Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2818: Ta không thành vấn đề ~

Chương 2818: Ta không thành vấn đề ~
Thế mà ta lại ngây thơ, biết rõ Bá Tống chính là server chủ của chức năng mạng chat Tu Chân, vậy mà còn tin chuyện ma quỷ cấp VIP ☆ có thể chặn Bá Tống.
Quy tắc đều là người ta định ra, tại địa bàn của người ta, ngươi lấy cái gì đánh với người ta?
Đại lão cái gì cũng có thể bán ngẩng đầu nhìn trời, không muốn nói chuyện.
Trên thực tế, lúc ra tay lợi dụng đặc quyền VIP ‘chặn Bá Tống bảy ngày’, trong lòng đại lão cái gì cũng có thể bán đã lờ mờ đoán ra khả năng này.
Chính vì thế, lúc Tống Thư Hàng vừa sử dụng tiểu tinh linh ‘sóc nhỏ cấn tay’ của hệ thống để liên hệ hắn, hắn mới có thể lập tức đoán ra thân phận thật sự của Bá Tống.
Chỉ là, có đôi khi mọi người biết rất rõ kết quả và khả năng cuối cùng của một việc, nhưng nội tâm bao giờ cũng sẽ ôm một loại tâm lý may mắn thần kỳ nào đó.có lợi cho mình
Chính là dưới tác dụng của tâm lý may mắn, ‘đại lão cái gì cũng có thể bán’ mới sử dụng đặc quyền thử chặn Bá Tống. Lỡ như, lỡ như thành công thì sao? Đúng không?
Dù là hy vọng rất mong manh, nhưng dù sao cũng không tốn tiền, vì sao không thử xem sao?
[Tin tức hệ thống – Sóc nhỏ cấn tay: Xem ra, cái gì cũng có thể bán tiền bối vô cùng hiểu ta! Ta ngụy trang như vậy cũng không gạt được ngươi, quả nhiên, hai chúng ta có tiềm lực trở thành bạn bè thân thiết.]
“Mẹ ngươi gọi ngươi về nhà ăn cơm kìa.” Đại lão cái gì cũng có thể bán lạnh lùng cao ngạo trả lời.
[Tin tức hệ thống – Sóc nhỏ cấn tay: Tiền bối, nói thế nào ta cũng là một Huyền Thánh bát phẩm, đã tích cốc từ sớm. Hơn nữa, bây giờ mẹ ta đang vui vẻ sống trong thế giới Nho gia, không có việc gì cũng sẽ không gọi ta về nhà ăn cơm…]
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “…”
Tống Thư Hàng ở đầu bên kia giao diện ‘mạng chat Tu Chân’ nơi xa mỉm cười, muốn để ta xéo, nào có dễ dàng như vậy.
Có vài lời, chỉ cần không nói rõ ra, vậy ta giả ngu là có thể lừa bịp cho qua.
Đại lão cái gì cũng có thể bán vô cùng hiểu hắn, hắn cũng có kiến giải nhất định đối với tính cách của đại lão cái gì cũng có thể bán.
[Tin tức hệ thống – Sóc nhỏ cấn tay: Cái gì cũng có thể bán tiền bối, chúng ta nói trắng ra đi. Chỗ ta có mối làm ăn tốt, muốn hợp tác với ngươi. Lại nói, chúng ta trao đổi thông qua tin tức hệ thống rất phiền phức, không bằng ta vận dụng quyền hạn hậu đài, hủy bỏ tính năng ‘chặn bạn bè bảy ngày’ cấp VIP một ☆ của ngài nhé? Để chúng ta thuận tiện nâng ly dạ đàm?]
“Xéo!” Lần này, đại lão cái gì cũng có thể bán nhịn không được, trực tiếp nói rõ trên mặt bàn.
Ngươi thông qua ‘tin tức hệ thống’ đến làm ta khó chịu còn chưa tính… Bây giờ lại còn muốn dùng đặc quyền máy chủ xóa đi tính năng VIP của ta? Ngươi đây là đánh má trái của ta xong, còn muốn lật qua đánh má phải của ta à?
Mơ tưởng!
Cho dù trao đổi qua ‘tin tức hệ thống’ có phiền phức hơn nữa, ta cũng cự tuyệt xóa bỏ tính năng ‘chặn bạn bảy ngày’.
[Sóc nhỏ cấn tay: Tiền bối ngươi thật đúng là khó tính. Vậy chúng ta nói chuyện hợp tác đi. Tiền bối ngươi vừa nhìn thấy rồi đấy, chức năng mạng chat Tu Chân của ta đã mở ra tính năng ‘kênh giảng pháp’. Cái gì cũng có thể bán tiền bối ngươi có hứng thú thỉnh thoảng đến khu vực ‘kênh giảng pháp’ này mở một tư cách ‘lưu trú giảng pháp’ hay không? Là đại lão Trường Sinh Giả đầu tiên lưu trú, ta có thể ưu đãi cho ngươi. Linh thạch ngươi thu được mỗi lần giảng pháp, bọn ta không thu một phần phí thủ tục nào. Có hứng thú buôn bán hạng mục ‘Trường Sinh Giả giảng pháp’ này không?]
Sau khi đại lão cái gì cũng có thể bán nghe đề nghị của Tống Thư Hàng, mặt hắn hơi thay đổi một chút… hắn động lòng rồi!
Dù sao, lấy ánh mắt của hắn hiển nhiên có thể nhìn ra tiềm lực siêu mạnh của client ‘mạng chat Tu Chân’ này của Tống Thư Hàng.
Người dùng chính là tiền bạc, có được đủ số lượng người dùng sẽ có được tất cả.
Nếu như các người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới, người người đều sinh ra ỷ lại đối với ‘client mạng chat Tu Chân’, quen thuộc với sự tồn tại của nó… Vậy chẳng khác nào Bá Tống nắm giữ một mỏ linh thạch vô hạn.
Trước đó đại lão cái gì cũng có thể bán còn đang suy nghĩ có nên xúi giục đệ tử của mình vào lưu trú trong ‘client mạng chat Tu Chân’ của Bá Tống, lợi dụng tốt nền tảng này kiếm một khoản tiền.
Kết quả hiện tại, Bá Tống người ta chủ động đưa cơ hội hợp tác đến trước mặt hắn.
Mặc dù chỉ là mở ra hợp tác ‘lưu trú giảng pháp’, nhưng mọi việc đều phải có một mở đầu… Một khi hợp tác ‘lưu trú giảng pháp’ vui vẻ, vậy sau này những hợp tác khác của hắn và Bá Tống cũng có thể mở ra theo lẽ tự nhiên.
Đối mặt với cám dỗ cực lớn này, đại lão cái gì cũng có thể bán không thể không động lòng.
Chư Thiên Vạn Giới, muốn dùng linh thạch đổi lấy nụ cười của Trường Sinh Giả thì cũng chỉ có thể mua được ở chỗ của ‘đại lão cái gì cũng có thể bán’.
“Vì sao không phải là Bạch đạo hữu chứ, nếu như người có được chức năng mạng chat Tu Chân này là Bạch đạo hữu, vậy ta có thể trực tiếp mở miệng đồng ý lưu trú, đồng thời hợp tác vui vẻ. Vì sao lại cứ là Bá Tống.” Đại lão cái gì cũng có thể bán nhẹ giọng nói.
[Sóc nhỏ cấn tay: Ặc… Nếu như ngươi muốn Bạch tiền bối mời ngươi cũng không thành vấn đề. Chỗ này của ta có rất nhiều tài khoản của Bạch tiền bối, ngươi muốn tài khoản Bạch tiền bối nào tới mời ngươi?]
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “…”
[Sóc nhỏ cấn tay: Thế nào, tiền bối? Cân nhắc sao rồi?]
Đại lão cái gì cũng có thể bán thở dài.
Một bên là Bá Tống đáng ghét, bị hắn xếp vào hộ ở lậu cấp năm sao trong số đen.
Một bên là cơ hội làm ăn có tiềm lực vô hạn, một khi nắm được cơ hội làm ăn này là có thể giúp sự nghiệp của hắn nâng cao một bước.
Nội tâm đại lão cái gì cũng có thể bán đang đấu tranh dữ dội.
Ý nghĩ của hắn không ngừng quanh quẩn giữa đồng ý và không đồng ý.
[Sóc nhỏ cấn tay: Nếu không thì, tiền bối ngươi đổi lối tư duy đi. Đổi thành ta dùng số liền lớn để mua livestream ‘Trường Sinh Giả giảng pháp’ của ngươi thế nào? Giao dịch đưa tiền tới cửa, như vậy ngươi có thể chấp nhận hay không?]
Đại lão cái gì cũng có thể bán nghe vậy, thử đổi lối tư duy… quả nhiên dường như có thể chấp nhận một ít.
Dù cho có chặn Bá Tống thế nào đi nữa, nhưng mối làm ăn là vô tội, linh thạch là vô tội, chặn Bá Tống cũng không ảnh hưởng tới việc kiếm tiền của hắn.
“Sư phụ, người đang làm gì thế?” Trong lúc đang suy tư, giọng hàng gì cũng có thể bổ tiên tử vang lên bên tai hắn.
“Ừm, có người muốn mua ‘Trường Sinh Giả giảng pháp’ của ta…” Đại lão cái gì cũng có thể bán trả lời.
Hàng gì cũng có thể bổ tiên tử nghi hoặc nói: “Nhìn dáng vẻ xoắn xuýt đó của người, người không bán ư? Vậy không bằng để con bán cho, người giao bản thảo ‘Trường Sinh Giả giảng pháp’ cho con, con lên giảng cho. Sau khi chuyện thành, linh thạch chúng ta chia bảy ba, người bảy con ba.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “? ? ?”
Gần đây năng lực nghiệp vụ của đệ tử đáng yêu nhà ta càng ngày càng thuần thục rồi… Đây rõ ràng là mưu kế ‘chào giá trên trời, trả tiền dưới đất’ mà.
“Sáu bốn, ta sáu con bốn.” Đại lão cái gì cũng có thể bán thở dài, mặc dù biết tỏng mưu kế của đệ tử, nhưng bởi vì tâm lý cưng chiều, hắn vẫn cho đệ tử một cái giá thân tình.
Hàng gì cũng có thể bổ tiên tử cười nói: “Thành giao, động mồm động mép là có thể kiếm bốn thành, con no problem ~”
[Sóc nhỏ cấn tay: Được, vậy ta trực tiếp đi tìm hàng gì cũng có thể bổ tiên tử trao đổi. Nói chuyện với tiền bối ngươi, ta còn phải dùng ‘tin tức hệ thống’, thao tác phiền toái quá.]
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “…”
Đột nhiên có loại ảo giác mờ mịt như bị vứt bỏ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận