Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1819: Ta Xuất Quan Rồi

Chương 1819: Ta Xuất Quan Rồi
Dù sao sức mạnh của ba phát liền hoàn toàn khác với một phát.
Sau ba phát Dưỡng Đao thuật, Vũ Nhu Tử da đen ở phía đối diện vẫn chẳng có chút phản ứng nào:
“Tống tiền bối, vẫn không có hiệu quả gì cả.”
Tống Thư Hàng:
“Đúng vậy Vũ Nhu Tử, ta thấy rồi.”
“Lẽ nào là do cấu tạo của tâm ma khác người?”
Hắn thắc mắc.
Phải biết lúc trước, khi hắn sử dụng Dưỡng Đao thuật lên người Bạch tiền bối phân thân vẫn có hiệu quả, vậy mà giờ lại chẳng có tác dụng gì đối với tâm ma của Vũ Nhu Tử.
“Hay là Dưỡng Đao thuật chỉ có tác dụng đối với pháp khí và phân thân, lại vô hiệu với những vật thể khác?”
Xích Tiêu kiếm tiền bối đoán.
“Nhưng vừa rồi Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức có vẻ rất hài lòng mà... Khoan đã, lẽ nào các cô ấy đang diễn kịch?”
Tống Thư Hàng nói.
Với tính cách của @#%× tiên tử, sau khi nhận Dưỡng Đao thuật, có lẽ cô đã là diễn kịch để lừa người tiếp theo. Về mặt nào đó, Tạo Hóa Tiên Tử rất giống @#%× tiên tử, nếu bị lừa, cô nhất định sẽ diễn theo để tiếp tục lừa người khác.
Vũ Nhu Tử da đen:
“...”
“Nếu hai vị tiên tử siêu diễn này đang thi diễn với nhau, vậy thì mọi chuyện rõ rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Tống tiền bối, hay là ngươi dùng lại lần nữa thử xem? Ta sẽ điều chỉnh trạng thái phối hợp với ngươi?”
Vũ Nhu Tử da đen đề nghị.
Vì vậy Tống Thư Hàng lại thả ba phát Dưỡng Đao thuật lên người Vũ Nhu Tử da đen.
Vẫn chẳng có chút phản ứng nào.
“Xem ra vẫn không có hiệu quả. Hay là… Vũ Nhu Tử cô là một cá thể đặc biệt?”
Tống Thư Hàng nói.
Vũ Nhu Tử da đen nghiêng đầu.
Lại qua một lúc lâu sau, cô hài lòng gật đầu, sau đó lại nhập vào cái bóng của Tống Thư Hàng.
...
Xích Tiêu kiếm và Tống Thư Hàng bay song song với nhau.
Trên đường đi, nó thấy Tống Thư Hàng không ngừng sử dụng Dưỡng Đao thuật lên Ma thần trụ.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Xích Tiêu kiếm nghi hoặc hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Đang đọc truyền thừa tiên trù do Hà Chỉ Ma Đế để lại, nếu trong đầu ta cũng có một tiểu trợ lý lưới rồng thì tốt biết mấy.”
Xích Tiêu kiếm:
“Hửm?”
“Kỹ thuật tiên trù và kinh nghiệm lấy được từ trong truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế cực kỳ khổng lồ, bây giờ ta phải phân loại chúng, sau đó sẽ nghiên cứu học tập về kiến thức có liên quan đến từ điển món ăn Ma môn. Nếu trong đầu ta cũng có một tiểu trợ lý lưới rồng, vậy nó có thể giúp ta chỉnh lý, phân loại những kiến thức này, cũng giống như tiểu trợ lý hạch tâm giúp ta bảo vệ thế giới hạch tâm vậy.”
Tống Thư Hàng nói tiếp.
Xích Tiêu kiếm:
“...”
Thằng nhóc Tống Thư Hàng này hết thuốc chữa rồi.
Tít tít tít~
Lúc này điện thoại của Tống Thư Hàng phát ra chuông báo, có người inbox hắn.
Hắn lấy điện thoại ra, vuốt màn hình xem thử.
Là tin nhắn của Vũ Nhu Tử gửi cho hắn.
Vũ Nhu Tử?
Khoan đã!
Tay cầm điện thoại di động cứng đờ, Tống Thư Hàng phát hiện ra một điểm đáng ngờ.
Vừa rồi hắn thả Dưỡng Đao thuật lên người Vũ Nhu Tử da đen mà chẳng có hiệu quả gì, có khi nào… hiệu quả này lại xuất hiện trên người Vũ Nhu Tử bản tôn không?
Khả năng này cực lớn.
Hắn lập tức mở tin nhắn mà Vũ Nhu Tử gửi đến.
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Tống tiền bối, không ngờ mang thai lại thoải mái như vậy. [Cười rạng rỡ] “
Tống Thư Hàng:
“???”
Hắn còn chưa kịp trả lời, Vũ Nhu Tử lại gửi thêm một tin nữa:
“Vừa rồi ta đang xem nhân tiền hiển thánh bản phát lại với a cha ta, đợi mãi mới đến phần Huyền Ma giảng pháp của Tống tiền bối, rồi lại đến mãi mới đến đoạn ánh nhìn mang thai. Bây giờ a cha ta đang quấn chăn run rẩy với khuôn mặt trắng bệch nhưng ta lại cảm thấy rất tuyệt, thoải mái vô cùng. Quả nhiên giống như tưởng tượng của ta, ánh nhìn mang thai không phải thứ đáng sợ gì cả, mang thai cũng chẳng có gì đáng sợ.”
Tống Thư Hàng nhập mấy chữ vào khung chat sau đó lại xóa, rồi nhập vào rồi lại xóa. Bây giờ hắn cũng không biết nên trả lời Vũ Nhu Tử thế nào.
Hắn có cảm giác bản thân đã phát hiện ra sự thật.
Hồi lâu sau, Tống Thư Hàng hỏi:
“Hiện giờ tâm trạng của Linh Điệp tiền bối thế nào?”
Điều này có liên quan đến hệ số an toàn tính mạng của hắn.
“Tống tiền bối đừng lo, tâm trạng của a cha ta rất ổn định. Chỉ cần là chuyện ta cảm thấy thú vị thì a cha ta sẽ không tính toán gì đâu. Hơn nữa lần này các tiền bối trong nhóm đều đã khuyên a cha ta đừng xem nội dung Huyền Ma giảng pháp, cũng kể lại nội dung giảng pháp cho a cha nghe, nhưng a cha ta vẫn xem với ta. Vậy nên dù thế nào thì kết quả của chuyện lần này cũng không thể trách Tống tiền bối được.”
Vũ Nhu Tử trả lời.
Tống Thư Hàng:
“[Icon lau mồ hôi]”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Vũ Nhu Tử, Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Ở một mức độ nào đó có thể nói điểm may mắn của Vũ Nhu Tử rất cao.
Có lẽ sau khi hoàn thành đánh cược với tiền bối thần bí, hắn có thể giới thiệu Vũ Nhu Tử đến đó nhận đánh cược không nhỉ?
...
“À mà chúng ta đang đi đâu vậy?”
Xích Tiêu kiếm tiền bối hỏi.
“Điền Thiên đảo.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đang ở đó chờ chúng ta.”
Chính hắn chủ động đề xuất ý kiến cử hành buổi tiệc lần này.
Lúc đến gần Điền Thiên đảo, Tống Thư Hàng bắt đầu liên lạc với tiểu trợ lý lưới rồng đang ở thế giới hắc long xa xôi.
Tống Thư Hàng:
“Tiểu trợ lý lưới rồng, có nhận được tín hiệu không?”
“Nhận được thưa nhân viên quản lý Bá Long.”
Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời.
Tống Thư Hàng:
“Buổi tiệc chuẩn bị thế nào rồi?”
Trước khi rời khỏi thế giới hắc long, hắn đã nhờ tiểu trợ lý lưới rồng hỗ trợ, phân phát nhiệm vụ cho các ma trù ở thế giới hắc long, chế biến các món ăn cho buổi tiệc.
Tống Thư Hàng đã để lại một phần pháp khí lấy được từ đám Thiên Nhân kia + tích phân lưới rồng để làm phần thưởng.
Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời:
“Những món ăn ngài cần đã chuẩn bị đâu vào đấy, có thể thông qua truyền tống trận chuyển đến thế giới tư nhân của ngài bất cứ lúc nào.”
Do tài nấu nướng của các ma trù ở thế giới hắc long đều lệ thuộc vào lưới rồng, nếu kéo bọn họ vào hiện thế, trình độ nấu nướng của bọn họ sẽ giảm mạnh. Vậy nên các món ăn phải được chế biến ở thế giới hắc long rồi gửi đến hiện thế.
“Mọi người vất vả rồi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Tiếc là mặc dù lần này hắn trúng giải thưởng bậc 1 trong Tán Tài Vương Tọa nhưng lại không đạt được lượng lớn bảo vật. Nếu không, hắn có thể đưa bảo vật trong Tán Tài Vương Tọa vào danh sách phần thưởng để cảm ơn các ma trù ở thế giới hắc long rồi.
Món ăn đã chuẩn bị xong, về phần rượu thì có rượu ngon do các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 tự mang đến cộng với rượu ngon do Tống Thư Hàng lấy ra từ trong lưới rồng. Thậm chí cũng không cần lo đến nước trà, hắn mới lấy hơn hai mươi cân trà ngon từ chỗ tiền bối thần bí.
Lần này nhất định phải để các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 uống say một trận.
Biết đâu đến lúc đó hắn có thể bộc lộ tài năng nhờ vào trù tâm và tri thức về tiên hào Ma môn mà hắn mới lấy được thì sao?
Nghĩ đến đây, Tống Thư Hàng bỗng cảm thấy chộn rộn.
Sau đó hắn lại vuốt màn hình điện thoại, mở khung chat với Ngư Kiều Kiều:
“Kiều Kiều, tín hiệu vẫn tốt chứ? Có manh mối gì về đoạn mật mã này vậy?”
Lúc nãy Ngư Kiều Kiều vẫn chưa trả lời hắn.
“Tín hiệu không tốt lắm, ngươi chờ một chút, để ta chỉnh lý lại tài liệu rồi gửi cho ngươi.”
Ngư Kiều Kiều trả lời.
Tống Thư Hàng cười to:
“Được.”
Ngay lúc hắn chuẩn bị cất điện thoại đi thì Tô thị A Thập Lục gửi một tin nhắn đến:
“Ta xuất quan rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận