Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2466: Đội hình xa hoa của Tống Thư Hàng

Chương 2466: Đội hình xa hoa của Tống Thư Hàng
Quả thực Côn Vương nóng nảy đến độ sắp ép ra cả dầu gan cá rồi!
Không thể ra tay với vật trang sức tiên tử của Bá Tống thì cũng thôi đi, thế mà cột phong ấn khó khăn lắm mới đào ra được lại vẫn muốn tự tay giao cho vật trang sức tiên tử…
Điểm vui vẻ lập tức từ 100 giảm xuống số âm.
Trốn thuế gấp đôi đã nói đâu, kết quả lại là công dã tràng.
Khó chịu, gan đau, dầu gan cá.
Tạo Hóa Tiên Tử vui vẻ tiếp nhận cột phong ấn đang phong ấn Nho điển từ trong tay Uyên Tử sư huynh rồi vỗ nhẹ lên thân cột. Phong ấn này rất cường đại, là cấp bậc chúa tể Cửu U, dù là Trường Sinh Giả ra tay cũng rất khó cởi ra được. Nhưng không sao cả, có Tống Thư Hàng, phong ấn này có thể dùng ‘tình yêu’ để cảm hóa và giải trừ.
Cô ôm cột phong ấn, vui vẻ xoay vài vòng, tựa như bé gái nhận được món đồ chơi yêu thích vậy.
Cũng chỉ có trước mặt sư huynh quen thuộc, cô mới có thể biểu hiện ra một mặt đáng yêu như thế.
Tạo Hóa Tiên Tử càng vui vẻ, Côn Vương ở đối diện lại càng khó chịu.
[Chỉ đành phải điều động bản thể thôi!] Một tia ý thức Côn Vương thầm nghĩ.
Kim thân Kiếp Tiên Nho gia này hoàn toàn không thể nhờ vả được, muốn đoạt được cây cột phong ấn này chỉ có thể để bản thể đích thân tới. Chờ sau khi bản thể tới, vừa lúc có thể thuận thế bắt luôn vật trang sức tiên tử của Bá Tống, nói không chừng tương lai có thể trở thành át chủ bải khi giao chiến với Bá Tống.
Ngay lúc Côn Vương đang suy tư, đột nhiên có một cánh cửa thế giới mở ra trong hư không!
Không phải cửa không gian, mà là cửa ra vào của một tiểu thế giới. Cánh cửa không gian đại biểu cho thực lực cấp Kiếp Tiên cửu phẩm, mà cửa ra của tiểu thế giới đại biểu cho một phú hào có được tiểu thế giới.
Ngay sau đó, có bốn bóng người từ trong tiểu thế giới nối đuôi nhau bước ra.
Hai nam hai nữ.
Một vị tiên tử tóc đen dài, dáng người cao gầy, hai chân trắng nõn thon dài.
Một vị tiên tử tóc ngắn đến tai, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, quấn khăn quàng cổ bạch long.
Một vị tu sĩ tóc dài đến lưng, mắt như sao trời, phong thái nghiêng nước nghiêng thành.
Bởi vì khí chất của ba bóng người này quá mức xuất sắc… khiến cho bóng người thứ tư bị người ta xem nhẹ theo bản năng.
Côn Vương vất vả lắm mới di chuyển ánh nhìn ra khỏi người vị tu sĩ tuấn mỹ kia, nhìn về phía vị cuối cùng.
Đây là một tu sĩ trông khá bình thường không có gì lạ, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ tinh xảo, trên người dường như có pháp khí áp chế khí tức, khiến người ta không cách nào nhìn thấu tu vi của hắn.
Nhưng mà Côn Vương lại có thể liếc mắt là nhận ra thân phận của đối phương ngay: Bá Tống, đừng tưởng rằng đeo mặt nạ là ta không nhận ra ngươi!
[Đợi đã, tại sao Bá Tống lại xuất hiện ở nơi này? Không phải hắn đang lưu lại sao Hỏa chờ người khác tới khiêu chiến với hắn ư?] Côn Vương sửng sốt.
Thông qua cảm ứng ý thức của bản thể, nó còn có thể nhìn thấy động tĩnh trên sao Hỏa.
Lúc này trên sao Hỏa, vị Bá đạo Tống thân mang thánh hào ‘ngũ liên Bá’ đang chiến ý dâng cao, chờ người tới chém hắn!
[Bá Tống trên sao Hỏa không thể là hàng giả được, quả thực đang ở đó. Nhưng tên trước mắt ta cũng không giống hàng giả. Lẽ nào… tên trước mắt là Bá Tống phân thân? Nếu như chỉ là phân thân, có lẽ, bản thể của ta vẫn có thể tới đây cướp lấy cột phong ấn.] Nghĩ tới đây, Côn Vương bắt đầu bí mật quan sát Bá Tống trước mắt, kiểm tra bố trí của hắn.
Một tia ý thức của Côn Vương âm thầm quét từ đầu tới đuôi Tống Thư Hàng một lần.
Đầu tiên là trang bị trên đầu.
[Tóc ngố, sợi tóc ngố này… là Trường Sinh Giả!] Côn Vương giật mình, nó có thể cảm ứng rõ ràng sợi tóc dài trên đầu Bá Tống kia là một cá thể độc lập, hơn nửa trên đó lộ ra khí tức Trường Sinh Giả.
Sợi tóc ngố này là một vị Trường Sinh Giả độc lập.
Tiếp đến là trên vai Bá Tống đang ngồi một gốc hành tinh, gốc hành này chỉ là tiểu yêu sủng vật bình thường… nhưng mà, thanh bảo đao thu nhỏ buộc bên hông cô lại suýt chói mù mắt Côn Vương.
[Đây là bảo đao cấp bậc gì thế này? Thanh đao này tuyệt đối vượt qua cấp bậc thần binh Trường Sinh Giả! Đây… không phải đạo khí trong truyền thuyết đó chứ?] Gan Côn Vương đang phát run.
Đao này càng nhìn càng giống ‘tạo vật Thiên Đạo – đạo khí’ trong truyền thuyết!
Bá Tống đã giàu đến loại trình độ này ư? Thần binh như đạo khí lại phân phối cho một tiểu yêu sủng vật sử dụng? Điên rồi sao? Đây chính là đạo khí ngay cả Trường Sinh Giả cũng khát vọng đấy!
Ánh mắt tiếp tục hướng xuống, nơi hông Bá Tống treo một đao, một bia.
Lúc này, dường như một đao một bia đang tán gẫu, toàn bộ đều là pháp khi có được khí linh cao cấp!
[Đao này… cực kỳ cổ quái! Đây, đây là tâm ma?] Côn Vương trừng to mắt.
Đậu mè, đây không phải đao, là tâm ma! Hơn nữa, là tâm mà Kiếp Tiên cửu phẩm… Không đúng, là tâm ma cấp bậc cao hơn nữa!
Chẳng lẽ Bá Tống tự rút tâm ma của mình ra luyện hóa thành một thanh đao ư?
Luyện hóa tâm ma thành thần binh, làm sao làm được loại chuyện như vậy cơ chứ?
[Còn có tấm bia đá này, nhìn từ bên ngoài chỉ là pháp khí cấp Kiếp Tiên đỉnh phong, nhưng bên trên ẩn chứa khí tức vô cùng khủng bố. Khí tức này còn khủng bố hơn cả Trường Sinh Giả loại hình chiến đấu nữa. Tấm bia đá này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài!] Trực giác của Côn Vương nói cho nó biết, nói không chừng tấm bia đá này mới là thần binh kinh khủng nhất trên người Bá Tống!
Cuối cùng là trang bị trên chân Bá Tống.
Bá Tống nổi tiếng khắp chư thiên vạn giới lại mang hai chiếc giày khác nhãn hiệu trên chân, hơn nữa, thoạt nhìn đều là giày thể thao thông thường.
[Tại sao lại là hai chiếc giày khác nhãn hiệu? Trong đó khẳng định có chỗ đặc biệt.] Côn Vương cẩn thận từng ly từng tí nhìn trộm giày thể thao trên chân trái của Bá Tống.
Ngay sau đó, nó phát hiện chiếc giày thể thao này lại phát ra bảo quang thần khí bảy màu! Không chỉ như vậy, bên trong giày còn ẩn giấu khí tức làm thế giới sụp đổ, cùng với hương vị Thiên Đạo mỏng manh!
Chiếc giày này chính là chiếc giày thể thao bên chân trái của Tống Thư Hàng bị cầu di vật Thiên Đạo cường hóa +10.
Giọt cầu di vật Thiên Đạo lưu lại bên trong chiếc giày này đã bị Bạch tiền bối two lấy đi, sau đó qua tay trả nó lại cho Tống Thư Hàng.
Mà trong lúc độ kiếp, Tống Thư Hàng đã chém nửa thân thể của mình. Nửa thân thể mới sinh ra không mang giày, hắn bèn tiện tay lấy chiếc giày chiến +10 này ra lần nữa để mang vào.
Sau khi xem hết bố trí toàn thân Bá Tống, lá gan Côn Vương đã mềm nhũn.
Đúng là vũ trang từ đầu đến chân.
Dù là phân thân, Bá Tống cũng là gã đàn ông không có kẽ hở.
Hơn nữa, đám bố trí vũ trang này vẫn chỉ là bề nổi mà Bá Tống bày ra, trong tối thì có trời mới biết còn cất giấu bảo bối gì?
Lại thêm Bá Tống không phải đi một mình.
Côn Vương âm thầm quét qua hai vị tiên tử và vị tu sĩ tuấn mỹ bên cạnh.
[Đậu mè, khăn quàng cổ cấp Trường Sinh Giả?]
Khăn quàng cổ bạch long quấn quanh cổ vị tiên tử nhỏ xinh kia là Trường Sinh Giả hàng thật giá thật! Long tộc xuất hiện một vị Trường Sinh Giả màu trắng từ khi nào vậy?
Sau đó là vị tiên tử có cặp chân dài kia, mặc dù trên người vị này không có trang bị pháp khí làm người khác chú ý, nhưng khí tức trên người cô vô cùng quái dị, hư hư thực thực, cứ cảm thấy sau lưng cô còn trực tiếp nối liền với một tồn tại đáng sợ nào đó.
Nhìn hết một vòng, ngược lại là vị tu sĩ tuấn mỹ nổi bật nhất thì lại bình thường nhất. Khí tức trên người hắn gần như bằng không, nụ cười mê người cho người ta một loại cảm giác rất thân thiết, khiến người ta không nhịn được muốn tới gần hắn.
Lúc Côn Vương vừa nghĩ như vậy, đột nhiên khí tức trên người vị tu sĩ tuấn mỹ này nhanh chóng biến đổi.
Trong nháy mắt đã hoán đổi từ thân thiết thành khủng bố tột cùng, tà ác tốt cùng!
Dường như hắn là hóa thân của tất cả cái ‘ác’ trên thế gian.
Nếu không phải Côn Vương không có chân thì nó đã run chân từ lâu rồi.
Vật họp theo loài.
Quái vật chỉ làm bằng hữu với quái vật.
Trong nháy mắt Côn Vương đã bóp nát suy nghĩ triệu hoán chân thân qua đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận