Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1146: Trùm Nói Chuyện Nhạt

Chương 1146: Trùm Nói Chuyện Nhạt
Vậy là trong cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa ngàn năm đệ nhất thánh và ngàn năm đệ ngũ thánh vào đêm trăng tròn, cuộc chiến một chiêu định thắng bại đã hạ màn bằng một trận bóng bàn hữu nghị giữa hai vị Huyền Thánh.
Các vị phóng viên cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Mặc dù cuộc quyết đấu giữa Bá Tống Huyền Thánh và Đông Qua Thánh Quân diễn ra không bao lâu nhưng lại cực kỳ hot. Sau khi mang bản tin này về, chắc chắn nó sẽ trở thành tin nóng trong giới tu sĩ.
Mà quan trọng hơn là hôm nay vẫn còn một bữa ăn chính, ngàn năm đệ ngũ thánh Đông Qua Thánh Quân còn muốn tiếp tục khiêu chiến Thánh Quân thành danh đã lâu Cật Qua Thánh Quân.
Mặc dù không biết rốt cuộc vị Cật Qua Thánh Quân này có lai lịch gì nhưng chỉ cần chờ Cật Qua Thánh Quân hiện thân, các phóng viên có mặt ở đây tự tin mình có thể xác định được thân phận của đối phương.
Tối nay thức đêm thu thập tin tức, đáng giá!
...
Hơn mười phút sau.
Tống Thư Hàng mang Tô thị A Thập Lục, Thi và Tiểu Thải rời khỏi phạm vi linh sơn.
“Tống sư huynh, chúng ta không ở lại xem trận quyết chiến giữa Cật Qua Thánh Quân và Đông Qua Thánh Quân ư?”
Thi tò mò hỏi.
Trận đại chiến giữa hai vị Huyền Thánh ngàn năm cũng khó gặp được một lần.
“Đừng nôn nóng.”
Tống Thư Hàng nói:
“Thật ra ta cũng rất tò mò về thân phận của vị Huyền Thánh lâu năm Cật Qua Thánh Quân kia, ngoài ra... ta cứ cảm thấy chuyện Đông Qua Thánh Quân bị đưa từ ngàn dặm xa xôi tới đây có phần trùng hợp quá mức.”
Thiên hạ rộng lớn như vậy, tại sao vị Cật Qua Thánh Quân kia lại dẫn dắt Đông Qua Thánh Quân đến chỗ này, còn trùng hợp để cho Đông Qua Thánh Quân và Tống Thư Hàng gặp nhau chứ?
Tô thị A Thập Lục:
“Đúng là hơi kỳ lạ.”
“Cho nên lúc rời đi, ta đã âm thầm để lại một phần ánh sáng công đức gần linh sơn. Chờ lát nữa Cật Qua Thánh Quân hiện thân, chúng ta sẽ xem livestream.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn làm như vậy là bởi vì ánh sáng công đức của hắn có đủ loại thuộc tính lung ta lung tung.
Ví dụ như bây giờ chẳng hạn, hắn có thể tách một phần nhỏ ánh sáng công đức ra rồi hóa thành một con mắt của mỹ nhân rắn công đức, sau đó có thể thông qua con mắt này để xem livestream từ hiện trường.
Chức năng này cũng chỉ vừa được phát hiện vào hôm nay thôi.
Khi đối mặt với người nham thạch khổng lồ trên đỉnh linh sơn lúc trước, thân thể mỹ nhân rắn công đức đã bị đánh tan. Phần lớn ánh sáng công đức trở về thế giới hạch tâm nhưng vẫn còn một số nhỏ ánh sáng công đức ngưng tụ thành con mắt. Tống Thư Hàng phát hiện mình có thể thông qua con mắt nhỏ ấy để quan sát tình hình bên ngoài, tương tự như máy thu hình vậy.
Chẳng qua là không thể cách quá xa, nếu cách quá xa thì con mắt ánh sáng công đức hắn để lại sẽ tiêu tán ngay.
“Bây giờ chúng ta hãy tìm một chỗ gần đây ngồi nghỉ ngơi một chút, sau đó chờ Cật Qua Thánh Quân ra sân.”
Tống Thư Hàng nói.
Sau khi đoàn người cách xa linh sơn một khoảng cách nhất định, Tống Thư Hàng mở thế giới hạch tâm rồi chuyển mọi người vào trong.
Vốn dĩ sau một ngày mệt mỏi, nếu bây giờ được tiến vào ngâm mình trong hai suối nước nóng trong mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ thì đúng là chuyện hưởng thụ nhất.
Nhưng nếu mang Thập Lục, Thi và Tiểu Thải cùng vào suối nước nóng... nghĩ lại vẫn là thôi vậy.
Cuối cùng Tống Thư Hàng quyết định chọn vị trí ngay suối nguồn sự sống tại trung tâm của thế giới hạch tâm, sau đó lại chuyển khăn bàn, thức ăn và bộ dụng cụ pha trà qua, mọi người ngồi ở đây nghỉ ngơi chờ Cật Qua Thánh Quân xuất hiện.
Thông qua hình ảnh do con mắt của mỹ nhân rắn công đức truyền về, mọi người thấy Đông Qua Thánh Quân đang ngồi nhắm mắt tĩnh tọa để điều chỉnh trạng thái.
Còn những phóng viên kia thì đang đứng cách đó mấy trăm mét, tay viết lia lịa...
Mà Cật Qua Thánh Quân - đối tượng Đông Qua Thánh Quân ước chiến vào tối nay lại chậm chạp không ra sân.
Tống Thư Hàng nhấp một ngụm trà ổn định lại tâm tình, sau đó nhìn Xích Tiêu kiếm rồi nói:
“Xích Tiêu đạo hữu này, ngươi biết vị Cật Qua Thánh Quân kia là ai không?”
“Chẳng có ấn tượng gì cả.”
Xích Tiêu kiếm đáp.
Tô thị A Thập Lục nói:
“Trong ấn tượng của ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Cật Qua Thánh Quân. Theo lý thuyết, trừ khi là Huyền Thánh ở thời đại cực kỳ cổ xưa, nếu không... hầu hết các Huyền Thánh đã hiện thế đều được các thế gia tu chân ghi chép lại.”
Các thế gia tu chân có được truyền thừa lâu đời, bọn họ ghi chép lại thông tin về mỗi một vị Huyền Thánh và Huyền Thánh giảng pháp của người đó, đây chính là những tri thức quý giá.
“Ngươi nói, có phải do khẩu âm trước kia của Đông Qua Thánh Quân không chuẩn nên đã nghe đạo hiệu Xích Tiêu Tử đạo trưởng thành hai chữ Cật Qua không?”
Tống Thư Hàng đưa ra suy đoán.
“Xích Tiêu Tử rất bận rộn.”
Xích Tiêu kiếm trả lời.
Xích Tiêu Tử có thể giành ra chút thời gian phân một tay đến giúp trong lúc cấp bách đã là may lắm rồi, làm gì có thời gian rảnh chơi trò “khiêu chiến” với một Huyền Thánh bát phẩm kia chứ?
...
Lại chừng nửa tiếng trôi qua, vẫn chẳng thấy bóng dáng Cật Qua Thánh Quân đâu cả.
“Tống sư huynh, ta muốn ngủ một chút, chùng nào Cật Qua Thánh Quân xuất hiện thì ngươi kêu ta dậy nhé.”
Thi lên tiếng nói.
Tống Thư Hàng mỉm cười gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay lấy một chiếc giường lớn từ trong vòng tay pháp khí ra. Trong pháp khí không gian của hắn có rất nhiều đồ linh tinh, hắn cũng không có ý thanh lý chúng vì dù sao luôn có lúc cần dùng đến.
Tô thị A Thập Lục nhàm chán lấy điện thoại ra:
“Không có tín hiệu?”
“Chờ chút, để ta kết nối cho cô. Tiểu Thải, ngươi có muốn kết nối điện thoại lên mạng không?
Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi.
Lúc này Tiểu Thải đang nhảy lên nhảy xuống, trên cánh ngưng tụ ra một tầng màu sắt thép.
“Không cần đâu sư phụ, ta muốn tranh thủ tu luyện!”
Tiểu Thải trả lời.
“Cố lên, trước hết ngươi cứ cày độ thuần thục của Cương Thủ đi, trở về ta nói với Hằng Hỏa Chân Quân một tiếng rồi truyền thụ Nho Gia Kim Cương Thân cho ngươi.”
Tống Thư Hàng nói.
Nếu đạo hiệu của Tiểu Thải là Kim Cương Quân Tử Đao, vậy làm sao có thể thiếu Nho Gia Kim Cương Thân được chứ?
...
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tô thị A Thập Lục lên mạng đăng video kia lên, chính là video có liên quan đến Vân Tước Tử.
Bắc Hà Chân Quân:
“Đây là... Vân Tước Tử tiền bối, cô ấy độ kiếp thành công rồi ư? Tiểu Thập Lục, ngươi gặp cô ấy ở đâu vậy?”
“Ơ? Trạng thái của Vân Tước Tử tiền bối hơi kỳ lạ.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Sao tóc lại là màu đen thế này? Vân Tước Tử tiền bối có một mái tóc màu xanh lam kia mà?”
Dược Sư:
“[Chat voice] Hay là sau khi độ ma kiếp xong, màu tóc cũng thay đổi luôn? À mà này, ta nhớ trước kia Tam Lãng ngươi từng nói thích nữ tu có tóc dài màu đen, vậy thì Vân Tước Tử tiền bối phù hợp với gu thẩm mỹ của ngươi rồi còn gì.”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“...”
Trong khi mọi người đang nói chuyện, mái tóc đen của Vân Tước Tử trong video bắt đầu biến thành màu xanh lam.
Tiếp đó là Vân Tước Tử không ngừng chuyển đổi vẻ mặt thần thái cùng với kiểu độc thoại một mình.
Video kết thúc ngay đoạn Vân Tước Tử mở ra đường ngầm không gian. Tô thị A Thập Lục chỉ quay tới khúc này, bởi vì tạm dừng giữa chừng nên không kịp quay lại đoạn sau là cảnh Tống Thư Hàng thông qua mỹ nhân rắn công đức cách không đối chiêu với Vân Tước Tử.
Lệ Chi Tiên Tử trợn tròn mắt:
“Thông qua màn độc thoại có thể nghe ra được, Vân Tước Tử tiền bối vẫn chưa vượt qua được ma kiếp bát phẩm? Vậy cô ấy ra khỏi thế giới ma kiếp bằng cách nào?”
Lạc Trần Chân Quân:
“Chờ chút, Vân Tước Tử tiền bối bị đoạt xác ư?”
“@Tô thị A Thập Lục, Tiểu Thập Lục, bây giờ Vân Tước Tử tiền bối đang ở đâu thế?”
Cuồng Đao Tứ Lãng hỏi.
Tô thị A Thập Lục trả lời:
“Vân Tước Tử tiền bối trở về thế giới Cửu U rồi, chúng ta không ngăn được cô ấy. Thế nên ta mới đăng video này lên, các tiền bối thương lượng xem có cách nào trợ giúp Vân Tước Tử tiền bối không?”
Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng chỉ có thể xoa mày phiền não.
“Sắp tới có đạo hữu nào chuẩn bị đi Cửu U thám hiểm, thuận tiện thăm dò chút tin tức không?”
Bắc Hà Chân Quân hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Ngươi cảm thấy có ai lại rỗi hơi chạy đến Cửu U thám hiểm không?”
“Ta đi cho, chuyện bên này cũng đã xử lý ổn thỏa rồi, để ta chuẩn bị một chút sau đó đi Cửu U một chuyến. Ta có một loại trực giác mãnh liệt, chờ sau khi trở lại từ chuyến đi thế giới Cửu U, chắc hẳn ta đã là Chân Quân lục phẩm.”
Lúc này, Cuồng Đao Tứ Lãng đột nhiên nói.
Rốt cuộc bộ phim điện ảnh của Tam Lãng quay xong rồi ư?
“@Bá Tống, Thư Hàng tiểu hữu có online không? Ngươi còn tin tức nào liên quan tới chuyện của Vân Tước Tử đạo hữu nữa không?”
Bắc Hà Tán Nhân hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Tam Lãng tiền bối đừng gấp, để ta hỏi thăm giúp ngươi. Thế giới Cửu U lớn như vậy, một mình ngươi xông xáo muốn tìm hiểu tin tức của Vân Tước Tử tiền bối như thế chẳng khác nào mò kim đáy biển.”
Nếu như có thể liên lạc với Bạch tiền bối two, nói không chừng có thể lấy được một ít tin tức liên quan tới Vân Tước Tử tiền bối.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Vậy ta sẽ xuất phát vào ngày mai, trước tiên chuẩn bị một chút cái đã. Thế giới Cửu U, ta thấy, ta chinh phục!(*)”
Bắc Hà Chân Quân:
“...”
Lệ Chi Tiên Tử:
“...”
Diệt Phượng Công Tử:
“...”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Làm gián đoạn đội hình chút nhé, nói đến chuyện quan trọng đây. Mắt thấy đêm trăng tròn sắp đi qua, Thư Hàng à, ngươi đã giải quyết xong chuyện quyết đấu giữa ngươi và Đông Qua Thánh Quân chưa vậy?”
Bắc Hà Chân Quân:
“Đúng rồi, cái tên bói bịp kia đã tính cho Tống Thư Hàng một quẻ đại cát, nói Thư Hàng sẽ đè Đông Qua Thánh Quân xuống đất nện cho một trận, còn vang danh khắp tu chân giới.”
Diệt Phượng Công Tử hào hứng hỏi:
“Thư Hàng, tối nay ngươi lại gặp Đông Qua Thánh Quân đúng không?”
Tống Thư Hàng giữ vẻ mặt bình tĩnh, gõ chữ trả lời lại:
“Ừ, ta vừa gặp Đông Qua Thánh Quân mới đây thôi.”
Tiếp theo chính là lúc để hắn thể hiện sự cool ngầu của bản thân, bởi vì hắn là người đàn ông đã đặt dấu chấm hết cho số phận quẻ ngược của Đồng Quái Tiên Sư mà, hắn phải đổi tên dùng trong nhóm thành “Tống Thư - rất trâu bò - Hàng” mới được!
“Gặp lại thật luôn à? Vậy ngươi có bị đè xuống đất, ăn một trận đòn nhừ tử không thế?”
Hai mắt Diệt Phượng Công Tử tỏa sáng lấp lánh.
“Đông Qua Thánh Quân còn mang theo rất nhiều phóng viên trong giới tu sĩ đến đúng không? Ta nghe phong thanh đâu đó là có phóng viên được mời đến chứng kiến trận đại chiến “Ngàn năm đệ nhất thánh VS ngàn năm đệ ngũ thánh”.”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng khẽ mỉm cười.
Tới rồi, chính là thời khắc này!
“Ta thắng rồi.”
Tống Thư Hàng gửi đi dòng chữ này.
Đột nhiên trong nhóm Cửu Châu số 1 chợt im lặng đến kỳ lạ.
Thường thì lúc nói chuyện trong nhóm, sợ nhất là bầu không khí đột nhiên im lặng thế này.
Bởi vì đột nhiên im lặng là dấu hiệu cho thấy đề tài của người nào đó quá nhạt nhẽo, cần có đạo hữu hiền lành tốt bụng đến cứu vớt tôn nghiêm giúp.
Nhưng lần này lại khác.
Tống Thư Hàng nói tiếp:
“Sau khi gặp lại Đông Qua Thánh Quân, ta và hắn đã quyết định dùng một chiêu định thắng bại. Sau đó tay ta cầm đại bảo kiếm, một đao chém nát tất cả phòng ngự, phá vỡ phòng ngự cuối cùng của hắn một cách đường hoàng. Lần này Đông Qua Thánh Quân thua tâm phục khẩu phục.”
Trong nhóm lại lặng ngắt như tờ hồi lâu.
Tay cầm đại bảo kiếm, một đao chém nát tất cả phòng ngự của Đông Qua Thánh Quân ư?
Lệ Chi Tiên Tử:
“Ưm, Thư Hàng tiểu hữu... nói thế nào mới ổn đây nhỉ? Dù sao người ta cũng là Huyền Thánh bát phẩm chính hiệu, còn ngươi chỉ mới đạt cảnh giới tứ phẩm. Cho dù người có thua thì chúng ta cũng không cười vào mặt ngươi đâu, đừng tự giận mình nhé. Hãy củng cố lại tinh thần, ngươi vẫn là người giỏi nhất!”
(*) Nguyên văn cả câu là “Ta đến, ta thấy, ta chinh phục!”, được dịch từ câu gốc “Veni Vidi Vici”. Đây là câu nói bất hủ của hoàng đế La Mã, Julius Caesar.
Bạn cần đăng nhập để bình luận