cứ phải nói một nửa giữ một nửa, như táo bón ấy. Nhiều lúc lại ra chiều huyền bí khó hiểu, làm người ta chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào.”
Tống Thư Hàng: “...”
Nói thế thì xét trong giới bói toán, Đồng Quái Tiên Sư vẫn là người có lương tâm, trước nay hắn vẫn giảng giải quẻ tượng rất rõ ràng. Quẻ cát, quẻ hung, thậm chí tính ra cái gì cũng nói hết, chưa từng giấu diếm.
“Trên quẻ này không có nội dung gì khác à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Cật Qua Huyền Thánh lắc đầu, chìa quẻ kia ra cho Tống Thư Hàng xem.
Tống Thư Hàng giơ tay ra cầm lấy quẻ, nhìn ngang nhìn dọc cũng không nhìn ra được gì. Hắn xoay người lại, đưa quẻ bói đó cho Xích Tiêu kiếm.
“Xích Tiêu đạo hữu, ngươi có nhìn ra cái gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta cũng không có hiểu biết gì về quẻ bói.”
Xích Tiêu kiếm trả lời, nó chỉ là một món thần binh thôi, một thanh kiếm học xem bói thì thành ra cái gì chứ?
Tống Thư Hàng gật đầu, định đưa quẻ bói trả lại cho Cật Qua Huyền Thánh.
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy quẻ bói trong tay hắn.
Mỹ nhân rắn công đức có phản ứng với quẻ này ư?
Hôm nay cô ấy có vẻ như rất hoạt bát, có khi lại có biến hóa gì cũng nên?
Nghĩ như thế, Tống Thư Hàng bèn đưa quẻ bói cho mỹ nhân rắn công đức.
Cật Qua Huyền Thánh cũng nhìn mỹ nhân rắn công đức với ánh mắt tò mò, ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh này đúng là có chỗ hơn người.
Mỹ nhân rắn công đức cầm lấy quẻ xăm, cũng nhìn lên nhìn xuống.
Sau đó, cô ấy há miệng ra.
“Rắc rắc ~~~”
Cô cắn gãy quẻ xăm giống như ăn một thanh socola. Sau khi ăn xong còn liếm môi như chưa đã thèm.
Cật Qua Huyền Thánh: “...”
Tống Thư Hàng: “...”
Không ngờ hắn lại ôm hy vọng với mỹ nhân rắn công đức, đúng là đần hết thuốc chữa mà.
Bây giờ quẻ bói kia bị mỹ nhân rắn công đức ăn hết rồi, có phải bồi thường không nhỉ?
Thứ này trông có vẻ không tầm thường chút nào...
Đang lúc Tống Thư Hàng mải suy tư thì mỹ nhân rắn công đức đã uốn éo đi tới bên cạnh Cật Qua Huyền Thánh.
Tiếp đó cô ấy vươn tay ra đặt lên người hắn.
“?”
Cật Qua Huyền Thánh lấy làm khó hiểu.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy cơ thể của mình mềm nhũn ra. Sau đó nữa, bí pháp phụ thân được giải trừ... Hóa thân công đức của hắn trở biến thành ánh sáng công đức, quay về trong cơ thể của mỹ nhân rắn công đức.
Cơ thể vì bị đánh tan nhiều lần mà thu nhỏ của mỹ nhân rắn công đức nhanh chóng khôi phục nguyên trạng.
“Đợi chút đã, xin đợi một chút, ít nhất cũng phải để ta làm rõ “chính là bây giờ” rốt cuộc có nghĩa gì đã chứ. Cho ta thêm ít thời gian đi.”
Cật Qua Huyền Thánh kêu lên.
Hắn cảm thấy rất có thể quẻ bói đó có liên quan đến mỹ nhân rắn công đức kỳ lạ của Bá Tống Huyền Thánh.
Đáng tiếc, mỹ nhân rắn công đức hoàn toàn không cho hắn cơ hội.
Bí pháp phụ thân bị cưỡng chế phá giải, hóa thân công đức biến mất, ý thức của Cật Qua Huyền Thánh về lại bản thể.
“...”
“...”
Ở trên Hoa Sơn xa xôi.
Một đạo nhân tay cầm phất trần, tay kia cầm đoản kiếm mở bừng mắt ra, sắc mặt tái nhợt.
“Mình đã dùng bí pháp trong thời gian quá dài, cũng may không để lại di chứng gì lớn.”
Hắn giơ tay lấy đan dược từ trong ngực ra rồi nuốt xuống.
Lúc lấy đan dược, một quẻ bói rơi ra từ trong ngực áo của hắn.
Cật Qua Huyền Thánh nhặt quẻ bói ấy lên.
Trên quẻ bói có thêm một chuỗi phù văn, cũng giống như lúc nãy, sau khi phiên dịch xong thì có nghĩa “chính là bây giờ”.
“Rốt cuộc thì câu này có nghĩa gì đây?”
Cật Qua Huyền Thánh đau cả gan.
Chính là bây giờ... Nếu xét theo nghĩa mặt chữ thì chỉ lúc ta và Bá Tống Huyền Thánh hoặc ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh gặp nhau ư?
Lúc gặp nhau xảy ra chuyện gì nhỉ?
“Không được, ta phải đi gặp Bá Tống Huyền Thánh mới được.”
Cật Qua Huyền Thánh thầm nghĩ.
Hắn cảm thấy có lẽ hy vọng tấn thăng lên Kiếp Tiên của mình nằm trên người vị Bá Tống Huyền Thánh kia.
Vừa nãy rõ ràng quẻ xăm có phản ứng với Bá Tống Huyền Thánh hoặc ánh sáng công đức của hắn...
Nghĩ tới đây, Cật Qua Huyền Thánh tung người dậy, bay về phía xa.
Sau khi bay lên trời, Cật Qua Thánh Quân lập tức biến lại thành bản thể thật sự của mình.
Một con cá voi khổng lồ hiện ra trên bầu trời đêm.
Hắn không phải tu sĩ nhân loại mà là một con cá voi có huyết mạch thần thú đã tu luyện thành người.
Bản thể của hắn có kích thước bằng một hòn đảo nhỏ.
Hơn nữa, bên dưới cơ thể to lớn là những cái móng vuốt to khỏe, toàn thân được bao bọc trong lớp vảy lân cứng cáp, trông rất oai phong.
Sau khi hóa ra bản thể, Cật Qua Huyền Thánh thi triển độn pháp, phóng nhanh như tên bay.
**************
Ở bên kia.
Mỹ nhân rắn công đức trở lại như lúc đầu, thậm chí Tống Thư Hàng cảm thấy hình như cô ấy còn mạnh hơn trước một chút. Chẳng lẽ sau khi lấy lại hóa thân công đức từ chỗ Cật Qua Huyền Thánh thì cô ấy còn nhận được chút tiền lời nữa à?
Sau khi trở lại như cũ, mỹ nhân rắn công đức nhập vào người Tống Thư Hàng, khiến cho Xích Tiêu kiếm cũng bị đưa vào trong đó luôn.
Chuyện hôm nay cũng coi như đã kết thúc.
Tô thị A Thập Lục hỏi:
“Bây giờ đi đâu đây?”
“Thi và Tiểu Thải ở lại thế giới hạch tâm của ta nghỉ ngơi một hôm. Ta muốn về nhà ở thành phố Văn Châu xem sao, nhưng giờ cũng muộn rồi, hay là tìm một nơi để nghỉ ngơi trước nhé”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô thị A Thập Lục đột nhiên nói:
“Ta muốn đi ngắm biển.”
“Ngắm biển? Bây giờ á?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô thị A Thập Lục:
“Ừm.”
“Được, chúng ta đi ngắm biển.
Tống Thư Hàng lấy điện thoại ra xem bản đồ:
“Thành phố Văn Châu nằm giáp biển, chúng ta cứ đi thẳng theo hướng này, nếu thuận lợi thì có lẽ sẽ tới biển trước khi trời sáng.”
“...”
“...”
Tốc độ của hai người nhanh hơn dự đoán, khoảng ba giờ sáng họ đã tới nơi rồi.
Hai người tìm một bãi cát không người, từ từ đáp xuống.
Tâm trạng của A Thập Lục rất tốt, cô cởi dép ra, đi chân trần trên bãi cát mềm mại, những ngón chân bóng loáng lún vào trong cát.
Gió biển thổi qua, khiến mái tóc ngắn của cô tung bay.
Tống Thư Hàng đi sau lưng cô, những ngọn gió thổi qua còn mang theo cả mùi hương ngọt ngào trên người A Thập Lục.
“A Thất nói hắn bắt đầu độ kiếp rồi.”
A Thập Lục đột nhiên lên tiếng.
Tống Thư Hàng cười đáp:
“Với thực lực của A Thất tiền bối, thiên kiếp tấn thăng lục phẩm chắc chắn không làm khó được hắn. Dù có là thiên kiếp hiện đại hóa thì A Thất tiền bối cũng sẽ có cách đối phó thôi.”
“Ừm.”
A Thập Lục gật đầu.
Danh xưng “mạnh nhất trong ngũ phẩm” của Tô thị A Thất là do hắn tự giành lấy bằng cây đao trong tay mình, với thực lực của hắn, nhất định có thể bình an vượt qua thiên kiếp từ ngũ phẩm tấn thăng lên lục phẩm.
A Thập Lục ngồi xuống, nhặt một vỏ sò rồi dùng sức ném nó xuống biển lớn.
Vỏ sò như mũi tên dời khỏi dây cung, bắn vào trong biển sau đó thì nổ tung, giống như một tảng đá bị vứt xuống biển vậy.
A Thập Lục phủi cát trên tay xuống, khóe miệng cong lên, sau đó duỗi lưng một cái.
Cô đột nhiên nói:
“Thư Hàng, chúng ta xuống bắt cá đi! Bắt một con thật to đem về, được không?”
Tống Thư Hàng:
“Được thôi, cô định bắt con cá to cỡ nào?”
“Càng to càng tốt.”
A Thập Lục nói nhỏ, vứt giày lên bãi cát rồi chạy về phía biển.
Tống Thư Hàng phất tay thu giày của cô vào trong vòng tay pháp khí rồi cũng đi theo.
Lúc đôi chân nhỏ nhắn của Tô thị A Thập Lục chạm vào nước... nước biển chảy qua từng kẽ chân, cuốn hết đất cát trên chân cô đi.
Cô thả người nhảy lên, lao vào trong nước.
Tống Thư Hàng chỉ có thể theo sát phía sau:
“Này ~~ Thập Lục, đợi ta với.”
...
...
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận