Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2615: Tại sao cứ cảm thấy các ngươi đang nói ta?

Chương 2615: Tại sao cứ cảm thấy các ngươi đang nói ta?
Dựa theo quá trình thiên kiếp hoặc ma kiếp bình thường, tu luyện giả và tà ma độ xong kiếp bát phẩm hẳn nên đi vào giai đoạn nhân tiền hiển thánh, chuẩn bị ngưng tụ thánh ấn, sau đó khai đàn giảng pháp.
Nhưng lúc này, quanh thân Tống Thư Hàng bị vô số ‘pháp tắc’ vây lấy, căn bản không có cách nào tiến vào giai đoạn ‘nhân tiền hiển thánh’. Trong chư thiên vạn giới + thế giới Cửu U, chưa từng có Huyền Thánh hoặc Huyền Ma nào giống hắn, dựa vào bản lĩnh của bản thân cưỡng ép để lại ‘chìa khóa pháp tắc’, lúc tiếp xúc lần đầu tiên đã mở ra phân đoạn ‘tiếp xúc pháp tắc’, còn một mạch tiếp xúc với nhiều pháp tắc như vậy.
Kể từ đó ‘phân đoạn nhân tiền hiển thánh’ sắp tách rời với Tống Thư Hàng lại lại lại lại lại hiển thánh lần nữa.
Vũ đài hiển thánh đã dựng xong, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng… nhưng trước khi diễn viên Tống Thư Hàng lên đài thì lại kẹt một chân tại khe hở của thang lên sân khấu bằng gỗ, không thể nhúc nhích… Trên vũ đài, người chủ trì báo ra tiết mục xong, âm nhạc vào sân long trọng vang lên, ngọn đèn chiếu xuống, nhưng người đàn ông mà chư thiên vạn giới mong đợi kia lại không kịp thời chạy tới…
Trong thế giới Ma Hải, Cửu U và hiện thế.
Tu luyện giả chư thiên vạn giới và tà ma thế giới Cửu U đột nhiên lòng có cảm giác, nhao nhao ngẩng đầu lên. Bởi vì tính đặc thù của thế giới Ma Hải + một vài bố trí trước khi Bạch tiền bối two đi vào giấc ngủ, hiển thánh trong thế giới Ma Hải lần này của Tống Thư Hàng lại là tiết mục phát hình đồng bộ ở cả hiện thế và Cửu U!
Nhưng mà, tu luyện giả chư thiên vạn giới và nhóm tà ma Cửu U ngẩng đầu, muốn xem xem là vị ‘Huyền Thánh’ hay ‘Huyền Ma’ nào hiện hình thì lại nhìn thấy một màn hình đen thui.
Hình ảnh nhân tiền hiển thánh, một màn đen kịt, không có gì cả.
Tu luyện giả chư thiên vạn giới: “? ? ?”
Nhóm tà ma thế giới Cửu U: “? ? ?”
[Quả nhiên là một thịnh thế tu luyện đã đến, sau khi Bá Tống Huyền Thánh tuyên bố kết thúc hoạt động ‘nhân tiền hiển thánh’, cuối cùng lại có một vị Huyền Thánh mới sắp ra đời? Ngoại trừ Bá Tống tiền bối với tình huống đặc thù ra, vị này hẳn là vị Huyền Thánh đầu tiên chứng đạo sau khi Thiên Đạo sụp đổ nhỉ? Bất kể như thế nào, tên của hắn đã định trước sẽ được ghi chép lại trong lịch sử tu luyện tại chư thiên vạn giới.] Tu luyện giả chư thiên vạn giới cảm khái.
[Chuyện gì xảy ra, Huyền Thánh mới đầu rồi? Tại sao lại là một màu đen kịt thế này?] Có người lấy làm thắc mắc.
[Ta cũng vậy, không thấy gì cả…]
[Lẽ nào, lần hiển thánh này là một vị tiền bối đặc biệt với toàn thân đen kịt? Bản thể của hắn cũng một màu đen kịt nốt?] Một vài thành viên có kiến thức rộng rãi trong chư thiên vạn giới suy đoán. Thế giới lớn như vậy, dạng tồn tại kỳ quái gì đều có cả. Nghe nói có một vài tồn tại đặc thù, thân hình giống như một thế giới khổng lổ, toàn thân tối đen hoặc sáng chói, chiếm cứ toàn bộ thế giới. Có lẽ ‘màn hình đen’ lần này là đối tượng hiển thánh lần này, chính là một vị tiền bối tối đen khổng lồ?
Trong một vị diện thế giới cỡ nhỏ nào đó, chủ nợ m Ảnh Lãnh Chúa của Tống Thư Hàng cũng đang ‘nhìn’ hình ảnh hiển thánh này: “Chẳng lẽ thật sự là đồng loại của ta?”
Bên phía thế giới Cửu U, nhóm tà ma cũng cho ra suy đoán giống với các tu luyện giả hiện thế, so với hiện thế, khả năng thế giới Cửu U xuất hiện loại đại lão toàn thân đen kịt này càng lớn hơn.
Vì vậy, tà ma thế giới Cửu U và tu luyện giả chư thiên vạn giới bắt đầu ngẩng đầu, lẳng lặng chờ đợi phân đoạn vị ‘đại lão toàn thân đen thui’ này ngưng tụ thánh ấn [ma ấn].
Một phút trôi qua…
Hai phút trôi qua…
Mười phút trôi qua…
Thời gian nhìn trời hơi lâu, mọi người cảm thấy cổ mình có hơi khó chịu.
Cho dù là đối với các tu luyện giả, ngẩng đầu nhìn trời mười ngày nửa tháng cũng không có vấn đề gì, nhưng tóm lại tư thế này vẫn có chút khó chịu.
Thế là, có vài đạo hữu hình người cơ trí lựa chọn nằm xuống. Bọn họ nằm thẳng trên mặt đất, thì có thể nằm nhìn trời rồi.
[Lại nói, có phải phân đoạn nhân tiền hiển thánh lần này hơi dài không nhỉ?] Từ xưa đến nay, chưa từng có vị Huyền Thánh nào có phân đoạn ‘nhân tiền hiển thánh’ dài như vậy!
Lẽ nào đây là một vị đại lão tối tăm này đặc biệt tự luyến, thích mượn cơ hội này để thể hiện từng góc độ và tư thế của bản thân với các đạo hữu chư thiên vạn giới?
Có người ảo tưởng trong đầu ra hình ảnh một tồn tại ‘viên tròn tối thui’ đang không ngừng bày ra từng tư thế của vận động viên thể hình, thể hiện cơ bắp của bản thân với chư thiên vạn giới. Nhưng thể hiện cái rắm ấy, bọn ta chỉ nhìn thấy một màn hình đen thui, căn bản không khác nhau chút nào được không?
[Ta thấy hơi lạ, chẳng lẽ thánh ấn đã ngưng tụ rồi? Thánh ấn của vị đại lão đang ‘nhân tiền hiển thánh’ này cũng là màu đen luôn, cho nên chúng ta mới không nhìn thấy?] Sinh linh luôn là như vậy, lúc đối mặt với hình ảnh mình không cách nào hiểu được thì kiểu gì cũng sẽ tưởng tượng theo bản năng, nghĩ ra một lời giải thích hợp lý.
[Nhưng dù là phân đoạn nhân tiền hiển thánh + ngưng tụ thánh ấn thì bấy nhiêu thời gian cũng hơi dài quá rồi… Chẳng lẽ vị tiền bối tối đen thần bí này đã tiến vào phân đoạn giảng pháp? Hắn đã đang giảng pháp, nhưng chúng ta không cách nào nghe được?]
Tu luyện giả chư thiên vạn giới và nhóm tà ma thế giới Cửu U bắt đầu nghị luận ầm ĩ, hết suy đoán này tới suy đoán khác không ngừng ló ra.
Các thành viên ‘nhóm Cửu Châu số 1’, có một vài người đang tụ hội, có một vài người đang đi dạo phiên chợ tu chân, bọn họ cũng nghe được nghị luận và suy đoán của đạo hữu bên cạnh.
Ngay từ đầu, thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 này còn không nghĩ nhiều, nhưng theo hình ảnh màn hình tối đen của ‘nhân tiền hiển thánh’ này càng ngày càng dài đằng đẵng, đạo hữu bên cạnh suy đoán càng ngày càng nhiều, nhưng người hiển thánh vẫn không xuất hiện, thậm chí ngay cả thánh ấn cũng không hiện lên. Có vài thành viên nhóm Cửu Châu số 1 với tâm tư cẩn thận đột nhiên nghĩ đến một khả năng!
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu phát biểu: “Các ngươi thấy thế nào đối với hình ảnh hiển thánh lần này toàn là màn hình đen?”
“Hồi Hoàng Sơn tiền bối, ta ngẩng đầu nhìn nãy giờ, cổ mỏi nhừ rồi.” Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử nghiêm túc trả lời: “Hiện tại ngay cả trả lời tin nhắn, ta cũng ngẩng đầu giơ cao điện thoại để trả lời.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “…”
Lúc này Bắc Hà Tán Nhân kịp thời xuất hiện, câu trả lời của hắn cắt ngang động tác muốn đi uống thuốc của Hoàng Sơn tiền bối: “Hoàng Sơn tiền bối, có phải ngài nghĩ đến vị kia trong nhóm chúng ta không? Chờ chút đã, ta đi lật lại bút ký.”
“Không sai, ta nghĩ đến Kiếm Thánh đạo hữu.” Hoàng Sơn ma ma trả lời, sau khi hắn nhìn màn hình tối đen cả buổi, đột nhiên ý thức trách nhiệm của kẻ thân là ‘trưởng nhóm’ khiến hắn nhớ tới trong nhóm mình hẳn là có một đạo hữu… trong suốt như vậy, Kiếm Thần đạo hữu!
Nhớ là giống như Cư Thánh đạo hữu đang bế quan, cũng không biết cảnh giới hiện tại của hắn rốt cuộc đã đến trình độ nào rồi nhỉ?
Hoàng Sơn ma ma thậm chí đã quên trước đây, khi mình thêm Túy Tửu Đao Vương vào nhóm thì hắn ta đang có thực lực gì.
Tửu Đao Cuồng Khách đạo hữu, có thể là một thành viên chứng đạo Huyền Thánh trong các thành viên của nhóm hay không?
Mà bởi vì thần công của hắn đại thành… hắn đã chờ đợi hình ảnh ‘nhân tiền hiển thánh’ rất lâu, lại biến thành màn hình tối đen, ngay cả phân đoạn ngưng tụ thánh ấn của hắn cũng biến thành một màu đen kịt?
“Tìm được rồi, là Zyjs. Quả nhiên Hoàng Sơn tiền bối ngươi cũng hoài nghi hắn đang hiển thánh, cũng nghĩ giống ta.” Bắc Hà Tán Nhân trả lời.
“Xem ra không chỉ một mình ta nghĩ như vậy, ta và Hoàng Sơn đạo hữu, Bắc Hà đạo hữu đều nghĩ giống nhau.” Hằng Hỏa Mệt Tim Muốn Về Hưu ngoi lên nói.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu: “Chờ chút, sao ta cứ cảm thấy các ngươi đang nói ta thế?”
Giao Bá Muốn Sinh Một Đội Bóng Đá Nam: “Thế giới này tàn khốc dường nào, rõ ràng đây là phân đoạn nhân tiền hiển thánh mà Kiếm Thánh hắn mong đợi đã lâu, rõ ràng hắn cố gắng tu luyện như vậy, rõ ràng hắn chịu đựng đau đớn lớn lao như vậy… chờ đợi mấy trăm năm, chỉ chờ một khắc này. Đây là cơ hội tỏa sáng duy nhất trong cuộc đời hắn. Nhưng trời xanh tàn nhẫn đến thế, ngay cả chút thời gian tỏa sáng như vậy cũng muốn cướp đoạt.”
“Tự nhiên ta muốn khóc quá.” Lệ Chi Tiên Tử thương cảm nói: “Chờ Kiếm Thánh đạo hữu chứng đạo trở về, chúng ta nhất định phải an ủi hắn mới được.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận