Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2001: Bạch Tiền Bối Phân Thân Lần Này Có Gì Đó Sai Sai

Chương 2001: Bạch Tiền Bối Phân Thân Lần Này Có Gì Đó Sai Sai
Bạch tiền bối phân thân tới rồi ư?
Điều đầu tiên mà Xích Tiêu Kiếm tâm ma để ý thấy chính là Bạch Thánh Quân đẹp trai lai láng hôm nay không xỏ giày. Có lẽ vì thiên kiếp cửu phẩm dã man quá nên Bạch Thánh Quân tuột cả giày luôn rồi chăng?
Bạch tiền bối nhảy xuống khỏi phi kiếm, nhìn về phía Tống Thư Hàng khô quắt kia: “Sao trạng thái của ngươi tệ thế?”
Tống Thư Hàng cứng ngắc gật đầu thật nhẽ, cái cổ không có nước giòn tan như thể gật mạnh một cái là nó sẽ gãy làm đôi.
Bạch tiền bối đặt tay lên người hắn, thi triển liên tiếp mười pháp thuật như bạch long tỷ tỷ đã làm, từ trì dũ thuật, pháp thuật xóa hiệu quả xấu, tịnh hóa nguyền rủa, Cam Lộ thuật, thuật khôi phục năng lượng cho đến tụ linh …
Sau một bộ pháp thuật, cái đầu và thân thể bằng gỗ của Tống Thư Hàng lại khôi phục như ban đầu.
Lần này trên thân thể bằng gỗ không chỉ mọc lá xanh mà còn trổ ra mấy nụ hoa, toàn thân tỏa ra hơi thở mùa xuân phơi phới.
Nhưng chỉ mấy hơi thở sau hoa đã úa tàn, lá cây héo rũ, thân thể bằng gỗ lại khô queo.
“Trạng thái này của ngươi rất phiền phức, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Bạch tiền bối tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng há to miệng, nhưng cổ họng khô rang, chẳng nói được gì.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma trả lời thay: “Cà khịa đại lão như thường lệ.”
Bạch tiền bối gật đầu đầy thấu hiểu rồi vỗ nhẹ tay lên người Tống Thư Hàng, nói: “Sau này kiềm chế một chút đi nhé, trong thời gian ta độ kiếp, ngươi đã gây sự với bao nhiêu đại lão rồi thế hả? Thường xuyên quá là không tốt cho thân thể đâu đấy.”
Khóe mắt Tống Thư Hàng rưng rưng. Hình như Bạch tiền bối phân thân lần này là loại hình rất quan tâm săn sóc người khác thì phải?
“Bạch đạo hữu có cách nào để giải quyết trạng thái này của Tống Thư Hàng không?” Bạch long tỷ tỷ hỏi.
Bạch tiền bối xoa cằm suy tư.
Đúng lúc này, Quy tiền bối ở bên cạnh chợt nói: “Thực ra ta có một biện pháp để hóa giải trạng thái của Thư Hàng một cách tạm thời. Bây giờ chúng ta đừng nghĩ cách trị tận gốc vội, cứ giải quyết vấn đề mất nước và khô tóp của hắn cái đã rồi từ từ nghĩ cách xử lý tận gốc sau.”
“Quy đạo hữu có cao kiến gì?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Quy tiền bối cười ha hả: “Đắp mặt nạ dưỡng ẩm! Đã thiếu nước thì bù nước cho hắn là được.”
Tống Thư Hàng: “…”
Quy tiền bối lúc này trông chẳng khác gì nhân viên bán mặt nạ đa cấp cả.
“Nhưng hắn không chỉ thiếu nước trên mặt, mà là thiếu nước toàn thân.” Bạch long tỷ tỷ nói.
“Thế thì đắp mặt nạ toàn thân cho hắn.” Quy tiền bối vui vẻ nói: “Thoải mái từ ngoài vào trong, trắng hồng mịn màng, ẩm mềm co dãn.”
Tống Thư Hàng lập tức hình dung ra cảnh cả người mình đắp đầy mặt nạ, sau đó giơ ngón cái ra trước mặt mọi người mà hô: “Ẩm mềm co dãn!”
Không được, thà hắn cứ khô đét thế này cho xong!
“Nghe có lý ra phết đấy chứ.” Thông Nương gật đầu ấn like cho Quy tiền bối. Cô và Quy tiền bối đã lập nên liên minh Quy Thông, tất cả mọi việc trong sinh hoạt hằng ngày cô đều sẽ ủng hộ Quy tiền bối.
“Cách này không xi nhê gì đâu.” Sở Các Chủ ở suối nguồn sự sống xa xôi thiên lý truyền âm đến.
Cô vẫn luôn để ý đến tình hình ở bên này.
“Nếu chỉ bù nước thì hẳn là ta có một thứ dùng được đây. Thư Hàng, mở thông đạo từ thế giới hạch tâm đi, để ta tìm trong kho bảo vật của mình xem có thấy nó không.” Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng mở một thông đạo VIP chuyên dụng cho Bạch tiền bối.
Sau đó Bạch tiền bối bắt đầu lục lọi trong không gian khổng lồ của mình.
Mấy phút sau.
“A? Thế mà lại tìm được thứ này.” Nói xong, Bạch tiền bối vươn tay ra, trong tay cầm mấy quả cây màu đỏ.
Nhìn thôi đã thấy những quả cây này rất “nóng”, trong từng quả dường như phong ấn một ngọn lửa ngàn năm bất diệt.
Tống Thư Hàng lùi lại mấy bước theo bản năng.
Nếu ăn thứ này, hắn vốn đang ở trạng thái khô queo sẽ bị nội hỏa công tâm, cháy thành tro bụi mất thôi.
“Thứ này có thể bù nước cho Tống Thư Hàng sao?” Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
Rõ ràng đây là dị bảo thuộc tính hỏa, chẳng lẽ Bạch tiền bối muốn lấy độc trị độc, đẩy Tống Thư Hàng đến trạng thái dương cực chuyển âm à?
“Đây là chu quả ngàn năm.” Bạch tiền bối giải thích: “Khi ta xuất quan thì được Thư Hàng và Đậu Đậu đến đón. Lúc đó ta đã hứa tặng một ít chu quả ngàn năm cho Đậu Đậu mà quên béng mất.”
Dứt lời, Bạch tiền bối lấy một thanh phi kiếm dùng một lần ra, bọc chu quả ngàn năm lại, viết “Gửi Đậu Đậu” rồi treo lên thân kiếm.
“Đã tìm thấy thì hôm nay tặng Đậu Đậu luôn. Trực giác mách bảo ta rằng gần đây nó sẽ rất thích chu quả ngàn năm này đấy.” Nói xong, Bạch tiền bối lại lấy điện thoại di động ra, nhắn tin cho Đậu Đậu: [Đậu Đậu, ta gửi cho ngươi một bưu phẩm bằng phi kiếm đấy. Nhớ đến Tẩy Kiếm đài của Hoàng Sơn đạo hữu mà nhận, đừng có quên nhé.]
Viết xong thì Bạch tiền bối bấm một kiếm quyết.
Vèo ~
Phi kiếm dùng một lần mang theo bưu kiện phóng vút lên trời, bay thẳng về Tẩy Kiếm đài của Hoàng Sơn Tôn Giả.
Gửi bưu kiện bằng phi kiếm đi rồi, Bạch tiền bối lại phát chu quả ngàn năm cho tất cả các đạo hữu có mặt ở đây rồi bảo: “Lần này chu quả phát triển tốt, có rất nhiều quả chín.”
Lúc phát đến chỗ Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối nghĩ ngợi một lát lại thu về, nói: “Thư Hàng thì thôi, bây giờ ngươi ăn quả này không hợp.”
Hai mắt Tống Thư Hàng ngấn lệ. Đây đã là chút nước cuối cùng còn sót lại trong cơ thể hắn rồi.
Bạch tiền bối lại bới tiếp cái kho khổng lồ của mình.
Bới một hồi, hắn đột nhiên lấy ra một đống vảy rồng lửa cháy bập bùng.
“Đúng rồi, đây là vảy của Viêm Long mà lần trước ta đã hứa sẽ cho Diệt Phượng đạo hữu.” Bạch tiền bối nói.
Sau đó, hắn lại gửi bưu kiện bằng phi kiếm dùng một lần, trên đó viết “Gửi Diệt Phượng Công Tử”.
Gửi hàng cho Diệt Phượng Công Tử xong, Bạch tiền bối nghĩ một lúc rồi tặng vảy Viêm Long còn thừa cho Tô Thị A Thập Lục và Thông Nương.
“Thứ này chẳng có tác dụng gì với ta, giữ lại chỉ chật không gian. Lần này dọn luôn cho sạch.” Bạch tiền bối nói xong lại nhìn Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn vảy rồng bốc lửa bập bùng: “…”
“Thư Hàng thì thôi, thứ này ngươi không dùng được.” Nói xong, hắn cất vảy rồng đi.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Hắn biết ngay là sẽ thế này mà.
Sau đó…
Bạch tiền bối lại gửi thêm hai bưu kiện chuyển phát nhanh cho Giao Bá Chân Quân và Tuyết Lang Động Chủ.
Năm nay, sau khi Bạch tiền bối xuất quan thì Tuyết Lang Động Chủ đã làm cho hắn đầy đủ các loại giấy tờ chứng minh, cho nên hắn đã chuẩn bị cho Tuyết Lang Động Chủ một món quà trả lễ.
Còn bưu kiện gửi cho Giao Bá Chân Quân thì là của Ngư Kiều Kiều.
Điều đáng nhắc tới là bao nhiêu quà được lấy ra thì bấy nhiêu món là thuộc tính hỏa.
Rõ ràng Tuyết Lang Động Chủ thuộc băng hệ, sao lại cần bảo vật thuộc tính hỏa cơ chứ?
Bốn bưu kiện được gửi đi liên tục mà chẳng cái nào có phần cho Tống Thư Hàng.
Cảm giác khi anh chị lớn phát quà cho đám em út, đứa nào cũng có phần mà một đứa phải ra rìa mới bi thương làm sao! Không thể nào mà xua đi được!
“Bạch tiền bối, hình như phân thân lần này của ngài khác với những lần trước thì phải.” Tống Thư Hàng truyền âm.
Tuy các phân thân trước kia cũng có tính cách rất đặc biệt.
Nhưng phân thân hôm nay thì lại đặt biệt một cách bất thường.
“Ô, ngươi nhận ra rồi à?” Bạch tiền bối gật đầu nói: “Bởi vì lần này nửa người trên là chân thân.”
Tống Thư Hàng: Σ(っ°Д°;)っ
Bạn cần đăng nhập để bình luận