Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2104: Vật Trấn Áp

Chương 2104: Vật Trấn Áp
Bạch long tỷ tỷ thấy mỹ nhân rắn công đức hết nhìn ngực lại nhìn thánh viên trên bầu trời, vội nhắc nhở: “@#%× Tiên Tử đừng làm rộn.”
Cô sợ mỹ nhân rắn công đức học theo động tác của thánh viên sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.
“Ơ? Nhìn kìa, Tống tiền bối bắt đầu tái sinh da thịt rồi.” Lúc này Vũ Nhu Tử da đen lại hô lên.
Chỉ thấy chỗ cổ dưới đầu của Tống Thư Hàng đang treo lơ lửng trên không trung bắt đầu quá trình tái sinh.
Hơn nữa tốc độ của quá trình này không chậm, gần như đang tái sinh với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Bạch long tỷ tỷ thở dài: “Cứ có cảm giác như đang xem phim kinh dị ấy.”
Đầu của Tống Thư Hàng bay lơ lửng trên không trung, tấm chăn cùng kiểu với chăn của đại lão cái gì cũng có thể bán trùm trên đầu hắn, còn sợi tóc ngố linh hoạt thì đang xoay từng vòng.
Nếu cảnh này xuất hiện ở hiện thế, không biết sẽ dọa bao nhiêu người sợ chết khiếp nữa?
“Pặc~ Nói chung là hiệu quả của tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công còn tốt hơn ta tưởng.” Trong giọng điệu của Sở các chủ lộ rõ sự mừng rỡ.
Bây giờ cô và Tống Thư Hàng là người cùng cảnh ngộ. Cô ngâm trong ao dưới suối nguồn sự sống lâu như vậy, trước mắt chỉ mới tái sinh đến xương quai xanh.
Không biết thiên tổng cương của Thánh Viên Long Lực Thần Công có hiệu quả đối với cô, giúp tốc độ tái sinh của cô tăng lên không?
Mặc dù trước kia cô chỉ ru rú trong nhà, có thể ở lì trong Bích Thủy các nghìn năm không ra khỏi cửa. Nhưng ở lì trong nhà và chỉ còn lại một cái đầu là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Cô hy vọng thân thể có thể tái sinh hoàn chỉnh, sau đó cô lại tìm một nơi yên tĩnh tiếp tục cuộc sống ở lì một chỗ.
“Cô hết hy vọng rồi, cô chỉ còn lại một cái đầu, định tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công kiểu gì?” Bạch long tỷ tỷ cười nói.
Sở các chủ mỉm cười đáp lại với vẻ cao thâm khó dò: “Bây giờ ta không chỉ có mỗi cái đầu đâu nhé. Hơn nữa nếu ta muốn tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công cũng không có gì khó. Mà bạch long tiên tử à, đúng là ta chỉ còn lại một cái đầu nhưng hình như trạng thái của cô còn tồi tệ hơn ta đấy. Trạng thái bây giờ của cô tương tự như @#%× Tiên Tử, thậm chí còn chưa tiến vào giai đoạn hồi sinh nữa.”
Bạch long tỷ tỷ: “...”
“Chỉ cần ta có thể khôi phục thân thể trước, vậy là ta nhanh hơn cô một bước rồi.” Sợi tóc ngố Sở các chủ đong đưa theo gió: “Pặc~”
“Chờ cô khôi phục thân thể được đã rồi hãy nói.” Bạch long tỷ tỷ nhếch môi: “Đến lúc đó cũng đừng xin ta hỗ trợ.”
Sở các chủ muốn tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công, mà cô chính là tổ tiên kim long.
“Ơ? Tốc độ tái sinh thân thể của Thư Hàng giảm xuống rồi.” Lúc này, Tô Thị A Thập Lục lên tiếng.
Mới đầu cổ của Tống Thư Hàng tái sinh rất nhanh, trong thời gian ngắn đã tái sinh đến bả vai. Nhưng vừa đến vị trí này, tốc độ tái sinh bỗng chậm lại.
Bạch long tỷ tỷ quay đầu nói: “Hay là hết năng lượng nên hắn cần nghỉ ngơi một lúc?”
“Cũng có thể là Thư Hàng vẫn đang lĩnh ngộ phần tiếp theo trong thiên tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công. Bộ tổng cương này cực kỳ thâm ảo phức tạp, cần lĩnh ngộ từng bước một.” Sở các chủ suy đoán.
“Vậy có cần đút chút đan dược cho Tống tiền bối không?” Vũ Nhu Tử da đen hỏi.
Hai mắt của mỹ nhân rắn công đức sáng lên, hai tay nâng cằm Tống Thư Hàng, chủ động mở miệng hắn ra.
Tô Thị A Thập Lục lấy đan dược Tôn Giả thất phẩm mà Bạch tiền bối cho Thư Hàng trước đó ra, trút ra một viên cẩn thận bỏ vào miệng Tống Thư Hàng.
Mỹ nhân rắn công đức nắm cằm Tống Thư Hàng, chủ động giúp hắn nhai.
“Thế này có nuốt xuống được không?” Vũ Nhu Tử da đen lo lắng hỏi.
“Lúc nãy hắn có thể hấp thu quả trí tuệ, chắc đan dược cũng được chứ nhỉ?” Bạch long tỷ tỷ nói.
Thật sự có tác dụng.
Sau khi Tống Thư Hàng dùng đan dược, tốc độ tái sinh thân thể tăng lên một chút.
...
Vũ Nhu Tử và A Thập Lục phối hợp với mỹ nhân rắn công đức đút đan dược.
Sợi tóc ngố Sở các chủ thì theo dõi trạng thái của Tống Thư Hàng, tránh cho Tống Thư Hàng bị đút no căng.
Đột nhiên sợi tóc ngố của Sở các chủ giống như ra đa, chuyển hướng tám giờ, run nhẹ: “Có thí luyện giả mới tiến vào.”
Bạch long tỷ tỷ nói: “Chắc các thí luyện giả không nhìn thấy nơi chúng ta đang ở đâu.”
Nơi các cô đang ở bây giờ là một tiểu không gian hình cầu, là tiểu thế giới không gian độc lập trong thế giới thủy tinh, thuộc loại giới trong giới.
Các cô có thể thấy thí luyện giả mới song góc nhìn của thí luyện giả lại không thể nhìn thấy các cô.
“Nhưng vẫn sẽ có chút khí tức lộ ra.” Sở các chủ nói. Chính cô đã dựa vào cách cảm ứng khí tức, phát hiện có thí luyện giả mới đến.
Hơn nữa trên người thí luyện giả mới đến cất giấu một loại sức mạnh khiến cô cảm thấy khó chịu nhưng lại rất thân thiết.
Vì vậy sợi tóc ngố Sở các chủ khẽ run lên.
Tấm chăn che phủ Tống Thư Hàng bị mở toang ra, bao bọc cả cơ thể bằng gỗ, Tô Thị A Thập Lục, bạch long tiên tử và Vũ Nhu Tử da đen vào trong.
Khí tức của mọi người được tấm chăn này giấu đi.
Bạch long tỷ tỷ và Tô Thị A Thập Lục phối hợp, đến gần Tống Thư Hàng.
“Có điều gì khác thường à?” Bạch long tỷ tỷ truyền âm hỏi.
“Ta cảm ứng được một loại sức mạnh rất khó chịu, chúng ta cứ trốn trước đã, im lặng theo dõi tình hình.” Sở các chủ đáp.
...
Trong thế giới thủy tinh.
Thí luyện giả mới xông vào là một hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ màu bạc, vác trường thương.
Từ vẻ ngoài không nhìn ra đặc điểm chủng tộc của hắn.
Lúc hắn bước vào sân thí luyện, Chuyển Bàn Đạo Nhân còn ở trạng thái thất thần được sức mạnh không gian bao bọc, được đưa vào một không gian giới trong giới khác.
Hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ liếc nhìn vị trí Chuyển Bàn Đạo Nhân vừa ở.
Dường như ánh mắt của hắn có thể nhìn xuyên qua ngăn cách không gian, thấy được Chuyển Bàn Đạo Nhân trong không gian giới trong giới.
“Hổ tu, hóa ra là hắn.” Hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ lẩm bẩm.
Hắn lại quay đầu nhìn xung quanh, không hề phát hiện nhóm người Tống Thư Hàng đang được tấm chăn bao phủ.
“Tốt, thời cơ đến rồi.” Hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ gật đầu.
Hắn giơ trường thương của bản thân lên, hít sâu một hơi.
Sau đó cánh tay hắn bóp nhẹ, trường thương vừa nhìn đã biết không phải vật phàm bị bóp gãy.
Trong cán thương có một chiếc nhẫn sứt mẻ màu đen, phát tán ra sương mù đen kịt.
Hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ cầm lấy chiếc nhẫn, đeo nó vào ngón tay.
Trong hư không như có một giọng nói lẩm bẩm bên tai hắn.
Giọng nói kia chứa đầy sự cám dỗ, dường như nó có thể ban cho người ta tất cả, dụ dỗ người ta sa đọa.
Có vẻ hán tử gầy gò mặc giáp nhẹ đã bị cám dỗ, đôi mắt trở nên mơ màng.
“Cảnh giới, ta chỉ cần một thứ, đó chính là cảnh giới. Hãy giúp ta đột phá cảnh giới lục phẩm, kéo dài thọ nguyên đã cạn kiệt.” Hán tử lẩm bẩm.
Nhìn vừa giống đang cầu nguyện lại vừa giống như đang giao dịch với ác ma.
Giọng nói trầm thấp đầy cám dỗ trong hư không càng ngày càng mạnh.
Ngay lúc đám sương mù đen sắp cắn nuốt hán tử mặc giáp nhẹ, hán tử mặc giáp nhẹ đột nhiên cắn răng, tháo chiếc nhẫn trên ngón tay xuống.
“Khà khà.” Hắn nhét chiếc nhẫn vào trong cán thương rồi phong ấn lại.
“Quả nhiên chỉ là cám dỗ cấp thấp như một chương trình chết, chỉ bằng vào thủ đoạn tầm thường này mà muốn cắn nuốt ta à?” Hắn lại vác trường thương, đi chầm chậm trong thế giới thủy tinh, vừa đi vừa tìm kiếm thứ gì đó.
...
Thú giới.
Trong một đầm lầy đầy quạ đen, có một tấm bia đá to do đá đen tạo thành dựng trong đó.
Chính là tấm bia đá bị Phi kiếm dùng một lần số lần theo dấu vết của Bạch tiền bối đâm trúng.
Sau khi nhận được tin [Bạch] [dời trận địa], nó đã chuyển từ trong di tích đến đầm lầy này.
“Tham lam là bản tính của sinh vật, chỉ cần lợi dụng sự tham lam là có thể đạt được mục đích dễ dàng.” Bia đá nói chậm rãi.
Thí luyện thánh sơn Gars là một phần khá quan trọng trong trong thí nghiệm của nó ở thú giới. Nhưng không biết trong bí địa thí luyện thánh sơn Gars có vật gì đang trấn áp khiến nó phải bó tay.
Vì vậy nó bắt đầu dụ dỗ một số thú tu “thông minh” để bọn họ thăm dò thực hư về vật trấn áp, nhìn xem có cách nào phá hủy vật trấn áp này không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận