Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2552: Thời kỳ trống rỗng của thế giới Cửu U?

Chương 2552: Thời kỳ trống rỗng của thế giới Cửu U?
Vốn dĩ Thiên Đế còn đang nghĩ bao giờ mới tìm được thời cơ thích hợp để tiết lộ tình báo về tà vọng cho Tống Thư Hàng, để hắn đi chơi với tà vọng, đừng xen vào phá hỏng mọi chuyện chỗ cô.
Không ngờ chỉ chớp mắt Hà Chỉ Ma Đế đã tặng cho cô một hỗ trợ tuyệt diệu.
Vua hỗ trợ Hà Chỉ Ma Đế, cô sẽ nhớ kỹ ân tình này, tuy là cô cũng chẳng định trả.
Tống Thư Hàng nghi hoặc trả lời Thiên Đế:
[???]
[Tống tiền bối không cần phí công tốn sức do thám chuyện liên quan đến tà vọng từ Hà Chỉ Ma Đế đâu, ngươi cứ hỏi thẳng ta luôn là được. Những thứ ta biết chắc chắn không ít hơn Hà Chỉ Ma Đế đâu, hơn nữa thủ đoạn do thám của Tống tiền bối nát quá, khán giả xem livestream như bọn ta đây cũng không nhìn nổi nữa.]
Thiên Đế đáp.
Quanh co vòng vèo muốn thăm dò tin tức về tà vọng từ Hà Chỉ Ma Đế, làm như thế sẽ khiến Ma Đế cảnh giác… Tống Thư Hàng hoàn toàn không có kỹ xảo và kinh nghiệm rào trước đón sau chút nào.
Tống Thư Hàng cười ha ha, đáp:
[Thực ra do thám chỉ là ý định nhất thời, nhiệm vụ chính của ta là mắng Hà Chỉ Ma Đế vài câu hộ người khác.]
[Tống tiền bối, ngươi không phải giấu đâu, nói câu này ra bản thân ngươi có tin không?]
Thiên Đế phản bác luôn.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta tin chứ, bởi vì ta thật sự được nhờ mắng vài câu là hoàn thành nhiệm vụ mà.
[Nói thật, Hà Chỉ Ma Đế quá cảnh giác với Tống tiền bối, ngay khi ngươi vừa mở miệng nói mấy lời khách sáo với hắn, trong lòng hắn đã đề cao cảnh giác rồi, ngươi càng vòng vo, hắn càng bình tĩnh hơn. Vì thế cách nói khách sáo vòng vo không hợp để đối phó với Hà Chỉ Ma Đế. Lần sau Tống tiền bối có thể thử cách dụ lợi xem, dùng một lợi ích Hà Chỉ Ma Đế khong thể từ chối để dụ hắn nói ra chân tướng. Hãy tin tưởng trực giác của ta, câu trả lời của Hà Chỉ Ma Đế chắc chắn sẽ khiến Tống tiền bối hài lòng ~]
Thiên Đế truyền thụ kinh nghiệm cho Tống Thư Hàng.
Nhưng không đợi Tống Thư Hàng trả lời, Thiên Đế đột nhiên bổ sung:
[Ồ, suýt nữa thì quên. Tống tiền bối nghèo như thế, tốc độ tiêu tiền lại nhanh, e là không có bảo vật gì dụ hấp dẫn được Hà Chỉ Ma Đế đâu.]
Tống Thư Hàng: “…”
Đây là đâm tim hồi mã thương trong truyền thuyết à? Tim đau quá, bị đâm trúng khi không phòng bị gì cả!
Tay phải của hắn như móng gà bị động kinh, trượt lên trượt xuống trong không trung… Đây là di chứng để lại sau khi hắn bị Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối điên cuồng đâm tim, mỗi khi trái tim siêu hợp kim lưu ly của hắn bị đâm quá mạnh, tay phải của hắn sẽ trượt, muốn tóm lấy một thứ gì đó để thi triển Dưỡng Đao thuật.
“Ơ?”
Xích Tiêu kiếm tâm ma nhạy cảm phát hiện tay phải của Tống Thư Hàng đang trượt lên trượt xuống, tâm nhãn sáng lên… Vừa hay nó tiêu hao quá nhiều, thân kiếm mềm oặt cả ra rồi, cần một phát Dưỡng Đao thuật để hồi phục trạng thái!
Nghĩ tới đây, Xích Tiêu kiếm tâm ma nhảy lên, định trượt vào trong tay phải của Tống Thư Hàng, hưởng thụ 20 mát xa phát liên tục.
Vào khoảnh khắc Xích Tiêu kiếm tâm ma như cá rời nước, nhảy lên thật cao, một thân ảnh màu đen đột nhiên xuất hiện từ bóng Tống Thư Hàng, đầu của thân ảnh màu đen vừa hay chui vào trong tay phải của hắn.
Bàn tay và đỉnh đầu chặt chẽ không một kẽ hở.
Thân ảnh màu đen mở miệng:
“Tống tiền bối, Biệt Tuyết Tiên Cơ bảo ngươi phái @#%x Tiên Tử đến thế giới hạch tâm giúp cô ấy xử lý tà vọng. Trong quá trình nghiên cứu tà vọng, cần có sức mạnh công đức phối hơp… ơ?”
Khi bàn tay Tống Thư Hàng đụng vào đỉnh đầu của thân ảnh màu đen, hắn vô thức tung luôn 20 phát Dưỡng Đao thuật… Nó đã trở thành bản năng, cũng giống như phản xạ đầu gối vậy.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “!!!”
Vũ Nhu Tử da đen: “???”
Tống Thư Hàng: “…”
Tô thị A Thập Lục: “…”
“Tống tiền bối, ngươi đã làm gì tâm ma của ta vậy?”
Vũ Nhu Tử nghi hoặc hỏi.
“Trượt…trượt… trượt tay.”
Tống Thư Hàng lúng túng rút tay phải về.
“Ta chẳng có cảm giác gì cả.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Nhu Tử da đen không một gợn sóng sợ hãi, cô nói:
“Nhưng cảm giác được Tống tiền bối sờ đầu… thoải mái bất ngờ luôn đó, cảm giác giống như khi được a cha sờ đầu vậy.”
Tô thị A Thập Lục không khỏi quay đầu nhìn tay phải của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lúng túng ngẩng đầu nhìn trời.
Vũ Nhu Tử da đen thật sự vô cùng đặc biệt.
Đến cả Bạch tiền bối phân thân cũng bị Dưỡng Đao thuật của hắn ảnh hưởng, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối còn yêu thích hiệu quả của Dưỡng Đao thuật nữa kìa. Chỉ có Vũ Nhu Tử da đen là hoàn toàn chẳng hề hấn gì, rất khác biệt.
“Đúng rồi Thư Hàng.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma nói:
“Phản ứng vừa nãy của ngươi là do bị người khác đâm tim à?”
“Ta sơ suất, bị người ta vòng vo đâm một phát, hồi mã thương không đề phòng nổi.”
Tống Thư Hàng thở dài, ý niệm chợt động, mỹ nhân rắn công đức hiện lên.
Mỹ nhân rắn công đức hiện thân, vươn người một cái.
Tiện thể nhảy tặng mọi người một vũ điệu rắn nước ngắn.
Xuất sắc hết chỗ chê.
Tống Thư Hàng vỗ tay, phối hợp với màn trình diễn của mỹ nhân rắn công đức.
Sau đó, hắn dặn dò:
“Công Đức Tiên Tử, cô đi cùng Vũ Nhu Tử da đen đến thế giới hạch tâm giúp Biệt Tuyết Tiên Cơ và Sở Sở nghiên cứu tà vọng nhé.”
“Cứ giao cho ta, không cần phải lo lắng gì hết, tại sao ư, tại vì ta đã đến rồi!”
Mỹ nhân rắn công đức nói với giọng đầy hào khí.
Thế giới hạch tâm mở ra, cô và Vũ Nhu Tử da đen một trước một sau bước vào, hoàn toàn biến mất.


“Tống tiền bối, bây giờ chúng ta có đi cày tà vọng tiếp theo luôn không?”
Vũ Nhu Tử bản tôn hoạt bát hỏi.
“Cày! Tranh thủ thời gian cày vài đợt chứ.”
Tống Thư Hàng vươn tay tế chiến xa Hà Long Thần Hành ra, giao quyền khống chế món pháp khí này tạm thời cho Tô thị A Thập Lục:
“A Thập Lục, cô điều khiển chiến xa đi. Làm theo chỉ dẫn của Thương Hải Thư Sinh, đi tới sào huyệt của tà vọng tiếp theo.”
Tô thị A Thập Lục: “???”
Vũ Nhu Tử hỏi:
“Chẳng lẽ Tống tiền bối vẫn còn định đi cà khịa Hà Chỉ tiền bối à?”
“Trước tiên để Hà Chỉ Ma Đế sang bên hóng mát đã, bây giờ ta phải đi thảo luận chuyện tà vọng với một vị đại lão khác.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Được rồi.”
Tô thị A Thập Lục gật đầu nói:
“Vậy cứ giao cho ta lái đi.”
Mọi người lên chiến xa.
Tống Thư Hàng nhắm mắt vào, liên lạc lại với Thiên Đế:
[Tạm gác chuyện Hà Chỉ tiền bối sang một bên, chúng ta nói chuyện tà vọng nhé?]
Thế nhưng… đợi hồi lâu mà Thiên Đế vẫn không trả lời hắn.
Trên mặt Tống Thư Hàng chứa đầy vẻ nghi hoặc.
Lại sao nữa rồi?
Chẳng lẽ lại tức giận vô cớ rồi à?
Hắn quay đầu nhìn lại lịch sử trò chuyện của mình và Thiên Đế…
Trừ việc hắn bị đâm tim ra thì chẳng có vấn đề gì cả.


Linh Điệp Đảo.
Thiên Đế nằm úp sấp trên bàn, ngón tay thon dài xuyên thủng mặt bàn tiên mộc dày cộm.
“Là chuyện ngoài ý muốn hay là điểm yếu của Vũ Nhu Tử bị phát giác rồi nhỉ?”
Thiên Đế thầm nghĩ.
Nếu như là ngoài ý muốn… có phải trùng hợp quá rồi không? Cô vừa đâm tim Tống Thư Hàng đã bị phản kích ngay là sao?
Nếu như đối phương nắm được nhược điểm này… vậy đúng là một cơn ác mộng với cô.
‘Hay là hỏi thử một chút nhỉ?’
Thiên Đế thầm nghĩ.
[Offline rồi hả?]
Lúc này, Tống Thư Hàng lại gửi tin nhắn tới.
[Ta đây, Tống tiền bối. Vừa nãy bỗng nhiên ta cảm thấy hơi khó chịu thôi (*).]
Trong câu trả lời của Thiên Đế ẩn chứa thăm dò.
Tống Thư Hàng: “???”
Đây hình như là một trong những tuyển tập vấn đề trí mạng trên mạng thì phải?
Nghĩ đến quan hệ giữa hắn và Thiên Đế…
Lúc này câu trả lời thích hợp nhất của hắn tất nhiên là:
[Uống nhiều nước vào nhé.]
Tống *trai thẳng chuẩn men* Thư Hàng.
Đàn ông có đôi khi phải ngu ngơ một chút, tránh xảy ra sai sót.
Thiên Đế: “…”
Nhìn từ câu trả lời, hình như khả năng là trùng hợp lớn hơn nhỉ?
Nhưng vẫn không thể khinh suất, việc này vô cùng trọng đại, lát nữa khi nói chuyện tà vọng lại lặng lẽ thăm dò vậy.
Bây giờ quay lại chủ đề chính trước đã.
Thiên Đế ngồi thẳng dậy, bàn tay vỗ nhẹ lên mặt bàn, sức mạnh thời gian được kích hoạt, nghịch chuyển thời gian cá thể trong phạm vi nhỏ, mười mấy cái lỗ trên bàn biến mất.
[Chúng ta bắt đầu nói chuyện tà vọng đi.]
Thiên Đế đáp.
Tống Thư Hàng:
[Trước khi nói về chủ đề này, ta muốn hỏi trước, phải trả bao nhiêu tiền?]
Thiên Đế: […]
Ngươi trả nổi à? Ta đường đường là Thiên Đế, mỗi giây mỗi phút đáng giá ngàn vạn viên linh thạch, nếu như thật sự muốn ngươi trả tiền, cho dù có bán ngươi đi cũng không trả nổi phí nói mấy câu của ta.
Cho nên Thiên Đế từ chối trả lời câu hỏi này của Tống Thư Hàng, nói luôn vào vấn đề, không cho Tống Thư Hàng cơ hội dẫn dắt tiết tấu câu chuyện.
Đây là tư thế chính xác để nói chuyện với… Tống Thư Hàng và phần lớn các thành viên trong nhóm Cửu Châu số một. Lối tư duy của các thành viên trong nhóm Cửu Châu số một quá linh hoạt, lúc nói chuyện với bọn họ, nếu để bọn họ dẫn dắt, không biết chủ đề sẽ quẹo đi đâu nữa.
[Tống tiền bối, ngươi hiểu bao nhiêu về lũ tà vọng này?]
Thiên Đế thắng thắn hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
[Biết một chút.]
Hắn có một bảo điển có thông tin của phần lớn các loại tà vọng và cách đối phó với chúng, cộng thêm với tài liệu nghiên cứu chế biến tà vọng lấy được từ chỗ Hà Chỉ Ma Đế lúc trước, ‘biết một chút’ là lời thật lòng.
[Vậy Tống tiền bối biết bao nhiêu về ma quốc, Kiếp Tiên chi nan?]
Thiên Đế từ từ dẫn dắt… từ cuộc đối thoại của Tống Thư Hàng và Hà Chỉ Ma Đế có thể phát hiện ra, hắn muốn biết những điều này.
Tống Thư Hàng trả lời thành khẩn:
[Ta đang muốn biết những chuyện này.]
[Vậy thì… đầu tiên, ta sẽ giải thích cho Tống tiền bối khái niệm về ma quốc. Tống tiền bối chẳng xa lạ gì với thế giới Cửu U nhỉ?]
Thiên Đế hỏi.
Cô cố ý chọn hình thức hỏi đáp là muốn đột nhiên chèn vào một câu thăm dò, do thám Tống Thư Hàng trong qúa trình phổ cập tin tức về tà vọng.
[Ta biết.]
Tống Thư Hàng đáp.
[Ma quốc hoặc ma hải, chắc hẳn là tiền thân của thế giới Cửu U.]
Thiên Đế thong thả nói:
[Trước kia ta đã từng khảo sát, trong thời kỳ thái cổ, Thiên Đạo chỉ đơn thuần là Thiên Đạo, không hề có sự tồn tại của phân thân hay cơ thể bị tách ra như chúa tể Cửu U. Tương ứng với hiện thế là thế giới ma hải, không có chúa tể, cũng như hiện thế, nó do Thiên Đạo khống chế.]
[Thực ra ồn tại đặc thù như chúa tể Cửu U chính thức được sinh ra vào thời Thiên Đạo thứ hai. Mà từ Thiên Đạo thứ hai, ma hải cũng hóa thành thế giới Cửu U, tương ứng với hiện thế.]
Quyền bính Thiên Đạo không yếu đi, Thiên Đạo vẫn khống chế hiện thế và thế giới Cửu U, chỉ là trong thế giới Cửu U có thêm một thoát thân Thiên Đạo có quyền bính chúa tể.
[Mà tà vọng là chìa khóa để mở thế giới ma hải. Sau khi Thiên Đạo sụp đổ, chúa tể Cửu U tan biến, thế giới Cửu U sẽ rơi vào một thời kỳ trống rỗng vô chủ. Nếu tranh thủ khi thế giới Cửu U vô chủ, về mặt lý thuyết có thể biến thế giới Cửu U lại thành ma hải.]
[Đương nhiên, muốn làm được điều này rất khó, cho dù là ta ở thời đỉnh cao phong độ cũng không thể làm được. Vì thế… nếu như thật sự có người muốn thao túng tà vọng để mở ma quốc, có lẽ chỉ muốn lấy lại một phần nhỏ của ma quốc tại thế giới Cửu U vô hạn cũng nên?]
Thiên Đế từ từ nói với Tống Thư Hàng thông tin mà mình biết.
Nghe được một nửa, Tống Thư Hàng phát hiện ra một điểm quan trọng:
[Vì thế, Thiên Đạo sụp đổ, Cửu U vô chủ là trọng điểm đúng không?]
[Về mặt lý thuyết thì đúng là như thế.]
Thiên Đạo đáp.
Tống Thư Hàng:
[Ha ha ha ~]
Như vậy thì hắn yên tâm rồi.
Cầu Thiên Đạo sụp đổ rồi, đại lão quả cầu béo cũng toi đời rồi… nhưng ở thế giới Cửu U ta vẫn còn Bạch tiền bối two mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận