Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2229: Nhìn Thấu Nói Không Hết

Chương 2229: Nhìn Thấu Nói Không Hết
Một mạch mở mấy khung chat, multi-threading (đa luồng) đồng thời còn chat chit luôn.
Tống Thư Hàng cảm thấy mình như được trở về thời thiếu niên, khi mới vừa tiếp xúc với các loại phần mềm chat.
Khi đó chỉ buôn chuyện thôi mà hắn cũng có thể tám cả đêm… Chính hắn cũng không biết rốt cuộc mình đã nói chuyện gì với người ta.
Sau đó nữa, khi hắn đã chuyển sang mê đọc sách thì thời gian cắm đầu vào chat chit mới dần dần ít đi.
Đây chính là sức hút của tri thức!
Tống Thư Hàng lại kể sơ về kế hoạch bổ khuyết của Cầu Thiên Đạo với Bạch tiền bối two.
Đồng thời, hắn cũng tả sơ về phần ký ức lúc bản thân nhập mộng Thiên Đế rồi bị đại lão quả cầu kim loại thể lỏng nghiên cứu cho Bạch tiền bối two nghe.
Bạch tiền bối two gửi tin nhắn đính kèm: [Thư Hàng, ngươi còn nói mình không đi chọc quả cầu béo à?] Thế này là đã chọc thẳng đến bản tôn của quả cầu béo luôn rồi đấy, biết không hả?
Tống Thư Hàng: “…”
Không có chuyện đó!
Ta chỉ là người phiêu bạc trong giang hồ, khi khổng khi khổng lại dính chưởng.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ mà.
Đồng thời, Trình Lâm Tiên Tử cũng gửi tin nhắn đính kèm: [Không ngờ Thiên Đế cũng đã phát hiện ra chuyện mình là kế hoạch bổ khuyết của Thiên Đạo, việc này đúng là nằm ngoài dự liệu của ta.]
Tống Thư Hàng: “…”
Thì ra ngay cả Trình Lâm Tiên Tử cô cũng biết kế hoạch bổ khuyết này à?
Vì sao có cảm giác bí mật này của Thiên Đế đã bị người trên toàn thế giới biết cả rồi, chỉ có bản thân Thiên Đế lúc ấy vẫn chưa hay biết gì thế này?
Trong lúc đang suy tư, Bạch tiền bối two bổ sung thêm một tin nhắn đính kèm: [Ngươi cứ an tâm bế quan đi, thứ nên hấp thu thì cứ hấp thu cho bằng sạch. Nhưng lúc hấp thu đạo quả Thiên Đế thì nhớ ghi chép số liệu lại. Chờ sau khi trở về hiện thế thì chuyển đống số liệu đó cho ta, ta sẽ nghiên cứu giúp ngươi xem sao. Mặt khác… giao thêm cho ta một phần thông tin thật kỹ về thí nghiệm nghiên cứu hình thức ban đầu của Thiên Đế kia nhé. Thủ đoạn của quả cầu béo, không ai hiểu rõ hơn ta đâu. Chờ ta nghiên cứu kỹ rồi xem thử có thể tạo ra cách phá giải cho ngươi hay không.]
Tuy rằng Cầu U U và quả cầu Thiên Đạo vẫn khác nhau, nhưng cả hai có cùng ký ức trước khi tấn chức Thiên Đạo, thủ đoạn cá nhân cũng sẽ không thay đổi quá nhiều.
Thuận theo mạch suy nghĩ của Cầu U U có thể đoán được thủ pháp đại khái của Cầu Thiên Đạo.
Kết hợp với ký ức về thí nghiệm nghiên cứu Thiên Đế của Tống Thư Hàng, cùng với số liệu hắn hấp thu được từ đạo quả Thiên Đế, Bạch tiền bối two có… hai phần mười nắm chắc sẽ giúp Tống Thư Hàng tạo ra một phương án phá giải pháp thuật bổ khuyết loại cá nhân.
Đương nhiên, hắn sẽ không nói loại chuyện như ‘gần hai phần mười nắm chắc thành công’ với Tống Thư Hàng rồi.
Có một số việc nhìn thấu chứ không thể nói hết, nói rõ rồi thì không còn ý nghĩa nữa.
Cũng sẽ mất đi rất nhiều niềm vui.
Mà đối với Tống Thư Hàng… câu trả lời này của Bạch tiền bối two chẳng khác gì định hải thần châm.
Hắn lập tức an tâm hẳn.
[Không thành vấn đề, Bạch tiền bối. Ta sẽ ghi chép số liệu lại thật kỹ càng, đến lúc đó chúng ta đánh bay ‘kế hoạch bổ khuyết’ của đại lão cầu Thiên Đạo nhé!] Tống Thư Hàng nói một cách hào hùng.
[Ừ, cố lên. Ngoài ra ta phải nhắc nhở ngươi, hiện tại bản thể của ta vẫn còn trong trạng thái bị quả cầu béo phong ấn, ngươi đừng có bung lụa nhiều quá, tránh cho ta không cách nào ra tay cứu ngươi được.] Bạch tiền bối two bình tĩnh hồi âm.
Khí thế hào hùng của Tống Thư Hàng lập tức bay hơi hơn phân nửa.


Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Trình Lâm Tiên Tử và Bạch tiền bối two, Tống Thư Hàng đổi tư thế nằm nghiêng để tiếp tục bế quan.
Lúc này không có đại lão quấy rầy hắn thông qua phương thức ‘tin nhắn đính kèm’ nữa.
Trong biển ý thức.
Con rắn săn mồi đại diện cho chức năng chat Tu Chân đã thành một con quái vật khổng lồ.
Phần có số liệu phù hợp với chức năng Tu Chân trong đạo của Thiên Đế không ngừng bị hấp thu.
Tống Thư Hàng có dự cảm, chờ sau khi bế quan xong thì chức năng Tu Chân sẽ chính thức thành hình.
Tư thế nằm nghiêng hơi cấn, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến chuyện bế quan.
Theo sự vận chuyển của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công và ba đại công pháp luyện thể, Tống Thư Hàng tiến vào hình thức bế quan lần nữa.
Lần này, rốt cuộc hắn cũng có thể yên tâm bế quan rồi.
************
Trong không gian hồi sinh của Thánh Nhân Nho gia.
“Rốt cuộc cũng bắt được rồi.” Vũ Nhu Tử da đen lên tiếng.
Cô giơ cái lưới lớn trong tay lên, trong lưới có một con thủy thú xấu xí đang ra sức giãy giụa.
“Chắc đây là con cuối cùng rồi nhỉ?” Tô Thị A Thập Lục nói.
Trước khi rời khỏi không gian hồi sinh Thánh Nhân, Bạch tiền bối đột nhiên nổi hứng thú muốn bắt đám thủy thú ‘sinh sản phân tách’ lúc trước mang đi.
Bởi vì cái hồ đen này khá quỷ dị, bắt hơn mười con thủy thú cũng hơi thời gian.
“Chắc cũng đủ rồi, ta cũng không định bắt hết tất cả thủy thú mang đi.” Bạch ?Tống Thư Hàng? Thánh mỉm cười.
Hắn thi triển tụ lý càn khôn, thu hồi mười hai con thủy thú bắt được kia. Sau đó lại thu quan tài đá chứa Tống Thư Hàng và bia đá đạo hữu vào cùng.
Vũ Nhu Tử da đen, hai vị tiên tử Tạo Hóa và công đức tạm thời trở về thân thể của Tống Thư Hàng trước.
“Chuẩn bị xong chưa?” Bạch tiền bối lấy phi kiếm dùng một lần ra rồi hỏi.
Tô Thị A Thập Lục, Vân Tước Tử Tiên Tử, Cuồng Đao Tam Lãng gật đầu, cầm thanh kiếm gỗ mà Bạch tiền bối chia cho mọi người lúc trước.
“Mục tiêu, mặt trăng, hiện thế. Đi!” Bạch tiền bối bấm một kiếm quyết.
Lưu Tinh kiếm trở về, trận pháp trói buộc trên người Viên Viên Tiên Tử giả cũng được cởi bỏ.
Ngay sau đó phi kiếm dùng một lần trong tay mọi người sáng lên, bắt đầu xuyên qua không gian.
Bóng dáng Tô Thị A Thập Lục và Bạch tiền bối biến mất trước tiên.
“Đi thôi, Tam Lãng.” Vân Tước Tử Tiên Tử hô một câu, sau đó lại nhìn hồ đen một cái thật sâu rồi biến mất theo.
Cuồng Đao Tam Lãng là người cuối cùng rời đi.
Trong tay hắn cầm thanh kiếm gỗ phát sáng, ánh mắt lại nhìn xuống hồ đen.
Trong hồ đen, có một con cá béo nhảy lên, là thủy thú con tách ra may mắn không bị bắt.
Con thủy thú này nhảy ra khỏi mặt nước, muốn công kích vị Viên Viên Tiên Tử giả kia, nuốt chửng lấy cô ta.
Nhưng trong nháy mắt nó nhảy ra khỏi mặt nước… ánh mắt đúng lúc đối diện với Cuồng Đao Tam Lãng.
Cuồng Đao Tam Lãng nhếch miệng cười nhìn về phía con thủy thú may mắn còn sống sót kia.
Thân thể thủy thú cứng đờ, sau khi nhảy ra khỏi mặt nước thì dừng lại trong hư không hai giầy rồi ‘tùm~’ một tiếng, rơi thẳng vào hồ… vẫn còn người chưa đi!
‘Vèo~’ Lúc này, thanh kiếm gỗ trong tay Tam Lãng phát sáng, mang theo hắn lẩn vào không gian, tan biến khỏi đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho gia.
Viên Viên Tiên Tử giả được tự do, vội vàng rời đi từ khoảng không bên trên hồ đen.
Cô không có thủ đoạn xuyên qua không gian của Bạch tiền bối, càng không có đặc quyền của Vân Tước Tử. Nếu cô muốn rời khỏi ‘đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho gia’ thì chỉ có thể đi theo con đường chính quy, không có cửa sau.


Bên ngoài không gian đại trận hồi sinh.
Gương mặt vị Kiếp Tiên đầu trọc dư đảng Thiên Đình sa sầm xuống.
Chẳng ai ngờ không gian Thánh Nhân Nho gia sẽ chủ động đuổi người, còn có trí tuệ và năng lực khóa cửa lại như thế.
Kiếp Tiên đầu trọc đang chờ, chờ không gian mở ra lần nữa.
Đồng thời hắn còn phái người bao vây không gian cực kỳ chặt chẽ.
Đến lúc đó, dù là nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống, hay là tên ngụy trang thành ‘Bích Lãng’ kia đều đừng hỏng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
Xoẹt~~
Sau khi Vân Tước Tử rời đi không lâu, phong tỏa không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân chấm dứt.
Cửa không gian được mở ra lần nữa.
Kiếp Tiên đầu trọc là kẻ đầu tiên xông vào không gian, hắn đang nôn nóng muốn ịn lên mặt Bá Tống một quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận