Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1938: Dụng binh tác chiến, đánh đòn tâm lý là thượng sách

Chương 1938: Dụng binh tác chiến, đánh đòn tâm lý là thượng sách
“Bạch tiền bối, ngươi đã tìm thấy đạo cụ chứa tâm ma chưa?”
Tống Thư Hàng nhỏ giọng hỏi Bạch tiền bối đang ngẩn người.
Hắn sợ nếu như nói quá lớn, Bạch tiền bối sẽ giật mình tỉnh lại, bất cẩn làm tổn thương đất mẹ.
Hôm nay, hắn đã không còn số mệnh ‘trung cát’ nữa rồi.
Cẩn tắc vô áy náy.
Bạch tiền bối đang ngẩn người nghe thấy có người gọi mình, cuối cùng cũng hoàn hồn nên đáp:
“Ừm, tìm thấy mấy đạo cụ hữu ích rồi. Lát nữa thử hết cả lượt, để xem dùng được cái nào.”
Dứt lời, hắn thi triển ‘năng lực không gian’, thò tay vào trong kho bảo vật, móc hết cả năm đạo cụ đã chọn sẵn ra.
Có một chiếc hộp được chế tạo từ kim loại tràn ngập cảm giác công nghệ cao, có bình bạch ngọc, một chiếc túi không biết dệt từ tơ gì, một pháp khí có hình dạng như quả cầu thủy tinh và một chiếc hũ với tạo hình cổ xưa.
“Bây giờ ngươi định làm gì?”
Bạch tiền bối đưa cả năm pháp khí này cho Tống Thư Hàng.
Hai tay của Tống Thư Hàng không cầm được nhiều pháp khí như thế, chỉ đành dùng niệm lực nâng chúng lên, để chúng bay lơ lửng bên cạnh mình… Từ sau khi học được niệm lực, Tống Thư Hàng phát hiện ra cuộc sống của mình không thể thiếu nó được nữa.
“Xét từ góc độ phê phán lý tính thuần túy, ta đang nghĩ có nên nắm bắt cơ hội, nhân lúc hỗn loạn mà úp sọt Thiên Đế một phát không. Dù sao thì ta và cô ấy cũng ở hai phía đối địch.”
Tống Thư Hàng nói… Thiên Đế thuộc phe của đại lão quả cầu kim loại thể lỏng.
Bạch tiền bối phân thân:
“Góc độ phê phán lý tính thuần túy?”
“Bỏi vì Thiên Đế có gương mặt của Vũ Nhu Tử, vì thế xét góc độ tình cảm, người sẽ không thể hạ quyết tâm đánh cô ấy được đúng không?”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối suy đoán.
“Không, ý của ta là nếu như xét từ góc độ tình cảm, kẻ cùi bắp như ta ngày ngày kiếm chuyện với các đại lão chính là một loại bệnh, đáng lẽ ta phải tránh xa những trận đấu đẳng cấp thế này mới đúng.”
Tống Thư Hàng đáp.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nhìn Tống Thư Hàng với vẻ kinh ngạc lắm lắm:
“Thật không ngờ ngươi cũng tự hiểu mình như thế cơ đấy, ta còn tưởng ngươi đánh high lắm, quên luôn mình là đồ cùi bắp từ lâu rồi chứ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta đâu có lỗ mãng như thế chứ.
“À mà, các ngươi ngồi trong ‘tâm ma động’ của Thiên Đế tám chuyện úp sọt cô ấy như thế này mà không sợ bị phát hiện à?”
Bạch tiền bối phân thân nhắc nhở.
Gương mặt của Tống Thư Hàng cứng đờ lại, nhưng hắn nhanh chóng lấy lai bình tĩnh:
“Không sao đâu Bạch tiền bối. Chuyện mà ta sắp làm đây là dương mưu đường đường chính chính!”
Mặc kệ Thiên Đế có nghe thấy hắn nói chuyện hay không, cứ dọa trước cái đã… Bốc phét làm màu đâu cần phải trả tiền. Nhỡ đâu dọa được thì đúng là lãi to ấy chứ.
Dụng binh tác chiến, đánh đòn tâm lý làm đầu mà lị.
“Được thôi, ngươi định làm thế nào?”
Bạch tiền bối hỏi lại lần nữa.
Tống Thư Hàng đáp:
“Trước tiên cứ đi vào chế biến tâm ma đó, sau đó thái ra làm tâm ma Sashimi.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“Sau đó dụ Thiên Đế tới ăn đại tiệc tâm ma, khiến cô ấy từ bỏ kế hoạch với Nho gia à?”
“Tiền bối, kế hoạch của Thư Hàng chắc chắn sẽ không trẻ con như thế đâu.”
Tô thị A Thập Lục cười đáp.
“Đương nhiên.”
Tống Thư Hàng nói:
“Cứ xem ta đây.”
Năm món pháp khí của Bạch tiền bối đang bay lơ lửng bên cạnh hắn cũng đi vào ‘tâm ma động’.
Tâm ma rút ra từ Công Tử Hải hóa thân vẫn bị trói buộc ở giữa không trung, bị vò thành một cục, không ngừng ngọ nguậy.
Đoàn người Bạch tiền bối cũng đi vào theo.
“Ơ?”
Bạch Long tỷ tỷ đột nhiên kêu lên.
Cô cảm thấy ‘tâm ma động’ này thiếu cái gì đó… giống như là ‘mảnh vỡ Thiên Đình’ mà thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng từng liếm vậy.
Bạch tiền bối:
“Mảnh vỡ này thiếu một thứ gì đó.”
“Thứ bị thiếu chắc hẳn đã bị Thiên Đế thu hồi rồi.”
Tô thị A Thập Lục suy đoán… Lúc trước Thiên Đế ở trong ‘tâm ma động’ nửa ngày trời, nếu như mảnh vỡ Thiên Đình này thiếu thứ gì thì chắc hẳn đã bị Thiên Đế lấy đi rồi.
“Nếu như thế thật…”
Bạch Long tỷ tỷ nhìn Tống Thư Hàng một cái.
Tống Thư Hàng đây là đang cướp thức ăn trong miệng Thiên Đế, liếm thứ mà cô ấy thực sự muốn thu hồi đi trước.
Cứ theo đà phát triển này, nếu như giữa đường không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy sau này Tống Thư Hàng và Thiên Đế tất phải có một trận chiến.


“Thôi bỏ đi, chỉ cần tâm ma động vẫn còn đây, những tính năng khác của nó không bị mất là được rồi.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, đi tới bên cạnh ‘tâm ma’ kia.
Trong đầu hắn bắt đầu nhớ lại đủ mọi phương án ‘thực thể hóa tâm ma’ mà mọi người vừa thảo luận khi nãy.
“Tống tiền bối định sử dụng phương án nào thế?”
Vũ Nhu Tử da đen hỏi.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nắm lấy cơ hội:
“Thực ra ta cảm thấy phương án ban đầu rất tốt, ta không có tính năng ăn uống nhưng Vũ Nhu Tử da đen có mà.”
“Ta có tên hẳn hoi đấy nhé, Xích Tiêu Kiếm tiền bối. Còn nữa, ta tuyệt đối sẽ không thực hiện phương án của ngươi đâu.”
Vũ Nhu Tử da đen đáp chắc nịch.
“Ta sẽ thử hết tất cả các phương án một lượt.”
Tống Thư Hàng ôn hòa đáp… Tâm tĩnh tất thoải mái, nếu như tâm tĩnh thì thế giới này cũng yên tĩnh theo.
Tuyệt đối không thể để Xích Tiêu Kiếm tiền bối dễ dàng lừa được ‘Dưỡng Đao Thuật’ nữa.
Đó lại là biện pháp ‘dưỡng tính’ tốt đấy chứ.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối phụ trách khiêu khích hắn, đâm tim hắn, mà hắn thì phải luôn giữ cho mình bình tĩnh, cứ thế lâu ngày nhất định hắn sẽ có được tính cách ‘đại tiền bối ổn trọng’.
Đây mới là cách dùng Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối chính xác.
“Bắt đầu đi.”
Tống Thư Hàng nói, ý niệm của hắn lóe lên, dụng cụ làm bếp trong ‘nhà ăn Thiên Đình số 111’ ở thế giới hạch tâm đã bị chuyển ra ngoài.
Tâm ma vô hình, nếu như không có ‘con mắt của Thánh Nhân Nho gia’thì Tống Thư Hàng thậm chí còn không thể nhìn thấy sự tồn tại của nó. Hơn nữa, tâm ma trừu tượng hư ảo, không thể chạm vào nó bằng nhục thân được.
Lúc này đến lượt năm đạo cụ của Bạch tiền bối lên sân khấu rồi.
Tống Thư Hàng sử dụng năm đạo cụ pháp khí của Bạch tiền bối, thử đựng ‘tâm ma’ đang lơ lững giữa trời vào trong đó… Trong năm pháp khí thì có hai cái đã phát huy công dụng.
Pháp khí hình cái túi được dệt thành từ tơ và hũ cổ xưa đều có thể chứa được ‘tâm ma’.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, Tống Thư Hàng lựa chọn chiếc túi. Sau đó hắn trả bốn pháp khí còn lại cho Bạch tiền bối.
Chiếc túi mềm dẻo sẽ thích hợp với những thao tác sắp tới hơn.
“Đầu tiên là phương án một.”
Tống Thư Hàng đặt chiếc túi đựng ‘tâm ma’ lên thớt, cách chiếc túi, hắn có thể tiến hành xử lý với tâm ma ‘vô hình’ trong túi.
Một lúc sau…
Phương án một thất bại.
Thể tích của tâm ma trong túi dần dần nhỏ lại.
“Phương án hai, hy vọng trước khi chúng ta thành công thì tâm ma này sẽ không bị dùng hết.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thập Lục suy nghĩ một lát, xoay đầu nói với Bạch tiền bối:
“Bạch tiền bối, chúng ta đã nghiên cứu ra tổng cộng 7 phương án, ngươi thấy dùng phương án nào là tốt nhất?”
“Ơ? Lúc trước ta thất thần nên không nghe thấy bảy phương án này.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Bạch tiền bối có thể chọn đại một con số cũng được.”
“Tuyệt!”
Tống Thư Hàng khen ngợi.
A Thập Lục đúng là thông minh.
“Vậy ta chọn… số sáu nhé?”
Bạch tiền bối nói.
“Đã nhận được mệnh lệnh, bỏ qua phương án hai, tiến thẳng đến phương án sáu.”
Thủ pháp của Tống Thư Hàng thay đổi, sử dụng luôn phương án ‘thực thể hóa tâm ma’ thứ sáu.
Một phát thành công, tâm ma trong chiếc túi đã được thực thể hóa.
Tốt lắm.
Tiếp đó, thái tâm ma thành lát, điều chế nước chấm.
Sau đó nữa… thông qua chiếc ly nhỏ để triệu hoán m Ảnh Lãnh Chúa tiền bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận