Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1679: Đời người luôn có những lần đầu tiên, ví dụ như bế quan

Chương 1679: Đời người luôn có những lần đầu tiên, ví dụ như bế quan
Lạ lùng nhất là làm sao Tống Thư Hàng ném phân thân của mình ra khỏi không gian thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm được?
Xích Tiêu Kiếm tiền bối sống đến bằng này tuổi mà chưa thấy ai tiến vào không gian độ kiếp còn có thể ném phân thân ra ngoài thoải mái như Tống Thư Hàng.. hắn đi độ kiếp hay đi nghỉ phép vậy?
“Thế bản thể của ngươi phải làm sao?” Bạch tiền bối phân thân nằm dài ra bàn, dùng truyền âm nhập mật theo nhóm mà nói.
Hắn lười mở miệng ra nói, truyền âm nhập mật chỉ phải động suy nghĩ, đỡ tốn thể lực hơn mở miệng nói chuyện nhiều.
Nhưng đột nhiên bạch tiền bối phân thân cảm thấy chỉ động suy nghĩ thôi cũng mệt quá.
“Bản thể còn chống đỡ được ba mươi ngày nữa.” Tống Thư Hàng nhìn Côn Na nữ sĩ rồi nói tiếp: “Trong ba mươi ngày, phân thân của ta cần phải tăng thực lực lên cảnh giới lục phẩm, sau đó hút bản thể từ không gian thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm ra.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Hút kiểu gì?”
Đùa à? Ta hoàn toàn chưa nghe thấy kiểu này bao giờ cả. Hít mèo hút thuốc chứ ai lại đi hút chính mình?
“Ta cũng không biết, chắc là hút như mì ấy.” Tống Thư Hàng trả lời.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
“Có nắm chắc không?” bạch tiền bối phân thân hỏi.
“Ừm, ba mươi ngày chắc là đủ. Cho nên ta quyết định bế quan!” Tống Thư Hàng trịnh trọng tuyên bố.
Phân thân của Bạch tiền bối: “Ừ, bế tử quan trước khi lên cấp là lựa chọn chính xác đấy.”
Tộc trưởng già ở cạnh đó không nhịn được tò mò, hỏi: “Bế quan là gì?”
Vì có tộc trưởng ở đó nên khi giao tiếp với nhau thì Tống Thư Hàng và bạch tiền bối phân thân đều dùng ngôn ngữ của thế giới hắc long.
“Bế quan là… tu luyện minh tưởng trong thời gian dài. Ngắn thì mười bữa nửa tháng, dài thì có thể lên tới mấy trăm, thậm chí là mấy nghìn năm.” Tống Thư Hàng đáp.
Tộc trưởng: O.O!
Tu luyện minh tưởng trong thời gian dài?
Mười bữa nửa tháng thì dễ hiểu rồi, đôi khi phải tu luyện minh tưởng để đột phá cảnh giới mà.
Nhưng tu luyện minh tưởng mấy trăm, mấy nghìn năm… chẳng lẽ không cần ăn cơm sao?
Có chết đói không?
Dù sao cũng phải uống nước chứ?
Rồi giải quyết nỗi buồn thế nào? Chỗ minh tưởng phải có nhà vệ sinh chứ đúng không?
Mặt khác… minh tưởng mấy trăm năm liền thì có chán chết không nhỉ?
Người đâu phải là cây cỏ, suy nghĩ nhiều biết bao nhiêu! Một trăm năm chẳng làm gì mà chỉ tu luyện minh tưởng thì cô đơn chịu thế nào được?
Có phải tuyên bố với bên ngoài là bế quan một trăm năm nhưng trong thời gian đó lén lút mò ra ngoài gieo giống không hả?
… Khi hai hệ thống tu luyện đụng vào nhau thì sẽ có một số phương diện ông nói gà bà nói vịt như thế đó.
“Thế Thư Hàng tiên sinh định bế quan bao lâu?” Tộc trưởng tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng: “Ta định bế quan mười ngày nửa tháng trước đã, hi vọng là có thể đột phá được ít nhiều. Nếu như không được thì vẫn còn nửa tháng thời gian, có thể thay đổi một phương pháp đột phá mới.”
“À, nhắc mới nhớ.” Bạch tiền bối phân thân đột nhiên ngẩng đầu lên: “Hình như từ lúc Thư Hàng ngươi bắt đầu tu luyện đến bây giờ chưa từng bế quan đúng không?”
Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Đúng rồi Bạch tiền bối, đời người bao giờ cũng phải có lần đầu tiên. Ta cảm thấy bây giờ tu luyện đến cảnh giới ngũ phẩm, cũng nên bế quan một lần rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở bên cạnh chỉ hận mình không có một đôi tay nhỏ khéo léo để làm động tác che mặt khóc rống lên.
Tiên sư nó chứ “đời người bao giờ cũng phải có lần đầu tiên”. Một Linh Hoàng ngũ phẩm như ngươi mà chưa bế quan bao giờ, thế ngươi tu luyện kiểu gì mà lên được cảnh giới hiện tại hả?
Để các đạo hữu Linh Hoàng ngũ phẩm khác nghe thấy câu này thì người ta tức hộc máu ra mất thôi.
“Mà Bạch tiền bối ơi, bế quan có phải chuẩn bị cái gì không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Phân thân Bạch tiền bối ngáp một cái, xoa xoa mặt, sau đó chống một tay lên cằm: “Mệt quá không muốn nói.”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Cảm giác Déjà vu càng ngày càng mãnh liệt…
Hắn nghĩ ngợi một lát, chợt nảy ra một ý.
Tống Thư Hàng đứng dậy, chạy vào một nhà gần đó, lấy một cái chă ra đắp lên phân thân của Bạch tiền bối.
Sau đó, hắn hỏi lại lần nữa: “Bạch tiền bối, thân là người cuồng bế quan nhất trong nhóm Cửu Châu số 1, khi ngài bế quan có rút ra điều gì tâm đắc hay bí quyết gì để chia sẻ cho hậu bối không? Ví dụ như trước khi bế quan phải chú ý cái gì? Bế quan như thế nào để có hiệu quả cao nhất?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “?”
Ngươi chỉ đắp cho Bạch đạo hữu mỗi cái chăn. Thủ đoạn lấy lòng cấp thấp như thế có hiệu quả thật không?
Ngươi có thời gian đứng đây xun xoe thì không bằng đi tìm bộ quần áo mặc trước đi. Dù là trạng thái sương mù nhưng ngươi vẫn đang trần trùng trục đấy biết không?
Ơ, thế mà có hiệu quả thật!
Bạch tiền bối phân thân thỏa mãn nằm sấp trên bàn, quấn chặt cái chăn, bắt đầu truyền âm nhập mật nhóm: “Đầu tiên, ngươi phải tìm một phúc địa có linh khí sung túc, một địa điểm bế quan tốt có thể giúp hiệu quả bế quan tăng gấp nhiều lần.”
“Sau đó là đan dược và linh thạch. Khi bế quan, dùng một ít Bình Tâm Tĩnh Khí Hoàn, Phá Chướng Đan và một số đan dược phụ trợ đột phá cảnh giới khác là có thể làm ít công to. Tầm quan trọng của linh thạch thì không cần ta phải nói. Nhưng bây giờ ngươi đang ở trong trạng thái phân thân thì có thể miễn cái này…”
“Pháp khí cũng rất quan trọng, có một số pháp khí có thể tăng cường hiệu quả bế quan, ví dụ như Ngộ Đạo thạch của ngươi.”
Tống Thư Hàng thở dài: “Pháp khí ở chỗ bản thể hết rồi, Ngộ Đạo thạch thì ở trong thế giới hạch tâm, nhưng mà nó chuồn mất.” Mệt tim quá ta ơi.
“Vậy thì để Xích Tiêu Kiếm đạo hữu và Tạo Hóa Tiên Tử theo ngươi. Tạo Hóa Tiên Tử đang bắt bướm chơi ở bên ngoài kia kìa, bao giờ ngươi bế quan thì mang cô ấy với Xích Tiêu Kiếm đạo hữu theo, hiệu quả cũng không chênh lệch nhiều so với Ngộ Đạo Thạch.” Bạch tiền bối phân thân lười biếng nói tiếp: “Đúng rồi, đưa cả ta theo luôn. Dù ta là phân thân nhưng hiệu quả cũng không kém Ngộ Đạo Thạch là bao đâu.”
Tống Thư Hàng: “…”
May mà Bạch Hạc Chân Quân không có ở đây.
Nếu để hắn nghe thấy câu này của phân thân Bạch tiền bối thì chắc chắn sẽ khiêng bạch tiền bối phân thân lên phóng đi cái vèo luôn, đừng ai hòng đuổi kịp.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Ta là thần binh của Trường Sinh Giả, tự thân ta ẩn chứa khí tức pháp tắc trường sinh của Xích Tiêu Tử và đạo của hắn, cho nên nói như Bạch đạo hữu cũng không sai. Nhưng sao ta cứ thấy cách nói của hắn có vấn đề thế nào ấy nhỉ?”
“Cuối cùng, trận pháp bế quan là vô cùng quan trọng. Trận pháp tụ linh, trận pháp phòng ngự, trận pháp ngăn cách… tốt nhất là phải có một bộ trận pháp. Bao giờ bế quan thì ta sẽ dạy ngươi… mà thôi quên đi, dạy ngươi mệt lắm. Bây giờ ngươi mới học được đến cảnh giới Nhất Lôi của Dẫn Lôi Thuật trong Thiên Sư Chính Pháp – Lôi Pháp thiên, hoàn toàn không có khiếu học pháp thuật. Ngươi cứ học đao pháp với các loại thuật pháp luyện thể thì hơn.” Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng khóc ròng. Bạch tiền bối, lời ngài nói chẳng khác gì đâm thấu tim ta, mà không phải dùng mũi tên đâm đâu, dùng cái trường mâu to cỡ miệng bát để đâm ấy!
“Ngươi tìm vị trí bế quan, sau đó đưa ta, Tạo Hóa Tiên Tử và Xích Tiêu Kiếm đạo hữu qua đó rồi ta bố trí trận pháp cho.” Bạch tiền bối phân thân nói.
Dạy Tống Thư Hàng bày trận và tự hắn đi bày trận đều mệt mỏi, nhưng tự hắn bày trận còn đỡ mệt hơn là dạy Tống Thư Hàng.
“Vậy Bạch tiền bối ơi, phải làm sao để tìm một nơi có linh khí dồi dào đây?” Tống Thư Hàng khiêm tốn học hỏi.
Vạn sự đã có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, có lần thứ hai ắt có lần thứ ba.
Sau khi bế quan một lần, mai này hắn nhất định sẽ còn bế quan tiếp.
Học hỏi chút kinh nghiệm, mở mang tí kiến thức, chắc chắn trong tương lai sẽ có chỗ dùng.
“À, tìm kiếm nơi có linh khí dồi dào là một việc cần kĩ thuật. Trong giới tu sĩ có rất nhiều đạo hữu học thuật phong thủy tầm long để tìm kiếm những nơi giàu linh khí. Nếu không học thuật phong thủy thì cũng sẽ có bí quyết độc môn để tìm kiếm nơi bế quan có linh khí dồi dào. Đương nhiên ta cũng không ngoại lệ.” Bạch tiền bối phân thân nói: “Mỗi lần muốn tìm chỗ bế quan thì ta sẽ ném xúc xắc để xác định phương hướng đại khái, sau đó ném nhánh cây hoặc cái gì đó tương tự để tìm phương hướng cụ thể. Đôi khi nổi hứng lên thì ta kiếm đại một chỗ gần đấy rồi đào động phủ bế quan luôn.”
Tống Thư Hàng ngửa cổ nhìn trời.
Phương pháp tìm kiếm nơi có linh khí dồi dào này chắc chắn là hắn không học được, không học được!
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, có cách gì để tìm kiếm nơi có linh khí dồi dào không?” Tống Thư Hàng quay sang nhìn Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
“Đừng có hỏi ta. Ta có cần tu luyện như tu sĩ loài người đâu? Khi ta sinh ra kiếm linh, có ý thức của riêng mình thì Xích Tiêu Tử đã phát tài rồi. Hắn có vô số động phủ và bí cảnh, tùy tiện chọn chỗ nào bế quan mà chẳng được.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Cách thức của đại lão thế này cũng không học theo được luôn.
“Thực ra thế giới hạch tâm của ngươi là một nơi rất tốt để bế quan, mỗi tội là nó trốn mất rồi.” Bạch tiền bối bổ sung.
Đúng lúc này, tộc trưởng nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe đột nhiên lên tiếng: “Tuy ta không biết nơi có linh khí dồi dào mà Bạch tiên sinh nói là thế nào, nhưng ta đoán đại khái chắc là nơi tập trung nhiều năng lượng đúng không? Trong bộ lạc của ta có vài chỗ như vậy đấy. Thực tế thì trước kia ta thành lập bộ lạc trong rừng Dadma cũng là vì mấy nơi có năng lượng sung túc đó mà.”
Nghe vậy, hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên: “Tộc trưởng có thể dẫn ta đi xem thử được không?”
“Đương nhiên là được.” Tộc trưởng cười nói.

Thế là Tống Thư Hàng đã tìm được một nơi thỏa mãn điều kiện bế quan.
Đằng sau bộ lạc Long Huyết tộc có một nơi dùng để thí luyện tên là Xích Long động.
Đó là một hang động ngập tràn khí tức hỏa diễm.
Thể chất của Tống Thư Hàng là song hệ lôi, hỏa, khu vực thí luyện này rất thích hợp cho hắn bế quan.
Sau khi thay quần áo xong, Tống Thư Hàng chạy đi tìm Tạo Hóa Tiên Tử đang bắt bướm về, đeo Xích Tiêu Kiếm tiền bối lên, ôm nốt cả bạch tiền bối phân thân theo, khăn gói tiến vào Xích Long động.
“Thư Hàng tiên sinh, chúng ta có cần chuẩn bị nước và thức ăn cho ngươi không?” Tộc trưởng vẫn không yên tâm.
Tống Thư Hàng đáp: “Tộc trưởng không cần lo lắng đâu, bây giờ ta là phân thân, không thể nào chết đói được.”
Nghe vậy, tộc trưởng cảm thấy cũng có lý, bấy giờ mới yên tâm rời đi, định bụng mười ngày nửa tháng nữa sẽ quay lại xem tình hình thế nào.
Trong Xích Long động.
Phân thân Bạch tiền bối cố gắng giữ tỉnh táo để bày ra một bộ trận pháp thích hợp cho việc bế quan.
Tụ linh trận cường lực, dưỡng thần trận, kết giới cách âm, ba mươi tầng trận pháp phòng ngự.
Sau khi trận pháp này được bố trí xong sẽ duy trì nghìn năm bất diệt.
Từ đó về sau, ở phân bộ lạc Long Huyết tộc lại có thêm một nơi ẩn nấp cấp bậc bát phẩm.
“Bắt đầu bế quan thôi.” Tống Thư Hàng hơi căng thẳng.
Hi vọng lần bế quan đều tiên trong đời hắn có thể thuận lợi thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận