Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1724: Thiên Chú Huyền Hoàng Kiếm

Chương 1724: Thiên Chú Huyền Hoàng Kiếm
Đám mây mù trắng tinh nâng Hoàng Sơn bay lên cao.
“Cứ tiếp tục vậy nữa sẽ trực tiếp bị đưa vào vũ trụ mất.” Hoàng Sơn Tôn Giả khẽ lắc đầu, sau đó, hắn giẫm một cước, đạp vỡ đám mây đang nâng hắn ‘phi thăng’.
Nếu như là ngày thường có thời gian rỗi rãi, có phối hợp chơi trò phi thăng với lưới rồng cũng không thành vấn đề. Đối với người ở cảnh giới như hắn, dù bị đưa vào vũ trụ thì cũng sẽ không lo đến nguy cơ sinh tồn.
Nhưng bây giờ, Vũ Nhu Tử và Đậu Đậu đang độ kiếp ở bên dưới.
Hắn không yên tâm.
Mặc dù cảm thấy hứng thú với trò phi thăng này, nhưng thôi bỏ đi, lần tới nếu có cơ hội thì sẽ thử sau.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 chắc chắn cũng có đạo hữu khác đang thử tăng cấp trong lưới rồng. Chờ sau khi bọn họ thể nghiệm ‘phi thăng’ xong thì hỏi thăm xem có biến hóa thú vị gì không.
Hoàng Sơn Tôn Giả, người có lương tâm nhất trong nhóm Cửu Châu số 1. Nếu như trưởng nhóm nhóm Cửu Châu số 1 không phải hắn thì cái nhóm thần kinh giẫm đinh này đã tiêu đời từ lâu rồi!


Sau khi đạp vỡ đám mây phi thăng, Hoàng Sơn tiền bối hạ xuống mặt đất, trông chừng thiên kiếp của Vũ Nhu Tử và Đậu Đậu.
Trước mắt, Vũ Nhu Tử và Đậu Đậu phối hợp rất tốt, tạm thời quá trình độ kiếp không xảy ra vấn đề gì.
Đặc biệt là Vũ Nhu Tử, vào lúc mấu chốt thì luôn thi triển ra một ít pháp thuật khiến người ta kinh ngạc, uy lực lại kinh người, mấy lần chống được thiên kiếp đột nhiên bộc phát.
“Tính thời gian thì hẳn là đã độ thiên kiếp được hơn phân nửa rồi.” Hoàng Sơn Tôn Giả gật đầu hài lòng, tiếp tục ở bên cạnh ngó chừng.
Sau mấy hơi thở.
Thân hình Hoàng Sơn Tôn Giả lại bay lên không.
Hắn cúi đầu nhìn thì phát hiện đám mây bị hắn đạp tan lúc trước ngưng tụ lần nữa, nâng thân thể hắn ‘phi thăng’.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Hắn lại nhấc chân đạp nát đám mây, thân hình hạ xuống đất: “Chí ít phải chờ Vũ Nhu Tử và Đậu Đậu an toàn độ kiếp xong rồi tính.”
Nhưng lúc hắn hạ xuống đất lại đột nhiên xảy ra chuyện.
Nguyên thần của hắn bị một loại ‘lực lượng quy tắc’ kéo ra khỏi thân thể.
Dưới chân nguyên thần hiện lên một đám mây di động, nó nâng hắn lên rồi trực tiếp phi thăng luôn.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Cái lực lượng phi thăng này đúng là kiên trì bất khuất.
Nhưng bây giờ, dù là nhục thể hay nguyên thần của ta đều không thích hợp rời đi.
Nguyên thần của Hoàng Sơn Tôn Giả cũng nhấc chân, đạp tan đám mây.
Đám mây vỡ nát.
Nhưng nguyên thần của Hoàng Sơn Tôn Giả không rơi xuống mà trực tiếp biến mất.
Hoàng Sơn tiền bối: “? ? ?”
Hắn vội nhắm mắt lại cảm ứng.
Sau đó, hắn phát hiện nguyên thần của mình bị mây mù bao quanh, tiến vào một nơi tương tự như đường hầm không gian dưới sự lôi kéo của lực lượng ‘phi thăng’.
“Xuyên qua không gian? Muốn đưa nguyên thần của ta đến đâu đây?” Hoàng Sơn Tôn Giả nhíu mày.
Sau mấy hơi thở…
Nguyên thần của Hoàng Sơn Tôn Giả bị bắn ra khỏi nơi tương tự đường hầm không gian kia.
Ầm ầm ầm ~~
Nguyên thần của hắn vừa xuất hiện thì chợt nghe một loạt tiếng sấm nổ.
Sau đó, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt hắn.
Đó là một thân ảnh màu vàng, do ánh sáng công đức thuần túy tạo thành, là ánh sáng công đức @#%× Tiên Tử của Tống Thư Hàng tiểu hữu.
Tống Thư Hàng cũng cảm ứng được sau lưng có người đến gần, hắn quay đầu thì thấy nguyên thần của Hoàng Sơn tiền bối đang lơ lửng phía sau hắn. Hắn còn lờ mờ cảm ứng được mối liên hệ kỳ diệu sinh ra giữa Hoàng Sơn tiền bối và mình.
“Hoàng Sơn tiền bối?” Tống Thư Hàng giật mình bật thốt.
Sao tự nhiên tiền bối lại tới đây thế này? Lại còn xuất hiện sau lưng hắn… thế này thì khác gì bị cuốn vào trong phạm vi thiên kiếp của hắn đâu!
“Thư Hàng tiểu hữu?” Hoàng Sơn Tôn Giả nhìn về phía Tống Thư Hàng: “Ngươi trở nên già rồi nên ta suýt nữa không nhận ra ngươi đấy. Ngươi đang làm gì thế?”
“Như ngài thấy đấy, ta đang độ kiếp.” Tống Thư Hàng chỉ lên bầu trời.
Trong hư không, thiên kiếp giao long đang linh hoạt xuyên qua kiếp vân, không ngừng thi triển lôi pháp công kích Tống Thư Hàng từ xa.
Mà trong nháy mắt khi nguyên thần của Hoàng Sơn tiền bối bị cuốn vào khu vực độ kiếp của Tống Thư Hàng, thân hình thiên kiếp giao long tăng vọt một vòng, uy lực tăng hơn phân nửa.
Hoàng Sơn Tôn Giả ngẩng đầu nhìn thiên kiếp giao long sống động như thật kia rồi lâm vào trầm mặc.
“Xin lỗi, cuốn vào trong thiên kiếp của ngươi rồi.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng: “Không việc gì, thiên kiếp cỡ này ta còn có thể chịu được.”
Dù sao nơi này là thế giới Hắc Long, hắn lại nắm giữ lưới rồng.
“Điều ta để ý là sao Hoàng Sơn tiền bối lại chạy đến chỗ ta được vậy, lại còn dùng nguyên thần để qua đây là sao?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Phi thăng qua.” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời: “Ta đang nghiên cứu lưới rồng, lúc ở khu vực cấp 4 tấn cấp 5 thì xuất hiện dị tượng ‘phi thăng’. Vì ta có việc bận nên đã đạp vỡ đám mây phi thăng… Nhưng sau đó, đám mây kia kéo nguyên thần của ta thẳng đến đây luôn.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn nhìn về phía tiểu trợ lý trên vai nói: “Còn có chuyện như vậy à?”
Tiểu trợ lý lưới rồng lắc đầu.
Hoàng Sơn Tôn Giả đang ở hiện thế, thân thể cũng không ở thế giới Hắc Long, nơi đó không phải địa bàn của lưới rồng.
Bọn họ có thể tiếp xúc với lưới rồng là vì Tống Thư Hàng nắm quyền quản lý lưới rồng, dùng Tống Thư Hàng làm trạm trung chuyển để kết nối với lưới rồng.
Cho nên, trong quá trình bọn họ sử dụng lưới rồng, tiểu trợ lý lưới rồng cũng không dự tính được những chuyện có thể sẽ diễn ra.
“Cẩn thận, thiên kiếp giáng xuống kìa.” Hoàng Sơn Tôn Giả nhắc nhở.
Trên bầu trời, có lẽ bởi hình thể lớn thêm một vòng, thiên kiếp giao long tự tin hơn hẳn. Cuối cùng nó cũng chui ra khỏi kiếp vân, không thi pháp từ xa nữa mà trực tiếp đánh xuống chỗ Tống Thư Hàng.
Ba tầng hình chiếu điện Công Đức của @#%× Tiên Tử bị một kích xuyên thủng.
Đồng tử Hoàng Sơn Tôn Giả hơi co lại, uy lực thiên kiếp này đã đạt đến cấp độ một kích toàn lực của Tôn Giả thất phẩm. Là vì nguyên thần của hắn bị cuốn vào thiên kiếp của Tống Thư Hàng mới khiến thiên kiếp dị biến ư?
Lúc này, Tống Thư Hàng vươn tay trảo một cái.
Pháp khí tổ hợp tam thập tam thú thánh kiếm Chung Yên xuất động lần nữa, lưỡi kiếm quét ngang, nhắm ngay thiên kiếp giao long.
“Đáng tiếc, thánh kiếm Chung Yên là hình thái kiếm. Nếu là đao thì nói không chừng còn có thể phối hợp thi triển đao ý với ta, uy lực sẽ tăng gấp bội.” Tống Thư Hàng nói.
Ngược lại, nếu như hắn có thiên phú kiếm thuật, phối hợp với thánh kiếm Chung Yên dài 200 mét thì hắn hoàn toàn có thể để đối phương chạy trước 299 mét. Cự kiếm phối hợp với kiếm ý là có thể dễ dàng đạt đến độ dài trên 300 mét.
Ngay lúc ý niệm kia hiện lên trong đầu Tống Thư Hàng, Hoàng Sơn Tôn Giả sau lưng hắn phát ra một tiếng nghi hoặc: “Ể?”
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy loại ‘liên hệ’ kỳ diệu giữa mình và Hoàng Sơn tiền bối lập tức tăng mạnh.
Dường như nguyên thần của hai người cộng minh dữ dội.
Tống Thư Hàng vươn tay nắm lấy thánh kiếm Chung Yên, ngực như nghẹn một luồng khí, không phun ra thì sẽ khó chịu: “Thiên Chú Huyền Hoàng Kiếm!”
Trên thánh kiếm Chung Yên có kiếm ý phóng lên tận trời.
Sau đó, một chiêu kiếm pháp tiên nhân vô cùng huyền diệu được Tống Thư Hàng thi triển ra.
Một kiếm chém xuống, trong hư không lập tức có vô số huyền hoàng chi khí buông xuống, hòa làm một thể với một kiếm này.
Vừa là kiếm thuật, lại vừa là pháp thuật huyền diệu vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận