Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1288: Thế Giới Thấy Được Khi Nhìn Xuyên Qua Quan Tài Thủy Tinh

Chương 1288: Thế Giới Thấy Được Khi Nhìn Xuyên Qua Quan Tài Thủy Tinh
Tống Thư Hàng:
“Tối nay Đậu Đậu phải trở về, hình như thời gian nó xin Hoàng Sơn Chân Quân ra ngoài có giới hạn, nó phải trở về trước sáu giờ tối.”
“Ha ha, bây giờ người phải trở về trước sáu giờ tối là các ngươi, giờ ta là Tống Thư Hàng, ta có thể tung tăng ở bên ngoài. Oh yeah~ ta muốn cày game thâu đêm. Gâu~”
Đậu Đậu vui vẻ nói.
Bạch tiền bối:
“Tối nay không được chơi game, Thư Hàng nói muốn dùng thân phận phù rể để tham gia hôn lễ thì tối nay ngươi và ta cùng nhau tìm hiểu xem phù rể nên làm gì trong hôn lễ.”
Trước đó Bạch tiền bối có nói một mình hắn tính hai người, bản thể và phân thân của hắn sẽ cùng làm phù rể cho Đậu Đậu.
Vũ Nhu Tử không nhịn được mà lên tiếng:
“Cũng có thể là lấy thân phận phù dâu ra sân mà, kế hoạch làm phù rể cho Đậu Đậu chỉ là kế hoạch mà Tống tiền bối và Đậu Đậu bàn riêng với nhau thôi, còn chưa nhận được sự đồng ý của Hoàng Sơn tiền bối. Nói không chừng đến lúc đó kế hoạch làm phù rể lại biến thành kế hoạch làm phù dâu thì sao.”
Bạch tiền bối:
“...”
Tống Thư Hàng vội vàng nói:
“Ta nghĩ nếu Bạch tiền bối ra mặt, Hoàng Sơn tiền bối nhất định sẽ nể mặt thôi. Nếu Bạch tiền bối nói muốn làm phù rể cho Đậu Đậu thì chắc chắn Hoàng Sơn tiền bối sẽ đồng ý.”
Một khi biết Bạch tiền bối muốn làm phù rể, chỉ cần Hoàng Sơn Chân Quân không có ý nghĩ tự tìm đường chết thì chắc chắn sẽ không đổi kế hoạch phù rể thành kế hoạch phù dâu.
Nếu để Bạch tiền bối mặc đồ nữ tham gia kế hoạch phù dâu ra sân, hôn lễ của Đậu Đậu chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.
Tống Thư Hàng dám cá, đến lúc đó cho dù Bạch tiền bối đã thu liễm loại mị lực quỷ dị của bản thân thì sự chú ý của tất cả mọi người vẫn bị ngài ấy hấp dẫn, không cách nào tự không chế được.
Hoàng Sơn Chân Quân là chuẩn mực cuối cùng trong nhóm Cửu Châu số 1, chắc chắn ngài ấy sẽ không tự tìm đường chết ngay lúc quan trọng thế này đâu.
Nhưng phải nói cho dù Bạch tiền bối có thành phù dâu thật thì nhất định cũng sẽ cực kỳ đẹp cho xem.
“Ta đồng ý với ý kiến của Tống tiền bối, hình ảnh ấy chắc chắn sẽ đẹp vô cùng.”
Vũ Nhu Tử nói.
“Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng vừa nghĩ đến hình ảnh đó đã cảm thấy cảm xúc dâng trào rồi.”
Tô thị A Thập Lục nói.
“Y nha y~”
Tống Thư Hàng:
“...”
Ta chỉ nghĩ thầm ở trong đầu thôi mà, sao hai cô lại biết hay vậy?
“Do tất cả ý thức của chúng ta đều chen trong đầu Đậu Đậu nên giờ chúng ta có được một loại năng lực tương tự như tâm linh tương thông. Chỉ cần suy nghĩ hay cảm xúc dao động lớn một chút sẽ bị những người khác cảm giác được ngay.”
Tô thị A Thập Lục trả lời.
Nghe xong, Tống Thư Hàng chỉ biết câm nín.
Bạch tiền bối xoa cằm suy nghĩ:
“Cũng đúng, chút mặt mũi này hẳn là Hoàng Sơn đạo hữu sẽ cho ta thôi.”
Thật ra có ai trong nhóm Cửu Châu số 1 dám không nể mặt ngài đâu?
Đám người Tống Thư Hàng cùng nói thầm trong lòng.
“Đi thôi, chúng ta thông qua lực lượng không gian đi thẳng đến chỗ Hoàng Sơn Chân Quân luôn, sau đó ta lại đi tìm thêm mấy phù rể nữa. Tạo Hóa đạo hữu, có muốn đi cùng không?”
Bạch tiền bối nói.
Tạo Hóa Pháp Vương nhìn những khán giả bất tỉnh nhân sự ở bên dưới, sau đó chắp hai tay trước ngực đáp:
“Bạch tiền bối, bần tăng cần ở lại để chăm sóc những đạo hữu này.”
Bạch tiền bối gật đầu:
“Cũng đúng, vậy Tạo Hóa đạo hữu cứ ở lại chăm sóc cho những đạo hữu này đi, sau đó ngươi đi theo bọn Cổ Hồ Quan đạo hữu đến tham gia hôn lễ của Đậu Đậu.”
Có thể là do các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đều chịu sát thương do giọng ca của Tạo Hóa Pháp Vương gây ra, mấy vị đệ tử của Dược Sư, Cổ Hồ Quan Chân Quân, đệ tử của Thông Huyền đại sư đều thành công vượt qua tâm ma kiếp.
“Được, bọn ta sẽ tranh thủ sớm đến tham gia hôn lễ của Đậu Đậu. Thật ra ta rất muốn viết một ca khúc chúc mừng Đậu Đậu.”
Tạo Hóa Pháp Vương cười nói.
...
Sau khi tạm biệt Tạo Hóa Pháp Vương, Bạch tiền bối mang theo thân thể Tống Thư Hàng chứa ý thức của Đậu Đậu, thân thể của Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục, Đậu Đậu và rùa biển tiến hành dịch chuyển không gian.
“Nhìn trời, lực lượng không gian á?”
Rùa biển lớn âm thầm quan sát Bạch Thánh Quân.
Vị Huyền Thánh bát phẩm mới tấn thăng này nắm giữ lực lượng không gian ư? Có mở tool hack thì cũng mở vừa vừa thôi chứ, sao bá đạo quá vậy?
Ngay sau đó, nó chợt nhớ đến tồn tại đáng sợ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng trong khi buổi liveshow đang diễn ra.
Vị kia lặng lẽ đến, tất cả mọi người trong hội trường thấy hắn lại như không thấy, chỉ có nó nhờ vào cảnh giới cửu phẩm nên có thể lén quan sát vị kia.
Lúc đó vị kia chỉ liếc lại một cái thì nó đột nhiên nhìn thấy một thế giới tà ma hoành hành, thây chất như núi, máu chảy thành sông, kinh khủng đến cực độ, cội nguồn tội ác vô tận. Thậm chí ngay cả chủ nhân cực mạnh trong mắt nó là Bắc Phương Đại Đế cũng không kinh khủng bằng vị kia.
Mà bây giờ nhớ kỹ lại nó mới để ý... Ngoại hình của vị kia rất giống ngoại hình của Bạch Thánh Quân.
Không, không phải là rất giống, nếu nhìn bằng góc độ của nhân loại thì ngoài hình của vị kia và vị Bạch Thánh Quân này gần như y hệt nhau.
Trong lòng nó chợt dâng lên nỗi kinh hoàng cực độ.
Rùa biển lập tức lắc đầu nguầy nguậy, cố ép bản thân không được nghĩ đến chuyện này nữa.
Quan hệ giữa nó và Tống Thư Hàng tiểu hữu rất tốt, chắc vị Bạch Thánh Quân này sẽ không đột nhiên làm thịt nó mang đi nấu canh rùa đâu nhỉ?
Vị trí truyền tống không gian ở ngay chính giữa trung tâm tiệc cưới đã được Hoàng Sơn Chân Quân chuẩn bị từ sớm.
Sai khi quá trình nhảy không gian kết thúc, Bạch tiền bối là người xuất hiện đầu tiên. Tiếp đó hắn giơ ngón tay lên ngoắc một cái, để cho bảo đao Bá Toái có rào chắn tiếp tục treo lơ lửng trên không, thân thể của Tô thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử đang nằm trên đó.
Người xuất hiện sau Bạch tiền bối là rùa biển lớn.
Tiếp đó là Đậu Đậu phiên bản Tống Thư Hàng.
Cuối cùng là thân thể Đậu Đậu chứa đứng đến bốn ý thức.
Thân thể Đậu Đậu vừa xuất hiện đã bò rạp trên đất.
Chân trước của nó cố chống lên, đang chuẩn bị bò dậy thì đột nhiên phần eo vận lực, từ tư thế quỳ bò biến thành tư thế ngồi bệt trên đất, kết quả là tư thế đứng dậy lại biến thành một tư thế trong yoga.
“Cứ thế này thì không ổn, mọi người phối hợp một chút, khống chế thân thể Đậu Đậu theo thứ tự đi. Trước hết sẽ do ta khống chế, sau đó là A Thập Lục, tiếp theo là Vũ Nhu Tử.”
Tống Thư Hàng đưa ra ý kiến.
Vũ Nhu Tử:
“Vậy còn vị tỷ tỷ kia phải làm sao đây? Cô ấy cũng có quyền khống chế thân thể mà đúng không?”
“Bây giờ chúng ta không có cách nào trao đổi với Tạo Hóa Tiên Tử, cứ mặc kệ cô ấy đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Kế hoạch thông qua, vậy giờ ta và Vũ Nhu Tử sẽ giữ im lặng, để Thư Hàng khống chế thân thể của Đậu Đậu trước đi.”
Sau khi ba người bàn bạc với nhau xong, Tống Thư Hàng khống chế cho thân thể Đậu Đậu đứng bằng hai chân, cũng thử bước đi mấy bước.
“Thư Hàng ngu ngốc, sai rồi, chó đi bằng bốn chân mà.”
Đậu Đậu phiên bản Thư Hàng kêu lên.
Tống Thư Hàng trả lời:
“Ở đây cũng chẳng có người ngoài, trước hết cứ để ta đứng bằng hai chân đi chút đã.”
Đi bằng bốn chân mệt lắm.
“Ôi chao, không gian chật quá! Tống tiền bối, có phải ngươi to lên không vậy? Ta cảm thấy không gian ý thức bỗng chật chội hơn trước!”
Đột nhiên Vũ Nhu Tử kêu lên.
Tống Thư Hàng:
“Chắc là ảo giác đấy, chúng ta đã là ý thức thể, làm sao to lên được? Trước đó A Thập Lục có nói, bây giờ chúng ta đang ở trong không gian ý thức, tư tưởng lớn bao nhiêu thì thế giới lớn bấy nhiêu. Vũ Nhu Tử, cô động não tưởng tượng đi, lúc đó sẽ cảm thấy thật ra không gian ý thức rất lớn.”
Tô thị A Thập Lục:
“Ta cũng có cảm giác không gian ý thức đang thu nhỏ lại.”
“Ô y y~”
Vũ Nhu Tử:
“Ngươi xem, ngay cả Thập Lục cũng có cảm giác không gian ý thức đang thu nhỏ lại.”
“Nhìn trời, đúng là càng ngày càng chật thật, có cảm giác giống như phòng tối nhỏ vậy. Trong số các ngươi ai đang tưởng tượng ra cảnh tượng bị nhốt trong phòng tối thế?”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Ta đang tưởng tượng bản thân đang ở trong bí cảnh Thiên Hà, bí cảnh Thiên Hà của Tô thị bọn ta rộng mênh mông, sẽ không xuất hiện cảnh tượng phòng tối.”
Vũ Nhu Tử:
“Ta đang cố gắng tưởng tượng ra Linh Điệp Đảo nhưng mà...”
“Nhưng gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Nhưng mà trong đầu ta đột nhiên lại xuất hiện hình ảnh lồng giam bảo đao Bá Toái của Tống tiền bối, tưởng tượng ta bị giam ở bên trong ngay cả chân cũng không duỗi ra được, thật khó chịu. Ta cố gắng muốn xóa đi hình ảnh này nhưng nó cứ như mọc rễ trong đầu ta, làm thế nào cũng không xóa đi được.”
Vũ Nhu Tử khóc than.
“Nhìn trời, đừng hoảng, hít thở sâu nào. Cô hãy nghĩ đến những chuyện vui vẻ, chuyện thú vị ấy.”
Tống Thư Hàng khuyên.
Vũ Nhu Tử nhớ lại:
“Chuyện thú vị à? Gần đây có chuyện gì thú vị đâu... Đúng rồi, ta nhớ ra rồi. Lần trước ta đóng gói chính mình cùng với linh mạch bích trà gửi cho Tống tiền bối, chơi rất vui. Ta tự chui vào một chiếc rương khá nhỏ rồi dùng chuyển phát nhanh gửi đi, đúng là một ý tưởng thiên tài. Đó là lần bỏ nhà ra đi ta cảm thấy kích thích nhất. Chỉ là cái rương ta dùng để gửi đi khá nhỏ, ta phải ngồi xổm ở bên trong nên khá mệt. Đã vậy trong rương còn tối đen như mực, ta lại ngồi ở trong đó rất lâu, lâu đến nỗi hai chân đều tê rần.”
Tống Thư Hàng:
“Mau dừng lại! Vũ Nhu Tử, đừng nhớ lại nữa~ a a~~”
Rương còn nhỏ hơn, chật chội hơn lồng giam Bá Toái.
Không gian ý thức càng ngày càng hẹp, bốn ý thức chen chúc với nhau.
“Còn chuyện gì khác làm cô vui vẻ nữa không? Phải rộng một chút, lớn một chút. Ví dụ như chuyện lần đầu tiên cô học ngự kiếm phi hành, cảm thấy sảng khoái khi bay lên trời chẳng hạn?”
Tống Thư Hàng vội gợi ý.
“Lần đầu tiên ngự kiếm phi hành á? Ờ ha, đúng rồi! Đây cũng là chuyện rất vui vẻ. Đó là lần đầu tiên ta dựa vào lực lượng của chính mình để bay lên trời cao chứ không mượn lực lượng của cha ta. So với bầu trời, biển khơi, thế giới rộng lớn, con người chúng ta thật nhỏ bé.”
Vũ Nhu Tử thở dài nói.
Tống Thư Hàng:
“Làm tốt lắm, cứ tiếp tục suy nghĩ về sự rộng lớn của thế giới, sự bao la của bầu trời, sự vô biên vô tận của biển khơi đi!”
Vũ Nhu Tử:
“Ta đã nghĩ rồi... nhưng sao không gian ý thức vẫn không rộng ra thế này?”
“Xin lỗi, lần này là lỗi của ta.”
Tô thị A Thập Lục bình tĩnh thừa nhận.
“Sao vậy?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta cũng nhớ đến chuyện lần trước gửi chính mình đến chỗ ngươi... Khi đó ta nằm trong rương được đặt làm riêng, do thân thể ta khá nhỏ nên nằm trong rương rất thoải mái. Tiếc là chiếc rương kia chỉ đủ một mình ta nằm, nếu bốn người chúng ta chen vào thì lại quá nhỏ.”
Tô thị A Thập Lục đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Đừng nghĩ đến rương chuyển phát nhanh nữa, chúng ta phải nghĩ đến chuyện khác. A Thập Lục, gần đây cô có đặc biệt để ý đến chuyện gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Có.”
Tô thị A Thập Lục nói:
“Mấy ngày nay ta mơ thấy một giấc mơ rất kỳ lạ.”
“Giấc mơ như thế nào?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta nằm mơ thấy mình bị đặt trong một quan tài thủy tinh, mỗi ngày chỉ có thể nhìn thấy cảnh sắc mơ hồ thông qua quan tài thủy tinh. Quan tài thủy tinh rất lớn nhưng trong mộng thân thể của ta cũng rất lớn, hơn hơn một nửa quan tài luôn.”
Tô thị A Thập Lục nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Có cảm giác không gian ý thức lại nhỏ đi rồi.
“Hì hì, đột nhiên ta thấy mọi người chen chúc nhau thế này cũng thú vị đấy chứ.”
Vũ Nhu Tử nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận