Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2070: Ngoan Ngoãn Ngồi Ngay Ngắn, Khiêm Tốn Thỉnh Giáo

Chương 2070: Ngoan Ngoãn Ngồi Ngay Ngắn, Khiêm Tốn Thỉnh Giáo
Cái gì?
Bế quan xong rồi?
Bá Tống, hình như ngươi hiểu sai về hai chữ “bế quan” này rồi đúng không?
Ngươi lại gần đây, hôm nay thần long thủ hộ thánh sơn Gars là ta đây sẽ dạy cho ngươi cách bế quan và tư thế bế quan chính xác.
Trong lòng thần long như có sóng biển trào dâng, hết đợt này đến đợt khác.
Nó đang thầm sắp xếp từ ngữ, thậm chí đã chuẩn bị xong tư thế phát động thần công mồm mép.
Lúc này chỉ thấy cành cây trên người Bá Tống không ngừng vươn dài, chìa đến trước mặt Bách Thánh, Bạch Long Tiên Tử , Tô Thị A Thập Lục và nó.
Lần này cành cây khác nhau lại kết ra quả khác nhau, có lớn có nhỏ.
Có quả nhỏ bằng quả mơ, có quả lớn bằng nắm tay, cũng có quả to bằng cái niêu...
Bách Thánh và Tô Thị A Thập Lục tiểu tiên tử lần lượt đưa tay ra hái quả căng mọng trên cành, lau vài cái, người trước thì cắn một miếng to, người sau thì cắn một miếng nhỏ ăn ngon lành.
Mỹ nhân rắn công đức tiên tử sau lưng Tống Thư Hàng cũng hái quả. Thân hình cô biến to, hóa thành hình thái bảo vệ cực lớn, một lần ăn nguyên một quả.
“Đây là dạng thực thể hóa của ánh sáng công đức mà? Tại sao có thể ăn đồ ăn?” Thần long cảm thấy thế giới quan của bản thân đều bị đổi mới.
Lần đầu tiên thấy ánh sáng công đức còn có loại hành động này.
Trong lúc suy tư, có một hương thơm tươi mát nhàn nhạt bay vào trong mũi nó. Long trảo của thần long không tự chủ đưa về phía trước cào nhẹ một phát, móng vuốt sắc bén cắt rơi một quả hạch rồi khẩy vào trong miệng.
Ôi~ ngon quá~
Hương vị của loại quả này vô cùng đặc biệt, mặc dù bên trong chứa rất ít linh lực nhưng được cái ăn rất ngon.
Hơn nữa quả có kích cỡ khác nhau, hương vị cũng khác nhau.
Đặc biệt là loại quả nhỏ nhất, lúc ăn vào trong miệng giống như đang ăn kẹo nổ, trái cây sẽ nổ ngay trong miệng.
Thần long không nhịn được, lại ăn thêm mấy quả.
...
Một hồi lâu sau.
Trong tay Bách Thánh xách một túi trái cây, bên trong chứa đầy loại quả nhỏ như quả mơ: “Phụt phụt phụt~”
Bách Thánh phun một mớ hạt vào trong hố nhỏ ở bên cạnh, sau đó dùng bình thổ chú lấp lại.
Tô Thị A Thập Lục gọi bảo đao của bản thân ra, bắt đầu cắt tỉa cành cây trên cơ thể bằng gỗ của Tống Thư Hàng, không để chúng gây trở ngại cho hành động.
Mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử và Vũ Nhu Tử da đen thì phụ trách việc sửa sang lại đống cành được cắt xuống, cắt chúng thành từng thanh dài, dùng để làm hình thức ban đầu cho phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối.
Có mấy cành sinh trưởng cực tốt được giữ lại, Tống Thư Hàng định chuyển chúng vào thế giới hạch tâm trồng thử, xem chúng có sống được không.
Trong lúc đó, Bạch Long tỷ tỷ còn ném mấy quả cho đại lão cái gì cũng có thể bán trong hư không.
Đại lão cái gì cũng có thể bán nhận lấy trái cây, gặm một cách hung tợn.
Thứ mà hắn đang gặm chính là thân thể của Bá Tống.
Phải ăn tươi nuốt sống hắn!
...
Động tác của A Thập Lục vô cùng lưu loát, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cô cắt tỉa cơ thể bằng gỗ giúp Tống Thư Hàng.
Khi cắt đến eo Tống Thư Hàng, A Thập Lục thấy được quả hạch khác lạ chưa chín kia.
Hình như Tống Thư Hàng không thể thúc chín quả này mà cứ để nó lớn lên từng chút một giống như một quả thiên tài địa bảo?
Sau khi liếc nhìn quả hạch, Tô Thị A Thập Lục nhảy vọt qua nó, để nó sinh trưởng tùy ý.
“Tiền bối, ăn ngon không?” Lúc này, Tống Thư Hàng ho nhẹ một tiếng rồi hỏi.
Long trảo của thần long hơi cứng lại: “Ăn ngon.”
“Vậy bây giờ chúng ta tiến hành bước tiếp theo được chưa?” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Long trảo của thần long lại cứng đờ lần hai: “Được.”
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, ăn của người ta thì phải nói năng với người ta mềm mỏng hơn thôi.
Cũng vì tham ăn ăn hơi nhiều nên lúc đối mặt với Bá Tống, thần long không nghiêm giọng nổi.
Vốn dĩ còn nói muốn dạy Bá Tống tư thế bế quan và tri thức bế quan chính xác, bây giờ thì thôi vậy.
Tiến vào bước kế tiếp nào.
“Tiếp theo là bước cuối cùng của Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp.” Thần long lau miệng: “Bình thường sau khi tu sĩ tiến vào cảnh giới lục phẩm, từng tiểu cảnh giới đều cần bỏ công sức ra mài. Kim đan hóa hồ, hồ thượng mệnh luân, luân hậu thập trọng thiên, thiên thượng hóa liên, mỗi cảnh giới đều cần rất nhiều thời gian. Đặc biệt là luân hậu thập trọng thiên và thiên thượng hóa liên, đây là hai giai đoạn hành xác người ta nhất.” Thần long bắt đầu giảng giải.
“Ừ, quả thật là rất hành xác.” Tống Thư Hàng thở dài nói.
Bạch Long tỷ tỷ ở bên cạnh trợn trừng mắt.
Hành cái rắm rồng chứ hành, vừa rồi ngươi một hơi mở hết thất, bát, cửu, thập trọng thiên của cả bảy tiểu đan điền, vậy mà bây giờ còn dám nói câu này à?
Tạo Hóa Tiên Tử im lặng suy nghĩ chốc lát sau đó hát: “Này~~ tiểu yêu tinh dụ người nhà ngươi~”
Mỹ nhân rắn công đức nháy mắt hát tiếp: “Cái máy làm sữa đậu nành dụ người nhà ngươi~ Ôi”
Vũ Nhu Tử da đen đeo Xích Tiêu kiếm tiền bối trên lưng, trong ngực ôm một bó cành Tống thị, cô lặng lẽ lui về phía sau mấy bước, bởi vì cô cảm thấy lần này cô không theo kịp tiết tấu.
Có tiểu yêu tinh với máy làm sữa đậu nành dụ người rồi, cô còn biết hát gì nữa đây?
Nhưng hai vị tiền bối cực kỳ nghiêm khắc, hai người đồng thời quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Vũ Nhu Tử da đen, mong chờ màn thể hiện của cô.
Vũ Nhu Tử da đen cảm thấy áp lực lớn núi lớn.
“Hey~ chiếc... xe lu dụ người nhà ngươi?” Vũ Nhu Tử da đen dùng cách rap để hát.
Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức nhìn Vũ Nhu Tử với ánh mắt thương hại, sau đó lặng lẽ quay đầu lại.
Vũ Nhu Tử da đen: “...”
Ánh mắt thương hại của hai vị tiền bối làm người ta buồn quá đi.
Bạch Long tỷ tỷ rảnh rỗi không có gì làm bèn dịch hết từng câu đối thoại cho thần long nghe, lại tiến vào chế độ máy phiên dịch tự động.
Trong hư không, râu rồng của thần long co giật.
“Ta thấy ngươi đã hoàn thành cảnh giới luân hậu thập trọng thiên, bây giờ ngươi đang đối mặt với máy làm sữa đậu nành dụ người nhất... ặc, là tiểu cảnh giới hành xác người ta nhất trong quá trình tấn thăng nguyên anh.” Thần long hơi sơ ý chút thôi là đã bị liệu rồi.
Bạch Long tỷ tỷ hớn hở dịch nguyên lại lời thần long nói.
Phiên dịch đúng là một công việc khiến rồng vui vẻ.
Cảnh giới thiên thượng hóa liên là cảnh giới hành người đúng nghĩa. Có một số Chân Quân lục phẩm không đủ tư chất, cả đời bị hành chết ở tiểu cảnh giới này, trăm nghìn năm không cách nào đột phá.
Trong lịch sử tu chân, có khối Chân Quân mài tiểu cảnh giới này bảy tám trăm năm thậm chí hơn nghìn năm.
Sau khi vất vả điều chỉnh lại trạng thái, thần long tiếp tục nói với vẻ nghiêm túc: “Bây giờ ngươi chỉ cần hoàn thành bước cuối cùng của Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp là có thể rút ngắn thời gian mài tiểu cảnh giới hành người thiên thượng hóa liên từ ít nhất là trăm năm xuống còn năm mươi... thậm chí là càng ngắn!”
“Xin tiền bối chỉ bảo.” Tống Thư Hàng ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn, khiêm tốn thỉnh giáo.
“Bước cuối cùng này khá huyền diệu.” Thần long ngừng một lát rồi nói: “Ngươi biết ‘tình yêu’ không?”
Sở dĩ thần long hỏi câu này là vì trong tu sĩ nhân loại có một số môn phái bảo thủ, không hành động theo lẽ thường, thích luyện công pháp tuyệt tình tuyệt dục.
“Đương nhiên biết.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp: “Dù sao ta cũng là một người đàn ông bình thường.”
Hai mắt của Tạo Hóa Tiên Tử sáng lên: “Cái gì là hiếu?”
Mỹ nhân rắn công đức: “Cái gì là yêu?”
Tống Thư Hàng không quay đầu lại, tóc dài hóa thành hai bàn tay bắt lấy hai tiên tử bướng bỉnh sau đó treo bọn họ lên cành cây của cơ thể bằng gỗ.
Vũ Nhu Tử da đen vừa xua tay lia lịa vừa lui về phía sau.
“Ngươi hiểu ‘tình yêu’ là gì thì tốt rồi.” Thần long gật đầu nói: “Ở bước cuối cùng này, ngươi phải dùng tình yêu để tiếp xúc với viên ngụy long châu trong cơ thể, phối hợp với Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp, truyền đạt tình yêu của ngươi cho ngụy long châu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận